Đằng Sau Lưng Ta Có Con Goblin

Chương 38: Bạch Quả Rơi Xuống Sông Rồi




Dịch: YuYu.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn:

- Các ngươi là ai hả? Một vài sinh linh chủng tộc các giới được cứu thoát ra ngoài nghi ngờ hỏi.

Bọn họ đã sớm bị một Nhân Tộc thần bí làm kinh hãi, Nhân Tộc nọ chỉ lấy sức của một người mà đã hạ gục cả Tuyệt Vọng Thành, thực lực đó khiến cho bọn họ phải khâm phục một cách triệt để.

Cảnh tượng đó bọn họ đã từng được nếm trải rồi, bởi vậy khi người của lục đại tông môn xuất hiện trước mặt thì cũng không khiến bọn họ kinh ngạc bao nhiêu nữa.

Đám người của lục đại tông môn nghe vậy nhất thời líu lưỡi, không biết phải trả lời thế nào.

Nếu như là lúc trước, bọn họ chắc chắn sẽ tự hào nói: “Chúng ta tới giải cứu các ngươi.”

Nhưng mà tình huống trước mắt hiện giờ thật giống như vốn dĩ không cần tới bọn họ.

Đối với người của lục đại tông môn thì đây chính là một chuyện khiến người ta lúng túng.

Hiện giờ trong đầu óc của đám người lục đại tông môn vô cùng hỗn loạn, không biết chuyện này rốt cuộc là thế nào.

Tuyệt Vọng Thành được xưng là có trăm vạn Cổ Tộc, vậy mà giờ đã đi đâu hết rồi.

Thậm chí ngay cả một mống cũng không có, thật là giả quá đi mất.

- Các vị, chúng ta là lục đại tông môn, vốn là muốn tới cứu mọi người, nhưng mà tình huống hiện giờ là sao đây, Cổ Tộc đi đâu hết rồi? Chúc Long uy vũ bất phàm, đôi mắt thâm thuý tràn đầy sự uy nghiêm vô thượng.

- Đều đã chết cả rồi. Một sinh linh chủng tộc các giới nói.

- Chết rồi? Người của lục đại tông môn nghe vậy sắc mặt thoắt cái biến đổi, tỏ vẻ cực kỳ không dám tin, cả trăm vạn Cổ Tộc sao cứ chết hết như vậy được?

Bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng kẻ lật đổ được Tuyệt Vọng Thành lại có thể chỉ là một người, dưới cái nhìn của họ tất nhiên phải là một tông môn cực kỳ mạnh mẽ phái ra cao thủ tuyệt đỉnh đi chấn áp Tuyệt Vọng Thành.

Nhưng rốt cuộc là ai mà có thể mạnh đến thế?

Cường giả Thần Thiên Vị?

Chuyện này tuyệt đối không thể nào, nếu như một vị cường giả Thần Thiên Vị chém giết trăm vạn Cổ Tộc của Tuyệt Vọng Thành, những cường giả của Cổ Tộc tuyệt đối không thể làm ngơ được.

Lúc này, câu nói của sinh linh chủng tộc các giới nọ khiến những người của lục đại môn phái triệt để nổ tung.

- Đúng vậy, một Nhân Tộc, một vị Nhân Tộc vô cùng mạnh mẽ đã tiêu diệt toàn bộ cả trăm vạn Cổ Tộc và Tứ đại Quân đoàn trưởng trong Tuyệt Vọng Thành. Khi một sinh linh chủng tộc các giới nói ra những lời này, vẻ mặt y ngập tràn sự sùng bái.

- Không thể nào. Mục Long Thiên nghe vậy là người đầu tiên đứng lên phản bác.

Hắn tuyệt đối không thể tin một Nhân Tộc có thể tiêu diệt sạch sẽ cả trăm vạn Cổ Tộc, và còn cả Tứ đại Quân đoàn trưởng kia.

Lần này, để đối phó với Tứ đại Quân đoàn trưởng, ba mươi vị trưởng lão cảnh giới Hoang Thiên Vị đã chuẩn bị sẵn sàng dựa vào thực lực của họ để đối phó với Tứ đại Quân đoàn trưởng.

Nhưng hiện giờ là trò đùa gì thế này.

Một Nhân Tộc giết chết Tứ đại Quân đoàn trưởng, chuyện này tuyệt đối không thể nào.

Tạ Thăng vẫn một mực không nói gì nghe vậy thì sắc mặt hơi đổi, trong đầu hắn không khỏi hiện lên một bóng người, đồng thời trong óc cũng vang lên một câu mà họ từng coi là khoác lác.

“Đến Tuyệt Vọng Thành, chém Tuyệt Vọng Hầu.”

- Ngươi nói Nhân Tộc kia có phải tóc dài, khí tức lạnh nhạt khiến người ta nhìn không thấu không? Tạ Thăng vội vàng hỏi.

- Tạ sư đệ, làm sao đệ có thể suy nghĩ linh tinh, tuyệt đối không thể là Nhân Tộc đó được. Mục Long Thiên nói.

Chúc Long khẽ cau mày, hắn cũng nghĩ tới lời nói lúc trước của Tạ Thăng.

Cái tên Nhân Tộc với ngôn từ to gan đó?

- Ta không biết mọi người đang nói tới ai, nhưng Nhân Tộc đó đúng là tóc dài, khí tức cũng lạnh nhạt, khuôn mặt anh tuấn, chỉ cần nhìn là không thể rời mắt đi được. Tên chủng tộc các giới bắt đầu hít hà.

Nếu như Lâm Phàm mà nghe được lời nói của tên chủng tộc các giới này, hắn chắc chắn sẽ giơ ngón cái lên khen một câu: “Nói hay lắm.”

