Dấm Nghiện

Chương 2




Diệp Trần đã nghe Phong Phiêu Linh nói qua về thập kiếm của Thiên Kiếm đại lục.

- Xem ra ngươi biết ta.

Kiếm Trận Hầu đau chiêu nhìn Diệp Trần.

- Đúng vậy! Ta là Diệp Trần, là người sẽ giết ngươi!

- Giết ta! Chỉ sợ ngươi không có bổn sự này.

Kiếm Trận Hậu bài danh thứ tư trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Tu vi từ lâu đã đạt tới cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng. Phối hợp với kiếm trận, cho dù là Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đồng cấp cũng bị hắn chém giết. Mà tu vi của Diệp Trần và Phong Phiêu Linh tương đương, cho dù có thể tiếp hắn ba chiêu đã là không tồi.

- Phải?

Diệp Trần từ chối cho ý kiến.

- Ta nhìn ra được ngươi cũng sử dụng kiếm! Xuất kiếm ra đi! Bằng không, ngươi ngay cả cơ hội rút kiếm cũng không có.

Kiếm Trận Hậu có thể cảm nhận được kiếm ý của Diệp Trần. Rất manhj, có lẽ đây là điều mà đối phương tự tin. Đáng tiếc, kiếm ý lợi hại cũng khó có thể bù đắp được tu vi và thủ đoạn công kích chênh lệch.

Diệp Trần lắc đầu cười, thân hình chợt phi về phía trước, rất nhanh đến gần Kiếm Trần Hầu. Người đến Phá Tà Kiếm trong nháy mắt rút ra, một kiếm đâm về phía trước.

Linh Tê Nhất Kiếm!

Khoảng cách giữa hai người là hơn trăm mét, thế nhưng Linh Tê Nhất Kiếm mà Diệp Trần vừa xuất ra, cự ly trăm mét hoàn toàn bị xóa bỏ. Phá Tà Kiếm đâm tới, kiếm khí như sợi tóc đến gần Kiếm Trận Hậu. Trong hư không xuất hiện kiếm đen kịt, khổng lồ đánh lên chân nguyên hộ thể của Kiếm Trận Hâu. Xuy một tiếng! Chân nguyên hộ thể bị xuyên thủng.

- Cái gì?

Kiếm Trận Hậu kinh ngạc. Một kiếm này của Diệp Trần không chỉ nhanh đến bất ngờ, quỹ tích bất định, càng kinh khủng hơn chính là một kiếm xuyên thủng không gian, lực công kích đáng sợ như vậy, khiến cho Kiếm Trận Hậu cũng vô cùng sợ hãi.

- Phá cho ta!

Lúc này Kiếm Trận Hậu biết việc xem thường Diệp Trần, đánh đồng hắn với Phong Phiêu Linh là ngu xuẩn đến mức nào. Thưc lực của Diệp Trần cường đại vô cùng, ngay cả không gian cũng có thể xuyên thủng. Không kịp vận chuyển kiếm trận, ngón trỏ tay phải Kiếm Trận Hậu vươn ra, đàu ngón tay lóe lê ngân quang, giống như hợp kim đúc thành. Ngón tay không ngừng điểm liên sợi tóc kiếm khí.

Con mắt Diệp Trần híp lại. Kiếm Trận Hậu của không hổ là kiếm khách đỉnh cấp của Thiên Kiếm đại lục. Cư nhiên có thể sớm chặn Linh Tế Nhất Kiếm. Đương nhiên hắn đỡ được cũng là khoảng cách giữa hai người khá xa. Nếu như gần hơn một chút nữa, khi thi triển Linh Tê Nhất Kiếm, Kiếm Trận Hậu trừ phi có tốc độ xuất thủ ngang ngửa Diệp Trần thì mới có thể đỡ được một kiếm này.

Thương!

Cười khúc khích!

Đầu ngón tay và kiếm khí chạm vào nhau, bắn ra vô số hỏa tinh. Lập Tức đầu ngón tay bị đâm thủng một lỗ nhỏ, tiên huyết theo đó mà chảy ra.

- Không tốt!

Kiếm Trận Hậu có thể cảm giác được một cỗ kiếm khí vô hình đáng sợ đang theo ngón tay xâm nhập vào trong cơ thể. Nếu như bị kiếm khí này xâm nhập vào trong cơ thể, tuy không đến mức bị thương năng nhưng nội thương là điều không thể tránh khỏi. Từ đó chiến lự cũng suy giảm, bản thân hắn khống muốn nhìn thấy kết cục này. Hắn có điểm hổi hận, không nên khinh thường đối phương.

Thân hình lui nhanh, tay trái Kiếm Trận Hậu cầm cánh tay phải, chân nguyên vận chuyển đến cực hạn, nhanh chóng bức kiếm khí vô hình ra khỏi cánh tay phải, không để cho nó có cơ hội xâm nhập.

