Đại Thánh, Đừng Đánh Ta!

Chương 33: Án mạng (16)




Tựa như một buổi lễ long trọng, người đàn ông độc thân có tiền có thế nhất ở lân cận muốn tổ chức vũ hội tại nhà, chẳng có gia đình quyền quý nào sẽ bỏ qua cơ hội như vậy. Mọi người đều sốt sắng chuẩn bị, nhất là trong những gia đình có con gái trẻ tuổi. Quần áo mới và trang sức ắt không thể thiếu, ai cũng muốn trưng bày vẻ xinh đẹp nhất của mình. Mọi người đều nóng lòng muốn xem thử, đều đang bàn tán với nhau. Có phải người đàn ông độc thân hoàng kim này muốn kết hôn không?

Là một vị Tử tước, Oscar có hai tòa trang viên, hắn có gia tài bạc triệu, hắn còn vô cùng trẻ tuổi. Trời ạ! Cho dù lưng hắn bị còng thì thế nào? Ai có thể có được trái tim hắn thì chính là có được tất cả.

Vì thế trong cơn gió lạnh giá buốt, những ai được mời trong quận này, những nhà quyền quý lớn lớn nhỏ nhỏ, tất cả đều ngồi xe ngựa đi đến trang viên Momon.

Đây là lần đầu tiên ngài Oscar tổ chức vũ hội, không ai dám xem thường. Trang viên có tổng cộng trên dưới một trăm người hầu, đã bắt đầu dọn dẹp trang trí trang viên từ ngày hôm qua. Dọn dẹp đại sảnh và phòng khách, thay thảm trải sàn và màn cửa cũ đi, đánh bóng toàn bộ đồ bạc và đồng, cuối cùng còn phải sửa sang bản thân mình lại cho thật gọn gàng chỉnh chu. Điều quan trọng là phải để cho khách khứa nhìn thấy bộ dáng đường hoàng nhất của trang viên.

Vào ban đêm, ngọn đèn dầu ở đại sảnh vũ hội vô cùng huy hoàng. Mọi người bắt đầu di chuyển, nam nữ ăn mặc xa hoa chật ních cả phòng khách. Bọn họ hoặc là ngồi trên ghế dài nói chuyện phiếm, hoặc kéo tay nhau thong thả đi dạo theo dòng người trong đại sảnh, hoặc là trốn ở nơi kín đáo để làm tư tình.

Phu nhân Alice mặc một chiếc váy tơ lụa màu xanh sáng chói, màu sắc này quá trẻ so với tuổi của bà ta, nhưng cũng sẽ không có ai chê cười bà ta ngả ngớn, dù sao bây giờ bà ta cũng là người đàn bà có thân phận cao quý nhất vùng. Bà ta mặc cái gì thì cái đó sẽ trở thành trào lưu, đề tài mà bà ta thảo luận sẽ xuất hiện trong đề tài chú ý của người khác. Bà ta đánh giá ưu khuyết điểm của một người thì nó cũng sẽ trở thành dấu hiệu cá nhân cả đời, quả thực chính là gió chiều nào xoay chiều nấy.

Tôi đoán người đàn bà này cả đời cũng chưa bao giờ nở mày nở mặt như vậy, mà có thể diện nhất chính là, cơ hồ tất cả các phu nhân đều vây quanh bên người bà. Tất cả những con người cao quý thanh nhã đó đều đang nịnh nọt bà, lấy lòng bà, dùng hết tất cả biện pháp để làm bà vui vẻ. Nếu như có thể trở bạn bè thân thiết với bà, lại được mời đến trang viên làm khách thường xuyên, thì không gì tốt hơn được nữa.

Một người mẹ có lẽ không thể quyết định con của bà sẽ lấy cô gái nào làm vợ, nhưng sức ảnh hưởng của bà thì vẫn không thể xem nhẹ.

Những phu nhân ở nơi này đều đang ấp ủ nguyện vọng tốt đẹp, để cho đám con gái của mình lên hôn tay hành lễ với phu nhân Alice. Bỗng nhiên, phu nhân Alice lại tươi cười rạng rỡ đi về phía một vị khách.

“Ôi, thân mến, cuối cùng cô cũng đã đến. Thời tiết lạnh như thế, cô không sao chứ?” Phu nhân Alice hỏi han ân cần, vẻ mặt trìu mến nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt.

