Đại Hoan Hỉ

Quyển 2 - Chương 5-14: Cuộc đời tươi sáng (14)




Ngạc nhiên....sao lại không ngạc nhiên.

Chớ nói Hoàng Chính Hào và Thu Sương, đến ngay cả chính Mộc Lão cũng không thể không há hốc mồm ra sợ hãi

Nhìn lại 1 mảnh tường bị va chạm vỡ nát bấy và vertuypaosan đang té ngã ngửa ở đó

Không có ai sẽ nghi ngờ lực lượng cơ thể của vertuypaosan là mạnh mẽ tới cỡ nào

Mà mọi người sẽ chỉ nghi ngờ 1 điều thôi, đó là lực lượng cơ thể của Thiên....mới thật sự là mạnh tới cỡ nào

Nhìn lại Thiên, thân hình hắn cao lớn nhưng không có 1 chút nào vạm vỡ ngược lại còn hơi hiện chút nét yếu đuối thư sinh

Nhưng mà chỉ 1 cái vươn tay nhẹ lại có thể dễ dàng ngăn chặn 1 người có lực lượng khủng bố như vertuypaosan phải ngã ngửa

Nãy giờ mọi người vẫn thấy Thiên luôn trong tư thế thong dong bất cần đời, lời nói nói ra ẩn chứa sự khiêm tốn nhưng lại không xem vertuypaosan ra gì

Cả Hoàng Chính Hào và Thu Sương đều chỉ nghĩ rằng Thiên, đó là nó trẻ con nhõng nhẽo....nhưng mà bây giờ họ hiểu rồi

Chỉ 1 cái đẩy nhẹ này thôi đã chứng minh cho tất cả mọi chuyện

Vertuypaosan dù là trước kia hay bây giờ đã tấn thần thì cũng không đáng gì trước mặt Thiên....đó là sự chênh lệch về thực lực rất rõ ràng

Tuy là hơi ngạc nhiên thật, nhưng mà sâu trong lòng họ lại chứa đầy niềm vui sướng...thậm chí họ yên tâm hơn, đứa cháu này....sẽ không phải lo vượt không qua ải của Max nữa. Chí ít dù không vượt qua thì nó cũng sẽ không bị Max chà đạp mà chết

Còn đối với Mộc lão

Lão đã không hề còn lại 1 chút gì cái nét xem trời bằng vung, ta đây là nhất nữa

Đứng trước mặt Thiên, Mộc Lão chỉ có 1 cảm giác duy nhất thôi

Đó là con mồi trước thợ săn...

Thậm chí...cảm giác sợ hãi cũng bắt đầu đâm rễ nảy mầm

"Ngươi....nhóc con...ngươi muốn chết.." Mộc Lão ngoài mạnh trong yếu quát lên

"Thôi....chơi vậy là đủ rồi...chỉ là 1 tiểu phân thân thôi...lão là cái thá gì, 1 chút giá trị trong mắt ta cũng không có nữa..."

"Ngươi....sao ngươi biết.."

3 người Hoàng Chính Hào run lên, thì ra..nãy giờ họ thấy chỉ là 1 phân thân của Mộc Lão mà thôi

Như vậy nếu là bản thể Mộc Lão mà tới đây, vậy thì sẽ còn mạnh tới cỡ nào nữa

Ngay sau đó, 3 người Hoàng Chính Hào lập tức thống nhất quay đầu sang nhìn Thiên

Cậu bé này, nẫy giờ chỉ có nó là tỏ ra thái độ thoái mái nhất, chứng tỏ mọi chuyện nó sớm đã biết từ lâu.....trời ơi, ngay cả Hoàng Chính Hào và Thu Sương là 2 thần cấp chân chính mà còn ngu ngơ không biết gì, vậy mà 1 đứa nhóc lại làm được

Đây không phải là 1 điều quá mức kỳ diệu hay không....

Hoàng Chính Hào lại 1 lần nữa nhìn lên Thiên, ánh mắt hiện rõ sự tò mò lẫn vui mừng"Uhm....còn lời gì trăn trối không...ta cho lão 1 phút đó" Thiên nói

"Hừ...trăn trối...là mày đó nhóc.." chưa nói xong câu thì 1 cây đại quỷ thụ to lớn đã vung cánh tay to bằng chiếc xe lu đập tới

Khí thế như khai Thiên tích địa, 1 cú đập này mà trúng thì chớ nói người mà ngay cả căn nhà lầu này cũng nát bấy đó chớ

Đánh tiếc

"Xẹt...xẹt...xẹt" 3 tiếng kêu nhẹ vang lên sau đó cả cánh tay to lớn đó liền vô thức gãy vỡ ra làm 6 mảnh

Không có ai hiểu được chuyện gì, cũng không có ai kịp nhìn thấy được Thiên đã làm gì

Đến cả Mộc Lão cũng khiếp sợ, lão mất trớn nhoài người ra trước nhưng mà tròng mắt lão lại hiện lên 1 sự tàn độc

Trên thân lão bắt đầu phả ra những luồng khói xanh nghi ngút

"Khặc...khặc...nhận lấy tử vong đi...Nghịch Quỷ Lâm"

