Đại Ma Vương

Chương 17




Trải qua luyện hóa Ma Chủng của Thủy Kỳ Lân Ma Chủng, hắn tăng lên hết sức rõ ràng, cũng khiến cho hắn tin tưởng lời Cổ Mặc nói. Nếu như những thứ Ma Chủng khác cũng có hiệu quả như khỏa Ma Chủng này, như vậy thiên hạ đệ nhất khí lực, tuyệt không phải hư! Mà đã luyện thành thể phách cường đại kia, lấy tài luyện dược của hắn, tốc độ tăng lên cảnh giới chỉ sợ cũng trở thành đệ nhất thiên hạ rồi.

Có thể tăng nhanh lực lượng quả là vô cùng hấp dẫn. nhưng suy nghĩ vì mạng nhỏ, hắn lại nhất định phải chống lại loại hấp dẫn này dù rất thống khổ.

- Khỏa Ma Chủng này chính là Thủy Nguyên Ma Chủng do Thủy Kỳ Lân hóa thành, vậy viên Ma Chủng thứ hai sẽ là do Thượng Cổ Ma Tôn nào biến thành đây?

Đồng thời, trong nội tâm Tần Phàm cũng có một chút hiếu kỳ.

- Không được, không thể nghĩ chuyện này nữa!

Tần Phàm cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, cắt hết các tạp niệm trong lòng. Hắn tuy rằng đủ tính táo, nhưng hấp dẫn của Ma Chủng thật sự quá lớn, không có một Luyện dược sư nào có thể ngăn cản được sự hấp dẫn của khí lựccường đại cản, cũng không có mộ tu luyện giả nào có thể ngăn cản hấp dẫn nhanh chóng tăng tu vị! Hơn nữa Tần Phàm còn hưởng qua ngon ngọt trong đó, lực hấp dẫn càng tăng lên gấp bội! Cho nên hắn cũng thập phần lo lắng mình sẽ không kiên trì nổi đi làm việc ngốc, đặc biệt là hiện giờ đã không còn Cổ Mặc bên cạnh nữa.

- Có nhiều thứ quả nhiên không biết còn tốt hơn...

Tần Phàm nhớ tới lời lúc trước Cổ Mặc từng nói qua, hiện giờ càng cảm thụ sâu sắc hơn.

Thật vất vả Tần Phàm mới khiến tâm tình mình khôi phục bình thường, lúc này mới đi đến chỗ đầu Hồng Nguyệt Bạch Lang kia, yêu tinh hạch tứ cấp cao giai không thể lãng phí, lấy về bán cũng được không ít tiền.

Nhưng vào lúc này, Hồng Mục Chiến Trư kia cũng đi ra từ huyệt động, vụng trộm nhìn Tần Phàm, có chút sợ hãi.

Tần Phàm cũng không để ý tới nó, chỉ tiến lên phá vỡ đầu lâu Hồng Nguyệt Bạch Lang, sau đó từ bên trong lấy ra một khỏa yêu tinh hạch đỏ trắng giao nhau, nghiền ngẫm giương về phía Hồng Mục Chiến Trư, khiến nó sợ tới mức phải tránh về trong động.

- Tiểu gia hỏa này thoạt nhìn có vẻ rất nhát gan.

Trông thấy một màn này, hắn không khỏi mỉm cười, chẳng biết tại sao, đối với tiểu gia hỏa này hắn ngược lại không có sát ý gì cả, có lẽ là vì thần thái nó rất giống người đi, hơn nó vẫn không hề lộ ra địch ý với hắn Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Lại nhìn xuống mặt đất, vốn da lông của Hồng Nguyệt Bạch Lang cũng rất đáng tiền đấy, bất quá Tần Phàm ngại phiền toái cũng không mang đi, dù sao hắn từ trên người Tần Hạo Bạch và đám Thanh Ưng mạo hiểm đoàn cũng kiếm được không ít tiền, ngược lại chướng mắt chút tiền nhỏ này.

Mà khi hắn muốn rời khỏi đây, đầu Hồng Mục Chiến Trư kia lại lần nữa xuất hiện ở cửa động, thoạt nhìn tựa hồ hết sức tò mò về Tần Phàm.

- Chẳng lẽ trước kia ngươi chưa từng thấy qua nhân loại sao?

Tần Phàm trợn trắng mắt nói, bất quá lần này lại phát hiện chỗ bất đồng của nó với các Hồng Mục Chiến Trư khác, đó là những sợi lông cứng rắn của nó thoạt nhìn có một ít màu vàng sáng bóng, mà không phải màu đen nhánh như bình thường.

- Màu vàng chính là hoàng giả chi sắc trong giới yêu thú, tiểu gia hỏa này thoạt nhìn cũng có chút tiềm lực.

Tần Phàm hơi có chút kinh ngạc, sau khi lại chăm chú nhìn một chút liền phát hiện đôi mắt hồng của Hồng Mục Chiến Trư tựa hồ cũng có màu vàng. Yêu thú biến dị tuy rằng không ít, nhưng yêu thú có thể thông qua biến dị tiến hóa lại không nhiều lắm, trên người Hồng Mục Chiến Trư này đã xuất hiện hoàng giả chi sắc, vậy thì tứ cấp yêu thú chắc có lẽ cũng không phải điểm cuối của nó.