Con gái ngài Bá tước, tiểu thư Emily cười khanh khách đứng ở nơi đó. Cô ta mặc một chiếc váy dài nhung màu vàng nhạt, cổ áo và ống tay áo được viền ren trắng, thắt lưng được thiết kế cao cao khiến dáng người thon thả của cô hiện ra một cách rõ ràng. Tóc cô ta được búi đơn giản, điểm xuyết những đoá hoa li ti màu trắng, một chiếc vòng cổ tượng thập tự giá đơn giản được mang trên cần cổ trắng nõn mảnh mai.

Cô gái này ăn diện vừa thanh lịch lại mộc mạc, có thể trợ giúp cho gương mặt xinh đẹp và bản tính cao quý của cô, quả thực như đang thông báo với thế giới rằng cô ta không cần bất cứ châu báu gì để tô điểm. Chính bản thân cô ta là châu báu bắt mắt nhất trên đời này.

“Xin chào phu nhân, cảm ơn bà đã nhớ tới tôi, tôi vô cùng khoẻ mạnh.” Cô mỉm cười trò chuyện với phu nhân Alice.

“Đi theo ta, thân mến, ta giới thiệu cô với con ta.” Phu nhân Alice kéo tay tiểu thư Emily, đi qua từng hàng người, đến nơi Oscar đang nói chuyện với một số quý ông.

“Oscar, thân mến, hãy tiếp đãi Emily giùm mẹ. Cô ấy là một cô gái hay ngại ngùng. Đêm nay mẹ không tiện khiêu vũ, con hãy đưa cô ấy ra khiêu vũ đi.”

“Ôi, chuyện này không được.” Tiểu thư Emily hiển nhiên khéo léo hơn bà phu nhân, hiểu được lễ nghĩa. Mặt cô ta đỏ lựng, lắc lắc đầu. “Chuyện này không được, cho dù phu nhân không tiện, cũng không nên để tôi nhảy thay, xin bà tha thứ.”

“Có sao đâu chứ? Oscar của ta cũng là người hay ngại ngùng, cơ hồ không có bất cứ bạn nữ nào. Nếu ta không khiêu vũ với nó thì nó sẽ không có bạn nhảy. Nó không có bạn nhảy cũng không sao cả, nhưng chẳng lẽ tất cả mọi người ở nơi này đều đứng không sao?” Phu nhân Alice tự cho là hài hước mà trêu ghẹo con trai của mình.

Thân là một vị quý ông, đương nhiên vào thời điểm người khác giới thiệu cho mình một người bạn nhảy, vì thể diện của quý cô đó, dưới bất cứ tình huống nào cũng không thể nói không. Cho dù quý cô này có rụt rè, thì người đàn ông cũng phải chủ động mời cô ta khiêu vũ.

“Tôi thực vinh hạnh có thể khiêu vũ với cô.” Oscar cúi người với tiểu thư Emily rồi nói. “Không biết liệu cô có đồng ý làm bạn nhảy đầu tiên của tôi không?”

Tiểu thư Emily cũng vô cùng thản nhiên, thoải mái gật đầu, ống tay áo bằng tơ lụa nâng lên, bàn tay mang găng màu trắng nhẹ nhàng khoác cánh tay Oscar.

Trong một khắc chủ nhân trang viên dắt bạn nhảy đi vào sàn nhảy kia, vũ hội chính thức bắt đầu. Nhóm nhạc sĩ bắt đầu diễn tấu vũ khúc nhẹ nhàng, khách khứa chung quanh cũng sôi nổi bước vào sàn nhảy.

Cha của tiểu thư Emily, Bá tước Hallock cũng ở nơi này. Khi ông ta nhìn thấy con gái mình đang khiêu vũ với Tử tước Oscar, cảm giác phấn khích khỏi cần phải nói. Phải biết rằng vị Bá tước này còn nợ Oscar một số tiền lớn.

Chủ nhân nhảy với bạn nhảy là điều rất đặc biệt, thông thường đều là chủ nhân và nữ chủ nhân, chủ nhân và thân thích của mình, hoặc là những người phụ nữ cao quý khác. Khi mẹ của nam chủ nhân giao một cô gái xinh đẹp cho hắn, để hai người bọn họ khiêu vũ bản nhạc đầu tiên, tất cả sẽ bắt đầu có vẻ ái muội.

Tôi nghe được có người đang khe khẽ nói nhỏ.

“Sao lại vậy? Người hai nhà đó muốn đám hỏi sao? Tôi nghe nói tiểu thư Emily có rất nhiều người theo đuổi, vì sao lại lựa chọn hắn?” Từ “hắn” này rất chua cay, mang theo hàm nghĩa nào đó.

