[Đam Mỹ] Hòa Thân

Chương 41: Người Đến Từ Đông Hoang




Tiếp theo đó mọi việc cứ theo lẽ thường mà xử lý. Còn về phần Xuân Đức cùng Thanh Nhã thì được ba ông lão Thần Quân Tiên Cảnh Kia tiếp đón. Trên đường đi thì mấy người bọn họ cũng đã chào hỏi qua nhau một lượt, cũng đã biết được tên của đối phương cùng một vài vấn đề liên quan tới đối phương.

Sau khi dẫn hai người vào bên trong một gian phòng khách quý xa hoa tráng lệ thì một ông lão có thân hình béo lùn, bộ dạng phúc hậu lên tiếng hỏi thăm:

" Không biết tiền bối tới đây là muốn mua binh khí hay là mua tài liệu."

Xuân Đức lúc này đây khẽ lật tay một cái, một tờ giấy xuất hiện bị hắn nắm trong tay. Hắn nhẹ đặt tờ giấy lên trên bàn, sau đó lại lặng yên nhìn ông lão.

Ông lão kia lúc này cẩn thận cầm lên tờ giấy, vừa nhìn qua thì sắc mặt của lão ta liền nhăn lại thành một đoàn. Khi nhìn xuống phía cuối tờ giấy thì khóe miệng của ông lão cô giật hai tay run run.

Ở bên cạnh hai ông lão khác thấy biểu hiện của đồng bạn mình khác thường thì cũng không khỏi tò mò nhìn qua, sau đó hai người cũng bắt đầu xem qua tờ giấy mà Xuân Đức vừa đưa ra, lúc ban đầu thì sắc mặt của hai người cũng không có biểu hiện gì quá nhiều nhưng khi đọc tới cuối thì khóe miệng cả hai người đều co giật.

Xuân Đức nhìn nét mặt của ba người này thì không khỏi nghi hoặc, hắn nhớ là bên trong tờ giấy chỉ nêu ra mấy cái yêu cầu nho nhỏ thôi mà. 

Trong tờ giấy của hắn vừa đưa ra thì cũng không có gì nhiều, phía bên trên đều là tài liệu để chữa trị hai kiện thần khí Hấp Huyết Đai Lưng cùng với Dây Chuyền Sinh Mệnh. Còn phía bên dưới thì hắn chỉ yêu cầu mua một ít tiên khí cùng vài loại Linh Môi mà thôi.

Hắn có chút không rõ vì sao mấy người này lại có biểu hiện kì quái như vậy.

Ba ông lão kia nhìn nhau một cái, sau đó đồng loạt cười khổ. Lúc này đây ông lão có tên Vô Vi đặt lại tờ giấy lên bàn rồi mới nói:

" Tiền bối, những thứ tài liệu mà tiền bối yêu cầu thì Thông Thương Hội chúng ta không phải không có nhưng mà số lượng đại nhân yêu cầu có chút nhiều. Trong lúc nhất thời không lấy đâu ra nhiều tài liệu như vậy. Riêng về phần Tiên Khí thì thứ cho vãn bối nói thẳng, loại đồ vật này ngay cả Thông Thương Hội cũng chỉ có một kiện mà thôi. Kiện tiên khí kia cũng chính là trấn điếm chi bảo không thể bán ra."

Nhận lại tờ giấy, nghe ông lão Vô Vi nói vậy thì Xuân Đức thoáng lộ ra một tia thần sắc thất vọng, hắn có đôi chút nghi ngờ hỏi:

" Các ngươi sẽ không phải lừa dối ta đi, cả một cái Thông Thương Hội lớn như vậy mà đến cả tiên khí hạ phẩm cũng không có sao, hay các ngươi thấy ta là người ngoại tộc không muốn bán cho. Chỉ cần các ngươi chịu bán ta nguyện bỏ thêm 10% giá ban đầu." 

Ông lão thứ ba từ đầu tới giờ chưa nói gì lúc này cười khổ nói:

" Tiền bối nói đùa, trước mặt tiền bối bọn vãn bối nào có cái lá gan đó, với đã là người làm ăn, bán cho ai cũng là bán miễn có lời là bán. Quả thực trong tay bọn vãn bối không có báu vật như vậy, nếu như tiền bối muốn mua tiên khí thì phải tới các siêu cấp đại hình đấu giá để mua." 