Sau đó những sinh linh chủng tộc các giới bắt đầu mồm năm miệng mười mỗi kẻ một câu, hội tụ vô số lời hay ý đẹp thổi phồng Lâm Phàm đến tận trời.

Người của lục đại tông môn lúng túng đứng nơi đó, trong phút chốc không biết phải làm thế nào cho phải.

Các đệ tử của Cự Linh Thần Tông yên lặng biến trở về nguyên dạng, những thân thể cao lớn trọc trời, tuyệt bá thiên hạ nọ lúc này bỗng trở nên có chút buồn cười.

Các đệ tử của Hoang Cổ Long Tông cũng khôi phục từ cự long trở lại thành người, bọn họ dữ tợn rít gào muốn xé xác Cổ Tộc ra thành từng mảnh nhỏ, chẳng qua bây giờ nhìn lại, đến một mống Cổ Tộc còn không có, còn biến thân cái rắm gì nữa chứ.

Các đệ tử của Dực tộc hung mãnh thổi thiên âm, viết thần văn, nhưng giờ phút này cũng lần lượt cúi đầu, tất cả các nỗ lực lúc trước đều là uổng phí.

Những thiên âm được thổi lên đó giống như thể đang thổi mừng cho sinh linh chủng tộc Đại Thiên vậy.

Lúng túng, cực kỳ lúng túng.

Cho dù là các trưởng lão thì sắc mặt cũng xảy ra biến hoá.

Ở trong tông môn, bọn gọi quyền cao chức trọng, thực lực ngập trời, hoàn toàn không hề để ý đến những danh tiếng giả tạo này.

Thế nhưng bây giờ, khi nghe sinh linh chủng tộc các giới buông lời khen ngợi Nhân Tộc nọ thì bọn họ cũng phải hâm mộ và tràn ngập sự đố kỵ với Nhân Tộc này.

Mục Long Thiên vốn muốn định thể hiện sức mạnh một phen để đánh bóng tên tuổi của chính mình, nhưng tình huống thế này đã khiến hắn có phần tức giận.

Ngay cả một mống Cổ Tộc còn không có, hắn còn chém giết Cổ Tộc, kiến công lập nghiệp, trở thành vị anh hùng trong lòng những sinh linh chủng tộc các giới kiểu gì đây.

Mà ngay vào lúc này, phía chân trời xa xa đột nhiên mây đen cuồn cuộn hội tụ, một luồng khí tức hung hãn truyền ra từ phía trong đám mây.

- Mọi người chú ý, Cổ Tộc đến rồi. Ánh mắt của trưởng lão Chúc Long sáng quắc như đèn pha, trực tiếp nhìn thấy cảnh tượng trong đám mây đen.

Thời khắc này, đệ tử của lục đại tông môn gào lên từng đợt, bọn họ cảm thấy cơ hội của mình đã đến rồi.

Vốn dĩ trong lòng bọn họ vẫn còn tràn đầy căng thẳng vì phải đối mặt với Cổ Tộc, khi bọn họ biết toàn bộ Cổ Tộc đã bị một tên Nhân Tộc tiêu diệt, tuy là trong lòng có một chút thất vọng nhưng vẫn lại mừng thầm.

Thế nhưng khi nghe những sinh linh chủng tộc các giới tung hô tên Nhân Tộc đó lên thành ông trời, nội tâm của bọn họ không phục.

Bọn hỏi ước ao, ghen ghét.

Làm sao có thể nhường cho Nhân Tộc này danh tiếng lớn như thế được.

Vì lẽ đó, bọn họ khát khao gặp Cổ Tộc rồi hung hăng chém giết những tên Cổ Tộc này, sau đó khiến cho những sinh linh chủng tộc các giới này phải sùng bái họ, tôn thờ họ.

- Các ngươi yên tâm đi, lục đại tông môn chúng ta nhất định sẽ bảo vệ các ngươi an toàn. Mục Long Thiên nhìn những sinh linh chủng tộc các giới này, sau đó hất mái tóc dài, bá khí thô bạo nói.

- Không sai, lục đại tông môn chúng ta nhất định sẽ bảo vệ các ngươi rời khỏi nơi này an toàn.

- Đi ra phía sau chúng ta đi, nếu đám Cổ Tộc này đến rồi, vậy chúng ta sẽ khiến chúng không thể rời khỏi nơi này được nữa.

Giờ phút này, đệ tử của lục đại tông môn lại lần lượt bắt đầu gầm gào, chiến ý cũng một lần nữa phát ra.

Các đệ tử của Cự Linh Thần Tông lại biến thành những người khổng lồ cao cả trăm trượng.

Các đệ tử Hoang Cổ Long Tông lại biến thành những con cự long dài cả ngàn trượng.

Các đệ tử của Dực Tộc lại thổi kèn đồng lớn, viết thần văn, ngàn hoa bay rụng, đất rộ sen vàng.

Các đệ tử của Thủy Thần Tông lại bắt đầu tạo mưa.

Các đệ tử của Giác Thiên Tông lại gõ trống dồn dập, kích phát khí thế của mọi người.

...

- Có lục đại tông môn ta ở đây, Cổ Tộc đừng hòng làm hại được bất cứ ai. Mục Long Thiên sải bước, hiên ngang lẫm liệt nhìn thẳng vào không trung.

Trưởng lão Chúc Long vui mừng gật đầu nhìn Mục Long Thiên, có được những đệ tử không run sợ trước Cổ Tộc như vậy, còn lo gì không tiêu diệt được Cổ Tộc đây.

Chỉ là vào đúng lúc này, một chuyện khiến mọi người hoảng sợ đã xảy ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.