Đặc Biệt Đích Ngươi (Đặc Biệt Đích Nhĩ)

Chương 7




Đường Phong ở khách sạn đợi hai ngày, không phải ở trong phòng đọc sách chính là chạy đến phòng tập thể thao tích cực rèn luyện thân thể, khối thân thể này vốn có cơ năng vô cùng tốt, Đường Phong mong muốn có thể bảo trì tốt. Mà đối với một người đàn ông có rất ít dũng khí vận động mạnh mà nói, hiện tại có thể tùy ý chảy mồ hôi là một cảm giác rất tuyệt vời.

Thỉnh thoảng Lục Thiên Thần cũng sẽ lôi kéo Đường Phong cùng đi đánh tennis, lúc mới bắt đầu Đường Phong hầu như bị tay già đời Lục Thiên Thần ngược thê thảm, thế nhưng Đường Phong học rất nhanh, tuy rằng không có biện pháp thắng Lục Thiên Thần nhưng cũng không còn giống như ngay từ đầu bị áp một đống trứng to.

Mỗi ngày cứ như vậy liền dễ dàng trôi qua hai ngày, sáng hôm sau lúc còn chưa tới thời gian ước định, Đường Phong đã sớm cùng đạo diễn Lý Nguy hẹn tốt địa điểm gặp mặt, Lục Thiên Thần đặt khách sạn vừa vặn chính là nơi hẹn với đạo diễn Lý Nguy, Đường Phong trực tiếp đi thang máy là có thể đến.

Chàng trai cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay, nửa tiếng nửa mới đến chín giờ, thời gian không còn sớm cũng không quá trễ, vừa đúng lúc.

Hít sâu một hơi, nhẹ nhàng điều chỉnh cổ áo, Đường Phong tận lực giữ mình tỉnh táo, bề ngoài thoạt nhìn vô cùng trấn định, thế nhưng nội tâm vẫn mơ hồ dấy lên tia kích động khó có thể khống chế như cũ.

Từ lần đầu tiên được đề danh nhận giải thưởng ảnh đế cậu đã không trải qua bất kỳ loại phỏng vấn nào, chuyện này kỳ thực đối với cậu cũng không phải quá khó khăn, dù sao cậu hiện tại cũng không phải ngôi sao quốc tế càng không phải ảnh đế, chỉ là một ngôi sao vô danh nho nhỏ đến từ Trung Quốc mà thôi. Đường Phong điều chỉnh tốt tâm tình liền bước vào thang máy, đè xuống nút đi xuống tầng trệt, cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

“Albert, anh vừa nhìn gì vậy? Hình như là một chàng trai đi, ngô— nhanh như vậy đã có mới nới cũ rồi sao?” Làm nũng dẫn theo vài phần ghen tuông, thanh niên cao gầy đeo kính râm đi tới bên cạnh người đàn ông có đôi mắt màu xanh.

Thanh niên mang kính râm thoạt nhìn chỉ hơn hai mươi một chút, vóc người cao gầy cùng trang phục cao cấp khiến cậu đứng ở đại sảnh của khách sạn rất nhanh đã hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người, chỉ là thanh niên cao ngạo vẫn không nhìn đến những người đó, mà là trực tiếp đi về hướng một người đàn ông vừa từ bên ngoài vào.

Một đôi mắt màu xanh phảng phất phủ một tầng băng, mái tóc vàng kim dưới ngọn đèn càng tỏa ra ánh sáng mê người, chỉ là khí tức âm trầm trên mặt khiến người không dám tiếp cận.

“A, trùng hợp thấy được một người quen cũ.” Thu hồi ánh mắt nhìn hướng thang máy, người đàn ông vung lên khóe miệng đưa tay ôm lấy thắt lưng thanh niên, sau đó liền mang thanh niên đi vào cửa thang máy.

“Không cho em đi đón cũng không sao, dĩ nhiên lại nhìn một người đàn ông khác trước mặt em, em không lên tiếng anh nhất định sẽ đem em quên mất.” Chủ động tiến lại gần Albert, thanh niên vừa cười vừa nói.

