Đảo Dị Chủng

Chương 87: Tái thế của Tiêu Minh Thủy




- Ân? Đan dược? Nếu như luyện chế ra đan dược phù hợp, ép hỏi Thiên Yêu Thánh Hoàng nói ra bí mật cũng không khó.

Đột nhiên trong đầu Nhiếp Vân có linh quang xuất hiện, ánh mắt tỏa sáng.

Đan dược có tính hai mặt, có thể làm cho người ta gia tăng tu vi, gia tăng linh hồn, cũng có thể làm cho ý chí người ta hôn mê, đầu độc linh hồn.

Hiện tại không cách nào đầu độc Thiên Yêu Thánh Hoàng, đó là bởi vì ý chí của nàng kiên định không bị quấy nhiễu, nếu có thể luyện chế đan dược làm tan rã linh hồn của nàng sau đó lại đầu độc sẽ trở nên vô cùng đơn giản.

Đến lúc đó không tin nàng không nói ra rất nhiều bí mật.

Trọng sinh đến nay, nương theo thiên phú càng ngày càng nhiều, gặp được bất cứ chuyện gì Nhiếp Vân đều hi vọng dùng thiên phú đặc thù để giải quyết, hắn ngược lại quên đi công hiệu của đan dược, lúc này nhớ lại liền cảm thấy vô cùng hưng phấn

- Bắc trưởng lão, ta muốn mượn luyện đan đại điện và lò luyện đan của ngươi dùng một lát, có lẽ không có vấn đề gì chứ?

- Tông chủ muốn dùng luyện đan đại điện? Lò luyện đan? Đương nhiên không có vấn đề, nhưng mà... Tông chủ cần đan dược sao? Ngươi nói một tiếng, ta sẽ luyện chế giúp ngươi là được.

Bắc trưởng lão sững sờ.

Nhiếp Vân đi vào đại lục Phù Thiên cũng không có thể hiện thiên phú luyện đan, gần như tất cả mọi người không biết hắn biết luyện đan, hơn nữa hắn còn là cao thủ luyện cao cao cấp hơn cả Bắc trưởng lão.

- Không cần, mượn lò luyện đan của ngươi là tốt rồi!

Nhiếp Vân cũng không giải thích, khoát tay cười nói.

- Thỉnh tông chủ đi theo ta!

Nhìn thấy hắn kiên trì, Bắc trưởng lão không rõ xảy ra chuyện gì đành phải gật đầu đáp ứng, lúc này bay qua luyện đan đại điện.

Cái gọi là luyện đan đại điện kỳ thật chính là địa phương đặc thù trong Lăng Tiêu đỉnh, là nơi thích hợp luyện đan.

Đám người Lão tửu quỷ, Thiên Huyễn cũng không biết Nhiếp Vân làm cái gì, toàn bộ bay theo sau và nội tâm vô cùng nghi hoặc.

Vừa tiến vào luyện đan đại điện đã nhìn thấy một lão giả ủ rũ ngồi trong đó, bộ dạng thất hồn lạc phách, trong miệng còn không ngừng thì thào tự nói, dường như hắn bị đả kích tâật lớn, có chút không dám tin tưởng sự thật.

- Đan Vương Quản Hưu?

Nhìn thấy người này, Nhiếp Vân lập tức nhận ra, đây là cao thủ luyện đan của Di Thần Tông thua trong tay của mình kiếp trước, Đan Vương Quản Hưu.

Trong đại điện này có một thân ảnh lỗi lạc đang đứng, áo tím thanh tú động lòng người, đang đứng trước mặt Quản Hưu an ủi:

- Quản Hưu tiền bối không nên như vậy, ta có thể luyện chế ra đế phẩm đan dược cũng không có nghĩa cao minh hơn ngươi, là ngươi thiếu vận khí này mà thôi...

Nhìn thấy thân ảnh ấy, nghe được lời nói này, Nhiếp Vân lập tức nhận ra không phải người khác, chính là tỷ tỷ đơn thuần thiện lương Nhiếp Tiểu Phượng!

- Tỷ tỷ!

Hắn hưng phấn đi tới hai bước.

- Nhiếp Vân?

Nhiếp Tiểu Phượng nhìn sang, ánh mắt đỏ hồng.

Tỷ đệ hai người hơn nửa năm không gặp nhau, tuy song phương cũng biết đối phương trôi qua không tệ, lúc này đột nhiên gặp được cho nên thân tình nổi lên.

- Tỷ tỷ, ta dùng lò đan một chút.

