Đại Minh Tinh Siêu Phúc Hắc: Ai Nói Tôi Yêu Anh?

Chương 10




Nghe người áo đen nói, trong lòng mọi người kinh hãi. Vị áo đen trước mắt này, chính là Minh thần trong truyền thuyết sao?

Vũ Diễm trốn trong tay áo Nhiếp Ly cũng cảm nhận được khí tức của đám người Minh thần, nội tâm khiếp sợ không thôi. Nguyên lai Minh giới lại có nhiều cường giả như vậy, cả bảy người đều đạt tới Linh Thần cấp.

“Tiêu Ngữ, ngươi cùng Minh thần là...” Tiếu Ngưng Nhi không kìm được hỏi.

“Minh thần là nghĩa phụ của ta, hắn xem ta như con ruột.” Tiêu Ngữ nhìn Tiếu Ngưng Nhi, mỉm cười nói.

Nguyên lai lai lịch Tiêu Ngữ lại kinh người như vậy, khó trách Tiêu Ngữ dám nói, toàn bộ Minh giới không ai có thể động đến hắn.

Minh thần nhìn mọi người, khẽ cười nói: “Các ngươi đều là thiên tài Minh giới ta lựa chọn ra, có lẽ các ngươi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng từ giờ trở đi, các ngươi sẽ tiếp xúc với một khung trời hoàn toàn mới.”

“Nơi này của chúng ta, gọi là tiểu thế giới ling lung, vốn chỉ là một phần nhỏ của Long Khư Giới Vực, Truyền Kỳ cảnh trong miệng các ngươi, chỉ mới là sự khởi đầu, phía trên còn có Thiên Mệnh, Thiên Tinh, Thiên Chuyển, Long Đạo, Vũ Tông...các loại cảnh giới.”

Nghe Minh thần nói, đám Thương Minh lập tức khiếp sợ. Nguyên lai nơi đây chỉ là một tiểu Linh Lung thế giới, bên ngoài còn có thế giới càng lớn hơn. Phía trên Truyền Kỳ cảnh, còn có rất nhiều cảnh giới.

Minh thần từ tốn nói: “Bên trong Long Khư Giới Vực có rất nhiều Thần Tông, đã tồn tại vô số năm tháng, tùy tiện một Thần Tông, cũng có thể đơn giản tiêu diệt tất cả cường giả trong Tiểu Thế Giới Linh Lung. Sở dĩ Tiểu Thế Giới Linh Lung có thể duy trì bộ dạng hiện tại, là vì Tiểu Thế Giới Linh Lung là do một đại năng tạo ra, người bên ngoài không thể tiến vào. Thông đạo giữa Tiểu Thế Giới Linh Lung và bên ngoài cứ năm năm mở một lần, chỉ có những người ở trong Tiểu Thế Giới Linh Lung chúng ta mới có thể tùy ý ra vào.”

Nhiếp Ly kiếp trước chính là tiến vào thông đạo này, sau đó đi vào Long Khư Giới Vực, tiếp xúc với thế giới hoàn toàn mới.

Nghe Minh thần nói, đám người Thương Minh, Mộ Dạ, Hoa Hỏa đối với Long Khư Giới Vực sinh ra chờ mong mãnh liệt. Đó rút cuộc là thế giới thế nào?

“Sáu vị đây, đều giống ta, là các đời cường giả của Tiểu Thế Giới Linh Lung, các ngươi sẽ là đệ tử của họ. Nếu như nguyện ý đi theo họ, đánh lên linh hồn pháp ấn, bọn họ sẽ mang các ngươi đi Long Khư Giới Vực, gia nhập các đại Thần Tông, tiếp xúc với công pháp càng cao cấp, trở thành tuyệt thế cường giả!” Ánh mắt Minh thần đảo qua mọi người, việc này đối với tu luyện giả chính là sự hấp dẫn chí mạng a.

Một khi đánh vào linh hồn pháp ấn, xác lập quan hệ sư đồ sẽ rất chắc chắn, ở Long Khư Giới Vực, khi sư diệt tổ chính là sự tình khó có thể tha thứ nhất!

Đỗ Trạch nói nhỏ bên tai Nhiếp Ly hỏi: “Nhiếp Ly, chúng ta sẽ đi Long Khư Giới Vực sao?”

Nhiếp Ly gật đầu, liếc nhìn Yêu Chủ: “Long Khư Giới Vực nhất định phải đi, bằng không năm năm sau chúng ta sẽ không thể bảo vệ được Quang Huy Thành nữa!” Nếu bọn họ không đi Long Khư Giới Vực, Yêu Chủ lại đi, năm năm sau Yêu Chủ trở lại, tiêu diệt Quang Huy Thành, chỉ là cái nhấc tay mà thôi.