Người đàn ông đi tới cửa thang máy, ngẩng đầu nhìn chữ số bắt đầu giảm xuống đến tầng trệt, thanh âm bình thản: “Cho cậu mười giây cút khỏi tầm mắt của tôi, mười…”

Hoàn toàn không biết vì sao người đàn ông khắc trước vừa mỉm cười vui vẻ lại đột nhiên trở mặt, thanh niên chỉ nghe được tiếng đếm ngược liền bỏ chạy, bộ dạng hoang mang rối loạn đưa tới không ít kẻ hiếu kì, cậu từng kiến thức qua sự ôn nhu của người đàn ông này, cũng từng thấy qua sự hung tàn của hắn.

“Này, Esméralda, chúng ta lại gặp mặt rồi.” Khóe miệng câu lên, Albert xoay xoay cái cổ, “Đây là duyên phận, thượng đế nhất định cho chúng ta gặp nhau ở chỗ này để tiếp tục tiền duyên.”

Trong một căn phòng của khách sạn, Đường Phong lại được gặp đạo diễn Lý Nguy, tuy rằng thời gian vẫn chưa đến lúc ước định là chín giờ, thế nhưng Lý Nguy đã đến, hơn nữa lúc này ngoài đạo diễn Lý Nguy còn có những người khác mà Đường Phong chưa từng gặp qua, thoạt nhìn như là người đại diện cùng trợ lý của đạo diễn Lý Nguy.

Hai người giống như bạn lâu năm cho nhau một cái ôm vấn an.

“Tới thật sớm a, người của chúng tôi vẫn chưa tới, cho nên phiền cậu đợi một chút rồi.” Đạo diễn Lý Nguy vừa cười vừa nói.

“Vẫn còn một người?” Đường Phong có chút nghi hoặc, chẳng lẽ là người cạnh tranh đến từ nước khác sao?

“Ân, nga—– tới, vừa nhắc đã đến.” Đạo diễn Lý Nguy cười bước ra cửa, “Kino, chúng tôi chỉ còn đợi một mình cậu.”

“Ngạch…Tôi đến muộn sao?” Hai tay xoa xoa, Đại minh tinh đầu tóc rối bời, trên mũi là một cặp mắt kính nghiêng to bản, mặt mang mỉm cười nhìn vài người trong phòng.

“Không phải anh đến muộn, mà là chúng ta đều đến quá sớm, nhưng tương đối cũng có thể nói là anh đến chậm.”

Michael Kino gỡ mắt kính nhìn về phía chàng trai đang nói, trên mặt lộ ra một cái tươi cười thật to: “Này, Đường, cậu dự định đến ở cùng tôi sao?”





“Cái gì?” Hầu như là trăm miệng một lời, Đường Phong cùng Kino kinh ngạc nhìn đạo diễn Lý Nguy cùng nhân viên công tác ngồi đối diện bọn họ.

“Cụ thể là như vậy, bộ phim này sẽ có hai vai nam chính, không có vai nữ chính,” đối mặt với sự kinh ngạc của Đường Phong cùng Kino, đạo diễn Lý Nguy chỉ là thản nhiên cười, chậm rãi nói, “Kỳ thực đối với việc chọn người cho vai nam chính, nói thật ngay từ đầu tôi không hề nghĩ đến bất kì ai trong hai cậu, kịch bản này là làm riêng cho Fiennes Đường, nhưng đáng tiếc cậu ấy đã ly khai quá sớm, may mắn là tôi nhìn thấy được từ trên người các cậu có khí chất giống hệt Fiennes Đường, thành thục mà có nhiều mị lực, sức sống cùng mong muốn, làm cho người khác không tự chủ được mà muốn tiếp cận.”

Người kia thay cậu tạo ra kịch bản chính là chuyện về hai người đàn ông, lẽ nào cậu thoạt nhìn rất giống đồng tính luyến ái? Được rồi, kỳ thực cậu đã xem qua đại khái kịch bản, thế nhưng cùng phần hiện tại mà đạo diễn Lý Nguy đưa cho cậu có sự khác biệt, trong đó một cái chính là trong phim có cảnh cậu cùng Kino làm tình? Cậu còn phải khẩu giao cho Kino?

Đừng nói với cậu cái gì thế thân hoặc là đạo cụ, điểm này đạo diễn có khẩu vị quá nặng rồi, lúc đương sơ tìm đến cậu cũng không có nói qua những điều này.