- Có thể gặp gỡ ta xem như là vận may của ngươi, hôm nay ta liền kết thiện duyên với ngươi, hi vọng ngày sau ngươi có sở thành còn có thể nhớ rõ được ta.

Tần Phàm mỉm cười, trong nội tâm khẽ động, từ trong giới chỉ lấy ra một khỏa Long Tuyền hoàn! Long Tuyền hoàn này chính là dùng Long nhãn và máu huyết thất cấp yêu thú Độc Giác Giao Long cùng với rất nhiều Linh Dược trân qu ý luyện thành, đối với nhân loại mà nói có thể tăng lên cảnh giới, còn đối với yêu thú thì có thể tăng lên phẩm giai! Cực kỳ trân quý!

- Có thể đạt tới trình độ nào thì phải xem vận mệnh của ngươi thôi

Tần Phàm ném Long Tuyền hoàn tới trước mặt Hồng Mục Chiến Trư, nhàn nhạt nói, cũng mặc kệ nó có nghe hiểu không.

Làm xong những chuyện này, Tần Phàm liền quay người đi xuống núi, đợi đến khi đi được một đoạn bỗng nhiên lại nghe sau lưng truyền đến tiếng kêu của Hồng Mục Chiến Trư, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua, vậy mà lại thấy được trên mặt nó hiện lên thần sắc cảm kích.

- Thật sự quá giống người rồi!

Tần Phàm nhịn không được cười lên, cũng chính vì vậy nên hắn mới quyết định đưa Long Tuyền hoàn trân quý cho nó, rõ ràng là muốn xem đây như một lần đầu tư, sau này chắc sẽ có hồi báo. Dù sao sau này hắn sẽ phải lại đến Yêu Thú Hoang Nguyên, nếu như Hồng Mục Chiến Trư này thực sự trở thành hoàng giả trong yêu thú, mà lại nhớ rõ ân tình của hắn, vậy thì hắn làm gì trong Yêu Thú Hoang Nguyên cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, ví dụ như đi vào nội vi tìm Ma Chủng...

Phất phất tay, Tần Phàm đi xuống núi, nhưng dưới chân núi lại phát hiện phía đông phía tây đều là một đầu hạp cốc, trong khoảng thời gian ngắn hắn không biết nên đi đâu mới tốt.

- Này, lão đầu, ngươi nói nên đi về phái đông hay tây đây? Tần Phàm theo thói quen hỏi Cổ Mặc, chỉ là Cổ Mặc đã ngủ say, tự nhiên không có ai đáp lời hắn rồi.

- Vậy thì chọn đường này đi.

Hồi lâu không nghe câu trả lời, Tần Phàm hơi có chút thất lạc, cuối cùng đành phải tự mình quyết định đi về hạp cốc phía đông, hắn cảm thấy đầu hạp cốc này hắn có đường đi thông ra ngoài.

- Hoành Đoạn sơn mạch!

Đi ra hạp cốc, Tần Phàm nhìn về phía phương xa mặt trời mới lên kia, mê mê mang mang trông thấy một đạo sơn mạch hùng vĩ, đúng là đường rãnh trời ở giữa khu vực giao hội nội ngoại vi ngăn cách Yêu Thú Sơn Mạch và Yêu Thú Hoang Nguyên kia.

- Bất quá thoạt nhìn nơi này cách Yêu Thú Sơn Mạch ở Thanh Thạch Trấn vẫn còn một khoảng cách rất xa.

Tần Phàm có chút suy tư, không hề do dự, triển khai thân pháp, rất nhanh chạy vội trên bình nguyên. Hắn hiện giờ đã không có gì phải cố kỵ trong khu vực giao hội này nữa rồi.

Thân hình thiếu niên không ngừng chạy vội trong rừng.

Một buổi sáng mười ngày sau, đón lấy nắng sớm, Tần Phàm đứng ở lối vào Linh Dược cốc bí mật được sương mù che chắn kia.

- Rốt cục cũng về tới đây rồi.

Tần Phàm có chút thở phào nhẹ nhỏm, trở lại dược cốc yên tĩnh này, khiến thể xác và tinh thần của hắn thoáng buông lỏng một chút.

Dọc theo con đường này, hắn đã trải qua rất nhiều trận chiến đấu, dược lực trong cơ thể tuy rằng đã được luyện hóa tốt, nhưng đồng thời cũng khiến tâm tính hắn càng thêm cứng cỏi, thủ đoạn cũng tàn nhẫn hơn rất nhiều.

Những ngày này hắn đối mặt không chỉ là các loại yêu thú, mà còn có nhân loại tham lam nữa, không thể không nói, Yêu Thú Hoang Nguyên này đích thật là một tràng săn bắn cỡ lớn, ở chỗ này vô luận là người hay yêu thú đều điên cuồng chém giết lẫn nhau, không từ thủ đoạn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.