Danh Môn

Chương 406: Chỉ Có Thể Sống Một Người





Đường môn, trong phòng Thái Quân, Hương Chi đang đấm lưng cho Thái Quân, phu phụ Đường Uyên vào, khom người thỉnh an. Thái Quân gật đầu, Hương Chi lui ra ngoài.

Đường Uyên nói:
- Thái Quân, mặc dù tứ đại nội thị đã đi rồi, nhưng sợ rằng triều đình sẽ không bỏ qua ngay đâu! Con muốn tự mình đi kinh thành chuẩn bị một chút.

Thái Quân gật đầu nói:
- Mặc dù triều đình không dám làm gì Đường môn ta, nhưng đi chuẩn bị vẫn tốt hơn.

- Thái Quân, có một chuyện... - Đường Uyên có chút do dự.

Thái Quân nói:
- Có gì thì cứ nói.

Đường Uyên nói:
- Con muốn truyền Kim Lũ Y lại cho Chuyết nhi...

- Không được! - Thái Quân bỗng nhiên đứng lên: - Kim Lũ Y chỉ có thể truyền cho Ngạo nhi!

Đường Uyên nói:
- Thái Quân, Ngạo nhi khí thịnh tâm ngạo, con sợ... Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Thái Quân giậm Hàng Long trượng một cái:
- Không cần nhiều lời! Gia chủ Đường môn chỉ có thể do Ngạo nhi kế nhiệm!

Kim Lũ Y và Lục Ngọc Phiến chính là lưỡng đại thần khí của Đường môn, từ sau khi Lục Ngọc Phiến thất lạc, Kim Lũ Y liền trở thành tín vật duy nhất của Đường môn, ai mặc vào Kim Lũ Y thì người đó chính là gia chủ Đường môn.

Phu phụ Đường Uyên nhìn nhau, chỉ phải rời khỏi phòng.

***

Hôm nay Thanh Thành sơn quả thật náo nhiệt, tinh anh đệ tử các phái thiên hạ đều tụ tập nơi này. Trăm nghìn năm qua, Thanh Thành sơn vẫn là lần đầu tiên cử hành thịnh hội thế này. Đương nhiên, trong chốn giang hồ long trọng nhất tất nhiên là võ lâm đại hội, tuy nhiên võ lâm đại hội xưa nay chỉ do Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi cử hành, ai đảm nhiệm minh chủ thì do người đó chủ trì. Hôm nay mặc dù đại hội thi kiếm không long trọng bằng võ lâm đại hội, nhưng đã tập hợp những nhân tài mới nổi bật nhất hiện nay trên thiên hạ.

Đại điện khẳng định chứa không được nhiều người như vậy, cho nên sáng sớm phái Thanh Thành đã cho dựng lên mặt đài rất lớn ở trên núi, trên đài lại dựng một kiếm đài, dùng để so kiếm. Bên cạnh Kiếm đài lại dựng thẳng một cột cờ cao.

Hôm nay đệ tử của phái Thanh Thành đặc biệt oai phong, mỗi người đều mặc trang phục mới tinh, lưng đeo trường kiếm, đứng trang nghiêm hai bên sơn đạo, từ trên núi xếp thẳng cho tới dưới chân núi, cạnh mỗi người đều cắm một cây cờ, đón gió phấp phới, vô cùng khí thế.

Hiện tại xung quanh đài đã ngồi đầy người, cửu đại môn phái ngoại trừ Nga Mi thì đã đến an vị toàn bộ rồi. Võ Đang tất nhiên là Tống Tử Đô, Thiếu Lâm là Vô Giới, Thanh Thành là Thanh Bình Quân, Hoa Sơn là Hoa Dương Phi, Không Động là Mai đại tiểu thư,, Đông A kiếm phái là Cốc A, Hằng Sơn là Lữ Hoàn, Điểm Thương là Thương Chỉ Ung, mặt khác, Mộ Dung, Nam Cung, Tây Môn, Công Tôn tứ đại gia tộc cùng với đệ tử của các môn các phái khác cũng đều có mặt.

Cửu đại môn phái được xếp ở vị trí chính giữa, Võ Đang là võ lâm minh chủ, vả lại do Tống Tử Đô chủ trì đại hội lần này, tất nhiên là ở giữa. Bên trái là Thiếu Lâm, Đông A, Điểm Thương và Hoa Sơn; bên phải là Thanh Thành, Nga Mi, Không Động và Hằng Sơn.

