Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa

Chương 58




Một vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh, có thể gây ra trận phong ba lớn như vậy, thật khiến người ta cảm thấy phiền lòng.

Lâm Đông Hải không khỏi lắc đầu thầm than, thật sự không ngờ cuộc đua quyền lực, sẽ khiến người ta giận sôi nông nổi như này. Điều này khiến anh ta hồi tưởng tới năm đó, trận đấu giữa mình và Phong Quốc Phú. Phong Quốc Phú là một Bí thư huyện ủy rất mạnh, vì nắm giữ huyện ủy, anh ta không tiếc gì cả toàn lực chèn ép chính mình.

Không nghĩ tới sau nhiều năm như vậy, lịch sử lại tái diễn trước mắt, Lâm Đông Hải xúc cảm.

Chân tướng của sự việc rốt cục cũng lộ ra manh mối, Trương Nhất Phàm điều tra rành mạch toàn bộ bố cục của Tống Minh Triều. Nhưng kết quả này, đem công bố ra ngoài hay không còn phải chờ vào quyết định của Lý Thiên Trụ.

Lý Thiên Trụ gặp hai người ở sơn trang suối nước nóng, khó một lần được nhìn thấy Lý Thiên Trụ thư nhàn như vậy, ông ta mặc một bộ đồ thể thao, đội mũ xanh, nhìn thấy hai người tiến vào, liền phất phất tay,

- Đi, đi đánh tennis!

- Đánh tennis?

Trương Nhất Phàm gãi gãi đầu, Lý Hồng liền mỉm cười, lộ ra hai hàm rang trắng nõn,

- Không ngờ phải không, Bí thư Lý trước kia là một kiện tướng tennis.

Lý Thiên Trụ quay đầu lại cười,

- Là đang nói anh chỉ biết đánh tennis?

Ông ta gọi Chu Anh Văn:

- Bảo anh chuẩn bị đồ, thế nào rồi?

Chu Anh Văn cầm theo hai cái túi to, trong túi có hai bộ trang phục thể thao.

- Đây là Bí thư Lý chuẩn bị cho hai người, không biết có hợp không?

Lời này của Chu Anh Văn là nói với Lý Hồng, về phần Trương Nhất Phàm quần áo có hợp hay không, đàn ông cũng không sao cả, vận động thôi chứ không phải là hợp mốt gì cả.

Hai người nhận lấy quần áo, đi vào bên trong phòng.

Trương Nhất Phàm thật ra chưa từng đánh tennis, chuyện cô dâu lên kiệu hoa này, thật khó xử.

Vì không biết tâm trạng của Bí thư Lý, hắn vẫn mặc quần áo vào. Nhìn ra, Chu Anh Văn vẫn là nhìn dáng người chuẩn, bộ quần áo này, không to không bé, vừa khéo. Trương Nhất Phàm làm động tác đứng lên ngồi xuống, cảm giác rất tốt.

Lý Hồng từ bên trong đi ra, nhìn thấy bộ quần áo Trương Nhất Phàm đnag mặc, trong lòng lập tức sửng sốt. Trang phục tình nhân?

Đúng vậy, đại thư ký Chu khi chọn quần áo, kiểu dáng màu sắc đều giống nhau, anh ta không nghĩ tới quần áo mặc trên người hai người này sẽ tạo nên hiệu này này, ngược lại xem TV nhiều rồi, cảm thấy không có gì kỳ quái.

Nhưng hai người lại chỉ đứng ở đó, cảm giác về trang phục tình nhân tới rồi, Chu Anh Văn có chút xấu hổ cười,

- Thật ngại quá, tôi không cố ý.

Kỳ thật ở trong lòng anh ta hận, người mặc quần này không phải Trương Nhất Phàm mà là mình. Bản thân vô tâm, anh ta cũng không ngờ lại tiếp cận một đôi tình nhân đất trời tạo nên, anh ta không khỏi hâm mộ nhìn hai người, quả thực rất xứng!

Lý Hồng tự nhiên hiểu được anh ta đang nói gì? Cũng không để ý đi qua.

Tuy nhiên Lý Thiên Trụ lại khen ngợi,

- Rất tốt, thế mới giống vận động viên.

Trương Nhất Phàm cũng ngại ngùng cười cười,

- Thân hình Bí thư Lý Hồng rất giống vận động viên, tôi chẳng qua chỉ là hình thức bên ngoài, căn bản là chưa từng chạm qua tennis.

Lý Thiên Trụ nói,

- Trên thế giới có rất nhiều chuyện, không phải là trời sinh ra đã có thể làm. Một lát cậu ở trên sân đánh vài trái bóng tự nhiên sẽ thành kiện tướng thể thao. Đi thôi!

Nghe những lời này của Lý Thiên Trụ, Trương Nhất Phàm lưu ý được, ông ta dường như đang ám chỉ điều gì đó?

Sơn trang suối nóng bây giờ đã khai thác một các toàn diện, phát triển thành một nơi giải trí lớn nhất tỉnh thành, thu hút không ít khách trong ngoài nước với các phương tiện tiên tiến nhất. Sân tennis này cũng là theo tiêu chuẩn thiết kế của quốc tế, bốn người vào trong sân, Lý Thiên Trụ liền vẫy vẫy tay,

- Lý Hồng, hai chúng ta đánh một trận trước.