“A! Nói như vậy tôi phải đi hảo hảo rèn luyện thân thể rồi, như vậy mới có được cơ thể xinh đẹp.” Kino trong nháy mắt kinh ngạc cũng đã khôi phục trở lại bình thường, thoạt nhìn đạo diễn Lý Nguy hình như cũng không nói cho Kino biết có phân cảnh như vậy.

Nói thật thì, Đường Phong cũng không bài xích đề tài đồng tính, chỉ cần có thể giúp cậu chứng minh năng lực của mình, có thể cho đạo diễn công nhận, khiến càng nhiều người thích cậu, như vậy đã đủ rồi.

Cậu chỉ cảm thấy đạo diễn Lý Nguy quá phúc hắc, quyết định xong xuôi mọi việc mới nói cho bọn hắn biết đến tiết mục này.

“Đạo diễn, vậy tại sao tôi lại ở mặt dưới?” Từ những gì đạo diễn Lý Nguy cho xem, Đường Phong xác định mình trong phim sắm vai người bị Kino áp.

Đạo diễn Lý Nguy uyển chuyển nói: “Tuy nói là đề tài đồng chí, nhưng hai nam chính cũng sẽ có một người ở vị trí tiến công, một người bị vây ở vị trí phòng thủ, cho nên trước đó mới an bài cho hai người hôn môi, thử máy quay kỳ thật là làm cho tôi chọn lựa vị trí cho nhân vật tốt nhất.”

Nói đến chỗ này, đạo diễn Lý Nguy thẳng thắn nói: “Nếu đã dự định đem kế hoạch nói cho hai người, vậy về phần phối thượng nhân vật cũng nói cho hai người, trải qua lần quay thử hôm trước, tôi đã quyết định nhân vật có vị trí tiến công giao cho Kino, mà Đường Phong, khí chất bản thân cùng phòng thủ bị động vô cùng dung hợp, đối với quyết định này, không biết hai người suy nghĩ như thế nào, có bất luận thắc mắc gì liền có thể nói với tôi.”

“Tôi thì không có bất kì vấn đề gì, vô cùng hân hạnh được hợp tác với đạo diễn Lý Nguy đây.” Gần như là không có chút do dự cùng chần chừ, Kino liền trả lời như vậy.

Đường Phong ở một bên có chút sửng sốt, cậu thật không ngờ Kino dĩ nhiên đáp ứng sảng khoái như vậy.

Đạo diễn Lý Nguy có lẽ là một tấm biển vàng, chỉ là ảnh hưởng mà phim mang lại cũng không phải là điều mà bất cứ người nào có thể dự liệu được, có lẽ là tốt, cũng có thể không tốt.

Kino trả lời quả quyết khiến Đường Phong chấn động trong lòng, có cảm giác nói không ra lời, càng làm cho cậu có cái nhìn khác về Kino, người này thật sự nghiêm túc muốn đóng phim này đi…

“Như vậy, câu trả lời của tôi cũng giống như vậy.” Đường Phong vừa cười vừa nói.

Dù sao đã được sống lại, phải đi thử sức một chút các loại phim khác nhau, Kino đáp ứng sảng khoái như vậy, cậu cũng không muốn ra vẻ mình bảo thủ lại không phóng khoáng.

“Chỗ này có một ít tư liệu, gồm cả kịch bản, hai người kí tên vào hợp đồng bảo mật liền có thể lấy về xem kĩ một chút, ba tháng tới các cậu có thể tiến hành phỏng đoán cùng huấn luyện để phù hợp với nhân vật trong kịch bản, ba tháng sau sẽ chính thức khởi động máy quay.” Đạo diễn Lý Nguy vừa cười vừa nói: “Nhưng điều quan trọng nhất không phải cái này, trong phim dù sao cũng có vài phân cảnh thân mật, nếu như có thể tôi mong muốn hai cậu có thể ở chung nhiều một chút, đến lúc đó không nên quá mức xấu hổ cùng xa lạ.”

“Chúng tôi sẽ làm như vậy.” Kino hướng Đường Phong cười cười, có chút thân mật vỗ vai Đường Phong, vừa cười vừa nói: “Đạo diễn yên tâm đi, đến lúc đạo diễn quay lại, tôi cùng Đường đã là một đôi tình lữ ân ái rồi.”

“Tôi vẫn chưa đáp ứng anh.” Đường Phong đùa giỡn trả lời một câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.