Đại Hiệp Rất Nghèo

Quyển 1 - Chương 4: Đăng xuất




Công chúa khiêm tốn. Vậy Lam Y xin phép vũ một khúc vậy- Ngân Giai cười nhẹ như gió xuân trả lời.

Nàng giỏi nhất chính là đóng kịch, muốn băng lãnh có băng lãnh, mà muốn dịu dàng khiêm tốn liền có dịu dàng khiêm tốn.

Bất quá, vũ khúc này mang tên Tử Thần, các người nguyện ý xem ?

Nàng cầm dải lụa mềm nhẹ bước, mỗi cái xoay người, mỗi lần vung lụa đều là mang theo hương thơm ngây ngất.

Cả điện im lặng như si như say nhìn tiên nữ đang vũ, nàng xoay tròn, váy cũng xòe theo như thanh liên chớm nở.

Nàng vung lụa, dải lụa như cánh bướm tung bay vờn quanh nàng lúc ẩn lúc hiện. Rất gần nhưng cũng rất xa, tựa thiên tiên giáng trần.

Cuối cùng, vũ điệu ngày càng nhanh, ánh mắt mọi người càng sáng, nhưng theo dải lụa mềm mại kia là phấn hương lan càng nhiều, tới ám vệ cũng không thoát.

Điệu vũ vừa dứt, toàn trường ngây ngẩn, thật lâu sau mới phục hồi.

Nhưng là, bọn họ phát hiện bọn họ thế nhưng không thể cử động! Đến cả nói cũng không được nữa rồi.

Mọi loại ánh mắt dồn vào trên người Ngân Giai, nàng cũng không cố kỵ giấu diếm khẽ cười, trong trẻo lạnh lùng mà mang nồng đậm sát ý.

-Đừng lo. Ta chưa diệt quốc của các ngươi, lúc đầu là có ý định nhưng bất quá ta có việc xen giữa- Nói tới đây, nàng ý vị thâm trường liếc Đông Phương Ngọc Phong

- Nhưng là có oán tất báo, ta chỉ lo các ngươi giữa đường làm một Trình Giảo Kim ngăn cản ta trả thù. Ta tên Lâm Ngân Giai, đệ nhất xấu nữ cùng phế vật Lâm gia trước kia, người chết cháy trong hỏa hoạn cũng không nghe bố cáo cùng phát tang. À, thật ra trong đó cũng không có cỗ thi thể nào, các ngươi như thế nào phát tang nhỉ? Ngày xưa, các ngươi đối ta thế nào, hôm nay liền tính bằng huyết tẩy đi

Lời vừa dứt, lụa trắng trên tay đã động, trực tiếp đem mấy người Lâm gia quấn nát tới huyết nhục mơ hồ.Các nữ tử kinh sợ ngất đi, còn nam tử tuy thấy như vậy nhiều chém giết cũng nhịn không được một trận buồn nôn.

Phương thức tà ác như thế, ngay cả thi thể cũng không lưu lại, còn không đủ sợ hãi sao?

Sau khi xử lý mấy người Lâm gia, Ngân Giai tự nhiên cũng không lưu lại lâu, tay khẽ động, dải lụa lại trắng tinh như trước.

Nàng cho Âu Dương Tử Hạo một cái ánh mắt ra lệnh, thấy hắn ánh mắt cung kính tuân lệnh mới vừa lòng rời đi.

Mà đích tới kia, chính là tòa phủ đệ của đệ nhất thế gia Lâm gia.

Nói đệ nhất thế gia, chẳng qua vì Phong Tuyết quốc ẩn ẩn giấu tài, những gia tộc chân chính cường đại đều vì lời nhờ vả của Hoàng thất im lặng.

Nếu không, một gia tộc hạng trung như Lâm gia có cách nào được xưng tụng đệ nhất thế gia đâu?

Vì vậy, nàng đối gia tộc hữu danh vô thực này liền không cố kỵ.

Khi nàng tới nơi, người của Ngạo Thế các đã lập kết giới phong tỏa toàn bộ phủ đệ, mà người Lâm gia nơi khác Tuyệt cũng nói đã thanh toán xong.