“Thế nhưng, chúng ta chưa từ biệt cha mẹ?” Trong mắt Lục Phiêu ánh lên tia thương cảm.

“Minh thần sẽ cho chúng ta thời gian!” Nhiếp Ly nắm chắc nói.

Minh thần tựa hồ nghe được đám người Nhiếp Ly nghị luận, khẽ cười nói: “Trước khi đi Long Khư Giới Vực, ta sẽ cho các ngươi ba tháng để trở về đoàn tụ với gia đình. Hơn nữa nếu các ngươi còn có nguyện vọng gì chưa hoàn thành, chúng ta sẽ tận lực giúp các ngươi hoàn thành!”

Đúng lúc này, Thương Minh đứng dậy, khom người nói: “Đại nhân tôn kính, không biết chúng ta sẽ bái ai làm thầy? Chúng ta được quyền chọn không?”

Minh thần lắc đầu nói: “Lão sư của các ngươi đã được xác định, nếu ngươi không hài lòng, giờ có thể rời đi!”

Nghe Minh thần nói, Thương Minh biết điều câm miệng, bọn hắn căn bản không có quyền lựa chọn. Xác thực, đối với cường giả cấp bậc này mà nói, nguyện ý thu nhận bọn họ, đã là đại ân rồi. Trong lòng bọn họ có chút bất an, không biết lão sư của mình sẽ là dạng gì.

Cả đám Diệp Tử Vân, Tiếu Ngưng Nhi, Đỗ Trạch đều có chút do dự, bọn hắn đông như vậy, chỉ sợ sẽ phải theo lão sư khác nhau, cũng có nghĩa là, bọn hắn sẽ phải tách ra.

Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi cơ hồ cùng lúc nhìn về Nhiếp Ly, dù sao đây cũng là Long Khư Giới Vực xa xôi, không biết sẽ gặp phải chuyện gì.

“Sau khi bái sư, lão sư của các ngươi sẽ nói kỹ càng tình huống Long Khư Giới Vực cho các ngươi, nhưng ta nhắc trước, mặc kệ các ngươi ở Thần Tông nào, các ngươi đều là người của Tiểu Thế Giới Linh Lung, các ngươi không thể quên gốc rễ, càng không thể khi sư diệt tổ! Bằng không, chúng ta sẽ vận dụng tất cả lực lượng, đem các ngươi đánh chết!” Ánh mắt Minh thần đảo qua tất cả những người có mặt.

Cảm giác được hàn ý đáng sợ, mọi người lập tức gật đầu.

Mỹ phụ sau lưng Minh thần chỉ chỉ Diệp Tử Vân, Tiếu Ngưng Nhi, còn có Tiêu Tuyết, trên mặt toát ra nụ cười ôn nhu: “Ngươi, ngươi, và ngươi nữa, tới đây! Từ giờ các ngươi sẽ là đệ tử của ta.”

So với mấy người kia, mỹ phụ này chông thân thiện hơn nhiều, đám Diệp Tử Vân đi theo nàng, Nhiếp Ly cũng cảm thấy an tâm hơn.

Rất nhanh, mỗi người đều chọn ra ba đồ đệ. Đỗ Trạch, Hoa Hỏa, Thương Minh cùng nhau đi theo vị cường giả tóc xanh. Đoạn Kiếm, Mộ Dạ, Yêu Chủ cùng đi theo một người.

Nhiếp Ly, Lục Phiêu và một Thứ Thần cấp khoảng hai mươi cùng đi theo Minh thần.

Tuy linh hồn pháp ấn đối với đệ tử có tác dụng trói buộc nhất định, đối với lão sư đồng dạng cũng có. Ở Long Khư Giới Vực, một khi kết xuống linh hồn pháp ấn, quan hệ sư đồ cơ bản rất vững chắc, lão sư khẳng định sẽ không hại đệ tử, cho nên Nhiếp Ly thản nhiên cùng Minh thần kết linh hồn pháp ấn.

“Ba tháng tiếp theo, các ngươi hãy tạm biệt người nhà, sau đó tiến về Long Khư Giới Vực, tiến vào các đại Thần Tông!” Minh thần nhìn mọi người nói, có chút thâm ý nhìn ống tay áo Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly hiểu rõ, Minh thần đã phát hiện ra Vũ Diễm giấu trong tay áo hắn, nhưng Minh thần chỉ nhìn qua, liền không nói gì.

