Đại Quan Nhân

Chương 52




Nghe Triệu Quốc Đống còn có thể mời cả Phó chủ tịch thường trực Nhâm Vi Phong và Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Hác Mộng Hiệp đến tham gia, Cố Vĩnh Bân không khỏi động tâm nên ngừng từ chối.

Ai cũng nói sang năm chủ tịch tỉnh Tần Hạo Nghiên sẽ lên bộ làm, Nhâm Vi Phong là người có thể nhất được chọn làm chủ tịch tỉnh. Nếu để Nhâm Vi Phong có ấn tượng tốt thì sẽ có ý nghĩa gì không cần nói cũng biết. Hơn nữa Cố Vĩnh Bân cảm thấy mình cũng có năng lực để ăn nói tốt trong lễ khai mạc hội chợ.

- Bí thư Triệu, có lẽ lên đi xem xét thực địa mới được. Khu triển lãm bắt đầu được bố trí từ tuần trước, các quận, huyện và công ty đều cố sức. Có không ít mời công ty quảng cáo bố trí để tăng lên hình ảnh của mình.
Cố Vĩnh Bân vừa dẫn đường vừa nói.

- Ừ, vậy anh đi trước dẫn đường, thuận tiện cũng diễn luyện một chút. Tôi đoán nếu chủ tịch Vi Phong và trưởng ban Hác có tới cũng sẽ đi quanh các gian, lúc ấy cũng là một cơ hội thể hiện với chủ tịch Vi Phong và trưởng ban Hác.
Triệu Quốc Đống gật đầu nói.

Nếu đã quyết định muốn biểu hiện tốt trong hội chợ, Cố Vĩnh Bân đương nhiên sẽ không ra vẻ khiêm tốn nữa. Y một bên bắt đầu giới thiệu, một bên cũng nhận xét gian hàng của từng quận, huyện, công ty.

- Bí thư Triệu, Thị trưởng Chung, theo quy hoạch của thị xã thì khu giữa là nơi biểu diễn tình hình phát triển kinh tế của Ninh Lăng, trọng điểm giới thiệu quy hoạch xây dựng đô thị, kết cấu kinh tế cùng với tư tưởng phát triển trong tương lai. Đương nhiên cũng sẽ trọng điểm giới thiệu các chính sách thu hút, khích lệ nhân tài của Ninh Lăng chúng ta.

- Các gian của quận, huyện cũng có trọng điểm riêng của mình. Ví dụ như Tây Giang thì chú ý giới thiệu về xu thế phát triển của ngành du lịch, cảng, đương nhiên còn cả chính sách ưu đãi phát triển nhân tài của bọn họ.

- Bên công ty lần này là nội dung chính của hội chợ. Ngoài việc thể hiện hình tượng của công ty, thị xã cũng yêu cầu bọn họ trọng điểm thể hiện phương hướng phát triển, mục tiêu nghiên cứu khoa học kỹ thuật của bọn họ, kế hoạch tập huấn nhân viên …. Nói tóm lại phải để nhân tài thấy được tương lai phát triển của công ty và khả năng phát huy tác dụng trong công ty, phải cho công nhân bình thường thấy mình được đảm bảo về phúc lợi nếu tới công ty đó làm. Chỉ như vậy anh mới có thể chính thức hấp dẫn được nhân viên tới công ty mình.

- Tôi còn chuyên môn yêu cầu Cục phát triển công ty vừa và nhỏ kết hợp với các quận, huyện xúc tiến giúp đỡ những người có ý muốn tới gây dựng sự nghiệp ở Ninh Lăng chúng ta.

Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân không nghĩ Cố Vĩnh Bân lại dành nhiều công sức ở việc này như vậy. Chuyện này giai đoạn đầu do Chung Dược Quân phát triển chính nhưng sau đó khi Tỉnh ủy có điều chỉnh nhân sự khiến tính tích cực trong công việc của Chung Dược Quân bị ảnh hưởng nên việc chuẩn bị hội chợ giao sang cho Cố Vĩnh Bân phụ trách.

Cố Vĩnh Bân này xem ra cũng có chút năng lực thật, chẳng qua tư tưởng hơi phiêu hốt. Theo nhận xét của Triệu Quốc Đống thì đối phương thiếu cái đức làm quan, quá chú trọng được mất cá nhân nhất là lợi ích chính trị. Mà như vậy thường sẽ đánh mất nguyên tắc, đó là điều Triệu Quốc Đống không thể tha thứ.

Theo Triệu Quốc Đống thấy thì hắn có thể bỏ qua khuyết điểm trong vài chi tiết, cũng có thể bỏ qua khiếm khuyết về tư đức nhưng công đức và quan đức thì anh không được có nhân nhược ở vấn đề nguyên tắc.

Việc Cố Vĩnh Bân có thái độ mập mờ trong đợt chuyển nhượng đất vừa rồi thì Triệu Quốc Đống cũng biết đôi chút. Việc tranh luận vị trí xây dựng nhà xã hội cũng làm Triệu Quốc Đống ý thức được ý đồ của Cố Vĩnh Bân. Mà trên thực tế Cố Vĩnh Bân có quan hệ tốt với mấy công ty bất động sản như Hối Sinh, Nao Hòa cũng khó có thể thoát khỏi tai hắn. Cố Vĩnh Bân có căn cơ quá ít ở Ninh Lăng, y tưởng rằng hành vi của mình là bí mật nhưng thật ra sớm rơi vào mắt người khác.

