[Đam Mỹ] Hòa Thân

Chương 48: Hào Quang Nhân Vật Phản Diện




Cầm mở mắt ra, anh lại xuất hiện ở căn phòng quen thuộc. Xem ra khi linh hồn anh tiến vào công đức hoàn thì ai đó đã đưa anh trở lại.

Bên cạnh anh, 1 chiếc vòng tay đen xì nằm yên lặng nhưng nó khác hoàn toàn chiếc vòng lúc đầu. Trông nó tràn ngập linh khí, tràn ngập linh tính.

Cầm cầm chiếc vòng lên, miệng khẽ mỉm cười.

- Ta thật không ngờ ngươi có thể vượt qua được cánh cửa thập tử vô sinh kia. Nếu ta nhớ không nhầm, người thoát ra khỏi cánh cửa đó không phải không có nhưng mà có thể chân chính hoàn thành cánh cửa đó thì ngươi là người đầu tiên. Hơn nữa xem ra ngươi cũng thu hoạch không tệ sau khi vượt qua được. Thật không biết sao ngươi có thể làm được.

- Mà thôi. Dù không biết vì sao ngươi làm được nhưng vẫn chúc mừng ngươi vượt qua được tầng thứ 5 này. Cánh cửa tầng thứ 6 đã mở ra với ngươi. Ngươi có thể tiến vào bất cứ lúc nào. Ta thật hi vọng ngươi tiếp tục tạo nên kỳ tích.

Lúc này anh mới để ý căn phòng đã có sự thay đổi. Trang trí vẫn như vậy nhưng 10 cánh cửa giờ chỉ còn có 1 cánh cửa duy nhất. Và đó có lẽ là cánh cửa để dẫn lên tầng thứ 6.

Cầm nhìn cánh cửa đó mỉm cười lạnh nhạt. Đã đến đây chẳng lẽ anh còn sợ thử thách sao.

Đi.

Mang theo công đức hoàn, cầm vững tin tiến vào sau cánh cửa.



Không gian, không gian vô tận. Đó là những gì Cầm thấy ở nơi này. 1 không gian bao la không bờ bến.

Không có bất cứ gợi ý, không có bất cứ thông tin. Chỉ có Cầm cùng với công đức hoàn trong không gian vô tận này.

Rốt cục vòng này muốn làm cái gì cơ chứ.

Nhưng dù không có bất cứ gợi ý nào Cầm cũng không cảm thấy hoảng hồn, anh đắm mình trong không gian vô tận, cảm nhận không gian luân chuyển, thời gian trôi qua. 

Cầm dần dần tiến vào trạng thái vong ngã, không còn quan tâm đến thử thách tầng này, không còn quan tâm đến cơ thể bên ngoài. Bây giờ trong đầu anh chỉ có suy tư về không gian về thời gian xung quanh bản thân mình.

Thân hình Cầm lơ lửng trong không gian, trôi về vô định. 

Đột nhiên, 1 vụ nổ vang lên khiến anh mở mắt. Trước mặt anh là 1 hành tinh. Không là 1 mảnh vụn của 1 hành tinh. Trước mặt anh là hình ảnh 1 hành tinh vừa đi đến những phút giây cuối cùng của bản thân. Rồi tan vào trong không gian vô tận.

Nhìn khung cảnh khủng bố trước mắt. Cầm khẽ thở dài:

- Thời gian thật là đáng sợ. dù có tuổi thọ lâu vô cùng như 1 hành tinh cũng chịu thua trước thời gian mà tan biến vào trong không gian vô tận. còn người tu luyện như chúng ta thì sao. Chúng ta liệu có thể sống trường tồn hay không, hay là qua trăm vạn, ngàn vạn năm nữa cũng tan biến thành mây khói.

Nhưng sau đó anh lại cười tự diễu bản thân lo quá xa. Anh bây giờ mới đạt đến hóa thần, sinh mệnh cao lắm mới được có tầm 3000 năm mà còn không biết bản thân sẽ chết lay chết lóc lúc nào. Suy nghĩ sâu xa về trăm vạn ngàn vạn hay cả tỷ năm sau có phải có chút viển vông không.

Lấy lại tinh thần, Cầm nhìn về vũ trụ xa xăm, khẽ thở dài. Anh biết vòng này là gì rồi. 5 cánh cửa trước khảo hạch 5 yếu tố cần thiết để trở thành 1 cường giả, không là thành cường giả đệ nhất.

Nhưng dù có yêu nghiệt đến đâu cũng không thể lập tức thành cường giả đứng đầu trong vũ trụ, chưởng khống cả vũ trụ, đạt đến cảnh giới không lo sợ bất cứ điều gì. Sơn ngoại hữu sơn, thiên ngoại hữu thiên. Dù bản thân có yêu nghiệt đến mức nào, có là vận mệnh chi tử đi nữa cũng không đồng nghĩa bản thân vô địch mà coi thường mọi người trong thiên hạ. Sống phải biết mình biết người mới có thể đi đến đỉnh cao chân chính. 