Lý Hồng lớn tiếng nói:

- Thân thể anh toàn xương như vậy, có đánh được không?

Trương Nhất Phàm đương nhiên biết cô hay nói đùa, liền cùng Chu Anh Văn ngồi xuống bên ngoài chỗ nghỉ.

Nhìn Lý Thiên Trụ và Lý Hồng trên sân, Trương Nhất Phàm đưa điếu thuốc qua, Chu Anh Văn phẩy tay,

- Khách sáo rồi, tôi không hút thuốc.

Thật ra Trương Nhất Phàm rất kính trọng Chu Anh Văn,

- Người đàn ông tốt! Không ngờ lại không hút thuốc! Ha ha…

Hắn liền châm cho mình điếu thuốc, Chu Anh Văn nói:

- Thường xuyên đi cùng ông chủ, có lúc trong xe khói thuốc quá nhiều, không khí không tốt, cho nên tôi không hút.

Trương Nhất Phàm nghe xong lời này, quay lại nhìn Chu Anh Văn,

- Chẳng trách Chu Anh Văn có thể trở thành đại Bí thư đứng đầu tỉnh Tương, hơn nữa Lý Thiên Trụ luôn không nỡ buông tay với anh ta, xem ra Chu Anh Văn này không đơn giản!

Đối với việc hút thuốc trong xe, Trương Nhất Phàm đã trải qua nhiều, người hút nhiều, không khí quả thực không tốt, rất bí bức. Chu Anh Văn không ngờ lại có thể chú ý đến chi tiết này, rất khó có được.

Chi tiết quyết định thành bại, những lời này không phải không có lý.

Nhất là ở trong quan trường, nhiều khi, một động tác nhỏ cũng có thể thay đổi vận mệnh một còn người, trong phương diện này Chu Anh Văn quả thực rất đúng mực.

Trương Nhất Phàm nhìn bốn phía sân bóng, có hai người đang toàn lực ứng phó, dùng hết năng lực của mình để triển khai tấn công với đối phương. Trương Nhất Phàm đây là lần đầu tiên thấy Lý Hồng và Lý Thiên Trụ vận động theo kiểu này.

Thoạt nhìn, trình độ hai người không kém nhau là mấy, Trương Nhất Phàm chưa hề nghiên cứu qua tennis, nhiệm vụ hôm nay của hắn chính là đi bồi. Người ta nói kế sách một năm vào mùa xuân, kế sách một ngày vào lúc bình minh, nhìn hai người vận động, Trương Nhất Phàm liền hỏi:

- Bí thư Lý thường xuyên tới đây sao?

- Ông chủ trước kia thích đánh bóng, từ sau khi làm Chủ tịch tỉnh, rất hiếm có thời gian vận động.

Chu Anh Văn nhìn bóng hai người trên sân,

- Làm lãnh đạo cũng rất vất vả, làm thư ký như chúng tôi cũng không thể ưu phiền thay cho lãnh đạo được, thật hổ thẹn!

Lời này của Chu Anh Văn rất vĩ đại, Trương Nhất Phàm biết rằng bản thân với anh ta không phải là quá thân, Chu Anh Văn trước mặt mình thân phận có chút kỳ quái.

Khoảng chừng nửa giờ sau, hai người hẳn là đánh mệt rồi, nhìn hai người tiến tới, Chu Anh Văn lập tức đứng dậy, cầm khăn và nước đưa cho hai người. Lý Thiên Trụ nói với Trương Nhất Phàm:

- Hai người cũng đi rèn luyện một chút đi, nhiều năm ngồi trong phòng làm việc đối với cơ thể không tốt.

Trương Nhất Phàm biết Lý Thiên Trụ nhất định là đang muốn nghe Lý Hồng báo cáo, lúc này mới cầm lấy vợt, cùng Chu Anh Văn rời đi.

Trương Nhất Phàm chưa từng chơi qua tennis, hôm nay chính là lần đầu tiên, chỉ có thể kiên trì tới cùng.

Bóng của Chu Anh Văn đánh cũng không tốt lắm, hai người phải đi nhặt bóng khá nhiều.

Nhìn hai người liên tục đi nhặt bóng, Lý Thiên Trụ liền mỉm cười,

- Bình thường không vận động, hôm nay mới bắt đầu xem ra đánh không được tốt lắm!

Hai người bên kia đang bận rộn, làm sao nghe được tiếng hai người nói chuyện, tuy nhiên, Lý Thiên Trụ rất nhanh liền chuyển đề tài, chuyển về vấn đề tranh giành chức Phó chủ tịch thường trực tỉnh.

Tình hình Lý Hồng nắm bắt được, làm báo cáo chi tiết, hơn nữa Trương Nhất Phàm cũng đã viết báo cáo, Lý Hồng nói rõ tất cả, Lý Thiên Trụ vẫn không hề hé răng, vẫn đợi cho Lý Hồng nói xong.

- Anh định xử lý chuyện này như thế nào?

