Đại Nhân, Trên Đầu Anh Có Ma!

Chương 36




Lúc đầu khi vạch ra kế hoạch này, Ba Cách Nội Nhĩ dựa vào ưu thế lớn nhất đó là có được một vị đại sư chế tạp sư, điều này đối với người bình thường chỉ là một ưu thế hạn hẹp, nhưng Cách Nội Nhĩ nhạy cảm phát hiện trong đó ẩn chứa lực lượng rất lớn.

Cho nên, hắn quyết định lấy ưu thế này phát huy đến mức lớn nhất.

Vì theo hắn. Một đại sư chế tạp sư cường đại nhất, cũng không hẳn phải chế ta nhiều tạp phiến uy lực cường đại, mà chính là sự xếp đặt năng lực cường đại. Điều này đối với các đoàn đội bình thường tự nhiên tác dụng có hạn, nhưng là nếu do một tạp tu ưu tú nhất chỉ huy, hai việc này có khả năng phát xuất ra năng lượng đủ để làm người khác khiếp sợ.

Trần Mộ phi thường giật mình, phương án trước mặt làm cho hắn cảm thấy vô cùng giật mình!

Hắn không ngờ rằng, một phương án sáng ý như thế lại có từ một phi tạp tu tay ngang.

Thấy Trần Mộ giật mình, Ba Cách Nội Nhĩ cẩn thận:

- Ngài cảm thấy có thể làm được không?

Thật lòng, hắn cũng không quá tự tin đối với phương án này. Sở dĩ hắn có phương án quái dị như vậy là có chủ trương. Phần lớn kế hoạch này hắn đã có từ trước, chỉ là không có cơ hội áp dụng. Mà lần này chịu tình huống thúc bách, hắn mới nhớ tới kế hoạch đã nhiều năm nghiền ngẫm.

Trong thời gian ngắn đề cao thực lực, trừ phương án này ra, hắn không còn phương pháp nào có thể tưởng tượng ra.

Ông chủ năng lực mặc dù cường đại, nhưng là trong túi vô cùng bạc nhược yếu kém, nếu muốn mời chào những cao thủ, có thể tính cũng không khó. Mời chào tạp tu đẳng cấp cao, trừ bỏ tiền còn cần một ít vật gì đó khác. Nhưng là mấy thứ này, Ông chủ cũng không có.

Cho nên hắn chỉ có thể đưa ra phương án này, nhưng khả năng cuối cùng như thế nào. Còn chờ Ông chủ phán định mới có thể biết được. Mà một khi này phương án này có thể thi hành, hắn tin tưởng, đây tuyệt đối là lịch sử sang trang.

Cho dù nó không thành công. Ba Cách Nội Nhĩ trên tay còn có một phương án dự bị. Chỉ là phương án này không làm cho hắn hài lòng.

- Còn chưa rõ, phải thử qua mới biết được.

Trần Mộ nhìn chằm chằm bản kế hoạch, vô thức nói.

Bản kế hoạch của Ba Cách Nội Nhĩ vạch ra trong mắt hắn vẫn chưa hoàn chỉnh, đây là điều không thể tránh khỏi. Nếu nói về thực lực tạp tu, Ba Cách Nội Nhĩ chỉ có thể tính vào hàng hạ cấp, mà phương diện chế tạp càng hoàn toàn mù tịt. Hắn chỉ là từ góc độ người chỉ huy đưa ra sáng kiến như vậy, phần chi tiết tự nhiên không bận tâm.

Cái sáng kiến này tràn ngập ý tưởng lệch trời.

Mỗi một tạp tu, khi phóng thích năng lượng thể đều đem năng lượng trong độ nghi phóng thích thông qua huyễn tạp, hình thành năng lượng thể phóng xuất ra. Mà cao cấp tạp tu thì phải tự tiến hành khá nhiều bước. Đó chính là tiến hành điều chỉnh kết cấu năng lượng thể sao cho đạt tới mức tối ưu, sau đó mới phóng xuất ra. Tạp tu có giải thích kết cấu năng lượng càng sâu, có thể điều chỉnh năng lượng thể càng tối ưu, phóng thích năng lượng thể uy lực cũng lớn hơn nữa.

