Đặc Biệt Đích Ngươi (Đặc Biệt Đích Nhĩ)

Chương 41




Nếu như hiện tại hỏi Đường Phong cậu ghét nhất bị nghe được là câu nói nào, cậu nhất định sẽ không chút do dự nói chính là những lời Lục Thiên Thần đang nói.

“Chuyện này cậu không cần lo lắng, tôi sẽ xử lý.”

Nếu như nói trong một thời gian dài Đường Phong đều ở trước mặt Lục Thiên Thần làm bộ làm tịch, vậy thì sau khi trải qua thời gian bị bắt cóc cậu đã không còn phần thanh thản cùng kiên trì này nữa.

Cậu rất không nể tình hướng Lục Thiên Thần trở một cái mắt trắng: “Không phải vấn đề tôi có lo lắng hay không lo lắng, tôi đã bị quấn vào, tôi sao có thể ở bên cạnh giống như một người qua đường xem cuộc vui được?”

Đường Phong lại nhìn về phía Charles ngồi bên phải cậu: “Anh cũng cho rằng sau khi Tô Khải Trình bắt cóc tôi, bỏ thuốc tôi, sau đó tôi đem hắn trói lại, tát hắn, gõ vào ót hắn, đá vào trứng cùng tiểu Tô Khải Trình, hắn còn có thể coi tôi là một người qua đường cùng việc này không có chút quan hệ?”

“Thân ái, làm tốt lắm!” Charles giơ ngón tay cái lên, “Tôi hi vọng tiểu Tô Khải Trình của Tô Khải Trình sẽ không bao giờ đứng dậy nữa.”

Đường Phong cũng cho Charles một cặp mắt trắng, vừa tỉnh ngủ tinh thần cũng chấn hưng, nhất thời không khống chế được tâm tình, hai tay liền hướng về phía đùi của hai người đàn ông ngồi hai bên mà vỗ xuống.

Charles thuận thế nắm lấy tay Đường Phong, một bộ “Tôi và Đường Phong là cùng một chiến tuyến” đối Lục Thiên Thần đặt câu hỏi: “Tôi cảm thấy Đường Phong nói đúng, nếu như Tô Khải Trình bắt cóc Đường Phong đã nói lên tên kia đã đem Đường Phong trở thành người của chúng ta, mà không phải là người ngoài cuộc.”

Lục Thiên Thần bị bài xích một bên thoạt nhìn không có biểu tình gì đặc biệt, nhàn nhạt liếc mắt Đường Phong cùng Charles, gật đầu: “Được rồi, tôi có thể nói cho hai người biết.”

Đường Phong không thích bị cuốn vào những chuyện vô nghĩa, thế nhưng sau khi bị bắt cóc đồng nghĩa với việc cậu đã bị cuốn vào, vậy chí ít phải cho cậu biết được chân tướng.

“Tôi cùng Ca Trần làm một cái giao dịch, khi cậu ta xuất hiện tôi nhìn thấy tư chất của cậu ta không sai, liền dùng thân phận nhà đầu tư âm thầm phủng cậu ta, tôi cho cậu ta cơ hội cùng tài nguyên mà cậu ta sẽ thay tôi tiếp cận Tô Khải Trình lấy được tư liệu nội bộ của giải trí Tô thị.” Lục Thiên Thần vài ba cậu đã đem chân tướng nói ra.

Charles vỗ tay: “Cậu diễn xuất thật tốt, tôi thiếu chút nữa đã cho rằng cậu thật sự thích Ca Trần.”

“Chỉ là vài thủ đoạn cần thiết thôi.” Đường nhìn của Lục Thiên Thần lơ đãng rơi vào bàn tay của Đường Phong để yên trên đùi của hắn, ái muội giữa hắn cùng Ca Trần chỉ là vài thủ đoạn mê hoặc kẻ địch mà thôi.

Đường Phong thở dài: “Rất rõ ràng, kế hoạch của anh bại lộ rồi.” Cậu thu hồi hai tay khoanh trước ngực, lưng dựa vào ghế, vai tùy ý đụng chạm vào hai người kia.

“Thân ái, năng lực tiếp thu của cậu thật mạnh.” Charles nói.

Một cái lé mắt bay qua: “Vậy anh muốn tôi la to hay là khóc lớn đại náo?”

“Không, như bât giờ cũng rất tốt.” Khóe mắt có rút, Charles đột nhiên phát hiện hắn không có cách nào tưởng tượng hình dạng Đường Phong như một đứa ngốc mà hô to gọi nhỏ, hắn suy nghĩ rồi dựa vào trên vai của chàng trai, thầm thở dài, Đường Phong của hắn chính là như thế trưởng thành lãnh tĩnh trấn định làm cho người mê luyến, thỉnh thoảng lại gây ra chút việc thất kinh làm cho lòng người run bắn cả lên.

Việc này cũng không có gì không thể tiếp thu, bản chất của công ty giải trí vẫn là công ty, gián điệp kinh doanh tùy ý có thể thấy được, bất quá giống như Lục Thiên Thần đem ngôi sao làm gián điệp vẫn là tương đối hiếm thấy.

“Hiện tại Ca Trần chẳng phải sẽ rất nguy hiểm?” Nghĩ đến Tô Khải Trình bề ngòi nhã nhặn trong lòng biến thái, Đường Phong khó có thể tưởng tượng cái tên kia sẽ đối phó Ca Trần thế nào.

Charles chẳng đáng két một tiếng: “Không, tôi dám khẳng định hiện tại tên kia an toàn muốn chết.”

Đường Phong lộ ra biểu tình nghi hoặc cùng không giải thích được, có ý gì?

“Ca Trần bây giờ chân chính là người của Tô Khải Trình, cậu ta đã phản bội tôi.” Lục Thiên Thần lẳng lặng nhìn con đường thành thị vút qua ngoài cửa sổ, hạt mưa lạnh lẽo nện lên trên cửa xe, cửa se bịt kín một tầng sương mỏng khiến cho phong cảnh thành thị càng có vẻ lạnh lẽo.

Giống như đôi mắt Lục Thiên Thần, bịt kín một tầng sương lạnh.

Đường Phong hơi sửng sốt một chút, sau đó bừng tỉnh đại ngộ: “Điệp trong điệp?”

“Thân ái, cậu không đi làm đặc vụ thực sự rất đáng tiếc.” Charles lần thứ hai tán thán.

« Không đi làm diễn viên có thu nhập cao địa vị hảo thời gian công tác tự do lại chạy đi làm đặc vụ gián điệp thu nhập thấp không địa vị lại nguy hiểm, người kia nhất định là hư đầu. » Đường Phong sách một tiếng, cậu mới không phải kẻ ngu si.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.