Đại Nhân, Trên Đầu Anh Có Ma!

Chương 27




(* có những cụm từ không cần dịch vì khá chuyên môn nhưng không ảnh hưởng và… hơi làm biếng, xin chia sẽ)

300 năng lượng tạp ba sao,42 bốn sao năng lượng tạp! Ba sao năng lượng tạp khoảng một vạn năm nghìn âu địch /tấm,300 phiến là 450 vạn âu địch. Tương tự, bốn sao năng lượng tạp phải có giá cao hơn. Bốn sao năng lượng tạp chứa tám vạn đơn vị năng lượng, giá cao tới 15 vạn, trung bình giá cao cấp đôi.42 tấm bốn sao năng lượng tạp tốn hao cao tới 630 vạn! Nói cách khác, Trần Mộ cần có một ngàn lẻ tám mươi vạn năng lượng tạp, có thể mua được giá ưu đãi từ Ngưỡng An. Nhưng tính như thế nào, cũng phải tốn bảy tám trăm vạn.

Bảy tám trăm vạn hắn vẫn có thể chạy ra, nhưng vấn đề là chỉ mới có một vòng chi tiêu.

Thiên Cánh kinh doanh tận lực cũng không thể nào cho hắn kiếm được bảy tám trăm vạn âu địch.

Nhiều người thật là hao tốn a, nhưng thật sự là an toàn, vấn đề là chi phí chỉ tăng lên. Nếu như Trần Mộ muốn duy trì lực lượng này, nhất định phải không ngừng mà điên cuồng kiếm tiền. Hắn bắt đầu có chút hiểu được, tại sao chỉ có đại tập đoàn mới có năng lực bồi dưỡng lực lượng của chính mình.

Bồi dưỡng một lực lượng chính là hao tốn vô số kim tiền. Mà kể cả Lô Tiểu Như mới có hai mươi mốt người a, hằng ngày chi phí mấy trăm vạn, một tháng là hai ba nghìn vạn. Một năm chính là hai ba triệu!

Nếu như không cùng Ngưỡng Mập hợp tác chế tạo seri tạp phiến, Trần Mộ không biết mình làm sao có cơ hội nhìn thấy tiền nhiều như vậy. Đây chỉ là hằng ngày chi tiêu, mà chi phí tuyển người cũng là một con số không hề nhỏ bé.

Ngẫm lại các thế lực có mấy trăm ngàn người thậm chí mấy vạn người, thật là bao nhiêu tiền a!

May mắn là mình cũng không keo kiệt, những người này mới có thể cam đoan cho an toàn của mình. Bất quá Trần Mộ hiểu rằng trên tay nếu túng thiếu, mà không nghĩ biện pháp kiếm tiền, rất nhanh sẽ gặp phải trở ngại là không thể tiếp tục duy trì cục diện.

“Thế gian này, đi tới nơi nào cũng không là chuyện dễ dàng”! Trần Mộ cảm khái. Hắn cũng không muốn cùng Ba Cách Nội Nhĩ cò kè mặc cả, nếu đối phương là chuyên gia. Vậy việc này giao toàn quyền cho chuyên gia làm đi.

- Ngươi cần gì viết ra danh sách cho ta. Ta muốn đi đến nhà đấu giá một chuyến.

Trần Mộ nói với Ba Cách Nội Nhĩ.

Ba Cách Nội Nhĩ nhanh chóng viết ra một danh sách đưa cho Trần Mộ, hắn đề nghị:

- Ngài nên mang theo vài người.

Dứt lời mở độ nghi, ra lệnh:

- Ô Vũ, Trử Nhạc, Tập Thụy mau lại đây!

Ước chừng mười giây, ba người xuất hiện.

Ô vũ thân hình cao lớn, cao hai thước vóc dáng như một tòa núi nhỏ. Gây cảm giác áp bách cực kỳ. Thân hình mặc dù cao lớn, nhưng lại khá tinh tường, thần thái mang theo vài phần chân thành. Gân cốt toàn thân hắn to gấp đôi người thường, ngay cả độ nghi cũng là loại cực lớn.

Trử Nhạc thấp hơn Ô Vũ một cái đầu, cơ bắp toàn thân cuồn cuộn. nổi lên dưới chiến đấu phục. Vẻ mặt ngang ngạnh, tàn nhẫn lộ ra, vừa nhìn sẽ có cảm giác không tốt. Tập Thụy nho nhã, trên mặt là cặp kính trắng nhất không lộ ra bất kỳ lực chiến đấu nào là kẻ rất khác trong ba người

- Có ba người bọn họ cận thân bảo vệ, Hẳn là không có vấn đề lớn gì.

