Đại Nhân, Trên Đầu Anh Có Ma!

Chương 49




Trong thành hỗn loạn, Trung Đạt Thư Phủ và Liên Bang tổng hợp học phủ chiến đấu làm cho người dân kinh hoảng. Khắp nơi đều là dân chúng hoảng sợ chạy loạn, Trong những tiếng nổ ầm ầm long trời hỗn loạn chen lẫn tiếng khóc, tiếng thét chói tai, tiếng kêu thảm thiết...... Trong chớp mắt, Thành La Dữu biến thành địa ngục trần gian.

Hai bên ra tay không có cần dò xét cùng chần chừ, phát ra xuất ra uy lực đủ để hủy diệt La Dữu thành. Bầu trời đã thành chiến trường tạp tu hỗn chiến, lúc này, tất cả đội hình đều loạn. Song phương hỗn chiến thành một đoàn, tạp tu lật thành từng nhóm năm ba người tự do chiến đấu.

Đủ loại kiểu dáng năng lượng thể cắt nát không trung, giống như mưa nện xuống phía dưới khu dân cư.

Một đám lửa chói mắt nhất thời không ngừng bùng lên, tiếng nổ liên miên không dứt, La Dữu thành to như vậy không tới hai giờ bên trong toàn bộ bĩ tàn phá.

Đỉnh đầu thỉnh thoảng vang lên tiếng rít của năng lượng thể bay xẹt qua, mỗi một lần xẹt qua, mọi người dưới đất đều khủng hoảng.

Từ không trung nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy mặt đất sáng lên một đám lồng năng lượng, giống như một đám chén thủy tinh úp lại, trong đám hỗn loạn, những chiếc chén úp này là căn cứ của một ít hào cường vốn liếng hùng hậu, trạch viện của bọn họ lực phòng hộ khá xuất sắc, Những lồng năng lượng này đều là bọn họ tốn hao tài sản trang bị.

Nhưng cũng có khi một lồng năng lượng bị nghiền nát, nhất thời đám người phía dưới nó đang khẩn trương vô cùng đồng kêu thét sợ hãi. Những lồng năng lượng này năng lực phòng hộ đều khá xuất sắc, nhưng hôm nay hỗn chiến hai bên cũng không phải tạp tu bình thường. Tạp tu xuất thân từ Lục đại, thực lực đâu chỉ cao có một hai phân!

Những lồng năng lượng khổng lồ kia cũng không thể hoàn toàn ngăn trở đám tạp tu tinh anh công kích, một khi bị lan đến, thường thường kết quả rất thê thảm.

Nổi bật nhất trong trận chiến là Thước Hạ Thanh, một mình hắn đồi chiến với ba tạp tu liên bang tổng hợp học phủ. Ba người này là cao thủ nhất lưu trong lực lượng tăng viện của liên bang tổng hợp học phủ. Tổ Trữ trọng thương chưa lành, nhưng thân thủ vẫn xuất sắc hơn các tạp tu khác rất nhiều, vì vậy trong trận hỗn chiến này cũng khá thong dong.

Mọi người hướng ra ngoài ào ạt chạy đi, lúc này trong mắt mọi người đám dã thú hung ác cũng không đáng sợ như đám tạp tu trên bầu trời. Bọn họ đều muốn bằng mọi cách thoát ly cược chiến tranh càng xa càng tốt. Đợi đánh nhau kết thúc sẽ trở về thành.

Dòng người cuồn cuộn, khắp nơi tiếng khóc tiếng la. Mọi người thần sắc hoảng sợ đáng thương, nhiều người không cầm được nước mắt.

La Dữu có hơn năm mươi vạn dân cư. Trong tình thế tuyệt vọng bức bách, rất nhiều người đều phát huy lực lượng lớn hơn bình thường. Bọn họ cố gắng giãy dụa tìm kiếm cơ hội sinh tồn.

Trần Mộ, Ba Cách Nội Nhĩ, Tiêu Tư đứng trước cửa sổ nhìn chăm chú bên ngoài. sắc mặt Ba người trầm trọng, xa xa đoàn người đen kịt như đàn kiến. Đang hướng tới nơi này. Làm mọi người da đầu tê dại.

Không có bất cứ gì chần chừ, Ba Cách Nội Nhĩ sắc mặt xanh mét hướng dưới đất ra lệnh chuẩn bị chiến đấu.

-Nhân viên Chiến đấu lập tức tiến vào hải tinh bảo. Chuẩn bị chiến đấu!

Rầm rập tiếng bước chân nhất thời vang lên, mọi người vẻ mặt khẩn trương. nhanh chóng hướng vị trí chiến đấu chạy đi. Khi bọn hắn tiến vào hải tinh bảo, nhìn thấy quang cảnh bên ngoài, nhất thời đều sắc mặt trắng bệch. Đám lính mới này có khi nào gặp qua tràng diện lớn như thế?