Bức ra kiếm khí, Kiếm Trận Hậu ngẩng đầu, thận trọng nhìn về phía Diệp Trần.

Tuy rằng sơ ý, hắn không hề sử dụng kiếm trận, nhưng ngón tay trỏ ở bàn tay phải cũng hắn cũng đã vận dụng chiêu thức đăc ý của mình là Ngân Quang Liệt Kim Chỉ. Ngân Quang Liệt Kim Chỉ không phải là áo nghĩa võ học, mà là một môn bí pháp thiên cấp trung giai, vô cùng cường đại. Thế nhưng kiếm chiêu của Diệp Trần lại có thể xuyên thủng qua Ngân Quang Liệt Kim Chỉ, khiến cho bản thân hắn chịu thua thiệt.

- Chỉ pháp rất lợi hại!

Diệp Trần bình thản đánh giá.

Uy lực của Linh Tê Nhất Kiếm tuy kém hơn Tàn Nguyệt và Kính Hoa Phá Diệt thế nhưng không phải một người bình thương có thể chống đỡ được. Kiếm Trận Hậu có thể dùng một ngón tay mà khử đi một nửa uy lực của Linh Tê Nhất Kiếm cùng chỉ pháp có quan hệ mật thiết với nhau.

- Xuất ra thực lực mạnh nhất của ngươi đi! Bằng không chiến đấu rất nhanh sẽ kết thúc!

Lời nói của Diệp Tràn có thể thấy được hắn tự tin vào thực lực của mình. Từ khi xuất đạo đến nay, hắn còn chưa có thấy người nào lấy kiếm trận làm thủ đoạn công kích. Ngay cả Thiên Kiếm Khách của Chân Linh đại lục tuy cũng có sử dụng qua kiếm trận, nhưng kiếm trận của hắn ẩn chưa năng lượng chứ không phải ẩn chưa ngự kiếm thuật, cũng không ẩn chứa sự ảo diệu của kiếm trận.

- Thật đúng là cuồng vọng!

Kiếm Trận Hậu nội giận. Cho tới bây giờ chỉ có hắn coi rẻ đối phương, nghĩ không ra ngày hôm nay lại bị Diệp Trần coi rẻ. Hắn quyết định sử dụng kiếm trận chậm rãi giết chết Diệp Trần. Nếu như đánh chết quá nhanh như vậy sẽ tiện nghi cho đối phương.

- Phong chi kiếm trận!

Kiếm chỉ về hướng Diệp Trần, Kiếm Trận Hậu quát lên một tiếng chói tai.

Xích!

Bốn thanh kiếm một trước ba sau, dường như giống một con chim đang bay lượn, gió xoáy màu xanh ở chung quanh giúp cho kiếm trận bay nhanh hơn. Kiếm trận này không chỉ ẩn chứa lực kiếm trận mà còn có kiếm ý cường đại của Kiếm Trận Hậu.

- Nhị Thập Thất Kiếm Tề Phát!

Thần tình Diệp Trần tự nhiên, đồng dạng kiếm chỉ điểm ra, bên không Tàn Huyết Kiếm tự động bay ra khỏi vỏ, một phân thành hai mươi bảy. Hai mươi bảy đạo kiếm ảnh nghênh đón Phong chi kiếm trận.

- Dĩ nhiên cũng sử dụng ngự kiếm thuật!

Kiếm Trận Hậu kinh hãi.

- Đáng tiếc! Ngự kiếm thuật của ta phối hợp với kiếm trận, tuy lực và tốc độ tăng lên vài lần. Ngự kiếm thuật đơn thuần không thể nào chống lại.

Kiếm Trận Hậu cũng là một người có thiên phú không tồi. Linh hồn của hắn cường đại gấp hai người bình thường, nhưng vẫn thua Diệp Trần. Linh hồn của Diệp Trần cường đại gấp năm người bình thường. Tuy nhiên Kiếm Trận Hậu vẫn có đủ tư cách để kiêu ngạo.

Cách cách!

Phong chi kiếm trận và hai mươi bảy đạo kiếm ảnh va chạm với nhau. Trong hư không bắn ra vô số kiếm quang, kiếm khí sắc bén cắt nát sơn cốc thành bột phát. Dưới mặt đất biến thành một mảnh hỗn độn.

Hai mươi bảy đạo kiếm ảnh, so với Phong chi kiếm trận càng mạnh hơn một bậc. Sau khi công phá Phong chi kiếm trận, vận còn dư lại mười đại kiếm ảnh bắn về phía Kiếm Trận Hậu.

- Không có khả năng!

Kiếm Trận Hậu nghĩ như thế nào cũng không rõ, Phong chi kiếm trận vì sao lại kém ngự kiếm thuật của Diệp Trần. Rõ ràng ngự kiếm thuật có bao nhiêu cường đại, bản thân hắn biết rõ ràng. Hắn lúc đầu cũng tu luyện ngự kiếm thuât, về sau mới chuyển sang tu kiếm trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.