Ngay khi đó, vũ trụ tan vỡ và Cầm lại hiện ra trong 1 căn phòng quen thuộc. 1 dọng nói cổ lão lại vang lên:

- Thiên tài dù đến đâu nhưng nếu không nỗ lực tu luyện thì cũng phế bỏ. Nếu ngươi mãi mãi làm con ếch ngồi ở đáy giếng, vênh váo coi mình là thiên hạ vô địch thì ngươi sẽ mãi mãi chỉ là 1 phế vật mà thôi. 

- Chỉ có không ngừng vươn lên thì ngươi mới có thể chân chính đứng trên tất cả, trở thành cường giả hàng đầu trên vũ trụ.

- Hơn hết, chúc mừng ngươi đã vượt qua được thử thách. Quyền hạn của ngươi đã mở rộng. Bây giờ ngươi có thể vận dụng 1 số tài nguyên của tòa tháp này cho bản thân mình.

- Vậy sao.

Cầm hứng thú hỏi:

- Vậy rốt cục ta có thể sử dụng được những món gì.

Ngay sau đó, hàng loạt thông tin truyền vào trong đầu Cầm khiến vẻ mặt của anh có chút biến đổi. Bởi vì đồ vật cơ quản quá nhiều và quá toàn diện. Từ bí tịch võ công, thần thông đến vũ khí cũng như là các loại đan dược cũng như dược tề. Mà đó chỉ là 1 số mà thôi, rốt cục toàn bộ thì nó kinh khủng đến mức nào.

- Ngươi không cần kinh ngạc vì độ giàu có của tòa kim sơn này. Trước ngươi có không biết bao nhiêu người thành chủ nhân của ta. Ngươi có lẽ đã cảm nhận được thử thách trong này khó khăn đến mức nào. Để trở thành chủ nhân chân chính của ta hiển nhiên không đơn giản. Trừ vài trường hợp đặc biệt chết bất đắc kỳ tử trong giai đoạn phát triển thì không ai không phải là cường giả. 

Đến lúc đó sự hỗ trợ của ta đối với bọn họ đã không còn nữa. Bọn họ đều lựa chọn buông tha ta để đi hỗ trợ những người khác. Trước khi đó, bọn họ sẽ đưa 1 bộ phận tích xúc của bản thân vào trong này cho những người đến sau. Sau bao năm tích xúc thì ngươi có lẽ đã tưởng tượng được tích xúc trong ta đạt đến mức nào. Đây mới chỉ là 1 góc băng sơn mà thôi.

Dọng nói của hắn không kìm được có chút kiêu ngạo. Kiêu ngạo vì tài nguyên trong mình mà càng kiêu ngạo hơn vì những thiên tài mà nó đã hỗ trợ đi đến đỉnh phong. 

Cầm nghe xong thì cũng không khỏi cảm thán. Ngẫm lại cũng đúng, thử thách của tòa tháp này quả thật rất toàn diện, cơ hồ mọi yếu tố để trở thành cường giả đỉnh thiên lập địa. Khi những người đó đi đến đỉnh cao thì tòa tháp này chẳng còn mang lại bất cứ tác dụng gì. Chẳng bằng cho nó đi tìm người hữu duyên tiếp theo. 

Còn chiếm giữ ư. Bọn họ đều phải trải qua vòng thi tâm tính, hiển nhiên tính cách cũng không tệ. Chiếm kim sơn làm của riêng có lẽ không xảy ra.

Bây giờ nó trong người anh chàng chính bằng chứng tốt nhất.

Nhưng cảm thán là cảm thán như vậy chứ Cầm cũng tuyệt nhiên không có ý định độc chiếm. 

Ngược lại, anh có lẽ cũng sẽ làm theo những tiền bối đi trước, khi bản thân đạt đến đỉnh phong thì sẽ để tòa kim sơn này tiếp tục đi tìm kiếm người hữu duyên, không những thế có lẽ anh sẽ để lại 1 vài thứ cho những người hữu duyên kia.

Còn bây giờ,anh sẽ đóng vai người hữu duyên kia để chữa trị cho bản thân.

Anh ngẩng đầu lên nói:

- Tài nguyên quả thật có chút nhiều với ta. Ta cũng không biết thứ gì phù hợp với ta để chữa trị cơ thể bây giờ.

- Tất nhiên, đích xác trong đống tài nguyên đó có 1 thứ có thể giúp ngươi. Hơn nữa còn rất phù hợp với người đạt được thánh hỏa ấn ký như ngươi. Nó sẽ cho ngươi 1 cơ hôi đó.

- Vậy đó là đan dược gì.

- Không chỉ là dan dược mà còn là 1 thứ khác. Cái ngươi cần bây giờ là… niết bàn đan và phượng hoàng chi hồn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.