Xuân Đức nghe vậy thì khẽ " Ồ " lên một tiếng:

" Nói như vậy là các ngươi không có lừa gạt ta. Vậy được rồi, đã các ngươi không có thì ta cũng không có làm khó mấy người các ngươi làm gì, trong danh sách các ngươi vừa xem có nếu có loại tài liệu nào thì mang ra cho ta 1000 phần."

" Cảm ơn tiền bối đã thông cảm. Bọn vãn bối sẽ nhanh chóng chuẩn bị rồi đưa tới cho tiền bối."-- Ông lão Vô Vi ứng một tiếng sau đó liền kéo theo một người khác rời đi, chỉ để lại nơi đây một người tiếp chuyện với Xuân Đức.

Trong lúc nhất thời nơi đây lâm vào yên tĩnh đến quỷ dị, Xuân Đức thì cứ như vậy thư thả uống tiên trà, Thanh Nhã thì tùy thời phục vụ hắn riêng về phần ông lão mập mạp thì xoắn xuyết không biết nên làm gì cho phải.

Muốn nói chuyện cũng không biết nói về vấn đề gì. Nhưng đúng lúc này Xuân Đức lại lên tiếng hỏi thăm phá tan bầu không khí im lặng nơi đây.

" Nghe các ngươi nói siêu cấp đại hình đấu giá sẽ có bán tiên khí, vậy ngoại trừ nơi đó ra thì còn địa phương nào khác bán tiên khí nữa không? "

Ông lão béo mập đang không biết nên đi hay ở, nghe được Xuân Đức hỏi thì hắn liền mừng rỡ, rốt cuộc cũng có đề tài nói chuyện.

" Thực ra ngoại trừ đấu giá thì tiền bối có thể tới chợ đen để mua, hoặc tới các khu trao đổi bí mật để trao đổi."

Nghe tới " chợ đen " ánh mắt Xuân Đức chợt lóe sáng, hắn lúc này bình tĩnh hỏi:

" Ngươi nói chợ đen là sao? Nói rõ một chút."

Ông lão béo mập cũng không có giấu giếm mà bắt đầu giảng giải cho Xuân Đức hiểu:

" Chợ đen là tên gọi khác của Hà Nam Thành, nơi này là nơi tập trung của đám tán tu, ma đầu các nơi. Là nơi tiêu thụ các bảo vật không rõ nguồn gốc. Nơi đây có 5 vị Vương Giả cai quản vì thế rất được nhiều người biết đến, ở bên trong chợ đen thì sẽ không có ai dám làm càn nhưng một khi đi ra ngoài thì sẽ không ai có thể nói trước được rồi. Cái này vãn bối cũng chỉ là nghe người nói lại, thực tế cũng chưa tới nơi kia lần nào cả."

Nghe xong thì Xuân Đức cũng đại khái hiểu rõ, hắn khẽ gật đầu sau đó tiếp tục truy hỏi:

" Vậy còn nơi trao đổi bí mật lại là nơi nào." 

Nghe tới khu trao đổi bí mật thì ông lão béo sắc mặt có chút lo sợ, hắn lúc này nhìn quanh một cái sau đó bộ dạng lén lút lấy ra một đồng xu đưa cho Xuân Đức, hắn truyền âm nói:

" Tiền bối, mọi thông tin nơi kia nằm trong này. "

Xuân Đức tiếp nhận đồng xu thoáng nghi hoặc nhìn qua lão béo một cái nhưng sau đó thần sắc hắn lại quay về bình thường, hắn cất đồng xu đi sau đó xem như không có việc gì tiếp tục uống trà.

- --o0o---

Thời gian không qua bao lâu thì hai người khác một lần nữa quay lại. Lúc này đây ông lão Vô Vi tiến vào trong phòng liền cười nói:

" Để tiền bối phải đợi lâu. Không biết tiền bối có hài lòng với loại tiên trà này."

Khẽ liếc mắt nhìn ông lão, Xuân Đức như cười như không nói:

" Ta chỉ thích uống tiên tửu, ngươi nói xem loại trà này có khiến cho ta hài lòng hay không? "

Nụ cười trên mặt của lão giả liền cứng đơ, sau vài giây thì hắn mới cười ngượng ngùng nói:

" Cái này là vãn bối sai lầm, ha ha, mong tiền bối không trách tội."

Xuân Đức khoát tay nói:

" Vào việc chính, thứ ta cần có chưa? "

" Đều ở bên trong, tiền bối có thể kiểm tra."--- Nói tới việc chính thì ông lão này liền thu lại vẻ mặt, nghiêm túc hẳn lên. Hắn tiến lại gần đưa cho Xuân Đức một cái nhẫn chứa đồ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.