Dựa theo lệ cũ, Nga Mi thân là một trong tam đại môn phái hiện nay trên thiên hạ, vị trí không nên ở bên phải Thanh Thành. Nhưng Thanh Thành cho rằng mình là thân phận chủ nhà, cho nên lơ đãng đã đem vị thứ của Nga Mi xếp ở bên phải mình. Mặc dù thứ tự bài vị cũng không nói rõ cái gì, nhưng Thanh Thành an bài như vậy thực sự rất có ý vị.

Còn có một việc cũng vậy, luận thực lực, Điểm Thương là phái yếu nhất trong cửu đại môn phái, nhưng Thanh Thành lại xếp Hoa Sơn ở phía bên trái nhất, còn dưới cả Điểm Thương, hiển nhiên là có ý định, bởi vì toàn võ lâm đều biết Thanh Thành và Hoa Sơn vì tranh cái danh đệ tứ môn phái nên vẫn luôn tranh đấu gay gắt, Thanh Thành làm như vậy, hiển nhiên là mượn cơ hội chèn ép Hoa Sơn.

Hiện tại tất cả mọi người đang kiển chân chờ đợi, chờ một người đến -- Trích Tiên Tử. Thiên hạ đệ nhất tiên tử, ai không muốn nhìn thấy phong thái của nàng. Trên thực tế, phần lớn mọi người ở đây đến là vì để nhìn thấy phương dung của tiên tử một lần.

- Tích Thủy kiếm phái Trích Tiên Tử, Nga Mi Diệu Ngọc đến phó hội!

Ngoài sơn môn vang lên tiếng hô của đệ tử Thanh Thành. Mọi người lập tức yên tĩnh, toàn bộ ánh mắt đều nhìn về hướng sơn môn, không một tiếng động.

Ngụy Đích và Diệu Ngọc song song đi vào, thướt tha bước tới. Ngụy Đích vẫn một bộ bạch y như tuyết, giống như tiên tử lâm phàm; Diệu Ngọc một bộ Nga Mi Tử sương đạo phục, lại tựa như Bồ Tát hiện thế. Hai người dắt tay nhau vào, mọi người nhìn thấy mà muốn lòi cả con ngươi.

Vẻ đẹp của Trích Tiên Tử thiên hạ đều biết, nhưng Diệu Ngọc rất ít lộ diện trên giang hồ, người gặp qua không nhiều, không ngờ không thua gì Trích Tiên Tử. Hai người đứng sóng vai, thực sự xuất trần thoát tục, diễm áp quần phương.

Ngụy Đích và Diệu Ngọc hướng về mọi người chắp tay:
- Ngụy Đích, Diệu Ngọc tới chậm một bước, thứ lỗi!

Tống Tử Đô liền đứng lên chắp tay nói:
- Thi kiếm chưa bắt đầu, hai vị mời!

Thanh Bình Quân cũng liền đứng lên, đưa tay hướng về một chỗ ngồi cạnh mình:
- Diệu Ngọc cô nương, mời!

Diệu Ngọc mỉm cười nói:
- Đa tạ Thanh công tử, tùy tiện một chỗ là được rồi!

Lúc này, có người hướng về Ngụy Đích và Diệu Ngọc vẫy tay, là Mộ Dung. Hắn vẫn khoác chiếc áo choàng màu tím, phong thái tao nhã. Ngụy Đích và Diệu Ngọc liền đi đến ngồi xuống cạnh Mộ Dung. Mọi người phải nói cực kỳ hâm mộ, thầm nghĩ: quả nhiên không hổ là người đứng đầu võ lâm tam đại công tử, mị lực phi phàm.

- Đường gia tam thiếu và Đường gia tứ tiểu thư đến phó hội!

Trong tiếng hô, Vô Song kéo tay Đường Chuyết đi vào. Đường Chuyết không thường lộ diện trên giang hồ, cho nên người trong chốn giang hồ biết vị Đường gia tam thiếu này cũng không nhiều.

Thanh Bình Quân cũng không đứng lên, chỉ nói:
- Tam thiếu gia rốt cuộc tới rồi?
Giọng điệu có vẻ không lấy gì vui.

