[Đam Mỹ] Hòa Thân

Chương 38: Giả Chết




Edit: Sahara 

"Cũng không biết là gia gia con gặp phải chuyện gì? Ba năm trước đột nhiên xông vào Độc Cốc, còn giết chết không ít người." Quân gia chủ lắc đầu cười khổ: "Con nói xem, đám người Độc Cốc kia đã trêu chọc cái gì với gia gia con? Độc Cốc là một trong những thế lực của Trung Châu, lúc đó Châu chủ Trung Châu còn đến tìm ta, đòi lão gia tử phải cho bọn họ một lời giải thích."

Linh Nhi chớp chớp mắt: "Năm đó gia gia xem trọng một thiên tài, liền nhận người ấy làm cháu gái. Nhưng thiên tài kia lại bị người Độc Cốc giết chết, gia gia quá phẫn nộ, nên mới đi tìm Độc Cốc tính sổ."

"Ông ấy đi tìm Độc Cốc tính sổ, lại bỏ lại một đống cục diện rối rắm cho ta, kẻ địch của Quân gia vốn đã nhiều, bây giờ lại còn tăng thêm." Quân gia chủ đau đầu xoa xoa trán: "Người sư phụ này một ngày không tìm việc cho ta thì cả người không thoải mái mà, hiện giờ Quân gia hai mặt thọ địch, còn ông ấy thì không biết lại chạy tới đâu mà tiêu dao tự tại."

Nếu có thể thì Quân gia chủ sẽ lập tức ném cái cục diện rối rắm này đi ngay, ai mà thèm ngồi cái ghế gia chủ này chứ.

Chỉ tiếc, sư phụ hắn lại chỉ có mỗi hắn là đồ nhi, hắn không gánh vác Quân gia, chẳng lẽ thật muốn giao Quân gia cho người ngoài?

Đừng nói là Quân lão gia tử không thể buông tay, ngay cả hắn cũng không nỡ.

"Linh Nhi, nếu như cô cô con ở đây thì tốt quá, muội ấy là nữ nhi thân sinh của sư phụ, kế thừa Quân gia là chuyện đương nhiên, đến lúc đó, ta và mẫu thân con có thể đi du ngoạn nam bắc, không cần quản cái mớ rắc rối này."

Rất rõ ràng, Quân gia chủ vô cùng oán hận đối với hành vi vứt bỏ Quân gia của Quân lão gia tử, tiếc là hắn không làm gì được lão nhân gia ngài.

"Nếu con tìm được gia gia con, nhớ nói với ông ấy một tiếng, do ông ấy thường xuyên không trở về Quân gia cho nên khiến cho kẻ thù của Quân gia bắt đầu ngo ngoe rục rịch, muốn tiêu diệt Quân gia chúng ta, nếu như có ngày thời khắc ấy đến, thì ông ấy nhất định phải trở về Quân gia."

"Cha, người yên tâm đi! Trong lòng gia gia hiểu rõ, nếu như Quân gia thật sự lâm vào tình cảnh nguy nan, gia gia chắc chắn sẽ trở về!" Linh Nhi cười hi hi, nói.

Nói gì thì Quân gia cũng là tâm huyết của Quân lão gia tử, ông ấy không thể nào vứt bỏ Quân gia được. 

"Con đi tìm bằng hữu của mình đi, cha muốn một mình yên tĩnh một chút."

Quân gia chủ đau đầu xoa xoa huyệt thái dương, chỉ cần hắn nhớ đến tin tức mật thám truyền về, thì không khỏi cảm thấy đau đầu.

Nhiều năm qua, lão gia tử luôn ngao du bên ngoài, chưa từng về nhà, mới khiến cho kẻ địch của Quân gia nghĩ rằng ông đã chết. Nếu không phải ba năm trước Quân lão gia tử đột nhiên gây khó dễ cho Độc Cốc, thì đoán chừng tất cả mọi người đều sẽ cho rằng ông đã chết thật rồi.

Nhưng dù biết Quân lão gia tử chưa chết, thì trong ba năm qua, các thế lực kia vẫn nhịn không được mà ngo ngoe rục rịch, làm người ta khó mà đề phòng.

"Gia chủ, đại sự không xong rồi!"

Đột nhiên, một giọng nói nôn nóng được truyền từ bên ngoài vào, tiếp đó là một người vội vội vàng vàng chạy đến, vì hắn quá sốt ruột, nên bước chân có chút lảo đảo, suýt chút là té ngã.

Quân gia chủ nhíu mày, trầm giọng hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

"Gia chủ, đã xảy ra chuyện, không biết mà ai để lộ tin tức, rằng lão gia chủ có một đứa cháu gái thất lạc, hiện đang ở tại Thất Châu Đại Lục này...."

"Cái gì?" Quân gia chủ vỗ bàn đứng dậy, sắc mặt âm trầm: "Tin tức này được truyền ra từ đâu?"

"Là.... Là truyền từ Quân gia ra."

Quân gia chủ siết chặt nắm đấm, nói như vậy là trong Quân gia có nội gián? Đã vậycòn để chúng biết được tin tức này?

"Tra cho ta! Bổn gia chủ nhất định phải biết là kẻ nào truyền ra tin tức này!"

Nếu để hắn biết là ai, hắn chắc chắn sẽ bắt kẻ đó sống không bằng chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.