Nhưng sáng kiến này của Ba Cách Nội Nhĩ lại đem từng bước tách ra.

Một người chuyên môn tiến hành điều chỉnh năng lượng thể, một người phụ trách tảo miêu tập trung, mà một người khác phụ trách công kích. Kể từ đó, từng bước khó khăn đều giảm xuống rất nhiều, mỗi một tạp tu chỉ cần tinh thông một bước, vì thế hoàn thành công kích.

Hạ cấp tạp tu và cao cấp tạp tu uy lực chiến đấu tồn tại rất nhiều sai biệt, trong đó lớn nhất là giá trị thương tổn. Tỉ như hỏa long tạp trong tay một cao cấp tạp tu có thể phóng thích uy lực cao hơn rất nhiều so với một trung cấp tạp tu.

Nếu như phương án này có thể thực hiện, như vậy nghĩa là khoảng trống lực chiến đấu cũng không phải không thể vượt qua.

Một sáng tạo đặc biệt như vậy bảo sao Trần Mộ tim không đập thình thịch? Không nói hai lời, hắn liền một lần nữa chui vào phòng thí nghiệm, hắn trong đầu đã hiện ra vài loại ý nghĩ chưa chuẩn xác lắm.

Ba Cách Nội Nhĩ thấy thế cũng không quấy rầy. Nếu như là người khác, hắn quyết không đề xuất ra phương án này. Đơn giản là tại trong mắt hắn, Ông chủ là một đại sư chế tạp sư, người bình thường không vượt qua việc này nhưng riêng Ông chủ mà nói khả năng đột phá rất lớn.

Sáng kiến này có thể thực hiện hay không tùy vào Ông chủ, hắn cũng đang phải làm rất nhiều việc.

Phương án này của hắn trên thực tế chỉ dùng để đoàn thể phối hợp nhiều cá nhân cường đại năng lực khống chế. Song, hắn biết rõ, đoàn thể phối hợp khó khăn có đôi khi cũng không thấp hơn so với cá nhân khó khăn khi khống chế năng lực.

Làm cho đám lính mới phục tòng mệnh lệnh, tạo thành tính kỉ luật tính, việc này là một công trình phức tạp mà nhiều hạn chế.

Bất quá, đây cũng lĩnh vực hắn tự tin nhất.

Gót chân dậm mạnh trên sàn kim loại, Ba Cách Nội Nhĩ bước đi kiên định, vẻ mặt cương nghị, hắn tựa hồ quay trở lại ngày xưa tràn ngập thiết huyết cùng nhiệt khí.

Nhìn đám lính mới đứng thành một hàng, mặt hắn không chút thay đổi.

Dưới ánh mắt sắc bén của Ba Cách Nội Nhĩ, đám lính mới có chút nao núng. Nơi này đều là tay mới, trước hai mươi lăm tuổi cảm giác đều đột phá tứ cấp, thành tích này mặc dù không thể tính là nổi tiếng, nhưng trong giới tạp tu cũng không tồi. Nhưng là, người như vậy trong những học phủ hơi nổi danh tùy ý có thể thấy được, đại bộ phận trong bọn họ đều không thể đạt được cơ hội thâm sâu.

Bọn họ phần lớn lựa chọn gia nhập vào đội tạp tu dự bị, tuổi nhỏ hơn thì hội tham gia vào thanh niên đội. Mà còn lại thì có một bộ phận đổi nghề, tiến vào lĩnh vực khác. Tỉ như lần trước Trần Mộ chứng kiến các chuyên nghiệp kiến trúc sư sử dụng các loại tạp phiến.

