Đại Sư, Độ Ta Kiếp Này

Chương 3: Nóng ruột nóng gan




“Ông...”. “Bồng...”. Phượng hoàng phong bên dưới lực lượng cuồng bạo khắp nơi lan tràn đem không gian vặn nát, thế nhưng đó đối với những kẻ có thực lực Thánh Vương lại cũng không phải quá mức đáng sợ, bên trong đó hai cỗ lực lượng càng thêm mạnh mẽ xuất hiện mới khiến cho bọn hắn ngưng trọng để tâm nhìn đến.

“Lệ...”. “Uỳnh...”. Đột nhiên một tiếng phượng gáy to rõ mang theo kinh người sóng âm vang lên, tiếp đó một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền ra, hư không tan vỡ tốc độ càng đạt đến con số đáng sợ, một khu vực hư không loạn lưu rộng lớn đen kịt khủng bố, phương viên hơn ba trăm dặm quanh Phượng Hoàng phong tất cả đều là hư không đen kịt, lực lượng cuồng bạo càng thêm đáng sợ quét ngang thiên không mà ra, loại này cấp độ va chạm chỉ e là một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai bị cuốn vào cũng là thập tử vô sinh!

“Ù...”. “Uỳnh...”. Thế nhưng còn chưa dừng lại ở đó, liên miên tiếng va chạm nhỏ hơn truyền đến, hư không thiết cắt, cương phong bay loạn, chính là Phượng Hoàng phong bên trên được mệnh danh là cứng rắn vô cùng cũng đã bắt đầu xuất hiện từng đường lại từng đường cắt sâu kéo dài.

“Bọn hắn xem ra đều đã vận dụng sát chiêu rồi...”. Mấy vị Thánh Vương đang ở gần chỗ va chạm nhất đương nhiên cũng nhận ra được đại chiêu khủng bố, một vị trong đó ngưng trọng nói. Bọn hắn lúc này cũng đã bị lực lượng hỗn loạn khủng bố che mất thân hình, cho dù là kẻ tu luyện đồng thuật cũng không thể trong lúc nhất thời nhìn thấy cục diện, bọn hắn nhưng chỉ có thể cảm giác được xung quanh có những ai, có những đạo khí tức nào mà thôi, bằng mắt thường cơ bản là không nhìn thấy cuộc chiến kia sự tình.

“Kẻ này là ai mà lại mạnh mẽ như thế, Ngao Thần tinh không từ khi nào lại nhô ra một vị thiên kiêu bực này?”. Có Thánh Vương đại năng khác khẽ nghi vấn.

“Huh! Ta đã để thuộc hạ nghe ngóng, tin tưởng không lâu sau sẽ có thể biết được đây là vị thiên kiêu của thế lực nào...”.

“...”. Mấy vị Thánh Vương đang quan chiến trao đổi có vẻ nhàn hạ thì bên ngoài phía xa lại đang nhốn nháo một mảnh, mặc cho những vị Thánh Vương kia cản lại rất nhiều dư uy lực lượng va chạm nhưng vẫn có không ít lực lượng tán loạn bắn ra bốn phương tám hướng, những kẻ không may mắn bị nhiễm phải thì có kết quả đúng là rất đa dạng, nhẹ thì bị thương, nặng thì khó nói, có trọng thương mà cũng có chết đi. Bất quá trong lúc này lại có không ít kẻ nhận được cơ duyên, tại đây lĩnh ngộ được chút gì đó, tu vi tinh tiến, đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu khi những kẻ này đến đây quan chiến, muốn từ chỗ Phượng Hoàng Thánh Vương cùng Thiên Quân đại chiến mà tìm hiểu đạo vận, cảm ngộ làm lợi cho mình.