Lý Hồng nhìn Lý Thiên Trụ nói.

Lý Thiên Trụ bỏ mũ xuống,

- Em thấy thế nào?

Lý Hồng sửng sốt,

- Em? Em thấy thế nào có tác dụng sao?

- Nếu đã biết rằng vô dụng còn muốn hỏi, nhiều lời!

Lý Thiên Trụ dùng ánh mắt bề trên nhìn vãn bối, liếc mắt nhìn Lý Hồng một cái, ánh mắt liền lạc trên người Trương Nhất Phàm. Lúc trước, ông ta cũng không xem trọng Trương Nhất Phàm là mấy.

Hơn nữa trước khi Lý Thiên Trụ đến tỉnh Tương, còn nghe được một vài tin đồn, Trương Nhất Phàm làm chết một đứa cháu của nhà Lý gia, một đứa thì vào trại giam, tuy rằng sau lại được thả ra, nhưng suy cho cùng, anh em nhà họ Lý cũng bị hủy hoại trong tay Trương Nhất Phàm.

Phương Tấn Bằng của Phương gia, nghe nói khi ở Mỹ đã thuê người đi giết người, sau lại bị người ta phế đi hai chân, rơi vào cảnh tàn phế suốt đời. Bởi vậy rất nhiều người đồn đại, Trương Nhất Phàm là sát tinh.

Trước kia Lý Thiên Trụ chưa gặp hắn, tự nhiên bị những lời này mê hoặc, ông ta cho rằng hai người của nhà Lý gia coi như là đã từng có qua lại, Trương Nhất Phàm khẳng định là có chỗ cũng không đúng. Nhưng sau đó lại phát hiện, kỳ thật Trương Nhất Phàm đã làm rất nhiều việc.

Giống như việc mười tỷ đầu tư của nhà máy chế tạo ô tô Hoa Phong, nếu như không có Trương Nhất Phàm mà nói, tuyệt đối không có khả năng giữ được, điểm này Lý Thiên Trụ rất rõ ràng. Còn có công ty Âu Phi ở Song Giang, đầu tư cũng tầm vài tỷ vân vân, mấy chuyện này không phải chỉ dựa vào mặt mũi mà làm được, còn phải dựa vào thực lực.

Người tai to mặt lớn ở Trung Quốc rất nhiều, to hơn Trương Nhất Phàm cũng có rất nhiều người, nhưng không phải ai cũng có năng lực này. Giống như sự việc công ty Âu Phi, người ta liền nhận định hắn, chuyện này cũng là chuyện vô cùng bất đắc dĩ.

Báo cáo của Lý Hồng, lại khiến cho Lý Thiên Trụ hiểu biết them về Trương Nhất Phàm, tiểu tử này rời khỏi tỉnh Tương đi Mỹ, mọi người đều nghĩ hắn đi để tránh trận tranh đấu này. Ngay cả Lý Thiên Trụ cũng cho rằng hắn ngồi nhìn hổ đấu nhau, không ngờ hắn lại chạy đến Mỹ để tra xét chuyện của Tống Minh Triều.

Lý Thiên Trụ nhìn hắn bằng con mắt khác, vẫn là Trương Nhất Phàm biết tính xa, tiểu tử này trên mặt này, trí tuệ rất cao, ngay cả Lý Thiên Trụ cũng không đoán được Tống Minh Triều lại là người cuối cùng đứng sau toàn bộ âm mưu.

Ông ta vẫn nghĩ, sự việc này hẳn là do Tiếu Quân Dân bày ra, chưa từng nghĩ Tiếu Quân Dân chỉ là một quân cờ trong tay Tống Minh Triều. Chiêu này của Tống Minh Triều, có thể nói là quá hiểm độc. Luôn miệng nói ủng hộ Tiếu Quân Dân, chờ Tiếu Quân Dân sau khi toàn thắng, lại ở đằng sau đâm một đao, cuối cùng nhặt lấy thành quả thắng lợi.

Đối với con người Tống Minh Triều này, chỉ có thể dùng hai chữ âm hiểm để hình dung.

Bất luận là Quách Vạn Niên hay là Tiếu Quân Dân, loại cấp bậc cán bộ giống như Tống Minh Triều, Lý Thiên Trụ không thể quyết định được chuyện sống chết của bọn họ. Bởi vậy, ông ta chỉ có thể đem những điều này, giao lại cho trung ương quyết định, để bọn họ quyết định tất cả.

Lý Hồng cũng hiểu rõ ý tứ của ông ta, không hề tiếp tục truy vấn. Trong lòng cô chỉ muốn biết cửa này của Trương Nhất Phàm, Lý Thiên Trụ chuẩn bị để qua như thế nào?

Lúc này, Trương Nhất Phàm và Chu Anh Văn đều mệt mỏi, hai người cầm vợt một thân mồ hôi đi tới.

Lý Thiên Trụ nói:

- Ý nghĩ của sinh mạng nằm ở vận động. Về sau hai người phải chăm chỉ luyện tập. Phải có tố chất thân thể tốt mới có thể vượt qua thử thách, mới có thể đánh đến cuối cùng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.