Đại Thần, Nhĩ Lão Bà Điệu Liễu

Chương 17: Sư Tử kí khế ước với ma thú




James rất muốn chấp hành nhiệm vụ tránh Snape, không cho Snape thấy phiền. Nhưng là cậu không nhìn được, mấu chốt là chuyện này cũng trách cậu, không suy nghĩ hậu quả ngay ở trước mặt mọi người nói với Snape giảng hòa. Cậu là đầu lĩnh của Griffindor, bỗng nhiên nói với một Slytherin làm hòa, không phải làm cho người khác hiểu lầm Snape là phản đồ sao! Huống hồ, Snape ở trong Slytherin cũng rất xấu hổ, hiện tại càng khó rồi. Nhất là đám Lestrange, bọn họ cho rằng Snape đầu nhập vào chỗ Potter nên suốt ngày tìm cơ hội bắt nạt Snape.

Rùa thoát khỏi mai vẫn là rùa, Griffindor xuyên Griffindor, mặc kệ xuyên bao nhiêu lần cũng vẫn là Griffindor. Theo góc độ mà nói, James đổi hồn không giả, nhưng là hồn mới đổi cũng vẫn là sư tử 20 tuổi tuổi trẻ nhiệt huyết. Học sinh gần đây rất sung sướng vì chủ đề cung cấp thảo luận càng ngày càng nhiều, hơn nữa càng ngày càng kích thích, gần đây mọi người chú ý đại chiến thế kỷ của James và Lestrange, đúng vậy, bọn họ quyết định quyết đấu, nói nhỏ giọng một chút, không thể để giáo sư nghe được. James gửi thư khiêu chiến Lestrange ước định nửa đêm quyết đấu, được làm vua thua làm giặc, người thắng được quyền lợi đặc thù… Quyền sở hữu Severus Snape…

Không sai, lỗ tai mọi người đều không có vấn đề, thật là quyền sở hữu Severus Snape. Anh hùng vì tranh đoạt mỹ nhân quyết đấu nghe qua không ít, nhưng là anh hùng vì tranh đoạt một thiếu niên đầu bóng mũi to mà quyết đấu lại chưa từng có ai. Bởi vì chuyện này Snape không có chút cảm giác tồn tại trong vòng một đêm nhảy lên trở thành tiêu điểm được mọi người chú ý, những ánh mắt kỳ quái mang theo thăm hỏi 24 tiếng không gián đoạn lưu luyến trên người Snape, mọi người muốn nhìn ra chút khuynh quốc khuynh thành ở trên người thiêu niên có thể dẫn phát anh hùng đấu tranh. Nhưng cuối cùng đều không có kết quả, dù nhìn như thế nào, Snape chính là một thiếu niên đầu bóng mũi to, hàm răng không chỉnh tề.

Snape không phải người ngoại hướng, ngoại trừ Lily cậu không có bạn có thể nói chuyện cho nên đối với những học sinh này nói chuyện gì cậu cũng không biết, chỉ là bản năng cảm thấy kỳ quái, vì sao mọi người đều nhìn mình? Điều này làm cho Snape không được tự nhiên. Ngẫm lại a, khi đi học, ăn cơm, đi đường, thậm chí khi đi WC đều có một đống người ở bên cạnh nhìn lén, vừa xem vừa chỉ trỏ bàn luận nhiều lần, dù là ai cũng sẽ không chịu nổi a.

“Lily, mình thật sự… Kỳ quái sao?” Đây là lần thứ nhất Snape hỏi Lily vấn đề này.

“Vì sao nói như vậy?” Lily bật cười, thật ra là rất kỳ quái nhưng cô bé không để ý vì Severus là bạn cô, xem người không thể chỉ xem bề ngoài.

“Gần đây tất cả mọi người không bình thường.” Snape cau mày, giữa hai hàng chân mày có dấu vết giờ còn không rõ ràng.

“Bọn họ mỗi ngày đều nhìn lén mình, rất khó chịu.” Snape cực kỳ chán ghét cái loại ánh mắt thăm hỏi này vì ánh mắt của mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo chút hèn mọn và kinh ngạc, mình đã thành quái vật được vây xem sao?

Lily nghe vậy thì hiểu rõ, là vì chuyện kia a… Severus đáng thương, hình như cậu ấy còn chưa biết.