“Cản được...”. Bên trong chỗ va chạm cả Thiên Quân cùng Phượng Hoàng Thánh Vương đều có cùng ý nghĩ này, Phượng Hoàng Thánh Vương kinh ngạc Thiên Quân thực lực đáng sợ, đại chiêu kia của hắn nhưng đủ để trong số tam thập lục Thánh Vương một phần ba chịu đến thương tổn nhất định, Thiên Quân lại một chút cũng không có tổn hao, thực lực đúng là cực mạnh. Thiên Quân cũng không có kém đi bao nhiêu, đệ ngũ thần thông của hắn nhưng lại bị Phượng Hoàng Thánh Vương như thế cản lại đúng là ngoài ý muốn, từ đây nhìn lại thì có thể thấy được Phượng Hoàng Thánh Vương lông tóc không chút nào tổn hao, biến thái vô cùng.

“Hừm! Nếu đã như thế thì để ngươi chết dưới đao của ta đi!”. Thiên Quân hai mắt híp lại lạnh lẽo nói, nói đoạn thì trên tay cũng nhiều hơn một thanh hắc sắc trường đao tỏa ra đáng sợ đạo vận cùng với đạo vận của hắn khá tương đồng, dĩ nhiên chính là Thiên Quân đao mới được lột xác tẩy lễ không lâu trước đây.

“Phượng hoàng cửu chuyển!”. Bên kia Phượng Hoàng Thánh Vương khuôn mặt cũng băng lãnh sát khí, hắn đương nhiên cũng đã vận dụng đến sát chiêu tối cường.

“Ù...”. “Ù...”. Sau đó hai đạo khí tức dâng lên đến đáng sợ cấp số rồi lại tiếp tục lao vào nhau, bọn hắn nhưng đều có quyết định phân thắng bại trong lần va chạm này, đều có quyết tâm đem đối phương chôn giết.

“Lệ...”. “Choang...”. Một tiếng lệ minh truyền vang khắp Phượng Hoàng phong, sau đó từng tiếng như là kim thiết không ngừng va chạm vang lên, kim quang chớp hiện, hắc mang bay loạn, hai loại màu sắc đại biểu cho hai loại công kích liên miên va chạm không ngừng quấn lấy nhau. Theo bọn hắn va chạm càng lúc càng nhiều thì cũng như đang leo núi hướng lên Phượng hoàng phong chi đỉnh, phô thiên cái địa dư uy lực lượng hướng ra bốn phương tám hướng quét tới, hoàn cảnh bên trong đó đương nhiên càng là đáng sợ.

“Choang...”. “Oành...”. Tiếng va chạm không ngừng vang lên mà lại tốc độ va chạm càng lúc càng nhanh, nhìn kỹ vào phía trong thì có thể thấy hai đạo thân ảnh tốc độ nhanh đến cực hạn không ngừng va chạm với nhau, một lần va chạm đều sinh ra không ít hắc mang kim quang, những này bắn ra bốn phía không chút nào ảnh hưởng đến bọn hắn nhưng có thể khiến cho một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba lập tức bị chém giết nếu bị cuốn vào chỗ này.

Thiên Quân hai tay nắm lấy Thiên Quân đao không ngừng hướng Phượng Hoàng Thánh Vương chém xuống, lấy hắn ngộ đạo lực lượng trước nay đều cơ hồ không có chiêu thức nào, tất cả chỉ có đạo vận mà ra đao chiêu nhưng uy lực vô cùng đáng sợ, một kích lại một kích kết hợp với Thiên Quân đao thì uy lực tuyệt không dưới thần thông của hắn!

Phượng Hoàng Thánh Vương cũng không có chút nào thu kém, hắn vận dụng cái kia thần thông phía sau thì thân thể nhục nhân càng thêm mạnh mẽ đáng sợ, đôi cánh bắn ra kim quang lại như là kim đao không ngừng va chạm với Thiên Quân đao mà không có dấu hiệu thua thiệt. Đáng sợ cũng không kém chính là đôi cự trảo kia mang theo đạo vận pháp thuật mạnh mẽ không thể hình dung, hai bút cùng vẽ phối hợp nhuần nhuyễn khiến cho Thiên Quân da đầu cũng phải run lên, Phượng Hoàng Thánh Vương có thể nói chính là kẻ địch mạnh nhất dưới Hỗn độn cảnh mà Thiên Quân từng gặp đến, Hỏa Linh Thánh Vương chắc chắn không có khả năng là đối thủ của kẻ này, Thiên Quân tin tưởng cảm giác của mình là không sai.

