Đại Sư, Độ Ta Kiếp Này

Chương 22: Không ai có thể sánh bằng




Tôn Lập Nam nghe nói như thế lập tức nhíu mày.

King chiến đội là có thể đợi mùa tranh tài tiếp theo, nhưng hôm nay tâm tình anh ta muốn tặng quà đều phá hỏng!

Đưa một chiến đội quán quân cùng đưa một chiến đội sếp thứ hai, cảm giác rất là khác nhau!!!

Tôn Lập Nam thở dài nhìn về phía Kiều Luyến.

Sự việc tới mức này, vẫn muốn tặng quà.

Lập tức anh ta nhìn về phía Kiều Luyến: " Kiều Luyến, hôm nay, tôi đưa e,một món quà lớn."

Kiều Luyến đã ngây dại.

Nghe cuộc nói chuyện của Tử Tiên Tử và Tôn Lập Nam...

Tròng mắt Kiều Luyến co rụt lại, nhìn về phía Tôn Lập Nam: " Là anh thành lập King chiến đội?"

Tôn Lập Nam thấy cô kinh ngạc, có chút đắc ý mở miệng: "Ừm, là tôi. Tôi nhớ được năm đó không phải là em muốn thành lập một câu lạc bộ sao? Còn nói cho tôi biết, đó là giấc mộng của em. Cho nên, tôi liền thành lập một câu lạc bộ như thế."

Nói đến đây, anh ta gãi đầu một cái, ngượng ngùng mở miệng: "Lúc đầu dự định để bọn họ cầm giải quán quân, mới đưa cho em. Chẳng qua hôm nay Q chiến đội đánh có chút mãnh liệt, nhưng nếu như em có thể chỉ đạo bọn họ..."

Kiều Luyến và Tử Tiên Tử đều sợ ngây người.

Lúc này Tử Tiên Tử mới phát hiện, Kiều Luyến đứng cách hai người không xa.

Nhưng nghe ý tứ Tôn Lập Nam...

Nguyên nhân anh ta thành lập King chiến đội lại là vì muốn tặng cho Vong Xuyên?

Đây tuyệt đối không thể!

Nếu như từ lúc bắt đầu, Tôn Lập Nam thành lập câu lạc bộ là muốn đưa cho Vong Xuyên, vậy trong khoảng thời gian này cô ta là đang làm cái gì?

Cô ta trợn tròn mắt.

Kiều Luyến cũng không thể tin nhìn Tôn Lập Nam.

Cô nghĩ đến Tử Tiên Tử cầm tiền của anh ta tiêu sài không chút kiêng kị...

Cô đã từng vì Tử Tiên Tử muốn mua biệt thự, mà ở trong lòng mắng nhà đầu tư quả thực ngu ngốc.

Lại nhìn cái người ngu ngốc đang ở trước mặt...

Kiều Luyến quả thực bó tay rồi!

Nhất là Tôn Lập Nam còn tưởng rằng bộ dáng cô lúc này vì quá cảm động, thế là có chút ngượng ngùng mở miệng: "Kiều Luyến, em không cần ngại, chúng ta chơi thân từ nhỏ như vậy, tôi đưa em một câu lạc bộ, không có gì không dám lấy, vả lại, tôi..."

"Ngừng!"

Kiều Luyến thật sự là dở khóc dở cười.

Tâm tâm niệm niệm lấy quán quân tranh tài, lại bị Tử Tiên Tử ba lần bốn lượt gây rối.

Nói không ghét cô ta, căn bản là không có khả năng.

Nhưng bây giờ mới phát hiện, người trước đó gây sóng gió đều là Tôn Lập Nam?

Cô thật sự bị Tôn Lập Nam làm tức chết?!

Nhất là Tử Tiên Tử nhúng tay, dẫn đến Bạch Cốt Lão Tổ bị người nhà tìm tới, bỏ lỡ trận Chung Kết lần này...

Kiều Luyến thật sự là hận không thể đấm cho Tôn Lập Nam mấy cái.

Cái gia hỏa này, trời sinh để tới khắc cô phải không?

Cô bị chọc tức đến ngực đều phập phồng.

Tôn Lập Nam còn ở nơi đó mở miệng: "Ai nha, sao em kích động như vậy, đừng kích động, chỉ là một cái câu lạc bộ mà thôi..."

Kiều Luyến:..

Quả thực Kiều Luyến không biết nói gì.

Đúng lúc này, Tô Bành Hạo chạy tới: " Huấn luyện viên Kiều, nhanh, đến thời gian giao phần thưởng rồi!"

Kiều Luyến nghe nói như thế, lúc này mới quay đầu, bất đắc dĩ vươn tay đập Tôn Lập Nam một cái: " Anh, anh thật đúng là tốt!"

Sau đó quay đầu, trực tiếp tiến đi vào hiện trường lễ trao giải.

Tôn Lập Nam đần độn đứng ở bên ngoài, còn có chút không hiểu, quay đầu nhìn về phía Tử Tiên Tử: " Phản ứng của Kiều Luyến là sao? Không phải vui sướng sao? Sao lại nhìn giống như rất tức giận vậy? Không thể nào! Còn có, vừa nãy Tô Bành Hạo gọi Kiều Luyến là gì?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.