“Nghe nói Bá tước Hallock đã phá sản, còn trở thành khách quen của các hội bán đấu giá. Con gái ông ta tuy rằng cao quý xinh đẹp, đáng tiếc không có bất cứ đồ cưới gì. Thân là con gái Bá tước, gả cho Tử tước thì cũng môn đăng hộ đối. Huống chi người ngài Tử tước còn có tật, có thể lấy được một người vợ xinh đẹp cao quý như vậy hẳn cũng rất thích ý. Nếu ngài Bá tước không phá sản, với ngoại hình này của hắn, chỉ sợ rất khó đạt được địa vị xứng đôi mà lọt vào mắt xanh của cô gái xinh đẹp đó.”

Vũ hội cử hành vô cùng thành công, mãi cho đến hơn ba giờ đêm, những vị khách mới sôi nổi tan cuộc. Có khách an vị trên xe ngựa rời đi nhân màn đêm buông xuống, cũng có khách ở lại qua đêm, chờ đến ngày hôm sau mới chào tạm biệt rồi rời đi. Còn có khách được phu nhân Alice mời, ở lại trang viên làm khách trong thời gian dài.

Trong đó có con gái của bá tước Hallock, tiểu thư Emily. Trong số những người bạn nữ của phu nhân Alice, vị tiểu thư này xem như cũng khá kín đáo, nhưng khi mọi người nhìn vào ánh mắt của cô ta đều sẽ có cảm giác sâu xa khó dò.

Sinh hoạt của giới quý tộc đều phi thường muôn màu muôn vẻ, nhưng cũng không bao gồm trong mùa đông rét lạnh tiêu điều. Giữa thời tiết dạng này, đa số mọi người đều muốn ở trong phòng khách nhỏ được đốt lò sưởi âm tường ấm áp để giết thời gian.

Mọi người sáng tạo ra đủ loại trò chơi, đánh bài xem như là trò buồn tẻ nhất trong đó. Hoạt động lưu hành nhất hiện nay phải kể tới bi-a, cho dù nam hay nữ gì cũng đều rất thích. Nhưng phương thức để thu hẹp khoảng cách tình cảm nam nữ nhất, thì chính là đánh đàn ca hát.

Khi một cô gái xinh đẹp ngồi diễn tấu trước đàn dương cầm, là một quý ông, tất nhiên phải ngồi ở bên cạnh cô, ân cần lật xem nhạc phổ cho cô. Thời điểm có hứng thú, còn có thể hợp tác một lần. Một người đánh đàn, một người ca hát.

Không cần ngôn ngữ dư thừa, giữa ca khúc tràn ngập hơi thở lãng mạn này, ánh mắt nam nữ giao nhau, hoà vào giai điệu mềm mại, tình cảm sẽ chớm nở ở nơi này.

Nếu một vị tiểu thư mỹ lệ có rất nhiều người theo đuổi, tất nhiên các quý ông phải xếp hàng, chời đợi cơ hội lật xem nhạc phổ cho cô. Đáng tiếc trong phòng khách ấm áp của Tử tước Oscar, số lượng đàn ông thật sự là… Ngoại trừ ngài Tử tước thì chỉ có người hầu.

Cho nên sự xuất hiện của Tử tước vô cùng được hoan nghênh, mỗi khi Oscar xuất hiện ở trong phòng khách, nhóm quý cô quý bà sẽ đặc biệt vui vẻ, cũng thường xuyên mời hắn xuống dưới làm bạn và cùng trải qua thời gian vui vẻ.

Là một quý ông, bất cứ người đàn ông hiểu được lễ nghĩa nào cũng sẽ không thể từ chối lời mời như vậy, cho nên Oscar bắt đầu ở lại lâu hơn trong phòng khách, cùng tham gia các hoạt động giải trí lúc rảnh rỗi với những người phụ nữ.

Tôi phát hiện hắn không hề xa lạ với những trò tiêu khiển này, hơn nữa còn rất thông thạo.

“Tiểu thư Emily, tại sao cô không hát cho chúng tôi nghe một khúc nhạc nhỉ, mọi người đều đang chờ được thưởng thức giọng hát xinh đẹp của cô.” Alice phu nhân mỉm cười đề nghị.

Sau đó bà lại nhìn về phía Oscar. “Hãy để con trai ta đệm nhạc cho cô, nó sẽ rất vinh hạnh được đánh đàn cho vị tiểu thư xinh đẹp như cô.”

