Đan Vu Thưởng Thân

Chương 40: Giang hồ liễu kết




Đáng tiếc An Tiểu Yêu cao hứng chưa được bao lâu, Long Viêm Dạđã nghĩ ra cách ứng phó."Nếu mẹ tôi có hỏi tới vấn đề này thì bé trả lời là em làm ở quán cà phê, một lần tôi qua đó uống gặp em, được không?"

"A ---" An Tiểu Yêu gật đầu. Thật ra thì An Tiểu Yêu dị ứng với cà phê nên An Tiểu Yêu đã quên mất vị cà phê nên cũng không biết pha thế nào, cònnói mình làm ở quán cà phê nữa? ! Nhưng An Tiểu Yêu không nói ra, anh ta là ông chủ thì điều gì anh ta nói mình cứ làm vậy đi. Xe chạy nhanh,một lát đã đến khu nhà cao cấp, cảnh xuân tươi đẹp, hoa trên núi nở khắp nơi, An Tiểu Yêu nhìn cảnh bên ngoài cửa kính, có chút cảm giác thânquen. Nhà mình cũng giống như ở đây, không biết từ lúc mình bỏ đi, chamình như thế nào rồi, hay là đang tức giận phái người đi tìm mình khôngnhỉ? Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu liền bị dập tắt ngay, nếu giờcha mình tóm được thì nhất định sẽ xử lý mình, vừa nghĩ đến chuyện nàyAn Tiểu Yêu liền cảm thấy sợ, không dám nghĩ tiếp, thôi không nghĩ nữasẽ tốt hơn. Xe chạy chầm chậm vào khu nhà Long gia, vườn hoa rộng lớncòn có đài phun nước, đúng lúc này phụt nước lên, An Tiểu Yêu lè lưỡi.Cứ tưởng nhà mình đã hiện đại rồi, không ngờ nhà Long Viêm Dạ còn khangtrang hơn, vừa xuống xe, An Tiểu Yêu bị toà nhà màu trắng làm hoảng sợ.Oa --- to thật! Không biết tình huống bây giờ của mình có giống với hoàn cảnh Ma Tước gặp Phượng Hoàng không, mấy người giúp việc chạy nhanh racầm đồ cho Long Viêm Dạ, khom người thông báo tình hình trong nhà choLong Viêm Dạ."Cậu chủ, bà chủ đang ngồi trong phòng khách chờ cậu cùngcô An, bà còn dặn tối nay nhất định phải cùng nhau ăn cơm."

"Được, tôi biết rồi. Trước tiên hãy mang hành lý của cô An để vào phòng đã."

Long Viêm Dạ phẩy tay, mỉm cười dắt tay An Tiểu Yêu vào nhà, An Tiểu Yêu cóchút không quen với kiểu va chạm này nên có chút không tự nhiên, muốnrút tay ra. Long Viêm Dạ cúi đầu, ghé vào tai An Tiểu Yêu nói thầm mộtcâu."Chẳng lẽ muốn mẹ tôi nhận ra chúng ta đang đóng kịch sao?"

An Tiểu Yêu giật mình, không phản kháng nữa. Long Viêm Dạ nói đúng, nếugiờ mình không bước chân vào nhà thì lập tức bị lộ ngay, vậy không phảiđã thất bại rồi sao. An Tiểu Yêu cố gắng đè cảm xúc xuống, để mặc LongViêm Dạ dắt tay mình đi về phía toà nhà trắng, trong lòng có chút hồihộp.

Bước qua con đường trải sỏi, mấy người giúp việc đangđứng trước cửa, thấy Long Viêm Dạ đi vào nhà liền cúi đầu chào. An TiểuYêu nghĩ thầm trong bụng, thật không ngờ người này lại khoa trương nhưvậy, một người chạy ra mở cửa cho họ, trước mắt An Tiểu Yêu là một không gian rộng, phòng khách sạch sẽ sáng choang chỉ có hai chiếc ghế sa lonlớn cùng một bức ảnh lớn chụp đại gia đình, một người phụ nữ mặc bộ đầmtím đang ngồi nhìn họ.

Trên khuôn mặt người phụ nữ này khôngcó dấu vết của thời gian, nhìn bà toát lên vẻ quý phái, nhìn thấy LongViêm Dạ cùng An Tiểu Yêu bước vào, trên mặt người phụ nữ này liền mỉmcười rồi đứng dậy. Trong nháy mắt Long Viêm Dạ cũng như biến thành mộtngười khác, đẩy An Tiểu Yêu lên."Mẹ, đây là vợ tương lai của con--- AnTiểu Yêu"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.