- Tiểu thư, hiện tại mọi chuyện đều muốn xong, việc xử lý những người chủ chốt tiểu thư có hay không tự làm?- Thiên Tuyệt khẽ cúi người bẩm báo

- Liền do ta làm đi. Việc này không cần nói với Thiên Cuồng- Nàng cũng không muốn thấy Thiên Cuồng khó xử.

Dù sao, nó đối với Lâm gia cũng là không có cừu hận quá lớn, nó rời đi vì nàng, không phải sao?

Lấy tính cách Thiên Cuồng, hẳn là tiếc nuối người nhà thân thiết đi. Song Bình nói đúng, nàng không lãnh với nó được nữa rồi.

- Ngươi là ai? Vì sao đối chúng ta như vậy?- Đại bá mẫu một thân y phục xộc xệch hướng nàng gào lên

- Nga? Mới năm năm liền quên ta? Ta nhớ danh xưng đệ nhất phế vật Lâm Ngân Giai cũng không phải ngày một ngày hai a- Ngân Giai nhàn nhạt đáp lời

- Ngươi cư nhiên là Lâm Ngân Giai? Không thể nào, việc này sao có thể, không thể nào...- Nghe Lâm Mặc Nhân nãy giờ im lặng lại lẩm bẩm như người điên, tựa hồ không chấp nhận người hắn dự định cầu xin là phế vật trước kia.

- Không thú vị- Vốn nàng nghĩ muốn đem Lâm gia nhổ tận gốc thật khó, dù sao cũng là đệ nhất thế gia một cường quốc.

Nhưng khi biết một trung đẳng thế gia bị treo danh để phục vụ mục đích phẫn trư ăn thịt hổ của Hoàng thất nàng liền buông xuôi ý nghĩ đó.

Lấy thực lựa năm năm phát triển lên thiên hạ đệ nhất sát thủ các của Ngạo Thế các, diệt cả quốc gia cũng không khó.

Huống chi, một điệu vũ của nàng thế nhưng hoàn toàn có thể đem bộ máy cầm quyền Phong Tuyết quốc khống chế thì cũng không đáng ngại.

Tay ngọc khẽ động, lụa trắng lần nữa vung lên, cuốn cho một nhà Lâm Mặc Nhân chưa kịp mở miệng nói gì huyết nhục mơ hồ.

Tiêu sái xoay người, thiết nghĩ tới lúc nàng thực hiện cái kia kế hoạch rồi.

Phủ Nhiếp Chính Vương

- Tỷ tỷ, tỷ nhất định lịch lãm sao? Như thế nào Cuồng nhi không được theo?- Thiên Cuồng bất mãn bĩu bĩu môi nhỏ. Tỷ tỷ đi lần này thế nhưng mang cả tiểu Song Bình của bé a

- Chúng ta quan trọng chính là thực lực cường đại, hơn nữa Ngạo Thế các còn muốn mở rộng, lần này Nguyệt Thiên muốn nhiều hơn một vị Thái tử a – Song Bình khẽ nhếch môi.

Nguyên lai khi gặp Đông Phương Ngọc Phong nàng không có hảo cảm, thấy Ngân Giai thế nhưng cấp hắn tín vật hẹn trò chuyện, liền đoán mục đích của nàng ấy rồi.

Theo như tin tức thì không chỉ có một mà tới năm đại lục tồn tại. Huyền Minh nơi này là đại lục nhỏ nhất, hằng năm mang danh tứ đại cường quốc thế nhưng đều phải tiến cống lễ vật.

Ngân Giai nói với nàng muốn đem Huyền Minh đại lục này làm vật trong túi trước mới đi tìm hiểu, kia nàng liền không phản đối.

Xây dựng thế lực trả thù trước giờ coi như chơi một trò chơi, con đường cường giả của các nàng bây giờ mới chân chính bắt đầu.

Mà mục tiêu tiếp, là làm chủ Nguyệt Thiên quốc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.