Đây là hạng mục hoạt động mà phu nhân Alice đề nghị mỗi ngày. Bà ta dùng hết tất cả biện pháp để ghép Oscar và Emily thành một đôi, không khó để nhìn ra nguyện vọng mãnh liệt muốn để Emily làm con dâu của bà.

Bọn họ đi về phía đàn dương cầm trong sự cổ vũ của mọi người, Emily hát một điệu nhạc nước Áo ở âm giai thứ (1), Oscar cũng tham gia diễn tấu với cô. Kết hợp với giọng hát duyên dáng của Emily, một ngày đông này tràn ngập tiếng nói cười vui vẻ.

Mà ở trong phòng người hầu, đề tài phổ biến nhất cùng lắm cũng chỉ thế này thôi.

“Ông chủ của chúng ta sẽ lấy tiểu thư Emily làm vợ sao?”

“Bọn họ nhìn qua thật xứng đôi, tiểu thư Emily dịu dàng xinh đẹp, tao nhã cao quý. Nếu bọn họ kết hôn, nhất định là một đôi vô cùng tương xứng.”

“Nhưng mà nghe nói cô ấy không có đồ cưới, hơn nữa ông chủ của chúng ta tựa hồ cũng không có quá nhiều hứng thú với cô ấy.”

“Nhưng mà tiểu thư Emily rõ ràng đã yêu ông chủ của chúng ta rồi. Nhìn ánh mắt của cô ta đi, nhất định cô ta đã thương yêu ngài ấy vô cùng.”

Đề tài của bọn người hầu vẫn không thể rời khỏi những người cao quý thanh lịch trên lầu, cho dù là một chuyện nhỏ cũng có thể khiến bọn họ thảo luận cả buổi sáng.

Ngài Oscar sẽ không kết hôn với tiểu thư Emily.

Tôi thật muốn xen mồm nói như vậy, chính miệng hắn đã nói với tôi, vị tiểu thư kia cũng không thương hắn. Cô ta luôn dành ánh mắt quyến rũ đầy tình cảm cho tất cả các đối tượng kết hôn. Biểu hiện thâm tình kia của cô ta cũng chỉ bởi vì ngài Tử tước rất giàu có.

Nhưng đồng thời tôi lại không tự chủ được mà nhớ tới, điều vào ngày nào đó hắn đã nói với tôi.

“Tôi vẫn khát vọng về hôn nhân, cho dù không có tình yêu, cho dù không được hạnh phúc… Tôi hy vọng hôn nhân không có tình yêu, cuối cùng cũng có thể biến thành tình thân, biến thành tình yêu, tôi khát khao có được tất cả những điều ấy…”

Từ khi trang viên tổ chức vũ hội cho tới nay, hắn không hề lẻn đến phòng tôi vào nửa đêm. Cũng có lẽ là bởi vì lần trước đã tan rã một cách không vui.

Hắn thậm chí cũng không có thời gian ở cùng một chỗ với tôi, hắn luôn luôn ở cạnh bên những người phụ nữ ở trên lầu.

Tôi không biết vì sao hắn lại kiên nhẫn mà tiếp đón bọn họ. Tôi biết hắn không thích giao tiếp, hắn thậm chí về cơ bản còn không thích phụ nữ. Chẳng lẽ hắn thật sự muốn kết hôn sao?

Tôi không khỏi cảm thấy phiền muộn, làm người hầu của những kẻ có tiền khiến tôi hiểu rõ, tất cả các quý ngài đều sẽ kết hôn. Bọn họ sẽ lấy một người vợ môn đăng hộ đối, cho dù bọn họ có chán ghét người phụ nữ này, thậm chí có đôi khi mục đích kết hôn chỉ là để giữ lại đất đai.

Mà sau khi kết hôn, bọn họ sẽ lêu lổng với người phụ nữ mình thật sự thích, và như vậy, họ sẽ có được cả tiền bạc lẫn ái tình.

Tôi chưa bao giờ nghĩ qua, nếu Oscar kết hôn, tôi sẽ như thế nào.

Nếu là trước đây, tôi còn có thể thản nhiên rời khỏi hắn, lừa gạt bản thân mình, tự nhủ rằng tôi cơ bản không hề yêu thương hắn. Nhưng mà hiện tại… Tôi thật sự còn có thể rời khỏi hắn sao?

Nếu có một ngày hắn muốn đuổi tôi đi, tôi sẽ như thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.