Đàn Ông Độc Thân Nằm Mơ Giữa Ban Ngày

Chương 16: Đây là hàng giả




Dịch giả: rolland

Dòng nước bàng bạc gặp phải Xích Hỏa Chân khí, lập tức bốc thành hơi nước.

Lý Phù Trần giống như một thanh đao nhọn màu đỏ, mạnh mẽ phá vỡ thác nước, dễ dàng đứng trên cự thạch trơn trượt.

- Đệ nhất Ngoại Tông không hổ là đệ nhất Ngoại Tông, quá ung dung.

- Chúng ta phí hết sức cũng không lên được, hắn lại dễ dàng đứng lên, người so với người tức chết người a.

- Không hổ là một trong những đệ tử mạnh nhất Ngoại Tông từ trước tới nay, chúng ta không thể so được.

Mọi người vừa hâm mộ, vừa bất đắc dĩ.

Thác nước đổ xuống, nện trên người của Lý Phù Trần.

"Lực đạo ít nhất ngoài vạn cân."

Lý Phù Trần cảm nhận lực đạo mà dòng nước nện vào người.

Đừng xem thường lực đạo này đánh xuống.

Dòng nước đánh xuống duy trì lực đạo này không ngừng, một người có thể đơn giản giơ lên một khối cự thạch vạn cân, nhưng không có nghĩa là hắn có thể giữ liên tục ở đó.

Đương nhiên, đối với Lý Phù Trần mà nói, lực đạo một vạn cân không coi vào đâu, dù không vận chuyển Chân khí, hắn đều có thể dễ dàng chịu đựng.

Thời gian từng phút trôi qua.

Dưới thác nước ba mươi trượng, quang mang lóe lên.

Mỗi một đạo quanh mạng đại biểu có một tên đệ tử Nội Tông dự bị đứng đó.

Ngoài ra, còn có bảy tám tên đệ tử Nội Tông dự bị khác vẫn không cách nào đứng trên cự thạch, gấp đến đỏ mặt tím tai.

Phốc!

Một tên đệ tử Nội Tông dự bị đứng dưới thác nước đột nhiên mặt trắng nhợt, phun một ngụm máu ra ngoài, đồng thời cả người ba ra thác nước.

Đúng lúc này, tên đệ tử Chấp Sự Nội Tông thay hắn tính thời gian nhảy tới, tiếp nhận hắn.

Cứ qua một thời gian, thì có một đệ tử Nội Tông dự bị kiên trì không nổi, bị thác nước đánh phun máu.

Một khắc trôi qua, chỉ có tám mươi người chịu đựng được.

Chín mươi bảy người, đào thải mười bảy người.

Hạng khảo hạch thứ hai cũng trên Thiên Bộc Hà, lần này là khảo nghiệm vận dụng Chân khí.

Mọi người cần dựa vào lực lượng của mình đi qua Thiên Bộc Hà.

Vòng xoáy trên Thiên Bộc Hà rất nhiều, muốn dựa vào Chân khí đứng phía trên đã cực kỳ khó rồi, đi qua Thiên Bộc Hà còn khó khăn thêm nữa.

- Tất cả mọi người có tại đây, bắt đầu.

Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào đang giơ tay lên đột nhiên vung xuống.

Ào ào ào ào...

Tám mươi tên đệ tử Nội Tông dự bị, chân đạp nước sông, một đường chạy nhanh tới.

A!

Một người kinh hãi hết lên, không cẩn thận rơi vào vòng xoáy, cả người bị cuốn vào

Lúc này, một Chấp Sự Nội Tông đem hắn kéo ra.

Xích Hỏa Chân khí bao trùm hai chân, Lý Phù Trần nhảy bật lên, mỗi bước vượt qua hơn mười thước, chỉ trong chốc lát đều đem mọi người bỏ lại phía sau.

Trưởng Lão Nội Tông âm thầm gật đầu, Thiên Bộc Hà có vô số vòng xoáy, người không tu luyện khinh công, ít người có thể qua sông, mà người dễ dáng qua sông đều là "nhân trung long phượng, trời sinh tuấn kiệt".

Về phần căn cốt, hắn không quan tâm, hắn chỉ chú trọng trước mắt.

Hạng khảo hạch thứ hai kết thúc, trong tám mươi người chỉ có bảy mươi hai người thông qua.

Hạng khảo hạch thứ ba là khảo hạch thực lực.

Địa điểm khảo hạch là Yêu Thú Dưỡng Thực Tràng của Thương Lan Tông.

Ngồi tiên hạc, mọi người bắt đầu trở về.

Lúc tới Yêu Thú Dưỡng Thực Tràng thì đã gần tối.

Yêu Thú Dưỡng Thực Tràng là một thung lũng to lớn, bốn phía thung lũng là vách dđá, có rất nhiều động quật, động quật dùng thiết môn để giam giữ, bên trong truyền ra tiếng Yêu thú gầm thét làm người ta sợ hãi.

Mà trung ương của thung lũng, có một Giác Đấu Tràng, phía trên có vết máu loang lỗ, tràn đầy sát khí.

- Đối thủ của các ngươi là Yêu thú Nhị cấp Đê giai, trong vòng một nén nhang, tổn thương được Yêu thú là thông qua khảo hạch.

Trưởng Lão Nội Tông đứng chắp tay sau lưng, cao giọng nói.

- Đánh thương Yêu thú Nhị cấp Đê giai?