“Uỳnh...”. “Uỳnh...”. Va chạm kịch liệt không ngừng, bất kể là Thiên Quân hay Phượng Hoàng Thánh Vương cũng đều đang cố gắng tìm ra sơ hở của đối phương, bất quá hiện tại nhưng vẫn không được.

“Ha ha, Phượng Hoàng Thánh Vương quả nhiên không uổng danh một trong thập đại Thánh Vương mạnh nhất, thực lực đúng là để cho bản thiếu gia ta được mở rộng tầm mắt!”. Thiên Quân không ngừng cùng Phượng Hoàng Thánh Vương va chạm, một bên cười lớn nói.

“Ngươi lúc này mới biết chỉ e đã muộn, hôm nay bản Thánh Vương chắc chắn để ngươi lưu thây tại Phượng Hoàng phong này!”. Phượng Hoàng Thánh Vương biểu tình lãnh túc nói. Thiên Quân là cái thiên kiêu mạnh mẽ nhất mà hắn từng thấy, thậm chí còn lại mấy vị Thánh Vương thiên kiêu khác cũng không được hắn đánh giá cao như thế, nhất là khi hắn ẩn ẩn cảm giác được tu vi của Thiên Quân nhưng mới chỉ đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai khoảng chừng, điều này có thể thấy được Thiên Quân có được tiềm lực đáng sợ như thế nào?

“Ồ? Phượng Hoàng Thánh Vương ngươi giống như ăn chắc được bản thiếu gia ta?”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc cười nhạt nói. Hắn đương nhiên không tin tưởng Phượng Hoàng Thánh Vương đã vận dụng toàn bộ thực lực, có ẩn dấu nhưng chắc chắn không nhiều, bản thân hắn cũng có ẩn dấu, mà cái này ẩn dấu cho hắn tự tin có thể đem Phượng Hoàng Thánh Vương cho giết chết!

“Ta biết ngươi cũng có ẩn dấu không muốn cho ai biết nhưng bản tọa chắc chắn có thể đem ngươi chém giết!”. Phượng Hoàng Thánh Vương ánh mắt lập lòe tự tin nói.

“Vậy sao? Như vậy ta mỏi mắt chờ mong...”. Thiên Quân ánh mắt hơi biến nhưng cũng không có bao nhiêu sợ hãi cười nhạt nói. Tiếp đó nhưng lại vung lên Thiên Quân đao chém về phía Phượng Hoàng Thánh Vương, mặc cho kẻ này có ẩn dấu cái gì đi nữa thì hắn cũng có tự tin chém giết.

...

Thiên Quân cùng Phượng Hoàng Thánh Vương va chạm càng lúc càng kịch liệt thì bên ngoài những kẻ quan chiến lại càng im lặng đến cực điểm, hai kẻ đang đánh nhau hướng lên Phượng Hoàng phong đỉnh kia tạo cho bọn hắn áp lực rất lớn, bọn hắn từng cái đều đang tự mình ước lượng bản thân với hai kẻ đang điên cuồng lao vào nhau kia, càng về sau thì biểu tình lại càng ngưng trọng.

“Hử..”. Bất chợt một vị Thánh Vương trong số những kẻ đang quan chiến kia biểu tình kinh ngạc đến cực điểm, sau đó tâm tình kịch liệt biến đổi, ánh mắt nhìn về phía Phượng Hoàng phong, tiếp đó lại nghi hoặc nhìn ra phía bên ngoài Phượng Hoàng phong nơi xa xôi truyền lại tin tức. “Ngươi xác định là hắn?”.

“Vâng! Tiểu nhân có thể lấy tính mạng ra thề hắn chính là Hạo Thiên Thần địa Vũ Thiên Quân, điều này cũng càng có thể giải thích hành vi của hắn khi nhìn thấy Lưu Bá Thần, nếu hắn nhìn thấy tiểu nhân thì cũng chắc chắn có cùng hành động, kẻ này chính là đại họa của Trường Thanh Thần địa cùng Huyền Vân vương triều ta!”. Tại chỗ vị Thánh Vương kia nhìn đến truyền âm thì có một cái Bán bộ Hỗn độn cảnh ngưng trọng đến cực điểm gật đầu truyền lại tin tức.

