"Đúng, đúng." Giang Thiến Nhi liên tục nói không ngừng , lôi kéo Giang Triết.
Người khác không biết Giang Triết là người thế nào, cô ở bên người
Giang Triết nhiều năm như vậy, còn có thể không biết hay sao?
Mỗi khi Giang Triết gặp phải chuyện làm anh tức giận, lại dùng giọng vô
cùng bình thản nói chuyện, vậy thì chứng tỏ anh muốn bộc phát, hơn nữa
còn là sẽ lập tức bộc phát.
Thật ra thì, một giây kế tiếp lửa giận của Giang Triết liền bạo phát ra,
khuôn mặt tuấn mỹ của anh cơ hồ sẽ phải vặn vẹo, trên mặt lo lắng làm
cho trong lòng người ta run sợ.
Giang Thiến Nhi kéo anh đi vào chiếc xe ở đằng sau cô.
Lúc này, cô mới phát hiện, lòng bàn tay của anh đều là mồ hôi, cô không
biết anh làm thế nào một đường chạy như điên tới đây, nghĩ tới những thứ
này, cô liền bắt đầu sợ.
"Về nhà."
Giang Thiến Nhi phân phó.
Xe một đường hướng biệt thự đi tới, không khí trong xe trầm muộn, thậm chí nghe được âm thanh hô hấp.
Trên ghế sau, sắc mặt Giang Triết đã dần dần khôi phục lại bình tĩnh,
chỉ là ngồi ở đó không nhúc nhích, không biết ở tại đây muốn một ít gì.
Giang Thiến Nhi bắt đầu hết lo lắng, còn dư lại là tức giận.
Đúng vậy, nàng rất tức giận, tức giận cực kỳ.
Xe rốt cuộc lái vào biệt thự, hai người xuống xe.
Giang Triết xoay người, đi tới bên người Giang Thiến Nhi, lôi kéo tay của cô đi lên trên lầu.
Giang Thiến Nhi nghĩ tới cô vừa đúng muốn cùng anh nói rõ ràng, vì vậy, cũng mặc cho anh kéo đi.
Giang Triết cứ như vậy vẫn lôi kéo tay Giang Thiến Nhi, vào phòng của anh, khóa cửa lại.
"Lạch cạch" một thanh âm vang lên, giang Thiến Nhi nghi ngờ ngẩng đầu
lên, sau đó nhìn thấy Giang Triết từng bước một đi tới chỗ cô.
"Anh muốn làm gì?"
Giang Triết im lặng như vậy không lên tiếng làm cho người ta sợ .
Giang Triết vươn tay, ôm lấy giang Thiến Nhi, anh cũng không có nói một
câu nói, chỉ cúi đầu, sau đó hôn lên môi Giang Thiến Nhi.
Trong đầu Giang Thiến Nhi "Oanh" một tiếng, cô chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, cô mở to mắt nhìn Giang Triết.
"Nhắm mắt lại." Người kia khẽ buông giang Thiến Nhi ra, ôn nhu lại bá đạo nói, sau đó lại X môi của cô.
Anh hung hăng hôn đôi môi mềm mại tràn đầy hương thơm của cô, anh đã
muốn làm như vậy từ sớm, mới vừa rồi anh nhìn thấy cô giống như đang ủy
khuất nhìn anh, cô bĩu môi, trong mắt giống như không cam lòng anh tựa
làm như vậy.
Anh hung hăng hôn cô, anh căn bản không cho giang Thiến Nhi cơ hội thở dốc.
( lời của t/g: ai, nơi này đã bị hài hòa, nơi này bị hài hòa, nơi này bị hài hòa, hài hòa.)