Đại Đường Đạo Soái

Chương 144: Đại kết cục 4




Lý Thất Dạ nói với nhóm Thu Dung Vãn Tuyết:

- Tối nay qua đêm ở đây, nửa đêm thả lưới.

Lý Thất Dạ ngồi một bên nhắm mắt dưỡng thần.

Đám người Bành Tráng nhìn nhau, lòng rất hưng phấn, sáu thanh niên giao lưu với nhau.

Bành Tráng hỏi:

- Ta bắt được mười ba cá Dạ Dương, còn các người?

Một đệ tử đếm số cá Dạ Dương của mình, rất hưng phấn nói:

- Mười lăm con!

Có người một tháng bắt ba, năm con cá Dạ Dương, bọn họ thả lưới một hơi được mấy chục cá Dạ Dương, hỏi sao không hưng phấn?

Nữ đệ tử duy nhất trong sáu thanh niên hưng phấn nhất:

- Ta được mười tám con!

Vì trong lần kéo lưới này nữ đệ tử bắt được nhiều cá Dạ Dương nhất, nên nàng cực kỳ hưng phấn.

Sáu thanh niên giao lưu, mỗi người bắt được mười mấy cá Dạ Dương, bọn họ rất vui vẻ.

Bành Tráng phấn khởi nói:

- Oa, Lý huynh đúng là phúc tinh của chúng ta, một lưới này kiếm lời to. Ha ha, Lý huynh lợi hại úa!

Đệ tử khác hưng phấn nói:

- Đúng đúng, tuy hơn mười ngày không có thu hoạch gì nhưng một lưới này bắt được nhiều quá rồi. Một lưới này bằng người ta bắt một tháng.

Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng phấn khởi thảo luận, bọn họ cảm thấy quá may mắn. Từ Lý Thất Dạ dẫn đường kéo lưới được thu hoạch phong phú, siêu may mắn.

Chỉ có Thu Dung Vãn Tuyết là im lặng, nàng nhìn Lý Thất Dạ nhắm mắt dưỡng thần. Bảo lần này thả lưới thu hoạch phong phú là may mắn thì Thu Dung Vãn Tuyết làm tộc trưởng tuyệt đối không tin.

Thu Dung Vãn Tuyết cảm thấy vạn may lần thả lưới này quá tốt, nàng đến Dạ Hải mấy lần chưa từng nghe có ai một lưới bắt mấy chục cá Dạ Dương, mỗi người đều có thu hoạch, quá phong phú.

Hơn nữa bọn họ thả lưới không phải địa điểm tình cờ, rõ ràng Lý Thất Dạ cố ý lựa chọn. Hay Lý Thất Dạ biết ở đâu trong Dạ Hải có hoặc không có cá Dạ Dương?

Nghĩ đến đây Thu Dung Vãn Tuyết thấy thật khó tin. Truyền thuyết cá Dạ Dương xuất quỷ nhập thần, không ai biết cá Dạ Dương sẽ xuất hiện ở vùng nước nào. Đại hiền tự mình đến đều không thể suy tính ra thời gian, địa điểm cá Dạ Dương bơi.

Nếu không phải thì tại sao Lý Thất Dạ thả lưới chính xác như vậy? Thu Dung Vãn Tuyết rất khó hiểu.

Thu Dung Vãn Tuyết càng cảnh giác với Lý Thất Dạ. Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng vì quá trẻ nên cẩu thả, Thu Dung Vãn Tuyết thấy rõ Lý Thất Dạ cố ý đi theo bọn họ.

Trên đường đi Lý Thất Dạ biểu hiện ngoan ngoãn. Thu Dung Vãn Tuyết cảm thấy Lý Thất Dạ có chút vấn đề, nhưng hắn chưa hề làm chuyện gì không tốt cho bọn họ, Thu Dung Vãn Tuyết chậm rãi yên lòng.

Tuy nhiên lưới cá này gợi lên lòng thắc mắc của Thu Dung Vãn Tuyết, nàng nhìn hắn, cảm giác hoàn toàn nhìn không thấu. Thu Dung Vãn Tuyết chỉ biết tên Lý Thất Dạ, biết hắn đến từ Nam Dao Vân, ngoài ra không biết gì khác.

Khi nửa đêm, Lý Thất Dạ luôn nhắm mắt dưỡng thần bỗng đứng dậy ra lệnh cho đám người Thu Dung Vãn Tuyết:

- Chuẩn bị sẵn sàng!

Đám người Thu Dung Vãn Tuyết ngồi một bên nhắm mắt dưỡng thần lập tức tỉnh táo, cầm lưới của mình lên, hưng phấn hăng hái.

Lý Thất Dạ nhìn sắc trời, nhắm một hướng, dặn dò mọi người:

- Lưới này hải mau, chậm một chút là sẽ bỏ lỡ cơ hội.

Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng nhớ kỹ lời Lý Thất Dạ, siết chặt lưới. Lý Thất Dạ nhìn nước biển, không nói một câu.

Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng nín thở, bắt chước Lý Thất Dạ nhìn mặt biển. Thu Dung Vãn Tuyết cũng hồi hộp, mắt nhìn Dạ Hải đăm đăm.