“Severus, mọi người nhìn cậu không phải vì cậu kỳ quái.” Lily thở dài.

“Vậy vì sao?” Snape thật sự không nghĩ ra được lý do gì ngoại trừ lý do này, cậu cũng không phải James Potter minh tinh được mọi người ngóng nhìn, mọi người nhìn cậu làm cái gì!

“Trước khi nói vấn đề này, mình muốn cậu hít sâu trước, hơn nữa chuẩn bị tâm lý tốt nhất.” Lily hiểu rõ cá tính Snape, Snape biết rõ chân tướng thì nhất định sẽ phát điên.

Snape kinh ngạc nhìn Lily.

“Mình đã chuẩn bị tâm lý tốt rồi.” Snape cảm thấy tình huống này đã rất nát bét rồi, sẽ không càng hỏng bét, không may cũng cần có một hạn độ a.

“Được rồi.” Lily rất trịnh trọng dừng lại, quay người đối mặt Snape, rất nghiêm túc chăm chú nhìn Snape nói…

“James và Lestrange quyết đấu.”

“Vậy rất tốt a!” Tốt nhất lưỡng bại câu thương!(cả hai cùng chết :3)

“Mấu chốt, chiến lợi phẩm của bọn họ… là quyền sở hữu Severus Snape.”

“Vậy rất tốt… Severus… Snape!” Snape ngừng lại, trong đầu còn chưa định nghĩa được nó là gì.

“Cậu nói, Severus Snape nào?” Snape có chút vặn vẹo.

“Trong trường học chỉ có cậu tên Severus Snape.” Lily có chút hả hê, không nghĩ tới James nói phải làm hòa với Snape không phải đùa giỡn, vì vậy mà chạy tới khiêu chiến Lestrange, ha ha! Nghĩ thôi cũng thấy buồn cười.

“Ý của cậu là? Quyền sở hữu mình, là chiến lợi phẩm của bọn họ?” Snape đang không ngừng run rẩy.

“Không sai.” Lily gật gật đầu, nhìn thấy biểu tình Snape, trấn định bịt lỗ tai, tâm lý mặc niệm: 1, 2, 3, Action!

“Chết tiệt!”

Tiếng rống giận dữ vang vọng phía chân trời hù dọa tất cả sinh vật có thể thở ở Hogwarts, Albus nhét kẹo vào lỗ mũi, Slughorn tăng thêm lá ngải cứu làm vạc nổ tung, Lestrange vấp nghi hoặc nhìn chung quanh… James hắt xì, ừm, là ai nhắc tới mình?

“Mình nhất định phải giết nó đi, nhất định phải giết!” Snape nổi giận đùng đùng đi đến phòng nghỉ Griffindor, Lily ở phía sau bất đắc dĩ đuổi theo.

“Severus, tỉnh táo một chút a.” Lily vô lực khuyên can, nếu như đối tượng đổi lại là cô, nhất định cô rất giận. Không thông tri, không trưng cầu ý kiến, tự ý đem mình thành chiến lợi phẩm, cũng khó trách Severus giận như vậy.

“Potter ngu xuẩn tự đại chết tiệt làm cho người khác khó có thể chịu được! Quyền sở hữu tao lúc nào đến phiên mày tự tiện làm chủ quyết định! Ta thuộc về mình!” Snape nhanh như cuồng phong, làm tất cả mọi người trên hành lang ghé mắt nhìn.

James vừa mới trở về từ sân huấn luyện Quidditch, trên người còn mặc đồng phục, nắm chổi cười cười nói nói cùng bạn.

“James Potter!”

Nghe được thanh âm, James kinh ngạc quay đầu lại, là giáo sư.

Nhưng thấy Snape hung hăng xông đến, không cho phản đối, rút đũa phép nhắm ngay James.

“Ta muốn quyết đấu với ngươi!” Snape thở hổn hển quát.

James không biết nên nói từ đâu, thoáng cái thất thần. Giờ phút này tất cả mọi người đã vây quanh lấy ra đậu nhiều vị, kẹo Công Tước Mật tích cực chiếm cứ vị trí tốt nhất xem kịch vui.

“Severus, tôi lại làm cậu giận sao?” James cảm thấy giáo sư sẽ không vô duyên vô cớ như vậy, trên thực tế giáo sư trốn cậu còn không kịp đâu, nhất định là mình lại làm sai cái gì làm giáo sư không vui.

