Danh Viện Công Lược

Chương 86: Kết Truyện - Cái Tên Vũ Dụ Bạch




Dịch giả: Vong Mạng

Dịch: Vong Mạng

Ly Hợp Cung trước mắt hắn chính là nơi cất giữ vật chí bảo của Thái Thanh Môn – Âm Dương Ly Hợp Kính, do đó có thể nói rằng nơi đây chính là một trong những cấm địa quan trọng nhất Thái Thanh Môn.

Nơi này chẳng những có đủ loại cấm chế được bố trí dầy đặc, trong ngoài mỗi tầng đều có một tầng cấm chế bao phủ, đồng thời ở trong Ly Hợp Cung còn có một vị trưởng lão thần bí tu vi Thiên Tượng cảnh quanh năm trấn thủ tại đây để đề phòng có kẻ địch từ bên ngoài xâm lấn.

Liễu Minh với những thông tin này đã sớm tìm hiểu rõ. Hắn đứng yên ở trước cung một lát rồi hít một hơi thật sâu, thân hình chớp động một cái liền bay tới trước cửa lớn cung điện.

Phía ngoài Ly Hợp Cung không hề có đệ tử nào canh gác, cửa lớn đóng chặt quanh năm khiến cho người ta có cảm giác u tĩnh sâu thẳm.

Liễu Minh không nói lời nào, lấy từ bên hông ra cái lệnh bài của đệ tử nội môn đem ra quơ nhẹ một cái.

Cửa lớn đang đóng chặt bỗng nhiên tỏa ra một vầng sáng màu bạc, nhưng rất nhanh sau đó lại mờ đi, sau đó cửa lớn bỗng phát ra tiếng kétttt rồi chậm rãi mở từ trong ra.

Liễu Minh hơi rùng mình, kế đó liền cất bước đi vào.

Bên trong Đại điện ở tầng một, vẫn là một khoảng trống yên tĩnh, trên mặt đất nơi giữa đại diện có đặt một cái pháp trận truyền tống, ngoài nó thì một bóng người cũng không thấy.

Liễu Minh đứng ở cửa ra vào một lúc vẫn không thấy có người nào đi ra, đang khi hắn nghĩ ngợi, định mở miệng la lên một tiếng thì bên tai bỗng nghe được một âm thanh ôn hòa.

“Không cần phải nhìn ngang ngó dọc nữa, vào đi”

Liễu Minh rùng mình, nhìn lướt qua khắp nơi mà không thấy ai liền nhấc chân bước qua cửa.

Cùng lúc đó, cửa lớn đại điện ở sau lưng “phành” một tiếng rồi khép lại kín mít.

“Người là môn hạ của Lạc U Phong? Lại tu luyện Long Hổ Minh Ngục Công.” Liễu Minh thấy mắt hoa lên, thình lình có một lão giả thấp bé lăng không hiện ra trước mắt, lão giả cười hì hì nhìn chằm chằm vào hắn.

Lão giả này mái tóc hoa râm, khuôn mặt hơi dài lại có đầy những vết nhăn mờ mờ, ánh mắt tỏa ra một vầng sáng lờ mờ, tựa như vừa liếc đã có thể nhìn thấu người khác vậy.

“Bẩm tiền bối, đệ tử là Liễu Minh, môn hạ của Lạc U Phong.” Liễu Minh trong lòng chấn động, không cần ai nói thì hắn cũng biết vị lão giả trước mắt chính là cường giả Thiên Tượng cảnh hàng thật giá thật, vội vàng cung kính chắp tay, khom người đáp.

“Lão phu Phù Chỉ, chịu trách nhiệm trông coi Ly Hợp Cung. Ngươi có thể gọi ta là Phù lão, tu vi người đã là Ngưng Dịch Cảnh Đại viên mãn, đến đây hẳn là vì Ly Hợp Kính rồi.”

“Bái kiến Phù lão, đệ tử đúng là muốn mượn lực Âm Dương Ly Hợp Kính để tiến cấp Hóa Tinh Kỳ.” Liễu Minh nhẹ nhàng thở ra rồi vội vàng biểu lộ ý định đến đây.