Tác phong Tiêu Tư cũng cực kì quả quyết, không chút do dự ra lệnh với tạp tu bên người:

- Các ngươi nán lại nghe Ba Cách Nội Nhĩ tiên sinh chỉ huy.

- Vâng! Tạp tu đó phản ứng cũng hết sức nhanh nhẹn.

Ba Cách Nội Nhĩ cảm kích cám ơn Tiêu Tư, tạp tu trên tay hắn ngoại trừ hơn hai mươi người còn lại đều là tay mới không có trải qua chiến trận trượng. tạp tu của Tiêu Tư, lúc này là một lực lượng phi thường cường đại.

Tiêu Tư phất tay, vẻ mặt ngưng trọng:

- Chúng ta hiện tại chung thuyền, những người này một khi đánh sâu vào trụ sở, hậu quả gánh chịu đều như nhau.

Ba người trong lòng đều trầm trọng, Trần Mộ nhìn đám người bối rối tuyệt vọng bên ngoài, trong lòng càng thêm khó chịu. Hắn xuất thân bần hàn, đối với dân chúng bình thường rất có đồng cảm.

Tất cả cửa thông đạo của Trụ sở đều đã đóng, trừ phi có người công kích, nếu không sẽ không có vấn đề gì.

Ánh mắt rơi vào mặt cỏ rộng rãi bên ngoài, Trần Mộ vốn muốn nói, có nên cho một người đi cảnh báo một chút, mặt cỏ này bên trong là cơ quan vô số, hơi chạm đến sẽ chết! Bất quá khi ánh mắt hắn nhìn đám người trên mặt lộ rõ sợ hãi và điên cuồng, hắn liền hiểu được, lúc này cảnh báo không có bất cứ gì tác dụng, những người này đã hoàn toàn mất trí.

Lại nhìn Ba Cách Nội Nhĩ cùng Tiêu Tư, Trần Mộ liền phát hiện chính mình non nớt ra sao, hai người trên mặt đều là trầm ổn như núi, không thấy nửa điểm bối rối.

Giống như thủy triều cuồn cuộn dòng người rốt cuộc chạm đến rìa mặt cỏ.

Ầm. ầm. ầm!

Tiếng nổ liên tiếp vang lên, vài đốm lửa chợt sáng lên, mười mấy người ngã xuống. dòng người đi đầu nhất thời bị kiềm hãm, nhưng sức ép phía sau vẫn là đẩy bọn họ không ngừng đi tới.

Những người này nhất thời hồn phi phách tán, nhưng áp lực phía sau quá mạnh mẽ, bọn họ căn bản chống không được.

Ầm ầm ầm!

Lại liên tiếp nổ mạnh, đám người từng mãng ngã xuống, Trần Mộ có chút không đành lòng Vì nhìn kỹ những người này đều là vô tội, nhưng lại chết thảm ở nơi này.

Ba Cách Nội Nhĩ cùng Tiêu Tư thần sắc như thường.

Lần này, đoàn người phía trước cũng không dám đi tới. Liều mạng chống về phía sau, nhất thời loạn thành một đống, bất quá cũng may tốc độ dòng người rốt cuộc cũng chậm lại.

Trần Mộ không khỏi thở dài, mặc dù vì tự bảo vệ mình, nhưng là có thể chết ít hơn một người luôn luôn là chuyện tốt.

Hắn cũng không phải hạng người tốt, chỉ mong sao tử vong có thể giảm đi.

Ngay lúc này, biến hóa chợt sinh.

Trong dòng người đột nhiên bay ra mấy chục tạp tu, hướng trụ sở đánh tới. Đám tạp tu này kỹ thuật rất cao, vừa bay lên không, liền nhất tề hất tay phát ra đợt công kích đầu tiên, động tác rập khuôn, chính là đã trải qua đặc thù huấn luyện.

- Quả nhiên!

Ba Cách Nội Nhĩ lạnh lùng nghiến răng thốt lên hai chữ này, tựa hồ biết trước không ngoài ý muốn. Hắn vững vàng đứng yên, không ra bất cứ mệnh lệnh nào.

Ngay lúc đó đám thủ hạ phản ứng nhanh hơn đối phương tưởng tượng.

Ngay lúc đám tạp tu vừa mới phóng xuất ra công kích lần đầu, liền có chín tên tạp tu bị đánh trúng, từ không trung rơi xuống.

Phản ứng sắc này nhất thời làm cho đám tạp tu còn lại bối rối. Chỉ một giây bối rối, lại bị đối phương bắt được, lại hai gã tạp tu bị đánh trúng, đâm đầu rơi xuống.

- Quý bộ thật sự là huấn luyện quá tốt a!

Tiêu Tư không nhịn được vẻ mặt than thở đối với Trần Mộ.

Trần Mộ cười cười:

- Đều do công của Ba Cách Nội Nhĩ.

Trong tích tắc, phương diện tố chất chiến thuật hai bên liền hiện ra chênh lệch. Trần Mộ thầm nghĩ, nếu như mình ở vào bên tiến công, sẽ làm như thế nào?