“Ít nói nhảm! Lấy đũa phép ta, ta muốn quyết đấu với ngươi!” Snape đã không nhịn nổi, xác thực mà nói là thẹn quá hoá giận, cậu bị nhiều người nhìn cười như vậy cũng là vì cái bức thư khiêu chiến buồn cười của Potter tới Lestrange.

“Tôi…” James luống cuống đứng lúng túng mở miệng.

“Tôi không quyết đấu với cậu…”

Lúc này bên cạnh đã có người bắt đầu ồn ào.

“Oops! James, hôm nay mơ tưởng vào phòng ngủ của ta!”

“Oh, Severus, em muốn ta ngủ WC ư!”

Snape nghe những người kia nghị luận, cậu chỉ cảm thấy tất cả máu giống như trong nháy mắt đều xông lên đầu, quơ đũa phép.

“Đổi chiều chuông vàng!”

James bị treo lên giữa không trung, đầu hướng xuống.

“Ngươi phản kháng cho ta!” Snape không kiểm soát được.

Lily thấy không đúng vội vã chạy tới kéo Snape.

“Severus, nhanh dừng lại.” Lily đứng ở trước mặt Snape nghiêm túc ra lệnh.

Trong nháy mắt, nhân vật đảo ngược, James chớp mắt nhìn, đúng vậy, quen thuộc như vậy, chỉ là người bị treo ngược lên đổi thành mình.

“Lily, tránh ra, hôm nay không phải nó chết thì là mình!”

“Severus, nếu cậu không buông James ra, mình sẽ đi nói với giáo sư!” Lily cho rằng tùy ý sử dụng chú ngữ là ác liệt, dù làm ra chuyện này chính là James cũng tốt, là Severus cũng tốt, cô chỉ đơn thuần cho rằng hành vi này không đáng đề xướng.

“Lily! Hôn nay cậu nhất định phải giúp nó ư!” Snape nhìn thấy Lily vì James trách cứ mình thì càng thêm căm tức.

“Không phải vấn đề giúp ai mà là hành vi của cậu là sai lầm! Cậu cùng những người kia ở lâu rồi nên cũng tàn nhẫn ư!”

James lo lắng, mắt thấy hai người kia muốn cãi nhau, James bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, không được! Tuyệt đối không thể để bi kịch tái diễn! Mình phải làm gì đó!

“Lily Evans, quỷ muốn cô xen vào việc của người khác! Cái, cái… người tóc lộn xộn, dáng người khô quắt!” James ở giữa không trung vừa giãy dụa vừa hô, bởi vì bị treo ngược, mặt đã thành màu gan heo.

Snape một lần nữa đem chú ý quay trở lại James, Merlin, James điên rồi sao? Dám phê bình dáng người Lily! Lily cũng kinh ngạc nhìn James.

“Cậu nói cái gì!” Lily ghét nhất người khác tùy ý bình luận thân hình của cô, cô chỉ hơi gầy một chút, cái này gọi là đẹp xương xương, không phải khô quắt!

“Đúng! Không sai, cậu… cô dáng người không tốt, lại suốt ngày xụ mặt, giống như người khác đều thiếu nợ cô hơn mười vạn Galleons! Tôi, tôi, tôi ghét cô!” James thấy cố hết sức rồi, cậu dám vô lễ với mẹ như thế, nhưng cũng không phải ý của cậu a, cậu chỉ muốn ngăn cản Snape và Lily tiếp tục cãi nhau mà thôi, máu bùn cậu không nói được cho nên cũng chỉ có thể phê bình dáng ngoài của Lily.

“Cậu cho rằng tôi thích cậu sao!” Lily cũng nổi nóng.

“Con mắt sinh trưởng ở trên lỗ mũi, Potter, cậu cho rằng mình rất tuấn tú sao? Tóc giống như ổ gà! Nếu như tôi là cậu tôi sẽ đi phát minh một chú ngữ chỉnh hình!” Lily tức đỏ mặt cuồng oanh tạc đạn James.

“Severus, cho cậu treo như vậy, chúng ta đi!” Lily kéo Snape thất thần đi, không quay đầu lại đi, chỉ còn lại James đáng thương bị treo ở giữa không trung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.