“Quy định của bổn môn là tất cả đệ tử nội môn đến khi tiến cấp Hóa Tinh kỳ đều có thể mượn Âm Dương Ly Hợp Kính, có điều muốn mượn thì phải tiêu tốn một lượng điểm cống hiến, điểm này chắc ngươi cũng đã chuẩn bị đủ hết rồi chứ?” Lão giả tóc hoa râm khẽ gật đầu, từ tốn nói.

“Đệ tử đã sớm chuẩn bị xong”

Liễu Minh nghe vậy, vội vàng lấy ra lệnh bài đệ tử nội môn rồi hai tay dâng lên.

“Tên tiểu gia hỏa ngươi không cần câu nệ như thế, lão phu cũng chỉ là kẻ trông coi bảo vật mà thôi.” Lão giả tóc hoa râm thấy bộ dạng cực kỳ cung kính của Liễu Minh liền khoát tay áo về phía hắn, ngón tay út hơi ngoắc lên, tức thì lệnh bài của Liễu Minh liền nhẹ nhàng rơi vào trong tay lão.

Lão giả dùng ngón tay khẽ điểm qua cái lệnh bài, thu hồi hai mươi lăm vạn điểm cống hiến.

“Được rồi, cái này là trận bàn tiếp dẫn tới Âm Dương Ly Hợp Kính, ngươi tạm thời nhận lấy.” Lão giả tóc hoa râm đưa trả lệnh bài kèm theo một cái trận bàn hai màu đen trắng nhỏ cho Liễu Minh.

Liễu Minh vội vàng đưa tay nhận lấy, rồi theo yêu cầu của lão giả đứng lên pháp trận truyền tống.

“Thứ ngươi tu luyện là công pháp Quỷ đạo, vậy sẽ truyền tống ngươi tới động phủ chữ Hợi, tròn một ngày đêm sau sẽ thấy Âm Dương Ly Hợp Kính mở ra, tiếp đó ngươi có thể tiến cấp Hóa Tinh kỳ thành công hay không thì phải trông vào tạo hóa của bản thân ngươi thôi.” Lão giả tóc hoa râm trịnh trọng dặn dò.

“Đa tạ Phù lão chỉ điểm.” Liễu Minh lại cung kính nói.

Lão giả tóc hoa râm vung tay lên, tức thì pháp trận truyền tống phát ra những tiếng ông ông cộng hưởng.

Liễu Minh chỉ thấy mắt vừa hoa lên thì hắn đã xuất hiện ở một nơi âm khí rất nặng. Nhìn kỹ thì là một căn nhà đá, bên trong có sương mù tối tăm, dày đặc khiến cho người ta liên tưởng ngay tới Thái Âm Động.

Liễu Minh trước đây nhờ đọc điển tịch nên biết được trong Ly Hợp Cung có rất nhiều chỗ tu luyện, số chỗ này dựa theo Thiên can Địa chi mà đặt tên.

Động phủ chữ Hợi của hắn chính là động âm khí này, ngoài ra còn có động mộc khí, động hỏa khí… thuộc Ngũ Hành Linh huyệt (**), cũng tương tự vậy.

Những thứ này được xây dựng nhằm cung cấp nơi tu luyện thích hợp nhất cho đệ tử nội môn, giúp họ nâng cao khả năng tiến cấp.

Liễu Minh thoáng nhìn qua mọi nơi, thu hết tình hình trong nhà đá vào trong mắt.

Hắn thấy vách tường bốn phía có ánh sáng lấp lánh, hình như có bố trí một ít cấm chế ngăn linh lực chấn động.

Giữa nhà đá có bày biện một cái bệ đá to như cái bàn, trên bệ đá có khắc chi chít chữ giống như một dạng phù văn trận pháp, ở chính giữa bệ đá có một một vết lõm hình tròn, ngoài cái đó ra từ cả căn phòng trống không.