Suy nghĩ hồi lâu, cũng tìm không được đối sách, Ba Cách Nội Nhĩ phòng thủ chu đáo vô cùng, Trần Mộ trong lòng đối với Ba Cách Nội Nhĩ rất là bội phục.

Tiêu Tư đồng tình nói:

- Ba Cách Nội Nhĩ tiên sinh là nhân tài chỉ huy xuất sắc nhất ta gặp qua! Tào tiên sinh thật sự là sáng suốt a!

Trần Mộ nhớ lại khi Ngưỡng mập mang Ba Cách Nội Nhĩ đến, đột nhiên trong lòng dâng lên cảm giác khó tả.

Nhân sinh, thật sự là kì diệu!

Từ góc độ bọn họ, có thể bao quát cả chiến trường. Bởi vì lớp thủy tinh phòng hộ là đơn hướng nên cho dù nhìn kỹ đối phương cũng không cách nào phát hiện vị trí bọn họ. trước mặt bọn họ có thể lộ ra một khoảng trống, tạp tu sẽ từ bên trong tiến hành công kích.

Trên bầu trời, đám tạp tu cuống quít phân tán ra, bắt đầu không ngừng bay lượn, tận lực giảm nhỏ khả năng bị đánh trúng.

- Bọn họ làm cái gì vậy?

Trần Mộ nghi hoặc chỉ đàm tạp tu loạn nhảy khắp nơi trên bầu trời. Bọn họ cơ hồ hoàn toàn quên công kích, mà là liều mạng né tránh.

Ba Cách Nội Nhĩ thần sắc không thay đổi nói:

- Bọn họ đang nghi binh, hấp dẫn hỏa lực chúng ta. Đối phương khẳng định còn có hậu chiêu.

Cơ hồ hắn mới vừa nói xong, liền thấy có một đội ngũ xuất hiện ở một hướng. Đây là một tổ ước chừng hơn năm mươi người, từ động tác xem ra tất cả đều là tạp tu. Chỉ thấy bọn họ bắt đầu dọn dẹp tạp giới trong mặt cỏ, bọn họ dùng thuần một loại ba nhận loại tạp phiến, chỉ thấy hơn mười đạo ba nhận xếp như một lưỡi hái lớn, dán mặt đất bay qua.

Ầm ầm ầm! Liên tiếp dày đặc tiếng nổ mạnh đến điếc tay, tạp giới bố trí dày đặc đến mức đám tạp tu phụ trách dọn dẹp cũng không khỏi biến sắc.

Bất quá, bọn họ cũng dọn dẹp ra một đường nhỏ thẳng tắp.

Ba Cách Nội Nhĩ nhìn dòng người cuồn cuộn, mặt không chút thay đổi nói:

- Có cao thủ tọa trấn.

Rất nhanh, đội ngũ kia lập tức dọn dẹp ra một khoảng đường trống ước chừng hai mươi thước xuyên qua thảm cỏ.

Song, đám người không ai dám bước tới. Bọn họ bị tiếng nổ dày đặc vừa rồi hù dọa. Vô luận đám tạp tu hò hét thúc dục, không người nào dám tiến lên.

Tình huống như vậy, hiển nhiên ngoài dự liệu của kẻ chỉ huy núp trong đám người.Trần Mộ cũng nhìn ra, đối phương công kích cực kì ngắn ngủi rồi dừng lại.

Trần Mộ lúc này mới hiểu được, đối phương muốn dùng đám người kia dò đường, cứ như vậy, bọn họ không những tránh được thương vong, còn có thể ẩn nấp thật tốt, từ đó xuất kỳ bất ý phát khởi công kích.

Quá tàn nhẫn! Trần Mộ trong lòng phát lạnh.

Sau một hồi lâu, tạp tu trên không trung chỉ còn lại có sáu người.

Đột nhiên, trong đám người, một cỗ năng lượng dao động cường đại, chợt xuất hiện!

Trong lòng Trần Mộ đột nhiên dâng lên cảm giác quen thuộc.

Trần Mộ bật thốt ra:

- Đến Quả! Là Pháp Á!

Lần trước Đến Quả sử dụng quang cực lôi cầu khi sinh ra năng lượng dao động cùng lần này giống nhau như đúc. Trần Mộ đối với năng lượng dao động cực kì mẫn cảm, một điểm rất nhỏ biến hóa cũng có thể phát hiện. Hắn đối với Đến Quả ấn tượng thật sự sâu sắc.

Hắn chính mắt thấy Đến Quả phóng thích quang cực lôi cầu uy lực cơ hồ có thể hủy diệt hết thảy, nếu như thật sự bị Đến Quả đánh trúng, Trần Mộ rất hoài nghi, trụ sở không thể chịu nổi công kích như vậy.

Năng lượng dao động...... Năng lượng dao động, ở đâu đây chứ]?

Từ trong bể người đảo qua, ánh mắt Trần Mộ chợt dừng lại một chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.