Đám tạp tu này đều ký kết hợp đồng mười năm, nói cách khác, Trần Mộ có được mười năm quyền sử dụng bọn họ, hợp đồng này có hiệu lực cả liên bang. Vì thế, Trần Mộ phải trả rất nhiều sở phí, bất quá số sở phí này so ra vẫn kém sở phí tuyển dụng một cao cấp tạp tu.

Lô Tiểu Như nhìn thấy Nhất Tự Mi có chút giật mình.

Hắn như thế nào lại tới đây?

Hai người mặc dù chưa có giao thủ, nhưng đã nhận biết lẫn nhau. Dù sao bọn họ chính là những cao thủ ít ỏi trước kia phục vụ đều là những thế lực địa phương của La Dữu thành,

Nên cho dù chưa từng thấy mặt, cũng nghe tên.

Lô Tiểu Như nhìn qua gầy rất nhiều, vóc người vốn đẫy đà giờ ngược lại càng thêm hấp dẫn với những đường cong kinh người. Nguyên nhân là gần đây việc ban huấn luyện lập kế hoạch huấn luyện nàng cùng những người khác rất áp lực. Trước giờ chỉ quen đơn đả độc đấu, nên mặt phối hợp tập thể kinh nghiệm rất ít, điều này làm cho nàng gặp nhiều đau khổ khi bị Ba Cách Nội Nhĩ đưa vào huấn luyện. Mỗi ngày năm tiếng chỉ chuyên tập chiến thuật né tránh không ngừng nghỉ, nói cách khác. mỗi ngày Nàng chạy không dưới năm sáu chục km. Đáng sợ là, năm mươi km này đều là chạy nước rút.

Cả người gầy một vòng, nàng vẫn cắn răng kiên trì. Sự bền bỉ của nàng khiến nàng được tất cả đồng bạn tôn trọng, nàng cảm nhận được thái độ biến hóa của những người này đối với nàng, làm nàng phi thường vui vẻ.

Nàng hiện giờ không còn ý niệm gì khác trong đầu, bất tri bất giác nàng đã dung nhập vào tập thể này. Mặc dù đồng đội đại đa số không thích nói chuyện, nàng vẫn vui vẻ như cũ. Ở chỗ này, việc huấn luyện gian khổ vô cùng, nhưng không làm nàng chán ghét. Ở chỗ này, chỉ có ánh mắt đồng môn thưởng thức, mà không có cái loại ánh mắt dâm tiện chỉ muốn đem nàng nuốt vào.

Trên người nàng không còn thấy vẻ phong tình vạn chủng ngày xưa, khí chất hiện tại chính là một cô gái kiên nghị đặc biệt.

Bất tri bất giác, nàng tựa hồ trở về tới cuộc đời học sinh ngày xưa cuộc sống giản dị mà phong phú.

Nàng có lý do gì không thích nơi này?

Chỉ nhìn Nhất Tự Mi một cái, Lô Tiểu Như liền trở lại chăm chỉ huấn luyện, hôm nay nội dung huấn luyện của nàng còn một phần năm chưa hoàn thành.

Tiêu Tư ngày thứ hai sáng sớm đã đến. Phía sau hắn kéo theo mấy trăm người.

Câu đầu tiên khi hắn nhìn thấy Ba Cách Nội Nhĩ là:

- Nơi này phòng hộ không tồi!

Lúc còn cách xa hắn đã phái tạp tu phụ trách trinh sát cảnh giới đến đây, hắn muốn thử dò xét xem cái trụ sở mới xây dựng này phòng hộ như thế nào,.

Hắn thân kinh bách chiến, nhãn lực tự nhiên già dặn, nơi này phòng hộ như thế nào, hắn thử dò xét một chút liền biết. Lúc ấy trong lòng cực kì kinh ngạc, mặc dù hắn gặp phải số lượng công kích cũng không nhiều, nhưng thực lực cũng không yếu. Hơn nữa phối hợp tinh diệu, đúng là hiếm thấy.