Liễu Minh suy nghĩ kỹ càng một chút, ánh mắt lại rơi lên bệ đá, hắn thấy vết lõm kia cùng trận bàn tiếp dẫn trong tay có vẻ ăn khớp, suy nghĩ một lát, hắn liền hiểu rõ các thứ liên quan. Hắn lắc mình một cái, thân mình lập tức rơi lên trên bệ đá đồng thời đưa tay cầm trận bàn tiếp dẫn khảm lên vết lõm, sau đó khoanh chân ngồi xuống.

Hắn vừa ngồi xuống một chút lại đưa một tay phất lên, tức thì có ba cái bình nhỏ nhẹ nhàng rơi xuống trước mắt.

Bình nhỏ đầu tiên có màu xanh biếc, phân nửa bình chứa một loại chất lỏng màu đỏ thẫm, chính là máu của Cửu Sắc Linh Lộc, thứ này uống trực tiếp vào là được.

Bình thứ hai chứa một khỏa đan được màu đỏ, chính là Uẩn Dương Đan, loại đan dược dùng tài liệu chủ yếu là Uẩn Dương Chi phối chế ra.

Về phần thứ trong bình cuối cùng, chính là thứ mà Liễu Minh đặc biệt giữ lại cho bản thân, một khỏa Lãnh Ngưng Đan cấp Địa phẩm có sáu đạo Đan Văn.

Sau khi chuẩn bị xong hết thẩy, Liễu Minh liền điều hòa hơi thở, dần dần tiến nhập vào trong trạng thái nhập định vong ngã (***)

Một ngày một đêm rất nhanh chóng qua đi.

Bỗng nhiên từ trên đỉnh nhà đã có một tràng âm thanh ù ù vang lên đồng thời âm khí tối tăm mù mịt giăng đầy nóc nhà chuyển động như xoáy nước, xoay tròn quanh bệ đá Liễu Minh đang ngồi.

Liễu Minh nhanh chóng mở mắt ra rồi không chút do dự cầm lấy cái bình thứ ba rồi bóp chặt nó, đoạn đem Lãnh Ngưng Đan lên nuốt vào.

Chỉ trong chốt lát, hắc khí từ trong người hắn tuôn ra, loáng cái liền ngưng tụ lại quanh người hắn, thoáng nhìn trông giống y như một cái kén màu đen bằng sương mù vậy.

Từ trong cái kén cực lớn truyền ra từng đợt âm thanh rồng ngâm hổ gầm vang vọng tới tận chân trời, đồng thời có thể lờ mờ nhìn thấy ba con Hắc Long và ba con Hắc hổ đang lập lòe chuyển động không ngừng trong sương mù.

Dược lực của khỏa Lãnh Ngưng Đan cấp địa phẩm có sáu đạo Đan Văn này thậm chí còn vượt trên cả dự đoán của Liễu Minh.

Cùng lúc đó, trong không gian tại một gian mật thất đặc biệt ở tầng cao nhất của Ly Hợp Cung, sương mù trắng đang cuồn cuồn tràn ngập khắp nơi. Nếu nhìn kỹ, người ta có thể nhận ra đây không phải sương mù bình thường do thiên địa linh lực tạo ra mà là do rất nhiều hạt tinh thể nhỏ, tròn như viên bi tạo thành.

Nhưng hạt sương mù màu trắng này đều đến từ một tấm gương đồng hai màu trắng đen đang lơ lửng trong không gian.

Còn Phù Chỉ đang nhắm nghiền hai mắt, đứng lặng im trước tấm gương đồng, trên người lão phát ra linh áp thật khủng bố, linh áp này vừa gào thét vừa tỏa ra tạo thành những vòng tròn trong không gian trông như sóng nước.

Trong khi sương trắng trong không gian càng lúc càng dày đặc, Phù Chỉ đột nhiên thận trọng đưa tay phải ra, năm ngón tay nhanh chóng biến hóa một hồi, bộ dạng như là đang bấm đốt lấy cái gì đó.

Cứ như vậy một lúc lâu sau, pháp quyết trong tay lão đột nhiên dừng lại rồi lão phất một tay lên, đánh một đạo pháp quyết lên mặt cái kính cổ, đồng thời miệng bắt đầu nói lẩm nhẩm.