“Từ nay các ngươi sẽ gọi ta là sư tôn!” Minh thần nhìn ba người Nhiếp Ly nói.

Nhiếp Ly bước lên trước, chắp tay nói: “Sư tôn, trước khi đi Long Khư Giới Vực, ta có thể thỉnh cầu người một việc được không?”

“Thỉnh cầu gì?” Minh thần hỏi.

“Ta tới từ Quang Huy Thành bên ngoài Minh giới, trong thời gian ta ly khai, hy vọng sư tôn có thể chu toàn cho Quang Huy Thành!” Nhiếp Ly cung kính nói, hắn quyết định thẳng thắn cầu khẩn Minh thần, bởi vị quan hệ sư đồ đã xác lập, Minh thần sẽ giúp đỡ việc này, dù sao đối với Minh thần mà nói, bảo vệ Quang Huy Thành cũng không phải việc gì khó.

“A? Quang Huy Thành sao?” Minh thần nghe Nhiếp Ly nhắc tới Quang Huy Thành, nhưng không hề kinh ngạc, ý vị thâm trường cười nói: “Thành thị nhân tộc ở chủ thế giới hầu như đều bị diệt, mà Quang Huy Thành vẫn có thể tồn tại, không bị thú triều hủy diệt, ngươi cho rằng bằng vào mấy cường giả ở đó, có thể bảo hộ được Quang Huy Thành sao? Yên tâm đi, một người bạn cũ đã từng nhờ ta, chỉ cần ta còn, sẽ không ai hủy được Quang Huy Thành!”

Một vị cường giả đã từng nhờ Minh thần bảo hộ Quang Huy Thành? Nhiếp Ly giật mình, nghĩ thấy cũng đúng. Quang Huy Thành đã trải qua nhiều tai nạn như vậy, mà vẫn có thể an toàn phát triển, đây quả thực là bất khả tư nghị, nguyên lai là có người che chở.

Làm Nhiếp Ly tò mò là, kẻ muốn bảo vệ Quang Huy Thành rút cuộc là ai?

Nếu đã vậy, sao kiếp trước Quang Huy Thành lại hủy? Chẳng lẽ kiếp trước, Minh thần hắn...

Trong lòng Nhiếp Ly nghi hặc, nhưng Minh thần giữ kín như bưng, không hề hé răng, Nhiếp Ly cũng không mặt dày đi hỏi. Xem ra chỉ có thể tìm hiểu sau vậy.

Bái sư kết thúc, tất cả đều đã kết linh hồn pháp ấn với sư tôn của mình.

“Khi tới Long Khư Giới Vực Vũ Thần Tông, mong Nhiếp huynh chiếu cố nhiều hơn!” Tiêu Ngữ mỉm cười nói với Nhiếp Ly.

“Ta nhờ ngươi chiếu cố còn không kịp.” Nhiếp Ly nhún vai. Lúc trước không biết thân phận của Tiêu Ngữ, trong lòng Nhiếp Ly còn có chút đề phòng, hiện tại đã biết quan hệ của nàng với Minh thần, kiêng kỵ trong lòng rốt cuộc biến mất.

“Ba tháng sau, chúng ta lại gặp lại!” Tiêu Ngữ cười nói.

Ba tháng sau, tất cả cùng tiến về Long Khư Giới Vực! Ba tháng này chính là khoảng thời gian cuối cùng bọn hắn ở lại Tiểu Thế Giới Linh Lung, lần sau trở lại đã là năm năm sau!

Lễ bái sư chấm dứt, những thiên tai trúng tuyển chia tay bảy vị cường giả, quay lại gia tộc của mình.

“Nhiếp Ly, chúng ta quay lại Quang Huy Thành à?” Đỗ Trạch nhìn Nhiếp Ly hỏi, tiến vào Long Khư Giới Vực, chính là mất năm năm a!

Mọi người đều đợi Nhiếp Ly trả lời.

Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, nói: “Chúng ta đương nhiên là về Quang Huy Thành, nhưng trước đó, chúng ta còn phải tới một nơi!”

“Nơi nào?” Tất cả đều nghi ngờ nhìn Nhiếp Ly.

“Sa Mạc Thần Cung!” Ánh mắt Nhiếp Ly xa xăm nói. Trước khi đi Long Khư Giới Vực, phải đi qua chỗ này!

Sa Mạc Thần Cung? Nghe cái tên này đều sửng sốt, không biết chỗ Nhiếp Ly nói là nơi nào? Nhiếp Ly muốn tới đó làm gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.