Đại Thời Đại 1958

Chương 16




[......]

Cô nhân viên chụp được ảnh chỗ cổ tay của Bạch Lan liền đăng lên vòng tròn bạn bè. Kèm theo đó là một dòng caption: Cô gái vừa vào tập đoàn chúng ta có thể là người tình bên cạnh, được Lâm tổng sủng đến tận trời không?

Không phải tự nhiên mà cô gái này dám đăng lên vòng tròn bạn bè, mà là vì cô ấy không kết bạn với thư ký Đồng nên mới dám làm thế. Nếu kết bạn với thư ký Đồng mà còn đăng lên, cũng có thể liên quan đến tổng tài mà bị đuổi việc mất.

Rất nhiều nhân viên từ các phòng ban vào bình luận sôi nổi.

- Là cô gái họ Bạch gì đó sao? Tiếc thật trưa nay tôi không ở nhà ăn.

- Vậy cũng quá lộ liễu đi, tôi nghĩ có thể là bạn trai cô ta cũng mặc mẫu áo đó.

- Không phải chứ? Vậy tin đồn về người vào phòng của Lâm tổng vào tối hôm qua là đúng sao?

....

Lâm Đình và thư ký Đồng từ trong thang máy bước ra, hai cô tiếp tân vẫn ngồi bàn luận sôi nổi với nhau.

- Tin đó chắc chắn không thể sai được, đã mặc áo của Lâm tổng rồi cơ mà.

- Vậy Lâm tổng đuổi việc trợ lý thư ký để bảo vệ người tình sao?

Lâm Đình đi qua khẽ ho một tiếng.

" Các cô vừa nói chuyện gì? " Giọng anh đanh lại.

" Là một tin đồn nhỏ, Lâm tổng không cần chú ý đâu. "

" Tôi là tổng tài mà không biết trong tập đoàn có tin đồn đấy. "

Cô tiếp tân đưa điện thoại về phía Lâm Đình.

" Lâm tổng cứ việc xem thoải mái. "

Anh đưa tay đón lấy rồi ngó vào điện thoại, đã thấy bức hình được chụp ở cổ tay ấy.

Anh khẽ nhếch môi cười rồi đưa lại điện thoại cho cô tiếp tân.

" Sau này phải chú ý làm việc. "

" Tôi hiểu rồi, sẽ không để Lâm tổng phiền lòng. "

[......]

Ra đến bãi xe tài xế đã ngồi sẵn ở trong xe. Thư ký Đồng mở cửa cho Lâm Đình ở phía sau, rồi ngồi ở phó lái lên tiếng:

" Trước khi đến Lâm gia, Lâm tổng có muốn ghé mua gì đó thêm không? "

" Những gì tôi dặn chuyển đến vào hôm qua, nếu đã đủ rồi thì không cần gì nữa. "

[......]

Về đến Lâm gia, đã có một cục trắng trắng mềm mềm lao đến ôm lấy chân anh.

" Ba ba, ba ba... "

Lâm Đình ngồi xuống ôm lấy nó.

" Tiểu Kỳ, có nhớ ba ba hay không? "

" Tiểu Kỳ nhớ ba ba lắm, nhưng mà... " Cậu bé ấp úng nói.

" Nhưng con làm sao? " Anh gặng hỏi.

" Tiểu Kỳ, Tiểu Kỳ cũng nhớ mẹ xinh đẹp lắm. Bao giờ mẹ xinh đẹp mới về hả ba ba? "

" Ngày mai ba ba sẽ đưa con đi gặp mẹ xinh đẹp có được không? "

" Có thật không? Mẹ xinh đẹp đã về rồi ạ? "

" Thật chứ! "

Cậu bé ôm chầm lấy cổ anh, vui vẻ nói:

" Con yêu ba ba. "

Mẹ Lâm từ trong nhà đi ra nói:

" Tiểu Đình đã về rồi sao? Sao vẫn chưa đưa Bạch Lan về nhà? "

" Vào nhà rồi mình nói chuyện tiếp. "

[.........]

Tiểu Kỳ chạy vào phòng chơi đồ chơi để bà nội và ba ba nói chuyện.

" Cô ấy chắc hẳn vẫn còn hận con, cô ấy sẽ không dễ trở về bên con nhanh như vậy đâu. "

" Là lỗi của mẹ, là mẹ không nhìn rõ tất cả. "

" Không phải lỗi tại mẹ, là con vừa gặp lại khi dễ cô ấy. "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.