Đãi Thiên Hoa Khai

Chương 48




Đạo kim quang kia sáng chói, lập tức hóa thành một thiếu niên thanh tú, như từ trong Lôi Hải đi tới, tóc đen bay lên, khí lực cường kiện, toàn thân mang theo khí tức vô tận, một đôi mắt tràn đầy sát khí lạnh như băng, gắt gao nhìn thẳng Đổng Thiên Tinh.

- Tư Nam?

Lão gia tử, Lãnh Phi cùng bọn người Khương Tử Thanh ánh mắt sáng ngời, mang theo thần sắc mừng rỡ.

Mà ánh mắt của Đổng Thiên Tinh thì lập tức băng lạnh xuống, nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam chậm rãi nói:

- Ngươi có gan, cũng dám một mình một người đến đây, ta cũng không cần phải lưu thủ, người đâu, giết sạch cho ta!

Theo Đổng Thiên Tinh ra lệnh, Vương Nguyên Trí cùng Phí Thiên Khôi, dẫn dắt hơn trăm cường giả Tinh Thần Điện, toàn thân lóe ra khí tức vô tận, mặt lộ sát cơ lành lạnh, bao lấy mọi người đột nhiên chụp lên.

Mà lúc này, khóe miệng của Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, sau lưng của hắn lập tức xoáy lên một đạo hào quang màu đen, mang theo uy áp vô cùng cường hãn, tính cả lão gia tử cùng hơn hai ngàn người, lập tức biến mất không thấy.

Long Hoàng phát ra một tiếng rú thảm tê tâm liệt phế, ở trong hư không như lưu manh lăn qua lăn lại, ngao lao kêu to.

- Tiểu tử, lão tử là bỏ hết cả tiền vốn rồi, thu hai ngàn người vào Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, lão tử tân tân khổ khổ ngưng tụ lực lượng linh hồn, lập tức liền tiêu hao một nửa, ngươi phải nhớ kỹ đền bù tổn thất cho lão tử, bằng không thì ta không để yên cho ngươi a!

Chứng kiến hai ngàn người lập tức biến mất, trong nham động lập tức trở nên trống rỗng, Đổng Thiên Tinh cùng tất cả người Tinh Thần Điện đều sắc mặt ngẩn ngơ, có chút không biết làm sao.

- Ngươi thậm chí có không gian chí bảo? Ha ha ha... Tính cả Trường Sinh Thảo, tất cả đều giao ra đây cho ta!

Đổng Thiên Tinh ánh mắt sáng ngời, lập tức nghĩ tới điều gì, lộ ra thần sắc tham lam, gầm thét một tiếng, giương động thân hình, giết về phía Khương Tư Nam.

- Vậy phải xem ngươi có mệnh tới bắt hay không!

Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, toàn thân một trăm lẻ tám không gian huyệt khiếu, lập tức không hề giữ lại bạo phát, như một trăm lẻ tám núi lửa, phun trào nham tương tinh khí vô tận, thần quang sáng chói chói mắt, Xích Hà ngập trời, Nham Tương hồ phía sau hắn lập tức bạo phát!

Khí tức khủng bố ngập trời, mang tất cả Thiên Địa, như Viễn Cổ hung thú từ trong Hỗn Độn tỉnh lại, lực lượng hủy diệt vô tận tràn ngập.

Sắc mặt của Đổng Thiên Tinh lập tức thay đổi, hắn chứng kiến Nham Tương hồ sau lưng Khương Tư Nam, liền hiểu đối phương muốn làm gì.

- Chẳng lẽ ngươi muốn chết sao?

Đổng Thiên Tinh gầm thét một tiếng, lập tức bỏ xuống Khương Tư Nam, cấp tốc thối lui về phía sau, trên mặt tràn đầy thần sắc hổn hển.

Hắn cảm giác Khương Tư Nam nhất định là điên rồi, vậy mà muốn dẫn động lực lượng Địa Tâm Chi Hỏa, phải biết rằng Địa Tâm Chi Hỏa là mênh mông bực nào, chính là hỏa diễm cho Tu Chân giả luyện đan luyện khí, không có gì không đốt, vô cùng nóng bỏng, cường giả Chân Thiên Cảnh ở trong đó cũng có thể bị đốt thành tro tàn.

- Toàn bộ rút lui!

Lúc này, trong nội tâm Đổng Thiên Tinh tràn đầy hối hận, muốn bắt bọn người Khương Viễn Sơn, mấy cường giả Chân Thiên Cảnh xuống không được sao, cần gì phải huy động toàn bộ nhân lực như vậy, không nghĩ tới lần này thành cá trong chậu.