Chỉ trong chốc lát, tấm kính cổ phát ra một tia sáng, nó lóe lên giữa đám sương mù rồi đâm thẳng qua đi về phía xa xa…

...

Trong nhà đá, Liễu Minh chỉ cảm thấy thân thể bị xiết chặt, ánh sáng đen trắng trên trận bàn tiếp dẫn chỗ bệ đã bỗng nhiên sáng chói.

Một khắc sau, hắc khí đang sục sôi, xoay tròn trên nóc nhà bỗng nhiên chiếu ra một cột sáng cực lớn, những nơi cột sáng đi qua, tức thì âm khí quanh nó cũng bị chia thành hai màu xám trắng, rồi loáng một cái chiếu thẳng lên người Liễu Minh.

Sắc mặt Liễu Minh trở nên cực kỳ thống khổ bởi một cỗ áp lực cực lớn đang tác động lên khắp nơi trên cơ thể hắn.

Hắn chỉ cảm thấy cả người trở nên vô cùng nặng nề, muốn động đậy tay chân cũng cực kỳ khó khăn, tựa như thân thể đang ở dưới nước sâu vạn trượng vậy.

Cũng may là thân thể hắn cực kỳ mạnh mẽ nên chỉ mất một lúc liền thích ứng được với luồng áp lực này.

Liền sau đó, hai luồng khí tức, một nóng, một lạnh đồng thời quán chú vào trong cơ thể Liễu Minh khiến hắn cảm thấy một nửa thân thể thì nóng bỏng dị thường, một nửa lạnh thì lạnh giá vô cùng.

Hắc khí xuất hiện từ khi trước, hiện tại bị cột sáng chiếu tới thì không khác gì tuyết gặp nắng xuân, đồng loạttan ra, ảo ảnh ba rồng ba hổ cũng chỉ kịp gầm thét hai tiếng rồi sau đó cũng nhanh chóng tiêu tan biến thành dòng khí hai màu đen trắng, chuyển động như bay múa quanh người Liễu Minh.

Pháp lực Long Hổ Minh Ngục Công quen thuộc nay chỉ một thoáng đã biến thành hai luồng năng lượng bấtđồng khiến cho Liễu Minh có cảm giác vừa lạ lẫm vừa kỳ diệu.

Nhưng mà rất nhanh sau đó, hắn liền trấn tĩnh lại, hai luồng pháp lực đen trắng này dù sao cũng có nguồn gốc từ pháp lực của bản thân nên tự nhiên là sẽ nhanh chóng điều khiển được nó một cách thuận lợi.

“Đây chính là hiệu quả của Âm Dương Ly Hợp Kính…” Liễu Minh tự nói một câu.

Mặc dù hắn từng đọc ghi chép trong điển tịch rằng Âm Dương Ly Hợp Kính có thể phân hóa lực Âm Dương hỗn độn, từ đó đề cao tỷ lệ Hóa Tinh nhưng hắn không ngờ tới việc chứng kiến cảnh tượng như này.

Liễu Minh không chần chừ lâu, ngón tay hắn điểm vào hư không một cái đồng thời miệng há ra, tức thì tinh huyết của Cửu Sắc Linh Lộc từ bình ngọc màu xanh biếc hóa thành một đường chỉ máu, chui vào trong miệng hắn.

Tinh huyết vừa rơi vào trong bụng, hắn liền cảm giác thấy có gì đó nóng bỏng bốc lên, dung nhập vào trong tất cả xương cốt tứ chi, pháp lực trong gân mạch lập tức lưu chuyển nhanh hơn trước ba phần.

"Phốc xuy" một tiếng!

Khí Hắc Bạch quanh người Liễu Minh chấn động kịch liệt, chỉ qua một thời gian ngắn liền tăng lên gấp đôi, tựa như bao trùm lên toàn bộ cơ thể hắn.

Cùng lúc đó, khuôn mặt Liễu Minh cứ đỏ một lúc rồi chuyển sang trắng một lúc, pháp lực trong cơ thể Liễu Minh dưới tác động của Âm Dương Ly Hợp Kính cũng bắt đầu trở nên nóng lạnh rõ ràng.

