Danh Y Cải Tạo Tứ Phương

Chương 8: Tần Dung




Trần Kinh chủ trì tổ chức hội nghị công việc Bí thư, chủ yếu nghiên cứu một loạt vấn đề liên quan đến việc thực hiện các chính sách của Tỉnh ủy.

Ủy viên thường vụ tham gia hội nghị ngoài Trần Kinh và Lý Quốc Vĩ, còn có Bí thư Khương Vĩ, Phó Thường trực Quận ủy Lưu Nhiễu Đường, phó Chủ tịch quận Lưu Kiện, Chủ nhiệm chánh văn phòng UBND Lưu Khúc Phong, ngoài ra còn có phó Chủ tịch quận Ôn Hiển Binh và các Bí thư đảng ủy các thị trấn tham gia hội nghị.

Hội nghị được tổ chức tại phòng họp nhỏ của Quận ủy, cụ thể về chỗ ngồi, Trần Kinh và Lý Quốc Vĩ ngồi ở hai đầu chiếc bàn dài.

Những người khác thì ngồi bên cạnh, thường vụ một bên, cán bộ một bên.

Hội nghị vừa bắt đầu, Trần Kinh đã cắm đầu vào hỏi vấn đề công tác liên quan đến đến tài nguyên du lịch Lân Giác mà Ủy ban chủ trì.

Trần Kinh vừa hỏi, cả phòng ngơ ngác nhìn nhau, Lý Quốc Vĩ ho ho vài tiếng, nói:
-Phó Chủ tịch Lưu, đây là phạm vi công việc của anh, anh báo cáo một chút cho Bí thư biết!

Sắc mặt Lưu Kiện trở nên khó coi.

Từ khi ông ta bị Trần Kinh điều đi khỏi Quận ủy, ông ta vẫn luôn mất cân bằng tâm lý.

Vỗn dĩ, trạng thái như vậy có thể điều chỉnh dễ dàng, là một cán bộ đảng được nuôi dưỡng lâu dài, nên có tố chất tâm lý tốt.

Vừa mới bắt đầu thay đổi công tác, bất mãn với công việc, bất mãn với môi trường, có thể có chút bực tức, nhưng dần dần phải biết tận dụng điều kiện trước mắt tập trung vào công việc, bắt đầu làm lại từ đầu, tạo nên thành tích.

Khách quan mà nói, Lưu Kiện từ Chủ nhiệm chánh văn phòng điều đến phó Chủ tịch quận.

Là một lãnh đạo quan trọng của Ủy ban nhân dân quận, ông ta cũng có một sân chơi không nhỏ, hơn nữa ông ta còn là Ủy viên thường vụ, nếu ông ta có thể đứng thẳng lên, tập trung vào công việc, ông ta hoàn toàn có thể điều chỉnh lại trạng thái tốt như ban đầu.

Nhưng ông ta hỏng chính là hỏng ở chỗ Lưu Thịnh. Ông ta làm hư anh em của mình, tâm trạng ông ta vừa mới cân bằng được một chút, bị những lí luận của ông anh kia dung nhập, lập tức đảo loạn tim ông ta.

Trần Kinh gần đây nhận được phản hồi từ nhiều phương diện, phản hồi chủ yếu nói Lưu Thịnh tập đoàn Yến Kinh đã căm thù hắn từ lâu.

Lưu Thịnh mặc dù là chủ tịch tập đoàn này, nhưng vẫn luôn tìm mọi cách để bôi nhọ Trần Kinh, bôi tro chát trấu vào mặt hắn.

Trần Kinh lúc đầu không để ý đến những tin đồn như vậy, hắn cho rằng mình và Lưu Thịnh không thù không oán. Người ta sao có thể thù ghét mình?

Sau này, có vài việc khiến hắn cảm nhận được sự uy hiếp của Lưu Thịnh, hắn nghiêm túc suy xét nội tình, hiểu được Lưu Thịnh một mặt là quan hệ Liêu gia, mặt khác là vì Lưu Kiện, người này hận mình đến tận xương tủy.

Trần Kinh gần đây đang suy nghĩ việc này, cách của hắn là Lưu Thịnh Lưu Kiện hai người đó phải lần lượt đối phó.

