Đặc Biệt Đích Ngươi (Đặc Biệt Đích Nhĩ)

Chương 18




Khu nhà biệt thự cao cấp, quần áo hàng hiệu, Lục Thiên Thần hiển nhiên là dự định đem Đường Phong đóng gói thành một ngôi sao có khuynh hướng cảm xúc, mà không phải cái loại bình dị gần gũi.

Nhưng trên thực tế cũng không tính là đóng gói, Đường Phong người này có khí chất vốn có của bản thân cùng với những vật phẩm xa hoa này thật sự rất hòa hợp, đương lúc chàng trai tiền đồ vô lượng này mặc vào trang phục của Gucci hay Louis Vuitton, đeo đồng hồ Thụy Sĩ hiệu Patek Philippe, Lục Thiên Thần cũng không nhìn thấy bất luận cái gì không hợp hoặc mang đến cảm giác áp chế trên người Đường Phong.

Có người mặc quần áo sang trọng cũng không đẹp, mà có người mặc kệ là mặc quần áo hạ giá hay sang trọng đều đẹp như nhau.

Có chút người trời sinh không là một diễn viên hay ca sĩ, mà có người trời sinh đã định định sẽ trở thành một cái siêu sao.

Chủ đề của buổi chụp ảnh hôm nay là —- tự do, nhiếp ảnh gia mong muốn Đường Phong có thể tận lực biểu hiện ra khí chất đặc biệt của mình, trầm tĩnh lại, không pha tạp, mọi người thích phẩm chất chân thành cũng thích người có phẩm chất này, ngôi sao làm dáng cũng không có bao nhiêu người thích.

Chụp ảnh tạp chí đối với Đường Phong chỉ như cưỡi xe nhẹ đi đường quen, mà cậu cũng không cần tìm cách che giấu hay tận lực gì cả, đến lúc ống kính nhắm ngay cậu, chàng trai này có thể bày ra tư thế hoàn hảo đầy quen thuộc.

Khởi đầu là một chút nho nhã anh tuấn, ảnh chụp mang theo hơi thở quý tộc hiện đại, những ảnh chụp này rất tốt, cũng rất đẹp, nhưng giống như nhiếp ảnh gia đã nói, Đường Phong cần đem khí chất đặc biệt của mình biểu hiện ra ngoài, nếu như cói đến ảnh chụp đẹp, trên đời này càng có nhiều người mẫu có thể làm tốt hơn cậu nhiều.

Cùng nhiếp ảnh gia hỗn chiến hồi lâu Đường Phong cũng nhập vào rồi, bắt đầu là nới lỏng chỉnh sửa cà vạt chỉnh tề, Nhiếp ảnh gia cấp tốc đem hình ảnh này ghi lại, nhiếp ảnh gia rất tán thưởng biểu hiện của chàng trai, một bên âm thầm may mắn động tác của mình đủ mau lẹ, hắn cho rằng là mình đã bắt được mặt mị lực thiên phú của Đường Phong.

Nhiếp ảnh gia đã chụp ảnh cho không ít ngôi sao, trong hàng trăm tấm ảnh chụp mới có thể chọn ra được duy nhất một tấm ảnh gọi là thành công, ngay lúc nhiếp ảnh gia cảm thấy may mắn vì hôm nay sớm bắt được “tấm ảnh thành công” của Đường Phong thì chàng trai này lại lấy tốc độ nhanh nhất để nói cho hắn biết, lúc này mới chr là bắt đầu mà thôi.

“Tôi nghĩ tới làm một ít tư thế mới.” Đường Phong tựa hồ có chút ngoạn điên rồi, đối với lần đầu tiên chụp ảnh sau khi sống lại, cũng ứng với chủ đề “tự do” này, cậu cần một chút phóng túng.

Nhiếp ảnh gia vừa nghe liền vui vẻ, bọn họ không sợ ngôi sao làm những tư thế lung tung bừa bãi, mà là những ngôi sao không dám đi nếm thử: “Có thể, chỉ cần cậu cảm thấy thoải mái là được.”

Sau đó Đường Phong đem cà vạt tháo xuống, dùng cà vạt đem hai tay của mình buộc cùng một chỗ, hướng màn ảnh làm một động tác vẻ mặt khoa trương lại hảo ngoạn, giống như đang sợ hãi than cậu bị trói lại rồi!

Nếu như nói lô ảnh chụp đầu tiên là thể hiện một thân nam nhi đầy mị lực của Đường Phong, như là thành thục, ổn trọng, giỏi giang cùng quý khí, như vậy những bức ảnh chụp phía sau chỉ có một đại nam nhân mang chút tính cách trẻ con.

Đường Phong hướng màn ảnh lộ ra một nụ cười tươi rói, quần áo mất trật tự dựa vào trên ghế salon, một chân rơi trên mặt đất, một chân khoát lên tay vịn của ghế sô pha, cái loại tư thế mở rộng này có đôi khi khiến nhân viên công tác ở hai bên mặt đỏ tim đập.

Ấn tượng của khán giả đối với Đường Phong đại khái dừng lại ở những từ ngữ không chút sáng tạo như “mỹ nam cổ điển” “ôn nhuận nho nhã” , nhưng nếu như bọn họ thấy được loạt ảnh chụp này của Đường Phong nhất định sẽ đổi mới cách nhìn, người nam nhân thoạt nhìn ổn trọng này sẽ híp mắt cắn ngón tay, sẽ trừng đôi mắt vô tội lại đáng thương để lấy lòng, cũng sẽ lộ ra biểu tình hung ác độc địa tràn đầy sát khí…

Chụp ảnh tạp chí thuận lợi trước nay chưa từng có, nhiếp ảnh gia không biết mệt mỏi cùng Đường Phong loạn chuyển khắp nơi trong khu nhà cao cấp, Lục Thiên Thần vẫn luôn đứng nhìn bên cạnh, không có ngăn cản bất kì hành động nào của Đường Phong, người này chẳng những có tiềm chất trở thành siêu sao, thậm chí cũng có thể đi làm người mẫu.

Một ngày đối mặt với ống kính, cả người Đường Phong phát ra mị lực làm cho người khác không dám nhìn thẳng, Lục Thiên Thần có đôi khi sẽ sản sinh một loại ảo giác, Đường Phong bình thường cùng hắn nói chuyện phiếm thật sự là Đường Phong đang đứng trước ống kính kia sao?

Tác phong hành sự của Đường Phong rất dễ khiến người khác trở thành bằng hữu của cậu, nếu như nhiếp ảnh gia không phải là còn có công việc vào buổi chiều, phỏng chừng bọn họ còn có thể uống xong trà buổi trưa rồi tâm sự cả ngày.

Chụp ảnh giằng co nửa ngày đều rất thuận lợi.

“Ở lại ăn cơm, Charles cũng sẽ đến.” Sau khi tổ chụp ảnh cho tạp chí rời đi, Lục Thiên Thần liền nói.

Nghe tựa hồ không phải chờ mong kẻ khác như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.