Thuận thế nhoài người này, Mộc Lão đã nhanh như chớp tiếp cận gần Thiên hơn

"Xèo...xèo..."Luồng khói xanh chứa độc tố kinh người nó chạm tới đâu là nơi đó cấp tốc tan chảy thành nước mủ

Bên trong làn khói xanh, vô số những độc quỷ mộc hư ảnh như ma quỷ hiện về không ngừng nhào tới....nhưng mà tiếc rằng Thiên khác với vertuypaosan

"Aiii...ngu xuẩn...vô tri.." Thiên phun ra 4 chữ, sau đó tay phải hắn khẽ đưa lên....điều thần kỳ liền sinh ra

Vô tận độc quỷ mộc như ma như quỷ liền giống như chó về với chủ, vừa thấy cánh tay Thiên đưa lên là chúng nhốn nháo nhào tới

Nhưng mà bộ dáng hung ác không còn sót lại 1 chút gì, những quỷ thảo, quỷ mộc này trở nên hiền lành và ngoan ngoãn đến kỳ lạ, chúng giống hệt 1 bày chó khi nhìn thấy chủ

Mộc hành trong đệ tứ luân trong Thông Thiên Tràng mở ra, những quỷ mộc này giống như thiêu thân nhào vào đó

"Ah....đây....đây là...không thể nào...ngươi...quỷ lâm của ta....đây là quỷ lâm của ta...sao lại nghe lời ngươi"

Quỷ lâm là pháp tướng của Mộc Lão, đồng thời nó cũng là nguồn căn của mọi pháp lực và thần thông của ông ta

Quỷ lâm mà có vấn đề gì, tất nhiên người biết đầu tiên sẽ là ông ta, và nếu như nó bị tổn hại hay mất đi thì người thê thảm nhất cũng vẫn là ông ta

"Ngươi...là ngươi động tay động chân gì với quỷ lâm của ta..."

mộc lão điên cuồng khống chế quỷ lâm nhưng mà không được, lão như muốn phát điên lên

Mới chỉ 1 chút xíu mà 3 phần quỷ lâm đã bị thôn phệ mất tiêu, nếu còn chờ 1 chút nữa thôi...e rằng nguyên cả pháp tướng của lão luôn cũng sẽ đổi chủ mất

"Ờ...cũng không làm gì nhiều, chỉ có để lại 1 chút mộc lực độ hóa trên người vertuypaosan thôi...hehe"

"Ngươi....ngươi luyện hóa chúng từ lúc đó...không thể nào...vậy tại sao ta lại không phát hiện ra..."

Mới thêm 1 chút xíu thôi, quỷ lâm đã bị thôn phệ mất 2 phần 3, Mộc Lão liền trở nên gấp gáp như đứng trên than đỏ

"Ưhm....chuyện đó...lão quan tâm có tác dụng gì ah....vào trong cho ta.." Thiên vừa hét lên xong

Quỷ lâm liền cấp tốc biến mất, còn thân hình Mộc lão thì vặn vẹo mấy cái sau đó hóa thành 1 hạt giống mầu xanh có những viền mầu trắng đỏ luân phiên, sau đó cái hạt này cũng bị thu luôn vào Thông Thiên Tràng

Xong việc, Thiên phẩy tay 1 cái giải tán đám loạn lưu không gian ngăn trở

..............

Đại biệt thự gia tộc Fifteen Targeted

"Ah...là phân thân của ta..." bản thể Mộc lão bắt được liên hệ với phân thân xong, trong mắt liền hiện lên 1 tia thâm độc

"Hừ....phân thân ta trở về...lần này ta coi, các ngươi chạy đâu cho thoát...hừ....ửm .." chưa nói xong thì 1 cảm giác khác lạ truyền đđen

"Uhm...đây...phân thân của ta sao vậy.."

Liên kết vừa thành lập với phân thân mộc nguyên lực và đại pháp tướng trên người Mộc Lão liền cấp tốc liên kết chặt chẽ với phân thân sau đó....

Sau đó nó lấy 1 tốc độ kinh người bắt đầu tuôn trào từ bản thể sang phân thân giống hệt như nước chảy từ tháp cao xuống vực sâu

Với cái tốc độ nhanh tới nỗi mà 1 chân nhân tu vi mấy vạn năm như Mộc Lão cũng vô pháp ngăn cản

100 năm tu vi...500 năm

2000năm...6000năm

1 vạn năm...1vạn 7000 năm

Tốc độ quá mức nhanh chóng, càng về sau lại càng nhanh hơn

Đến ngay cả pháp tắc "vạn mộc thông thiên lâm" cũng đang không ngừng bị dòng thác lũ này cuốn trôi đi...

Sắc mặt Mộc Lão lập tức trở nên xanh mét sau đó lại đỏ gay lên cuối cùng nó trở thành 1 mầu trắng bạch như người sắp chết

Lão vừa tức, vừa bất lực, vừa không hiểu chuyện gì mà lại vừa không cam tâm

"Ahhhhh.....trời muốn diệt ta....ta không cam tâm...ahhhhhhhhhh"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.