Về vấn đề Lưu Kiện, cán bộ này từ trước đến giờ không có sai lầm gì cả, danh tiếng ở Lân Giác cũng rất tốt.

Sau khi Trần Kinh đến nhậm chức căn cứ vào nhiều cân nhắc đã điều ông ta đi. Lúc đầu ông ta hơi mất cân bằng, cũng có thể hiểu được.

Trần Kinh nghĩ kỹ lại, cảm thấy vẫn nên cho Lưu Kiện một cơ hội, cho nên lần trước hắn đề nghị với ủy ban, để bọn họ làm thêm chút việc về du lịch, tốt nhất là có thể dọn sạch một lần tài nguyên du lịch Lân Giác.

Hôm nay hắn thình lình nhắc đến vấn đề này, chính là muốn xem xem thái độ của Lưu Kiện.

Lưu Kiện đâu ngờ rằng hôm nay mình cũng có cơ hội phát biểu? Ông ta liền coi mình là một chai nước sốt, vẫn luôn rũ đầu, trong lòng nhịn một cục tức.

Lý Quốc Vĩ chỉ đích danh ông ta, ông ta đột nhiên ngỡ ngàng, ấp a ấp úng không biết nói gì.

Nói vài câu khách sáo cũng nói không thông. Lý Quốc Vĩ để ông ta phân công quản lý du lịch, ông ta lại cho rằng Lý Quốc Vĩ muốn ông ta giúp dọn dẹp đống hỗn loạn, đang làm chuyện xấu, ông ta đâu có nghiêm túc đi quản chuyện ở lĩnh vực này?

Ông ta vốn dĩ là người biết ăn nói, nhưng trong bụng không có gì, cũng chỉ là không bột đố gột nên hồ.

Dù sao ông ta còn có chút nền móng Chủ nhiệm chánh văn phòng UBND, trải qua một trận hoảng loạn, ông ta liền lấy văn kiện về khai thác phát triển du lịch của Quận ủy làm đề cương, miễn cưỡng hoàn thành báo cáo.

Trần Kinh không nói lời nào, Lý Quốc Vĩ hơi nhíu này, Lưu Kiện trong lòng chột dạ, mặt tự nhiên đỏ lên.

Một lát sau Trần Kinh không nói về vấn đề này nữa, nói:
-Lão Lý, trước mắt mà nói, chính sách chiến lược lớn về phát triển Lân Giác Quận ủy chúng ta đã hoạch định xong rồi. Ngoài ra, các điều kiện bên trong bên ngoài cũng đều ở trạng thái tốt nhất.

Tiếp theo việc thực hiện các chính sách này, đều là những gì mà ủy ban phải nắm chắc trong công việc cụ thể.

Hắn dừng một chút nói:
-Ủy ban phải nghĩ cách cố gắng đem tiền phân phối đúng cách, quan hệ tốt với các đơn vị anh em khác, làm tốt quan hệ công chúng! Người Trung Quốc mà, đều có bệnh đau mắt, một số người thấy Lân Giác chúng ta có chút khởi sắc, gây được một chút chú ý, liền ngưỡng mộ, đố kị, rất nhiều loại ngôn luận và hành vi vô trách nhiệm, mọi lúc đều có người nói.

Trong tình huống như vậy, chúng ta phải nghĩ cách thay đổi những quan điểm của người ta, phải giao lưu trao đổi với bọn họ nhiều hơn.

Lão Lý, về lĩnh vực này anh mạnh hơn tôi, anh sinh ra lớn lên ở đây, giao thiệp rộng, bạn bè nhiều, anh phải khơi mào đại lương lên rồi.

Lý Quốc Vĩ ngượng ngùng cười cười, nói:
-Bí thư anh khách sáo quá, Ủy ban nhất định làm theo yêu cầu của Quận ủy, tuyệt đối không chiết giảm bất cứ cái gì!

Ông ta nói âm vang mạnh mẽ, nhưng trong lòng lại không biết làm thế nào.