- Đã muộn!

Khương Tư Nam cười cười, những người này muốn bất lợi với bọn người gia gia, đại bá, còn làm Lãnh Phi thương nặng, trong nội tâm Khương Tư Nam đã sinh ra sát ý.

Sau lưng, Nham Tương hồ lập tức bạo phát, bắt đầu phun ra nham tương xích đỏ như lửa, khói xanh cuồn cuộn, nhiệt độ cao khủng bố lập tức tràn đầy hang động.

Hơn nữa, ở trong những nham tương kia, có nhiều đóa hỏa diễm xích sắc, chỉ là nhìn về phía trên, liền sinh lòng sợ hãi, linh hồn phảng phất như bị hòa tan, đó là Địa Tâm Chi Hỏa thuần túy nhất, giờ phút này vậy mà vô cùng vô tận bừng lên.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ mạnh ầm ầm, ở dưới nham tương vô tận cùng Địa Tâm Chi Hỏa bao phủ, phiến nham thạch quặng mỏ cực lớn lập tức sụp xuống.

Phảng phất như Diệt Thế, Địa Tâm Chi Hỏa hội tụ thành một biển lửa, mãnh liệt gào thét, khí diễm ngập trời, trong nháy mắt bao phủ tất cả mọi người.

- Không muốn a... Điện Chủ đại nhân cứu mạng!

Những cao thủ Chân Thiên Cảnh kia đột nhiên biến sắc, thần sắc trên mặt vô cùng kinh khủng, nhưng mà ở trước mặt hỏa diễm ngập trời, căn bản không có chút sức phản kháng nào.

Tinh Thần Chiến Giáp trên người bọn họ sáng chói chói mắt, ngân quang lập loè, nhưng mà những phù văn kia trong nháy mắt đã bị Địa Tâm Chi Hỏa phai mờ, những trưởng lão Tinh Thần Điện tu vi hơi thấp, lập tức ở trong Địa Tâm Hỏa hóa thành tro tàn.

- Mọi người tế lên Tinh Thần Chiến Giáp, lấy ra tất cả linh khí linh phù của các ngươi, đi theo ta lao ra!

Đổng Thiên Tinh thấy một màn như vậy, tim như bị đao cắt, những cái này đều là tinh nhuệ của Tinh Thần Điện, tổn thất một cái cũng không thể thừa nhận, nhưng mà ở trong biển lửa, coi như là hắn cũng không thể chú ý tới.

- Khương Tư Nam, ta nhất định phải giết ngươi a a a!

Đổng Thiên Tinh gào thét, ánh mắt lập loè, muốn tìm được thân ảnh của Khương Tư Nam, nhưng mà chung quanh nham thạch nóng chảy dày đặc, căn bản nhìn không tới Khương Tư Nam, có khả năng đã táng thân ở trong biển lửa rồi.

Hắn tức giận đến toàn thân run rẩy, trong ánh mắt tràn đầy sát ý vô tận, sau đầu một thần hoàn sáng chói hình thành, quanh thân pháp lực mênh mông vô tận, quán chú đến trong Tinh Thần Chiến Giáp, cưỡng ép mở một đường ra, phóng về phía trên mặt đất.

Sau lưng những cao thủ Tinh Thần Điện tu vi tương đối cao, đều dốc sức liều mạng quán chú pháp lực vào trong Tinh Thần Chiến Giáp, đi theo Đổng Thiên Tinh chạy thục mạng.

- Tuổi còn nhỏ, thật không ngờ quả quyết, trực tiếp dẫn nổ Địa Tâm Chi Hỏa, bất quá thoạt nhìn có lẽ có dựa vào gì, có thể ở chỗ này giữ được tánh mạng!

Thích Phong thì thào tự nói, sắc mặt đạm mạc, nghĩ tới Khương Tư Nam lập tức lấy đi hơn hai ngàn người mang đến rung động, kiện không gian chí bảo kia có lẽ chính là chỗ dựa của hắn.

Mà Tần Vân Phi, được Thích Phong bảo vệ trong kết giới pháp lực, cảm thụ được chung quanh hỏa diễm rừng rực, đã sợ hãi lại tràn đầy ghen ghét, dựa vào cái gì phế vật Khương Tư Nam kia có thể trưởng thành đến hôm nay, dựa vào cái gì mình thiên tung anh tài, ẩn nhẫn thật lâu, lại hết lần này tới lần khác là kết cục như vậy?

Càng nghĩ như vậy, trong lòng của hắn đối với Khương Tư Nam hận ý càng sâu, hận không thể ăn tươi nuốt sống!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.