- Tiêu Tư đại nhân mạnh khỏe, ta là người phụ trách an toàn Ba Cách Nội Nhĩ, hoan nghênh các vị đến.

Đối mặt với nhân vật nổi tiếng liên bang nổi này, Ba Cách Nội Nhĩ không có chút nào câu nệ, thần sắc tự nhiên, đi theo phía sau hắn là Lô Tiểu Như.

Tiêu Tư trong mắt hiện lên một tia dị sắc, trên mặt lộ ra nét suy tư:

- Ba Cách Nội Nhĩ, ta tựa hồ đã nghe ở đâu tên này!

Suy nghĩ một lát mà không ra hắn ảo não vỗ vỗ đầu, tự giễu:

- Ngươi xem ta lớn tuổi, trí nhớ cũng kém đi.

Lời này vừa nói ra, cô gái hơn hai mươi tuổi bên cạnh hắn liền không nhịn được cười khẽ.

Ba Cách Nội Nhĩ cười cười:

- Tiêu Tư hiệu trưởng nói đùa.

Vẻ mặt có lỗi nói:

- Ông chủ đang trong phòng thí nghiệm. Có thể lát nữa mới ra, xin Tiêu Tư hiệu trưởng vui lòng chờ một lúc.

Phía sau Tiêu Tư mấy người đột nhiên biến sắc, vừa định phát tác, Tiêu Tư phất phất tay, lơ đễnh nói:

- Không sao, lúc tuổi còn trẻ ta cũng vậy, nhất là khi gặp phải vấn đề, mọi việc ngoài tai không nghe không hỏi. Lại đây, chúng ta ngồi xuống tâm sự. À, đây là đệ tử duy nhất của chế tạp phân viện viện trưởng Bội phu nhân, tên là Nhữ Thu.

Thân là một trong những cao thủ đứng đầu liên bang, nhưng lại không chút nào kiêu ngạo, khiến tất cả mọi người hết sức bội phục.

Ánh mắt Ba Cách Nội Nhĩ không khỏi nhìn Nhữ Thu. Tiêu Tư phía sau còn có vài người, hắn chỉ giới thiệu duy nhất cô gái này, mà phía sau mấy người cũng không khó chịu, bởi vậy cô gái này tại Tư Nguyên học phủ địa vị khẳng định khá đặc thù. Nhữ Thu thấy Ba Cách Nội Nhĩ đích nhìn mình chăm chú, mỉm cười hành lễ.

Ba Cách Nội Nhĩ vội vàng đáp lễ, tâm trạng thầm khen, nàng này mặc dù dung mạo bình thường, nhưng khí chất rất cao.

- Những người này đều là lão đệ huấn luyện ra?

Tiêu Tư không nhịn được hỏi, vươn ngón tay cái, khen một câu:

- Có kỹ thuật tốt a!

Ba Cách Nội Nhĩ khiêm tốn nói:

- Hiệu trưởng quá khen.So với vệ đội của quý giáo còn kém xa.

Giáo vệ đội Tư Nguyên học phủ ở ngoài Minh Chính khu hết sức nổi danh, tại liên bang cũng có danh tiếng. Bọn họ do Tư Nguyên học phủ gom lực lượng cao thủ lại tạo thành. Hơn nữa bị Tiêu Tư ảnh hưởng. Mỗi người tác phong cường tráng anh dũng. Là vương bài cùa Tư Nguyên học phủ.

Tiêu Tư lắc đầu:

- Không đúng. Thực lực cá nhân của bọn họ có lẽ khá mạnh, nhưng phối hợp so với đội viên của ngươi phải kém xa.

Lời này vừa nói ra, mấy người phía sau Tiêu Tư không khỏi nhất tề lộ vẻ không phục.

Ba Cách Nội Nhĩ lão luyện vô cùng, cười ha ha:

- Hiệu trưởng chính là người điển hình biết người biết ta, chúng ta xuất thân dân dã làm sao bằng được với quân chính quy?