Trần Kinh làm xong dự án rồi, quan hệ trong thành phố cũng đã thông rồi, thậm chí hắn còn có chữ kí của chủ tịch thành phố. Sau đó những việc này hắn không quản nữa, toàn bộ giao cho Lý Quốc Vĩ phụ trách.

Nôm na là Đảng ủy phân công rõ ràng, trên thực tế Trần Kinh ở trong thành phố đắc tội quá nhiều người, một số việc tự mình đi làm phiền phức.

Trần Kinh khiến cho bất động sản Ôn Hải chết khô, dự án mấy tháng trời nằm im không động đậy, vốn ngân hàng rót vào mấy triệu, toàn bộ đều không động đậy.

Ôn Hải là địa đầu xà, các đơn vị có lợi ích từ bọn họ rất nhiều, Trần Kinh đắc tội Ôn Hải, trên thực tế chính là đắc tội với cả một đám người.

Trần Kinh rất thông minh, hắn căn bản không tiếp xúc chính diện với những người này, giao tất cả công việc này cho Lý Quốc Vĩ xử lý.

Lý Quốc Vĩ bắt buộc phải làm, nếu không người ta là bí thư tất cả mọi điều kiện đều tạo rồi, chỉ sai Lý Quốc Vĩ đi thực hiện, chút việc này mà cũng làm không tốt, cái chức chủ tịch quận này ông ta còn làm được nữa không?

Mặt khác, quan hệ của Lý Quốc Vĩ ở thành phố không cùng một tuyến với Ôn Hải, việc này liên quan đến vấn đề trò chơi.

Các đảng phái trong thành phố đấu tranh nhiều năm như vậy, phái của Lý Quốc Vĩ tài nguyên trong tay không hề ít, ông ta nghĩ cách, giải quyết vấn đề mà Trần Kinh giao cho cố gắng hết sức cũng có thể hoàn thành được.

Lý Quốc Vĩ có thể hữu dụng, hơn nữa còn có thể bảo đảm trong tay ông ta có quyền lực nhất định.

Nhưng khiến Lý Quốc Vĩ bất lực chính là, ông ta hiện tại làm công việc gì, cũng đều là tạo ra thành tích dưới sự chỉ đạo của lãnh đạo Quận ủy.

Trước kia toàn bộ Hải Sơn đều chỉ biết đến Lý Quốc Vĩ của Lân Giác.

Hiện tại hoàn toàn ngược lại, toàn Hải Sơn đều chỉ biết đến Trần Kinh của Lân Giác thôi, chuyển biến như vậy, khiến Lý Quốc Vĩ cảm thấy mất mát không tả được.



Thành ủy quyết định, tiến hành điều tra đối với ban Thườn vụ Quận ủy quận Lân Giác, bãi nhiệm chức vụ Ủy viên thường vụ quận Lân Giác của Lưu Kiện, các chức vụ khác giữ nguyên.

Bổ nhiệm phó chủ tịch quận Lân Giác Ôn Hiển Binh làm Ủy viên thường vụ Quận ủy.

Tin tức này truyền đến Lân Giác, Lưu Kiện coi như bỗng chốc đoạn tuyệt quan hệ với Quận ủy, ban ngành tổ chức thành phố đánh giá ông ta làm việc tiêu cực. Điều này cũng có nghĩa là sự nghiệp của ông ta gặp phải nguy cơ trước đây chưa từng có, có thể ông ta có vết nhơ chính trị này, sau này muốn cất nhắc không dễ chút nào.

Ôn Hiển Binh đúng là càng già càng dẻo dai, trên nguyên tắc cán bộ trên 50 tuổi thì không cất nhắc, Ôn Hiển Binh vừa mới 49 tuổi, có thể ở tuổi này thăng chức lên Ủy viên thường vụ, việc này là nguồn cổ cũ lớn nhất với ông ta.

Lân Giác trên dưới đều rất rõ ràng, Ôn Hiển Binh có thể cất nhắc, đằng sau là Trần Kinh gật đầu.

Lân Giác rất nhiều người thấy kì lạ, không biết rằng Ôn Hiển Binh trước đây theo sau đít Lý Quốc Vĩ, đột nhiên sao lại thay đổi lề lối bám vào Trần Kinh.