Ba Cách Nội Nhĩ trầm ngâm nói.

Trần Mộ lắc đầu. Chỉ chỉ Duy A:

- Ta với hắn là được rồi.

- Hắn?

Vẻ mặt Ba Cách Nội Nhĩ ngạc nhiên, lần trước hắn gặp qua Duy A vẫn tưởng rằng tên này là người bình thường.

- Duy A, chúng ta đi thôi.

Trần Mộ hô một tiếng.

“Ừ.” Duy A đứng dậy, tắt thính thị huyễn tạp, vỗ vỗ chó béo hai cái, liền đi tới trước mặt Trần Mộ.

Ba Cách Nội Nhĩ nhíu mày nói:

- Ông chủ, vừa mới xảy ra xung đột, bên ngoài có chút nguy hiểm. Xin ngài mang theo những người này đi. Ngài đã thuê ta, nên ta muốn phụ trách chuyện an toàn của ngài.

Thấy vẻ mặt Ba Cách Nội Nhĩ, Trần Mộ bất giác nhức đầu.

Sáu gã tạp tu kia mặc dù không nói gì, nhưng trên mặt ánh mắt bất phục, nhìn Duy A hoài nghi và khinh thường. Bọn họ không cảm nhận ở nam nhân này bất cứ gì dao động.

Trần Mộ không khỏi nhíu mày. Những tạp tu này mỗi người thân thủ bất phàm, có chút ngạo khí nhưng thật ra bình thường. Nhưng nếu không để cho bọn họ hoàn toàn tâm phục, sau này luôn luôn sẽ có phiền toái.

Trần Mộ ánh mắt lạnh lẽo, quát khẽ nói:

- Duy A, đánh bại bọn họ!

Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, mỗi người kinh hãi, còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy cột sống tê rần.

Ba Cách Nội Nhĩ trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh diễn ra trước mắt, sự kinh nghi cùng sợ hãi hiện ra trên mặt sáu vị tạp tu, bọn họ toàn thân cứng ngắc, đột nhiên, bịch một tiếng, sáu người nhất tề ngửa mặt té ngã. Ba Cách Nội Nhĩ chú ý thấy bọn họ đã bị đánh xỉu.

Ánh mắt hắn ngơ ngẩn nhìn Duy A, tựa như thấy quái vật.

- Mười phút sau họ sẽ hồi tỉnh.

Loại thủ đoạn này, Trần Mộ đã thưởng thức không biết bao nhiêu lần nên liếc mắt một cái liền đoán ra bọn họ hôn mê bao lâu. Nói xong liền cùng Duy A rơi đi bỏ lại Ba Cách Nội Nhĩ đứng thừ người ra.

Vừa ra khỏi cửa, Trần Mộ liền gọi cho Ngưỡng An, khi hắn đến nhà đấu giá thì Hề Bình đang đợi. Ngưỡng Mập vì bận việc nên để Hề Bình tiếp đón.

Bởi vì đã ấn định thời gian đấu giá của 012 đến 022 tạp phiến, nên nhà đấu giá khá vắng vẻ.

- Những gì ngài muốn đã chuẩn bị xong, Ông chủ nói mấy thứ này không đáng giá bao nhiêu nên tặng cho ngài xem như là một điểm tâm ý.

Hề Bình cung kính nói.

Trần Mộ lắc đầu:

- Mấy thứ này khó mua, giảm giá cho ta là tốt lắm rồi.

Vô duyên vô cớ, hắn không muốn tiếp thu của người khác điều gì.

Hề Bình được đứng ở nhiệm vụ này, tự nhiên không phải là loại người không thông hiểu, nên lập tức gật đầu:

- Vâng. Ngài đến còn có việc gì?

Hắn cũng không ngu đến mức cho rằng Trần Mộ tự thân đến chỉ vì cần năng lượng tạp.

- Ta đến xem có tài liệu gì cần không.

Trần Mộ nói.

Hề Bình khó khăn:

- Đấu giá hội còn chưa bắt đầu, lần trước tài liệu đã tiêu hao hết rồi, số tài liệu kế tiếp phải đợi phiên đấu giá kết thúc vài ngày mới có thể giao hàng.