Tiêu Tư ý vị thâm trường mỉm cười, mấy người kia sắc mặt cũng nhẹ đi. Bọn họ đến bây giờ vẫn chưa biết chủ nhân cái trụ sở này là ai, lại có khả năng khiến cho hiệu trưởng tự mình mang theo bọn họ lại đây. Về phần nhiệm vụ lần này là gì, bọn họ càng hoàn toàn không biết gì cả.

Từ lúc vừa vào trụ sở, hiệu trưởng một mực tán dương đối phương, ngôn ngữ ý bảo bọn họ không bằng người khác, điều này làm cho bọn họ vốn tâm khí cực cao nhất thời bất phục. Bất quá quyền uy hiệu trưởng ở trong lòng bọn họ thâm căn cố đế. Cho nên dù trong lòng không phục vẫn không ai dám phản ứng.

- Tạp tu ta đã dẫn đến, tất cả đều là dựa theo quý môn yêu cầu.

Tiêu Tư chỉ vào phía sau nói. Trong lòng hắn kì quái. Đám tạp tu này thực lực quá yếu, theo lý thuyết, cũng không có nhiều lắm giá trị. Cho dù xảy ra chính thức chiến đấu, những người này chỉ sợ ngay cả làm vật hi sinh cũng không có tác dụng. Song, đối phương muốn chính là nhiều như vậy, nên hắn rất tò mò.

Ba Cách Nội Nhĩ gật đầu, cúi đầu hướng Lô Tiểu Như phía sau phân phó vài câu. Lô Tiểu Như liền lấy ra một đống lớn hợp đồng đã sớm chuẩn bị.

Tiêu Tư cầm một bản hợp đồng, cẩn thận xem xét. Đối với đám tạp tu hắn mang tới hợp đồng này mức đãi ngộ khá tốt. Cả hợp đồng không có bất cứ gì chỗ đặc biệt. Duy nhất làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là hợp đồng lại kéo dài đến mười năm.

Xem ra, đối phương không nghĩ đến việc đem đám tạp tu này làm vật hi sinh, không người nào sẽ cho vật hi sinh một hợp đồng dài đến mười năm. Trường kì hợp đồng như vậy, bọn họ phải trả sở phí rất nhiều.

Vậy bọn họ muốn có nhiều sơ cấp tạp tu như thế để làm gì?

Đám sơ cấp tạp tu này vừa mới đột phá trung cấp tạp tu, tại tạp tu đoàn bình thường còn chút giá trị. Nhưng là trong mắt những người này, lai không có bao nhiêu giá trị.

Hợp đồng dài như vậy, làm cho rất nhiều tạp tu đi theo tới có chút do dự, bất quá tuyệt đại đa số vẫn bị những điều khoản hậu đãi hấp dẫn. Càng huống chi vừa thấy trụ sở, đa số người tim đã đập thình thịch.

So với trụ sở chính của trường học tự nhiên không bằng, nhưng với trường học khác, trụ sở như vậy khá tốt. Lấy năng lực bọn họ, có thể làm việc ở đây chính là may mắn.

Rất nhanh. Liền có ước chừng hơn ba trăm người ký kết hợp đồng, điều này làm cho Ba Cách Nội Nhĩ khá hài lòng. Hơn nữa lần trước hắn đưa về mấy chục người, vừa vặn bốn trăm. Hơn nữa bốn trăm người này cũng không có tốn hao nhiều lắm, trên tay hắn tài chính vẫn phi thường đầy đủ.

Ký kết hợp đồng, cũng có nghĩa là bắt đầu từ bây giờ bọn họ phải phục vụ Trần Mộ. Lô Tiểu Như liền dẫn bọn họ đi sắp xếp chỗ ở.

Tiêu Tư nhàn nhã uống trà không hề sốt ruột.

Trần Mộ bụi đầy mặt từ phòng thí nghiệm đi ra, thí nghiệm mới vừa rồi xảy ra một điểm nho nhỏ ngoài ý muốn.

