[Đam Mỹ] Xuyên Không Bất Đắc Dĩ

Chương 31: Lòng ta vẫn ở chốn cũ




29 Tết,

Tôi với tay, bỏ thêm củi vào bếp.

Nhìn vợ tôi và mấy đứa nhỏ ngủ rất ngon, vợ tôi dựa tôi, các con, có đứa dựa tôi, có đứa dựa nàng.

Ánh lửa bập bùng phản chiếu từng gương mặt, lòng tôi bỗng thấy ấm, ấm như ngọn lửa kia vậy.

Tôi hôn lên bờ môi đỏ mọng của vợ, tôi biết, tất cả ngọt ngào, bởi vì tôi có em!

Cảm ơn vợ! Anh yêu em! Kiếp sau lại kết duyên nhé!

~Lan~

Đêm 30

Cả nhà chúng tôi cùng đếm ngược đón giao thừa.

Tiếng pháo hoa cùng tiếng cười đùa, lúc nào cảm giác căn nhà cũng có thể nổ tung.

Khi thời khắc tới, chúng tôi nâng ly, và sau đó, anh luôn kéo tôi vào lòng, thân mật trìu mến, tình cảm nóng bỏng.

Nhiều năm rồi, các con tôi cũng quen với cảnh như thế.

Thậm chí, càng lúc chúng càng hò hét cổ vũ anh, khiến tôi chỉ muốn đào lỗ.

Không thể chối cãi…tôi mãn nguyện!

Tôi đã từng nghĩ, không ai có số phận hẩm hiu như mình, nhưng tôi đã lầm, đó âu chỉ là những thử thách nhỏ nhoi, để đưa tôi tới bến bờ hạnh phúc, tôi là người mẹ, người vợ, người phụ nữ may mắn nhất trên đời.

Tôi biết, tất cả, bời vì tôi có anh!

Cảm ơn chồng! Em yêu anh!!! Kiếp sau lại kết duyên nhé!

HẾT

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.