“Được rồi! Chuyện này để bản tọa giải quyết!”. Vị Thánh Vương gật đầu một chút rồi lạnh băng truyền âm. Tiếp đó hắn ánh mắt biến lạnh nhìn về phía Phượng Hoàng phong, dưới chân lực lượng khẽ động, dĩ nhiên là muốn đi vào chỗ đại chiến kia.

“Ông...”. Thế nhưng ngay khi hắn vừa mới bước ra được ba bước thì phía trước mặt hắn một bông hắc liên xuất hiện, hủ mục khí tức lập tức đem xung quanh cuồng loạn lực lượng hoàn toàn biến mất, tiếp đó một giọng nói nghi hoặc truyền đến. “Trường Thiên Thánh Vương nhưng cũng muốn nhúng tay vào trận chiến này?”.

“Hắc Liên Thánh Vương! Ngươi lại muốn ra tay cản lại bản Thánh Vương?”. Trường Thiên Thánh Vướng mắt híp lại lạnh lẽo nói. Hắn đương nhiên chính là cự đầu Hỗn độn cảnh chuyển sinh của Trường Thanh Thần địa bên trong Hỗn nguyên đại chiến trường mà trước đó Thiên Quân biết đến.

“Ha ha, ta biết ngươi cùng vị đạo hữu kia có thù oán, bất quá lúc này hắn đang cùng Phượng Hoàng Thánh Vương phân cao thấp, ngươi đi vào như thế không khỏi quá không công bằng một điểm?”. Hắc Liên Thánh Vương sao đó cũng hiện ra hình thể, một cái hắc y yêu dị thanh niên nơi mi tâm có một cái hắc liên, hắn khẽ cười nhạt nhìn Trường Thiên Thánh Vương.

“Đúng thế Trường Thiên, hai tên kia đang ở giai đoạn mấu chốt, lúc này ngươi đi vào bỏ đá xuống giếng cũng quá mức uổng danh Thánh Vương rồi!”. Một vị Thánh Vương khác cũng đứng ra nói. Kẻ này nhưng cũng là một vị Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng.

“Kẻ này là mầm tai họa tất sát cực lớn của Trường Thanh Thần địa ta, nếu gặp đến ta sẽ phải lập tức giết hắn, hi vọng các vị có thể tránh ra, ngày sau ta chắc chắn sẽ không quên ngày hôm nay!”. Trường Thiên Thánh Vương mày hơi nhíu lại sau đó chắp tay nói. Một vị Thánh Vương ngăn cản hắn còn có thể tránh đi, nếu là hai vị nhúng tay thì hắn cũng khó có thể tham gia vây giết Thiên Quân.

“Ồ? Trường Thiên huynh biết kẻ này là ai?”. Một vị Thánh Vương khác cũng chú ý đến bên này truyền đến âm thanh hỏi. Kể từ khi Hắc Liên Thánh Vương đứng ra cản lại Trường Thiên Thánh Vương thì những vị khác cũng đã cảm nhận được, nhất thời đều tách ra một chút ý thức đến chỗ này, bọn hắn cũng đều muốn biết vị thiên kiêu đột nhiên đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường gây sóng gió này rút cục là thần thánh phương nào.

“Hừm...”. Trường Thiên Thánh Vương mày hơi nhíu lại nhưng cũng không có ý định dấu diếm nói. “Hẳn là các vị biết đến gần nhất Long Vực thịnh hội Hạo Thiên Thần địa xuất hiện một kẻ có danh hiệu Huyết họa giả, tương truyền hắn bị mấy vị Hỗn độn cảnh khí lưu va chạm giết chết, thực chất nhưng là ẩn nhẫn dấu đi thân hình”. Dừng lại một chút hắn lạnh lẽo nói. “Kẻ này đối với Thần địa ta chính là tử địch, không những giết đi không ít tinh anh của Trường Thanh Thần địa ta mà còn gián tiếp khiến cho mấy vị đại năng khác ngã xuống, đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường này lại càng giết mất Lưu Bá Thần, ta chắc chắn không để hắn đi ra Hỗn nguyên đại chiến trường...”.

