Đại Tần Bá Nghiệp

Chương 9-2: Tông chủ Đông Qua (P2: Thất Các Ám Thần)




Cô hẳn là nên túm chặt õng ẹo gọi cậu một tiếng Viêm ca ca, hoặc dựa thân thể mập mạp không chút suy nghĩ cọ cọ lên người cậu mới phải, dù thế nào cũng không nên là lạnh nhạt nhạt nhẽo như vậy, nhạt đến độ dường như trong mắt của cô, là không khí, không khí còn thoáng qua, ở trong mắt của cô bây giờ, cậu dường như không tồn tại mới đúng.

Trở nên tàng hình rồi.

“Châu Châu, làm sao vậy, Viêm ca ca đắc tội em sao, đúng là vụ cầu lam kia, Viêm ca ca không ngăn lại là Viêm ca ca không đúng, thế nên em giận sao?” Hai tay Tả Tư Viêm đặt trong túi áo, âm thanh lạnh nhạt xin lỗi, có điều, trong mắt cậu ta lại có sự khinh thường thoáng qua, mà cái thoáng qua này lại để Dư Châu bắt gặp được.

Hắn ước gì quả cầu lam kia đập chết cô, hai mắt Dư Châu lạnh xuống, có điều dùng động tác cúi đầu hoàn mỹ che đi tầm mắt lạnh.

Đám nữ sinh bên cạnh thì mở to mắt ngạc nhiên, tựa hồ không thể tin được, trong lòng bọn họ sự tồn tại của Tả Tư Viêm như một vị thần, lại xin lỗi Cá Kình công chúa, đúng vậy chính là Cá Kình công chúa, chính là Cá Kình Slamdunk kia, được Hanamichi vinh danh là lão đại Cá Kình, nhưng lại có thể là công chúa, tuyệt đối không phải khen tặng mà là châm chọc.

Dư Châu nhàn nhạt hạ mi, kỳ thật lông mi của cô rất dài, so với cặp mắt hoa đào kia của Dư Dịch còn dài hơn rất nhiều.

Chỉ có điều, là vì quá mập, mập đến che khuất mắt, cho nên dù lông mi có dài đặt ở trong mắt cô cũng thật là lãng phí rồi.

Cô đi đến trước Tả Tư Viêm, mà khóe miệng Tả Tư Viêm cũng khẽ hiện lên nụ cười toan tính không tốt, Dư Dịch bị cả đống nữ sinh bao quanh, cậu liếc nhìn cảnh cáo Tả Tư Viêm.

Tả Tư Viêm cũng chỉ khẽ nhún vai đáp trả cậu, yên tâm, cậu cũng chỉ là chào hỏi thật tốt Tiểu Trư công chúa thôi mà, dù sao, cũng phải để cô gây chuyện cười mấy ngày cho cậu chứ, vậy nên cậu sẽ không làm gì cô, thiếu cô trường học rất nhàm chán, có điều nếu cô đã trở lại, cuộc sống của bọn cậu có thể phong phú hơn một chút.

“Tiểu Trư, làm sao vậy, có nhớ Viêm ca ca không?”

Tả Tư Viêm cười càng thêm ôn nhu, đám nữ sinh bên cạnh xem nhìn đã muốn hai mắt thành hình trái tim, bên miệng còn có chất lỏng khả nghi đang chảy.

Có điều Dư Châu lại nhìn thấy sự lạnh nhạt trong mắt hắn, đúng là một người nghĩ một đằng nói một nẻo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.