Đại Tình Hiệp

Chương 3




Tô Tiểu Thiến nghe xong kinh hoàng trợn to mắt, trong phòng? Anh ta… anh ta muốn làm cái gì?

Xuân Nhi thấy cô mặt mày mù mịt, vội lạnh lùng căn dặn, “Hầu hạ Minh Vương, chờ sự sai bảo gì bất cứ khi nào của Minh Vương.” Nói xong, nàng ta hành lễ rồi đem cửa đóng lại.

Không khí trong phòng lập tức kỳ dị lên, thị phụng được ân sủng kia vừa kinh ngạc vừa e thẹn, kinh ngạc là Minh Vương cuối cùng gặp nàng rồi, e thẹn là, cô (chỉ Tô Tiểu Thiến) đang ở trong này… nên nàng ta thấy thẹn thùng!

“Ngươi, qua đây cởi y phục cho ta.” Y uể oải nói với Tô Tiểu Thiến.

Tô Tiểu Thiến bĩu môi giúp y cởi y phục, cái tên Minh Vương này sao lại có loại sở thích này chứ? Thích để người khác ở ngay hiện trường nhìn y ‘biểu diễn’ sao?

Bất quá, ý nghĩ vừa chuyển, cô lại nhớ đến lời của trưởng lão, Minh Vương là kẻ lập dị, ờ, cô nên lượng thứ cho y, ở phàm gian kẻ lập dị chính là bệnh tự kỷ, cô nên có sự đồng cảm, nghĩ đến đây, cô cũng dễ chịu hơn nhiều.

Nhìn toàn thân trần trụi của Minh Vương, nàng thị phụng kia nháy mắt sắc mặt đỏ lên một mảng, nàng ta…. thật sự xấu hổ…

Bàn tay rộng lớn của y mặc ý di chuyển trên mỗi một vùng cấm địa, kèm theo cái hôn nóng bỏng trên mỗi một tấc da thịt mà y muốn… Nữ nhân dưới thân không chịu nổi sự ve vãn bắt đầu rên rỉ.

Tô Tiểu Thiến đứng bên cạnh xấu hổ nhìn AV (*) trực tiếp phát tại hiện trường! Sắc mặt sớm đỏ ké.

( (*) AV = Adult video: Phim người lớn, phim 18+, phim sex, phim con heo…)

Hai kẻ ‘biểu diễn’ quên trời đất, cô với tư cách là khán giả, lúc này cũng toàn thân nóng ran, cái tên đàn ông này sao lại không biết xấu hổ đến như vậy? Vì tránh sự bối rối ngượng ngùng cô chỉ đành không nhìn.

“Vương… a… a…” Tiếng rên rỉ của nữ tử này lọt vào trong tai cô nghe rất khó chịu, lúc này đây cô cũng chỉ có thể tim đập điên cuồng thình thịch không ngừng!

Động tác Lê Ngạo bỗng từ từ chậm lại, y tuỳ ý liếc nhìn Tô Tiểu Thiến một cái, khoé miệng cong lên một tia cười mỉa: “Sao vậy? Tô thị nữ chịu không nổi rồi à? Nếu không, Bổn vương miễn cưỡng sủng ngươi một lần vậy?”

“Vương…” Nữ nhân dưới thân lúc này đau đớn, dục vọng xâm chiếm toàn thân, nàng ta muốn nhiều hơn, cũng rất bất mãn sự phân tâm của Minh Vương.

“Tô thị nữ cớ gì không dám nhìn vậy? Là kỹ thuật của Bổn vương quá mực tuyệt hảo, hay là ngươi quá mức… ham muốn vậy?” Lê Ngạo vừa thúc chạm vào nữ nhân dưới thân, vừa mặc ý châm chọc cô, y muốn xem cô còn có thể giả bộ đến chừng nào?

Tô Tiểu Thiến vốn dĩ đang rất xấu hổ, không ngờ y lại nói như vậy, ngay lập tức nhục nhã chiếm cứ hết đại não, đại não cô nóng lên buột miệng nói: “Chờ… chờ một chút…”

“…?”

Lê Ngạo cười khinh thường, thế nào? Chịu không nổi rồi sao? Hứ!

Tô Tiểu Thiến lúng túng đi lên phía trước, cực kỳ nghiêm túc nói: “Tôi… tôi quan sát cả buổi trời, tư thế của hai người không được đúng lắm cho lắm… Tôi… tôi từng xem qua đĩa, phía trên phải như thế này” Nói xong, cô ngại ngùng đem chân của nữ nhân kia đặt lên trên eo y, đồng thời dặn dò nàng ta: “Chân của cô phải kẹp chặt eo của anh ta nha.”

Kế tiếp, cô lại xấu hổ nói với Minh Vương: “Anh… hai tay nên chống bên mép giường nha, chứ không phải nắm lấy cánh tay cô ấy, anh xem, cô ấy đau đến la thất thanh luôn rồi kìa…” Tô Tiểu Thiến trong nháy mắt vì ‘học rộng tài cao’ của bản thân mà cảm thấy kiêu ngạo, chưa ăn qua thịt heo cũng thấy qua heo chạy mà!

Mà cô, đã không biết rằng cái vị ở trên giường kia lúc này mặt đã đen thùi lùi rồi.

“Được rồi, hai người bây giờ ‘động động’ thử xem, khẳng định là tốt hơn hồi nãy đó.” Tô Tiểu Thiến đã quên mất y vừa mới nhục nhã mình, mà còn vô cùng vô cùng nghiêm túc nói.

“Cút – - – -” Minh Vương gầm một tiếng, báo hại trái tim mỏng manh yếu đuối của cô đập thình thịch liên hồi, sao vậy cà? Anh ta sao lại nổi nóng chứ? Tô Tiểu Thiến khuôn mặt mờ mịt.

Xuân Nhi vội đẩy cửa đi vào, nàng ta nghe được tiếng gầm của Minh Vương vội vã kéo Tô Tiểu Thiến đi ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.