Thời gian trôi qua từng giây, chớp mắt một canh giờ đã qua. Lý Thất Dạ không nhúc nhích, hắn như khúc gỗ luôn nhìn Dạ Hải.

Thời gian trôi qua, hai canh giờ qua đi, Lý Thất Dạ vẫn không nhúc nhích, chỉ nhìn mặt biển. Hai canh giờ mà Lý Thất Dạ vẫn không hành động, chỉ nhìn Dạ Hải làm nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng thiếu kiên nhẫn.

Bành Tráng định hỏi Lý Thất Dạ nhưng Thu Dung Vãn Tuyết lắc đầu với sáu thanh niên ra hiệu bọn họ đừng quấy rầy hắn. Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng bình tĩnh lại, tiếp tục nín thở nhìn mặt biển.

Khi nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng lại nhìn Dạ Hải, Lý Thất Dạ hét to một tiếng:

- Thả lưới!

Tốc độ của Lý Thất Dạ nhanh như tia chớp thả lưới xuống.

Thu Dung Vãn Tuyết, nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng không dám chậm rãi dùng tốc độ mau nhất thả lưới.

Mới thả lưới xuống Lý Thất Dạ đã quát to:

- Kéo lưới, nhanh!

Lý Thất Dạ kéo lưới của mình lên.

Rào rào!

Thu Dung Vãn Tuyết và nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng cũng kéo lưới lên, bọn họ sợ ngây người. Ánh nắng chiếumặt biển sáng như ban ngày, dường như có vầng mặt trời dâng lên từ cái lưới của bọn họ.

Trong tay họ nặng trĩu, trong lưới là các con cá Dạ Dương to cỡ móng tay đang nhảy nthó tựa bầy cá muốn chui ra khỏi lưới.

Bọn họ chưa từng thấy nhiều cá Dạ Dương như vậy, một lần xuống lưới hù chết người. Đừng nói đám Thu Dung Vãn Tuyết, néu người ngoài trông thấy lưới này sẽ chết ngất.

Thu Dung Vãn Tuyết bị chấn động không lấy lại tinh thần, mãi khi bên tai nàng vang giọng Lý Thất Dạ:

- Mau bắt cá!

Thu Dung Vãn Tuyết rùng mình, vội vàng bắt cá.

Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng tỉnh táo lại, hì hục bắt cá. Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng kích động tay run run, lập cập bắt cá. Thu Dung Vãn Tuyết làm tộc trưởng có thể nói là bình tĩnh nhất trong đám người, nhưng lúc này nàng hưng phấn mặt ửng hồng. Chuyện này quá khó tin với Thu Dung Vãn Tuyết.

Mọi người cất cá Dạ Dương của mình xong, một đệ tử đếm số cá trong lưới của mình.

Đệ tử hưng phấn hét to một tiếng:

- Trời ơi, ta . . . Ta . . . Ta có tổng cộng tám mươi sáu con!

Nữ đệ tử duy nhất nhảy cẫng lên:

- Ta . . . Ta là một trăm lẻ bảy con!

Nữ đệ tử phấn khởi hôn mặt Lý Thất Dạ, vui vẻ nói:

- Lý huynh! Ngươi quá thần kỳ!

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:

- Nàng đang phi lễ ta.

Nữ đệ tử xấu hổ thả Lý Thất Dạ ra, trong lòng nàng vẫn rất hưng phấn.

- Hôn một cái có sao?

Bành Tráng cười nói:

- Nếu Lý huynh muốn ta hôn ngươi thì ta cũng sẽ rất vui lòng.

Mấy đệ tử khác cười nhăn nhở, mọi người làm bộ dáng sẽ xếp hàng đi hôn Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

- Nam thì miễn đi, nữ lên hôn một cái. Hay Thu Dung tộc trưởng hôn ta? Ta không ngại.

Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng không to gan như Lý Thất Dạ, bọn họ không dám lên tiếng, quay đầu sang hướng khác giả bộ không nghe thấy.

Mặt Thu Dung Vãn Tuyết đỏ rực, lắc đầu, nói:

- Miễn!

Trong lòng Thu Dung Vãn Tuyết có chút tức giận, thời gian này Lý Thất Dạ rất ngoan vậy mà bây giờ dám đùa giỡn nàng, tiểu quỷ này to gan quá.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Nếu nàng bỏ qua cơ hội thì thôi.

Lý Thất Dạ nói làm Lý Thất Dạ bực tức. Tiểu quỷ này dám đùa giỡn nàng, tức chết người. Nên biết Thu Dung Vãn Tuyết là tộc trưởng có uy nghiêm rất cao trong Tuyết Ảnh quỷ tộc, bây giờ bị một tiểu quỷ đùa giỡn hỏi sao nàng không tức giận?

Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng thì chìm trong hưng phấn.

Bành Tráng kiềm không được hỏi:

- Lý huynh, sao ngươi biết chỗ nào có cá Dạ Dương để bắt? Quá khó tin.

- Trực giác, đây chỉ là trực giá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.