Trần Mộ cười cười:

- Ta chỉ cần một ít tài liệu bình thường, ngươi có thể dẫn ta điến khu tài liệu bình thường.

- Thì ra là thế, mời ngài theo ta.

Hề Bình vội vàng dẫn đường.

Hề Bình dẫn Trần Mộ đến một căn phòng nhỏ trên tường có nhiều màn hình lớn nhỏ phía trước bầy một bộ ghế sa lon. Sàn nhà thảm trải, bước chân hết sức thoải mái. Dường như có xịt hương liệu nên trong phòng thỏang mùi thơm dễ chịu. Trong phòng dụng cụ ẩm thực đầy đủ mọi thứ thật khó tưởng tượng, phía sau ghế sa lon lại có một chiếc giường.

Hề Bình mở tủ. Lấy ra một bộ ấm chén, lại mở độ nghi, phân phó vài câu. Một phút sau, liền có người đưa tới rất nhiều thức ăn cùng bánh trái vân vân. Nhân viên này thấy đại quản sự tự mình chiêu đãi, liền biết đây là một đại nhân vật. nên phục vụ chu đáo vô cùng. Hề Bình ý bảo Trần Mộ ngồi vào ghế sa lon chỉ vào bảng điều khiển nói:

- Ngài có thể tìm thấy danh sách các tài liệu cần có, ta đã cấp cho ngài quyền truy cập, chỉ cần chúng ta có tài liệu nào cần mua, ngài liền có thể tìm thấy.

Khi Trần Mộ sử dụng, màn hình xuất hiện một danh sách dài các loại tài liệu có hình ảnh chi tiết, và có nhân viên chuyên nghiệp đánh giá. Cùng với số lượng giao dịch.

Chọn lựa tài liệu là công việc tế nhị nên cần chăm chú. Nhưng hai người còn lại cũng đủ kiên nhẫn chờ đợi. Duy A thì càn quét thức ăn trên bàn, đây toàn là thực phẩm cao cấp, Duy A lâu nay chưa được sướng bụng nên ăn như rồng cuốn.

Duy A càn quét tốc độ thật là kinh người, thấy vậy Hề Bình toát mồ hôi lạnh, kinh khủngsức ăn của hắn. trong nửa giờ Hề Bình đã phục vụ đưa tới năm lần, trung bình sáu phút một lần. Mà kinh khủng là, mỗi một lần thức ăn đủ để ba người ăn.

Chẳng lẽ người này dạ dày bị thủng?

Trần Mộ lúc này cực kì nhập thần chú ý vào những tài liệu chưa biết. khi tài liệu nào không được nhân viên đấu giá xác nhận, nó sẽ chuyển tới khu tài liệu chưa biết tên. Nơi này mặc dù đa số đồ vật đều không ai biết, nhưng thỉnh thoảng xuất hiện một hai loại được giá, thậm chí có khi gặp phải giá trên trời. Cho nên người nắm giữ khi biết được trên tay tài liệu trên tay không cách nào xác định. Bọn họ thường thường chuyển nó vào khu này. Hy vọng gặp vận hên để bán với giá trên trời.

Cho tới bây giờ, Trần Mộ đã tìm được ba loại tài liệu.

Ô tia hồng tuyến, văn ngư thảo, song sắp xếp thái sắt đá.

Chỉ cần một trong ba loại tài liệu này xuất hiện liền đủ để cho hắn hưng phấn hồi lâu. Hắn căn bản không ngờ, lại ở chỗ này gặp phải tài liệu đó. ba loại tài liệu này đều có ghi trong thần bí tạp phiến, tựa như bạch cúc trọng thạch. Xem ra, sau này nên thường đến đây a!

Ô tia hồng tuyến là một loại đá màu xanh, trên mặt có rất nhiều trạng vân lộ đen thùi như sợi tóc, những tia lộ này sắp hàng cực kì chỉnh tề. Mà nếu như đập bể hòn đá, sẽ phát hiện bên trong có một sợi tơ đỏ. tất cả giá trị của hòn đá đều nằm trên sơi tơ đỏ này. Dùng phương pháp đặc thù trích ra, có thể thu được một loại mỡ đỏ. Loại này mỡ đỏ này cực kì trân quý, trộn lẫn vào trong tạp mặc, nó sẽ tăng hiệu suất sử dụng năng lượng tạp phiến lên rất nhiều.