Hắn hít sâu một hơi, hai tay luân chuyển biến ảo một hồi, đánh ra liên tiếp mấy đạo pháp quyết đem pháp lực sát nhập vào trong Linh Hải của bản thân.

Chân Nguyên dạng dịch trong Linh Hải lập tức bắt đầu chấn động theo quy luật, tiếp đó hai luồng pháp lực nóng lạnh bắt đầu luân chuyển rồi chậm rãi xoay tròn bên trong rồi trở nên ngưng thực thêm mấy phần.

Liễu Minh cảm nhận được loại biến hóa này trong Linh Hải thì nội tâm rất vui mừng, Âm Dương Ly Hợp Kính này có thể đem lực Âm Dương phân chia ra, Dương thì sinh còn Âm thì tiêu, cứ vậy tuần hoàn lặp đi lặp lại, sử dụng quá trình này khiến pháp lực bản thân càng lúc càng trở nên tinh thuần thêm vài phần, đối với xác suất ngưng dịch hóa tinh(****) thành công hiển nhiên đã tăng lên không ít.

Chú giải:

*(Thiên can Địa chi là một dạng mệnh danh của Phương Đông mà chúng ta cũng quen thuộc.

1. Mười thiên can: Theo thứ tự từ 1 đến 10 là:

Giáp(1), ất (2), bính (3), đinh(4), mậu (5) kỷ (6), canh(7), tân (8), nhâm (9), quí (10).

- Số lẻ là dương can (giáp, bính mậu, canh, nhâm)

- Số chẵn là âm (ất, đinh, kỷ, tân, quí)

- Ngày lẻ (dương can) là ngày cương (đối ngoại)

- Ngày chẵn (âm can) là ngày cương (đối nội)

- Những cặp đối xung: Giáp và kỷ, ất và canh, bính và tân, đinh và nhâm, mậu và quí.

2. Mười hai địa chi:

Theo thứ tự từ 1 đến 12 là: Tý (1), sửu (2), dần (3), mão (4), thìn (5), tỵ (6), ngọ (7), mùi (8), thân (9), dậu (10), tuất (11), hợi (12).

- Số lẻ là dương chi chỉ kết hợp với âm can.

- Ví dụ: Giáp tý, canh ngọ....

- Số chẵn là âm chi chỉ kết hợp với âm can)

(**) Ngũ Hành Linh Huyệt: 5 cái động phủ đặt theo Ngũ Hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Tương tự như cách phân chia tên theo Thiên Can Địa Chi.

(***) Nhập định vong ngã: Cụm từ này thường thấy ở các vị thiền sư hoặc đạo sĩ tu hành. Khi ngồi thiền chuyên chú họ có thể loại bỏ tạp niệm, nhất thời quên đi bản thân lẫn mọi thứ xung quanh.

(****) ngưng dịch hóa tinh ở đoạn này không phải là tên giai đoạn mà đang nói đến thực chất việc tu luyện. Pháp lực (linh lực) ban đầu ở dạng khí, khi luyện lên cấp cao hơn thì hóa lỏng (ngưng dịch), lên cao hơn nữa thì kết tinh ở dạng viên (hóa tinh). Linh Hải (biển linh lực gần như đan điền trong kiếm hiệp) là nơi chứa pháp lực, nếu pháp lực cô đọng ở dạng kết tinh tất nhiên sẽ chứa được nhiều hơn dạng lỏng. Ngoài ra còn một số khái niệm khác như Âm Dương Chi Lực, Hắc Bạch chi khí mình dịch thẳng ra là lực âm dương hay khí đen trắng. Hiểu đơn giản thì ban đầu pháp lực của Liễu Minh tuy tinh thuần hơn người khác nhưng nói siêu tinh thuần thì không phải. Cái kính kia giúp phân chia pháp lực thành hai phần rõ ràng, không hỗn tạp (hỗn độn) rồi đem chúng nó cứ ly ly hợp hợp lặp đi lặp lại. việc này sẽ tăng xác suất kết tinh pháp lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.