Nhưng xem biểu hiện hôm nay của Cố Vĩnh Bân, Triệu Quốc Đống lại có chút nuối tiếc. Cố Vĩnh Bân này coi như một nhân tài. Chẳng qua tuy nhân tài là quan trọng nhưng nếu đánh mất điểm mấu chốt thì sẽ rất nguy hiểm. Đối với loại cán bộ này trừ việc thường xuyên nhắc nhở thì cũng chỉ có thể sử dụng pháp luật và chế độ hạn chế y, đề phòng y lún sâu hơn.

Triệu Quốc Đống bây giờ còn không rõ biến hoá của Cố Vĩnh Bân có gì ảnh hưởng hay không, hay là y thật sự hy vọng đạt được gì đó từ đấy. Nếu là vế trước thì Triệu Quốc Đống dự định dành thời gian nhắc nhở đối phương một chút, để đối phương hiểu đạo lý làm quan. Nếu là về sau thì Triệu Quốc Đống chỉ có thể yêu cầu lấy chế độ càng nghiêm khắc hơn để giám sát.

- Lão Cố, Cục phát triển công ty vừa và nhỏ đã làm được những gì?

Chung Dược Quân nhìn khu vực trước mặt. Đây là khu vực rộng nhất, có nhiều gian hàng nhất.

- Ừ, tôi cảm thấy đợt này Vĩnh Tín làm khá tốt. Sau khi các quận, huyện và công ty biết lên An Đô chiêu mộ nhân tài liền nhiệt tình đến đăng ký xin tham gia hội chợ. Chỉ trong ba ngày số công ty báo danh đã trên 300. Vì thế chúng tôi không thể không yêu cầu các quận, huyện lựa chọn, đề cử. Nếu như không được Cục phát triển công ty vừa và nhỏ xác nhận thì chỉ có gian trong khu vực của quận, huyện nơi mình đóng. Còn nếu được Cục phát triển công ty vừa và nhỏ thông qua thì sẽ được đưa vào riêng khu vực này. Dù sao cũng không hể tùy tiện để một công ty khai thác mỏ hay là làm đồ thủ công đến cùng chỗ với các công ty khổng lồ hoặc là công ty ngôi sao mà.

Vĩnh Tín mà Cố Vĩnh Bân nói chính là cục trưởng Trương Vĩnh Tín của Cục phát triển công ty vừa và nhỏ. Đây là người sau nhiều đợt tuyển chọn mới được xác định.

Khi xác định Thôi Tú Phu cùng Chu Trọng xuống quận, huyện, Ninh Lăng lại thực hiện trò cũ là công khai thi tuyển cục trưởng Cục phát triển công ty vừa và nhỏ và cục Chiêu thương.

Chẳng qua ảnh hưởng lần này không khiến người ta rung động như lần đầu tiên. Mặc dù trên mạng vẫn có tin Ninh Lăng có phải là ra vẻ hay không nhưng sau khi công bố hai cục trưởng trúng tuyển lần trước bây giờ đã xuống lầm chủ tịch quận, huyện của Ninh Lăng đã khiến không ít người chú ý.

Bởi vì yêu cầu lần này của thị xã cao hơn hẳn so với lần trước, nhất là yêu cầu có kinh nghiệm công tác kinh tế phong phú và lý lịch công việc đầy đủ, không đơn thuần từng làm ở ngành sản xuất nào mà còn cần từng làm trưởng phòng ở huyện nào đó. Chẳng qua dù như vậy số người đến đăng ký cao hơn nhiều đợt một. Hơn nữa có không ít người chẳng những có bằng cấp cao, tuổi còn trẻ, kinh nghiệm công tác phong phú.

Sau mấy cuộc thi và phỏng vấn mà vẫn có hơn ười người trúng tuyển nên mấy lãnh đạo thị xã như Triệu Quốc Đống, Chung Dược Quân, Lam Quang, Tiêu Phượng Minh, Lỗ Năng, Tằng Lệnh Thuần đều phân biệt tiếp xúc nói chuyện với ứng viên. Mấy người đều cảm thấy các ứng viên này đều có năng lực khá cao, trên ơc bản từng làm lãnh đạo ở các quận, huyện khu vực duyên hải.

Vì thế thị xã không thể không họp khẩn cấp quyết định tuyển thêm hai Phó cục trưởng cho hai cục để thu được nhiều nhân tài nhất.

Trương Vĩnh Tín là người Hồ Bắc, tốt nghiệp đại học Phục Đán, đã từng làm trợ lý chủ tịch một huyện ở Chiết Giang nhưng sau đó cạnh tranh chức Phó chủ tịch thất bại với một cán bộ địa phương. Sau khi y đọc tin trên mạng thấy Ninh Lăng công khai tuyển cán bộ cấp chính huyện, y lúc ấy cũng không động tâm nhưng sau đó được biết hai cục trưởng thi tuyển lần trước làm có hai năm bây giờ đã xuống làm chủ tịch quận, huyện, y lúc này mới thấy hứng thú và bay tới tỉnh An Nguyên thử xem thực hư.

Kết quả sau lần đó y không muốn rời đi nữa. Sự phát triển nhanh chóng của Ninh Lăng làm y chấn động. Khí độ của lãnh đạo Ninh Lăng cũng làm y giật mình cho nên y mới tham gia thi tuyển. Cuối cùng y được Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân xác định làm cục trưởng cục xúc tiến phát triển các công ty.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.