Tất cả mọi người đều biết nội ding khảo hạch, nhưng khi chân chính cảm nhận sát khí trong Yêu Thú Dưỡng Thực Tràng, vẫn nhịn không được mà nổi da gà, cảm thấy rét run.

- Người thứ nhất, Trần Tiểu Thiên.

Trần Tiểu Thiên năm nay hai mươi tuổi, tu luyện Tử Khí Quyết đến tầng thứ tám, tại Ngoại Tông không có danh tiếng gì, cho tới bây giờ cũng không phải là nhân vật phong vân.

Hắn khẩn trương đi tới Giác Đấu Tràng, ngẩng đầu đánh giá xung quanh.

Loảng xoảng keng!

Trên vách đá tầng thứ hai, một thiết môn mở ra, lộ rõ động quật sâu không thấy đáy.

Rất nhanh, một đầu chó cả người đều là lân phiến màu đen nhô ra.

Yêu thú Nhị cấp Đê giai, Hắc Lân Khuyển.

Uông uông...

Hắc Lân Khuyển kêu rít, tiếng kêu bén nhọn, giống như một đứa bé đang rống.

Trần Tiểu Thiên cầm Bảo kiếm Hoàng cấp Cao giai trong tay, cả người run rẫy, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Yêu thú Nhị cấp Đê giai, còn đáng sợ hơn hắn nghĩ.

- Ha ha, các ngươi xem vị sư đệ này chống đỡ được bao lâu?

- Ta đoán mười hô hấp đi.

- Ngươi đánh giá hắn quá cao, ta cho rằng trước năm hô hấp.

Trong Yêu Thú Dưỡng Thực Tràng ngoại trừ đám người Lý Phù Trần, còn có không ít đệ tử Nội Tông đến đây rèn luyện thực chiến.

Nhìn thấy bộ dáng của Trần Tiểu Thiên, một vài tên đệ tử Nội Tông mỉm cười.

Hắc Lân Khuyển dường như cảm thấy Trần Tiểu Thiên khẩn trương, từ trong động quật nhảy ra, trong nháy mắt rơi xuống đất, thân thể co lại, sau đó từ bên phải theo một vòng cung xông tới Trần Tiểu Thiên.

Trần Tiểu Thiên vốn rất khẩn trương, thấy Hắc Lân Khuyển không tiến công trực diện, mà đánh từ một bên, thì ngực siết chặc lại, cứng người đứng đó.

"Đương" một tiếng!

Bảo kiếm trong tay Trần Tiểu Thiên văng ra ngoài, mắt thấy Hắc Lân Khuyển sắp đánh chết, một gã Chấp Sự Nội Tông vung tay lên, một đạo Chân khí đẩy lui Hắc Lân Khuyển.

- Trần Tiểu Thiên, loại.

Chấp Sự Nội Tông tuyên bố kết quả cau mày.

Trưởng Lão Nội Tông cũng nhíu mày, tố chất tâm lý quá kém, người như vậy căn bản không có tiền đồ gì.

Từng tên đệ tử Nội Tông dự bị lên đài, trên cơ bản mỗi mười người sẽ có ba bốn người bị loại.

Hành động của Yêu thú Nhị cấp Đê giai nhanh nhẹn, đồng thời có Yêu khí hộ thể, muốn lưu lại vết thương trên người đối phương, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

- Tiếp theo, Lý Phù Trần.

Chấp Sự Nội Tông hít sâu một hơi, báo tên của Lý Phù Trần.

Nghe vậy, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Lý Phù Trần, bao gồm Trưởng Lão Nội Tông mặc thanh bào.

- Hắn chính là đệ tử đệ nhất Ngoại Tông Lý Phù Trần đó sao?

- Vì hắn, Nhạc trưởng lão tự mình chủ trì khảo hạch đệ tử Nội Tông, lúc bình thường, Trưởng Lão Nội Tông cần gì phải quản những thứ này, đều do Chấp Sự Nội Tông phụ trách.

- Nhìn đi! Cùng Yêu thú Nhị cấp Đê giai chiến đấu, là có thể nhìn ra bản lĩnh thật sự của hắn chứ gì.

- Không sai, Yêu thứ chân chính không phải Nguyên Khí Yêu thú trong Thí Luyện Tháp có thể so sánh, Nguyên Khí Yêu thú làm gì có hung tính và sát khí của Yêu thú thật sự.

Những tên đệ tử Nội Tông này đều nghe nói nhiều về Lý Phù Trần, nhưng tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, chưa tận mắt thấy, bọn họ cũng không tin Lý Phù Trần có không tầm thường như trong lời đồn hay không.

Lý Phù Trần đứng trên Giác Đấu Tràng, ngẩng đầu lên.

Trên vách đá tầng hai, một cái thiết môn mở ra.

Vèo!

Một đạo hắc ảnh bay vút ra, xoay vòng trên không trung, vẫn không rơi xuống đất.

Đây là một con chim có sải cánh dài hơn ba thước, lông chim màu xám đậm, móng vuốt lớn như hung điểu.

- Cái này cũng quá khoa trương đi! Dĩ nhiên dùng Yêu thú phi hành khảo hạch hắn.

- Phỏng chừng là Nhạc trưởng lão cố ý.

- Lần này thật khó rồi, thực lực công kích của Yêu thú phi hành tuy không bằng Yêu thú dưới đất, nhưng tốc độ của Yêu thú quá nhanh.

- Nếu khảo hạch không thông qua, cái tên đệ tử đệ nhất Ngoại Tông nhất định trở thành trò cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.