Luyện đan đại điện trong Lăng Tiêu đỉnh có đặt một lò đan ở chính giữa, chính là Bắc trưởng lão hao hết tâm huyết làm ra, tỷ thí lần này vì giúp đồ đệ chiến thắng hắn không tiếc lấy ra cho Nhiếp Tiểu Phượng sử dụng.

- Ngươi dùng lò đan? Cũng muốn luyện đan sao?

Nhiếp Tiểu Phượng cười nói.

Trụ cột luyện đan của nàng là Nhiếp Vân dạy, tuy không biết đệ đệ có thuật luyện đan cao minh cỡ nào, từ trụ cột luyện đan và thủ pháp luyện đan không nhìn ra cao thấp, cho nghe hắn yêu cầu cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

- Ân!

Nhiếp Vân gật gật đầu, hắn đi tới trước lò đan, hắn vươn tay chạm vào lò đan vô cùng quen thuộc kiếp trước, tâm tình kích động không thôi.

Kiếp trước hắn dựa vào lò dan này danh chấn thiên hạ, xác định địa vị của Hóa Vân Tông, mà kiếp này trở thành tông chủ Hóa Vân Tông nhưng mới gặp lại lần đầu tiên.

- Luyện đan? Tông chủ cũng biết luyện đan?

Nghe được hai người đối thoại, gương mặt Bắc trưởng lão mang theo nghi ngờ không nhỏ, lúc này đi tới trước mặt Nhiếp Tiểu Phượng và hỏi.

- Ân, đệ đệ của ta biết luyện đan, hơn nữa thuật luyện đan cực kỳ cao minh!

Nhiếp Tiểu Phượng gật gật đầu.

- Cao minh? Ngươi nói tông chủ có cái khác lợi hại thì ta còn tin tưởng, nhưng bàn về luyện đan thì ta vẫn có chút tự tin, cả đại lục Phù Thiên, nếu ta dám xưng thứ hai không ai dám xưng thứ nhất, nếu như tông chủ thật có ưa thích như vậy, ta có thể mang áo nghĩa luyện đan cả đời truyền thụ cho hắn...

Bắc trưởng lão vuốt vuốt chòm râu cười nói.

Lời này không phải hắn tự đại, mà là Đan Đế Chư Cát Thanh Vân chính là người được cả đại lục Phù Thiên thừa nhận, không có người nào có thuật luyện đan vượt qua hắn.

- Nếu như sư phụ chịu truyền thụ bí quyết, ta nghĩ đệ đệ cũng phi thường cao hứng.

Nhiếp Tiểu Phượng cười.

Tuy không biết thuật luyện đan của đệ đệ cụ thể như thế nào, nhưng Nhiếp Tiểu Phượng cho rằng sẽ kém Chư Cát Thanh Vân, dù sao sư phụ nghiên cứu luyện đan cả đời, mà đệ đệ vẫn tu luyện rất ít luyện đan.

Luyện đan giống như tu luyện, không thường rèn luyện, không có đại lượng dược liệu chồng chất, mặc dù thiên phú có tốt cũng không có khả năng thành tựu cao.

Quen tay hay việc là lương huấn, một phần vất vả một phần mới!

- Có thể để tông chủ học tập luyện đan của ta là chuyện làm ta cảm thấy vinh quang... Tốt, mau nhìn, tông chủ mang dược liệu ra rồi, không biết muốn luyện chế đan dược cấp bậc gì, trung phẩm, thượng phẩm? Nếu như không có giáo sư luyện đan chuyên môn, mặc dù thiên phú không kém, chỉ bằng vào tự mình lục lọi, luyện chế đan dược thượng phẩm đã tính là cực hạn.

Chư Cát Thanh Vân vừa cười vừa nói.

Luyện đan là một môn học vấn cực kỳ cao thâm, không có danh sư chỉ điểm, chỉ bằng vào bút ký tự mình lục lọi có thể luyện chế ra đan dược Linh cấp thượng phẩm đã là cực hạn, muốn đạt tới cao hơn là không có khả năng.

Chính bởi vì như thế, cao thủ tinh thông luyện đan của đại lục Phù Thiên mới ít như vậy, mỗi một người đều được các đại tông môn lôi kéo, trở thành nhất khách quý tôn quý nhất.

- Đan dược thượng phẩm? Không đúng, ngươi xem tông chủ lấy dược liệu ra kia, Bất Quả Hoa mười vạn năm, Cửu Căn Thảo mười vạn năm, Linh Lung Quả mười vạn năm... Không ngờ là dược liệu mười vạn năm, đan dược thượng phẩm căn bản không cần dược liệu quý trọng như thế.

Đột nhiên lão tửu quỷ nói chen vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.