Trần Kinh nhiều lần điều tra thị sát, phía ủy ban đều là Ôn Hiển Binh đi cùng, tình huống như vậy thậm chí có thể truy tố đến vài tháng trước, lúc đó Trần Kinh vẫn chưa có uy tín như bây giờ.

Có rất nhiều người bàn tán nói Ôn Hiển Binh mắt rất chuẩn, nhìn người rất giỏi, sớm đã nhận ra Trần Kinh có thể vượt qua Lý Quốc Vĩ, gừng càng già càng cay.

Nhưng chỉ có rất ít người biết, quan hệ giữa Trần Kinh và Ôn Hiển Binh được cải thiện là vì một chuyện rất ngẫu nhiên.

Ôn Hiển Binh ở thủ đô bị cho vào sọt, Lý Quốc Vĩ coi ông ta là vật bỏ đi.

Nếu không phải Trần Kinh lợi dụng quan hệ “dắt” ông ta từ thủ đô về đây, hiện tại Ôn Hiển Binh không biết đang ở trạng thái nào nữa, e rằng phó Chủ tịch quận cũng không được làm.

Vì nguyên nhân này, Ôn Hiển Binh và Lý Quốc Vĩ có khúc mắc với nhau, đối với Trần Kinh lại là cảm động rơi nước mắt.

Bản thân ông ta lại là cán bộ lão thành, ở dưới nhất định có uy vọng, Trần Kinh đương nhiên trọng dụng ông ta.

Đẩy Ôn Hiển Binh lên vị trí Ủy viên thường vụ, dấu hiệu này cho thấy Trần Kinh thực hiện hoàn toàn khống chế thường vụ rồi.

Phương châm chính trị quan trọng của quận Lân Giác, tất cả công việc thuộc về quản lý của Quận ủy, sau này phải được Trần Kinh biểu lộ thái độ thì mới được tính, quyền uy Bí thư của hắn cơ bản được xác lập.

Quan viên có thể nhìn thấu chính đàn Lân Giác không thể không cảm thán.

Trần Kinh lúc mới đến Lân Giác, rất hối tiếc và không chịu chấp nhận, không ai ngờ, hắn có thể trong thời gian ngắn như vậy, làm cho Lân Giác đổi thành họ Trần?

Đẩy Ôn Hiển Binh lên vị trí Ủy viên Thường ủy, Trần Kinh chắc chắc chiếm vị trí Thiên Vương trên đàn chính trị Lân Giác.

Chính đàn rất hiện thực, tất cả đều lấy thực lực làm chủ.

Những người lăn lộn trên chính đàn,phải luôn luôn biết xem xét thời thế, xu thế chung, thuận theo thì sống, chống lại thì chết.

Hiện tại xu thế lớn của Lân Giác là gì? Rất hiển nhiên, biến hóa lớn nhất của chính đàn Lân Giác chính là Trần Kinh trở thành người có uy quyền nhất Lân Giác.

Những thị trấn phía dưới, các ban ngành cục ủy ban, những người có thể nhận thức được điều này chiếm đa số.

Cho dù trước đây phản ứng chậm thế nào, cho dù trước đây theo sau đít Lý Quốc Vĩ hấp tấp như thế nào, hiện tại đều là mất bò mới lo làm chuồng, vẫn còn chưa muộn.

Cho nên rất rõ ràng, đại kỳ gần đây của Lân Giác đều tập trung về phía Trần Kinh. Mà Trần Kinh cũng rất động viên Lý Quốc Vĩ, không tàn bạo tuyệt tình.

Trần Kinh yêu cầu, công tác Đảng ủy chính quyền phải phân công rõ ràng, Ủy ban phải nghiêm túc, có trách nhiệm thực hiện các nhiệm vụ và trách nhiệm mà mình nên thực hiện, đương nhiên, bọn họ nên có quyền lợi thích đáng.

Lý Quốc Vĩ con rắn địa đầu này, Trần Kinh cuối cùng cũng tạm thời khống chế được rồi, các vấn đề tồn tại trên chính đàn Lân Giác cuối cùng cũng được giải quyết tương đối rồi, cái còn lại chính là phát triển mạnh mẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.