Hiệu suất sử dụng năng lượng là yếu tố quyết định cấp độ của tạp phiến.

Văn ngư thảo cũng phi thường hiếm thấy, nó giống như loại tài liệu cao cấp á ngư thảo. Trên thực tế, hai thứ này là cùng loại. Á ngư thảo trong hoàn cảnh cực kì đặc thù nào đó sẽ sinh ra biến dị kì quái, hình thành văn ngư thảo. Văn ngư thảo và á ngư thảo khác nhau chỗ quả của á ngư thảo màu trắng sữa, mà văn ngư thảo lại là màu đen. Giá trị của quả Văn ngư rất cao vì trong quả có chứa một loại độc tố kịch độc là song hoàn tố.

Nhưng khi trộn lẫn nó vào trong tạp mặc cùng với cảm giác khế hợp sẽ phát sinh phản ứng kì diệu, nó có khả năng làm cho cấu vân cứng rắn vô cùng, cho dù dùng đao rạch, cũng không hư hại. Trộn lẫn vào nó tạp phiến, căn bản không cần lo lắng chữa trị.

Song sắp xếp thái sắt đá là một loại nguyên liệu kì diệu khác. Bề ngoài cũng hết sức thú vị, nhìn qua giống như hai khối thạch bản dài và hẹp song song sinh trưởng cùng một chỗ, vị trí trung tâm dính vào nhau, giống như liên thể trẻ con. Song sắp xếp thái sắt đá có thể đề luyện ra một loại thái thiết hợp kim phi thường đặc biệt, nó có năng lượng tính rất cao, là một loại tạp mặc thiên nhiên rất tốt có thể dùng để chế tạo tuyệt đại đa số huyễn tạp, nhưng nó cũng yêu cầu cực cao, vì chỉ nóng chảy trong thời gian chỉ có vài phút đồng hồ, chế tạp sư phải hoàn thành chế tạo tạp phiến trong thời gian này. Nếu không nó đông lại, dù có nấu chảy cũng sẽ không còn tác dụng diệu kỳ nữa.

Khối song sắp xếp thái sắt đá này phẩm chất thật tốt, ánh sáng màu ngăm đen, hơi hơi có ánh kim loại lộng lẫy, hơn nữa một đầu cực lớn, Trần Mộ nghĩ nó đủ để chế tạo hai tạp phiến!

Hôm nay hắn chủ ý tìm chút tài liệu bình thường để luyện thủ pháp, tận lực giảm bớt hao tổn khi chế tạo tạp phiến. Lần trước hắn thì có bảy phiến không thành công, lãng phí rất nhiều tài liệu, điều này làm cho hắn đau lòng thật lâu. Hắn thường hay nghèo khó, nhiều tài liệu quý hiếm như vậy trước kia muốn cũng không dám nghĩ đến, không ngờ chính mình lại lãng phí nhiều như vậy.

Chỉ có thường xuyên luyện tập, mới có thể hạ thấp lãng phí. Hắn cũng không biết, xác xuất thành công của hắn đã cao đến dọa người.

Mà một nguyên nhân khác là bị tiêu hao hằng ngày kinh khủng đè nặng tùi tiền nên hắn có nhu cầu cấp bách kiếm tiền. Giảm bớt một lần lãng phí cũng nghĩa là nhiều lần thành công làm ra tạp phiến, cũng đồng nghĩa thu vào nhiều tiền, bảo sao tim hắn không đập thình thịch?

Trần Mộ lại chọn ra rất nhiều tài liệu bình thường, nơi này tài liệu phi thường đầy đủ, hắn muốn gì đều có.

- Tốt lắm.

Trần Mộ nói với Hề Bình.

Rất nhanh, Hề Bình vào máy chỉnh sửa một phen rồi đứng dậy nói:

- Số tài liệu này sẽ đưa đến chỗ ngài ở, ngài còn cần chọn lựa vật gì khác không?

- Không cần.

Trần Mộ lắc đầu, số tài liệu này cũng đủ cho hắn sử dụng, sau khi kết toán các loại sở phí, bao gồm cả những năng lượng tạp hắn muốn, tổng cộng là một ngàn một trăm vạn.

Thật sự là một con số đau đớn a! Trần Mộ cảm khái, nhưng lại không chút do dự chi ra. Sau khi thanh toán, đau xót giảm đi thì trong lòng hy vọng càng nhiều!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.