Khi hắn đi ra, ánh mắt của mọi người hết sức quái dị, chỉ Nhữ Thu cười một tiếng. Chuyện như vậy nàng cũng thường xuyên gặp phải. Bất quá chợt trong mắt nàng thổi qua một tia nhạ ý, tuổi tác người này làm cho nàng rất ngoài ý muốn.

Trần Mộ lập tức ý thức được vấn đề, vội vàng xin lỗi vài câu, cười khổ một tiếng, rồi lau mặt.

- Đây chính là Tào tiên sinh sao!

Tiêu Tư sang sảng cười, đứng dậy trịnh trọng hành lễ, động tác này làm cho mọi người đi theo thất kinh, Tiêu Tư vô luận là thực lực, hay là thân phận, người có thể làm cho hắn trịnh trọng như thế, cả liên bang có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Hiện giờ hắn lại hướng một thiếu niên chừng 20 tuổi hành lễ trịnh trọng như thế, bảo sao bọn họ không cực kì hoảng sợ. Mọi người hai mặt nhìn nhau, ai cũng không biết người này đến tột lai lịch ra sao.

Ngoại trừ Ba Cách Nội Nhĩ, đám nhân viên còn lại mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm, bọn họ lại nhìn Ông chủ ánh mắt khác lạ. Việc Trần Mộ chính là người chế tạo seri tạp phiến trong những người này, chỉ có Ba Cách Nội Nhĩ biết.

Trần Mộ vội vàng đáp lễ:

- Tiêu Tư tiên sinh thật sự là quá khách khí!

Nói thật, Tiêu Tư trịnh trọng như thế làm cho hắn bất ngờ. Vì hắn nghe nói đến Tiêu Tư cũng mới gần đây, mà bản thân đối với thực lực cùng địa vị cũng không cảm thụ nhiều lắm, cho nên cứ việc coi như thản nhiên.

Sự thản nhiên này, trong mắt mọi người nhất thời trở nên cao thâm khó lường.

- Đây là Nhữ Thu, truyền nhân kế thừa chế tạp phân viện của Tư Nguyên học phủ chúng ta, xin Tào tiên sinh tận tâm chỉ điểm.

Ánh mắt Tiêu Tư càng thêm trịnh trọng, một tay chỉ về Nhữ Thu, cơ hồ nhã ra từng chữ.

Lần này, tất cả đệ tử Tư Nguyên học phủ đi theo hoàn toàn sợ ngây người. Nhữ Thu sắp đảm nhiệm chế tạp phân viện của trường, tin tức này quả thật chấn động, nếu như truyền tới trường học, chỉ sợ lập tức sẽ khiến cho thế gian dậy sóng‬. Mọi người vừa sợ vừa nghi, lời này từ Tiêu Tư hiệu trưởng nói ra, chắc chắn như đinh đóng cột. Không phải thành viên Tư Nguyên học phủ, sẽ không hiểu quyền lực của Tiêu Tư hiệu trưởng tại Tư Nguyên học phủ như thế nào, mặc dù hắn chỉ phụ trách một tạp tu phân viện.

Bọn họ bị chính hiệu trưởng mình đột nhiên khủng bố.‬ Quá sức choáng váng, tiếp đó, ngoại trừ Ba Cách Nội Nhĩ cùng Tiêu Tư, còn lại tất cả mọi người vẻ mặt ngạc nhiên nhìn chằm chằm Nhữ Thu.

Chỉ thấy Nhữ Thu cung kính hành lễ:

- Thỉnh tiên sinh chỉ điểm!

Này, này •••• này ••••

Người kế thừa chế tạp phân viện của Tư Nguyên học phủ hướng một thiếu niên ngang tuổi cung kính hành lễ như đệ tử!

Đệ tử hành lễ ••••••

Đầu óc ta, tựa hồ là ảo giác sao?

Trong đại sảnh lạnh ngắt như tờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.