Đường Chuyết nói:
- Có việc... nên đến trễ, thứ lỗi!

Tống Tử Đô đứng lên chắp tay nói:
- Tam thiếu gia, mời!

Đường Chuyết và Vô Song đi đến chỗ Mộ Dung, chào hỏi qua rồi Vô Song hỏi:
- Mộ Dung công tử, Sở đại ca còn chưa tới sao?

Mộ Dung nói:
- Chưa thấy bóng Sở huynh đâu.

Vô Song lẩm bẩm:
- Huynh ấy không phải là đến trước rồi mà?
Lại nhìn sang Ngụy Đích, nhỏ giọng hỏi:
- Trích Tiên Tử, mấy ngày nay có phải là Sở đại ca đến tìm cô không?

Ngụy Đích ngạc nhiên nói:
- Sao Tứ tiểu thư lại nói như vậy?

Vô Song nói:
- Mỗi buổi sáng huynh ấy cưỡi ngựa ra ngoài, khuya khoắt mới về, không phải đi tìm cô sao?

Ngụy Đích lắc đầu, Diệu Ngọc ở bên cạnh thì mặt thoáng ửng đỏ.

Người cơ bản đã đến đông đủ, nhưng Tống Tử Đô vẫn chưa tuyên bố đại hội bắt đầu. Trong lòng mọi người đều rõ, y đang đợi một người -- Sở Phong!

Mặc dù Sở Phong vẫn đeo trên lưng cái danh diệt môn, vẫn là công địch của võ lâm, vận bị coi là con trai Tinh Ma Chủ, nhưng hắn nhất định sẽ tới, và không ai hoài nghi điểm này. Tất cả mọi người muốn nhìn xem tiểu tử hoành không xuất thế này rốt cuộc có ba đầu sáu tay gì, sự xuất hiện của hắn có thể mang đến biến cố không thể dự đoán cho đại hội thi kiếm lần này hay không.

- Sở Phong, Phi Tướng Quân đến phó hội!

Theo tiếng hô của đệ tử Thanh Thành ngoài sơn môn, Sở Phong và Bàn Phi Phượng song song đi vào.

Bàn Phi Phượng một bộ Ngũ thải kim phượng phục, tay cầm Kim anh bàn phượng thương, chân đi Mộc hỏa triển phượng ngoa, vừa đứng tại chỗ, uy phong lẫm lẫm, anh tư bức nhân. Sở Phong vẫn một bộ y sam thanh lam, lưng đeo Cổ trường kiếm, với một vệt chỉ ngân cong nhàn nhạt trên má, khóe môi luôn treo một nụ cười mỉm dí dỏm.

Lan Đình và công chúa đi theo sau tới. Lan Đình nhiều năm hành y trên giang hồ, phần lớn mọi người đều biết danh của Thượng Quan Y Tử, cũng biết Thượng Quan Y Tử ngọc chất tiên tư, nhưng công chúa thì chưa ai gặp qua, không biết ở đâu chui ra một vị đại mỹ nhân sắc nước hương trời thế này, nhất là mái tóc tuyết trắng, quả là mỹ lệ vô cùng.

Vốn Ngụy Đích và Diệu Ngọc dắt tay nhau xuất hiện đã dẫn tới mọi người nháo nhào một trận, hiện giờ Sở Phong một lần dắt cả ba vị tuyệt sắc giai nhân hiện thân, càng khiến cho mọi người ngẩn tò te.

Sở Phong hơi chắp tay, cất cao giọng nói:
- Tại hạ tới chậm một bước, khiến các vị phải đợi lâu, thật có lỗi!

Tống Tử Đô đứng dậy chắp tay nói:
- Sở huynh và Phi Tướng Quân rốt cuộc tới rồi, mời!

Bàn Phi Phượng lại mở bừng hai mắt nói:
- Tống Tử Đô, hôm nay ta tới đây là có một chuyện muốn hỏi rõ, ngươi không nói cho hẳn hoi, đại hội thi kiếm này của ngươi cũng khỏi phải tiến hành!

Xem ra Bàn Phi Phượng quả thực muốn làm khó dễ với Tống Tử Đô rồi, Tống Tử Đô ứng đối thế nào đây? Đại hội thi kiếm có thể tiến hành tiếp tục được không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.