“...”. Mấy vị Thánh Vương khác nội tâm đều nổi lên kinh đào hải lãng, nói gần đây nhất thiên kiêu nổi tiếng thì không thể không nhắc đến cái tên Huyết họa giả Vũ Thiên Quân, kẻ này nhưng được đánh giá là quái kiệt, nếu không phải đã bị giết chết thì chắc chắn sẽ là đương kim vô địch thiên kiêu đồng thế hệ, lúc này nhưng được biết là chưa chết, điều này đại biểu cái gì đây? Bất quá bọn hắn cũng có không ít kẻ khinh bỉ Trường Thiên Thánh Vương, đường đường Hỗn độn cảnh đại năng chuyển sinh nhưng lại nhân lúc này đi ra bỏ đá xuống giếng, tuy rằng đổi là bọn hắn thì có thể cũng sẽ làm điều tương tự nhưng đúng là vẫn có chút không chấp nhận được.

“Kẻ này ta nhất định phải giết chết, do đó mong các vị tránh ra đi!”. Trường Thiên Thánh Vương nói xong thì cũng bắt đầu bước đi về phía Phượng Hoàng phong. Lúc này vẫn nên nhanh chóng ra tay, tránh để đêm dài lắm mộng.

“Hắc! Cho dù như thế cũng không phải là chuyện của chúng ta, ngươi lúc này muốn đi vào nhúng tay ta thấy không vừa mắt, vẫn là đứng ở đây đi!”. Thế nhưng Phượng Hoàng Thánh Vương bước còn chưa nổi ba bước thì Hắc Liên Thánh Vương lại một lần nữa đứng ra chặn trước mặt hắn nói.

“Ngươi cùng Vũ Thiên Quân cơ bản là không có giao tình gì, hà cớ gì phải đứng ra cản ta?” ’. Trường Thiên Thánh Vương mày nhướng lên nhìn Hắc Liên Thánh Vương nói. Hắn cảm thấy có chút cổ quái nhưng đúng là không nhận ra cổ quái chỗ nào.

“Hắc... Ta chỉ là không vừa mắt mà thôi!”. Hắc Liên Thánh Vương khóe miệng khẽ nhếch lên khẽ cười quái dị mà lạnh lẽo nói.

“Ngươi...”. Trường Thiên Thánh Vương mặt mũi trầm xuống sau đó nhưng liền hừ lạnh một tiếng. “Hừ! Nếu đã như vậy thì để ta lãnh giáo Hắc Liên Thánh Vương cao chiêu rồi!”. Nói đoạn thì cũng không khách khí nữa, tay phải hóa kiếm chỉ đâm về phía Hắc Liên Thánh Vương, nhất thời một thanh cự kiếm cự hình xuất hiện.

“Ha, ta khi nào sợ quá ngươi!”. Hắc Liên Thánh Vương cũng không có bao nhiêu sợ hãi cười lạnh nói, hai tay mang theo đạo vận cổ quái triển khai, nhất thời trên đó mọc ra từng cái hắc liên không ngừng biến lớn chụp về phía Trường Thiên Thánh Vương.

“Lệ...”. Thế nhưng bọn hắn còn không có va chạm thì phía trên Phượng Hoàng phong đột nhiên vang lên một tiếng lệ minh vô cùng rõ ràng, bất quá bọn hắn đều có thể nghe được trong đó đau đớn chi ý, cả đám đồng loạt quay đầu nhìn phía Phượng Hoàng phong chi đỉnh thì chợt cảm nhận được đạo uy áp mênh mông vô cùng bất tận truyền đến, lấy bọn hắn linh thức cùng cảm nhận đương nhiên đều nhận ra được khác thường, đạo uy áp này mạnh mẽ quá mức bình thường.

Nó nhưng đã vượt qua Bán bộ Hỗn độn cảnh tầng thứ nên có, thình lình đạt đến Hỗn độn cảnh!

Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.