Dã Thú Dưới Váy Em

Chương 14: 14: Tính Khí Bộc Phát




Sau khi nge giọng điệu khủng khiếp ấy đến hỏi con mình. Anh Hùng sợ đến toát mồ hôi hột. Anh đoán rằng thằng nghịch tử đã gây ra chuyện gì rồi. Nhưng anh Hùng vẫn điềm đạm hỏi lại bọn người kia

_ thằng Dũng là con tôi. Các anh tìm nó có việc gì.

Vừa xác nhận đã đúng nhà thì cả đám lập tức xuống xe mà rồng rắn theo nhau vào trong nhà. bọn chúng ngồi trật cả ghế mà không cần ai mời. Sau khi đã yên vị một thằng ra dáng đại ca đập xếp giấy photo ra bàn rồi mới nói

_ thằng con anh nợ tôi 20 triệu. có bản photo sổ hộ khẩu làm tín chấp. giờ nó không có khả năng chi trả và trốn rồi. thể nên anh xem thu xếp trả nợ cho tôi.

Từ lúc bọn chúng vào nhà anh Hùng cũng đã nghĩ đến mọi khả năng xấu nhất mà chuẩn bị tinh thần nên vẫn cương quyết nói.

_Nó còn chưa đủ tuổi vị thành viên. Các anh dám cho 1 đưa trẻ vay tiền là các anh sai. Hơn nữa tôi không phải người vay. Thì tôi không có nghĩa vụ trả nợ cho các anh

Bà cụ Sung biết thằng cháu yêu dây dưa với dân xã hội thì lo lắng cho cháu đến run rẩy cả người. Nay lại nge con trai phủi trách nhiệm thì lại càng sợ hãi hơn. bà cụ nghĩ đến thằng Dũng sẽ bị hại. nhưng không biết phải làm sao. Trong người cũng chẳng có gì đáng giá. Thế nên chỉ biết khóc lóc mà đấm ngực thùm thụp. Ở ghế bọn lưu manh cũng chẳng hài lòng với câu trả lời của anh Hùng nên thằng cầm đầu lại đập bàn thị uy.

_ nó là con anh mà anh phủi tay như không được ạ. Không nói nhiều nữa. tiền của tôi là xương là máu. 1 tuần nữa tôi không nhận được tiền thì thằng Dũng đưa bàn tay nào nhận tiền thì trả tôi bàn tay đó. Chứ nó không trốn khỏi tai mắt của tôi đâu. Lại càng không nuốt tiền của tôi dễ dàng được. Mọi chuyện bây giờ sẽ như thế nào thì tùy anh lựa chọn

Anh Hùng tuy cũng không muốn chúng làm hại con trai. Nhưng vẫn mạnh miệng đáp lại.

_ các anh đừng tưởng trên đời vô pháp vô thiên nên muốn làm gì thì làm nhé. Còn tôi thì không có đồng nào để trả các anh đâu.

Tên kia trừng mặt hỏi lại cũng như là để đe dọa gia chủ

_ anh khẳng định một lần nữa là anh không đứng ra trả nợ cho nó có phải không.

Anh Hùng đáp lại.

_ bên anh sai. bởi đáng nhẽ ra ngay từ đầu bên anh không được cho thằng bé chưa đủ tuổi trưởng thành vay số tiền lớn như vậy. Anh hãy thử nghĩ xem với số tiền ấy nó làm những gì.

Dường như hết kiên nhẫn. Tên đại ca gắt lên.

_ nó làm gì thì anh tự đi mà hỏi nó. Tôi không có thời gian nói đạo lý với các người. Anh nói không trả thì để tôi đi tìm nó. Vậy thôi.

Trước lời uy hiếp của của bọn đó. anh Hùng không nao núng cũng chẳng tỏ ra nhún nhường. Bà cụ Sung thấy thái độ của con trai thì giận lắm. lại lo lắng cho thằng cháu nên vội vàng van xin bọn côn đồ

_ tôi xin các anh thư thư cho một thời gian. Nhất định bà già nay sẽ trả nợ cho nó. các anh đừng làm hại cháu tôi

Bọn kia không không đáp lại lời bà cụ. nhưng tên đại ca hất hàm gọi bọn đàn em.

_ đi về thôi chúng mày.

Tức thì bọn kia đồng loạt nhấc mông đứng lên ra về. con chó con đang nằm ở bậu cửa thấy đống người huỳnh huỵch bước qua nó sợ hãi đến nỗi run cầm cập mà đái luôn vào mũi giày của một thằng trong bọn ấy. Khiến thằng này điên tiết đá mạnh vào bụng con chó làm nó bị bắn vào một góc và rất đau đớn mà kêu lên " oẳng, oẳng...oẳng " nge đến nao lòng. còn bọn kia cũng đã quay xe phóng ra đường làng. tiếng nẹt bô ầm ầm huyên náo cả 1 khoảng trời.

*

* *

Ở cái làng có nhiều mẹ rảnh háng chuyên rình chuyện người ta để ngồi lê đôi mách thì biến nhà anh Hùng là cực căng. Dĩ nhiên làm sao qua được tai mắt của mấy bà. Đến nỗi khi chị Thu đang đốt rơm ở ngoài đồng để chuẩn bị trông ngô thì đã có người nói đến tai.

_ thằng Dũng nhà cô nge đâu vay nợ xã hội đen. hôm nay chúng nó đến nhà đòi kia kìa.

Chị Thu giật mình hỏi người đó.

_ có thật không. Sao bác biết.

Người này đáp lại dửng dưng.

_ nge bảo 1 đám đến đòi xiết nợ. Bà Hạnh với bà Loan còn đứng ở cổng ngó vào xem. Cả làng đồn ầm lên rồi.cô về nhà thì sẽ rõ.

Chỉ nge có vậy chị Thu hốt hoảng vất cả cây gậy khều rơm ngoài ruộng mà chạy một mạch về nhà.

Vừa vào tới sân chị Thu đã thấy mẹ chồng vòng tay ôm gối khóc tu tu còn anh Hùng thì tỏ vẻ buồn bã châm điếu thuộc hút. Ở góc nhà con chị vẫn ngủ ngoan trên nôi. Đến tải thóc vụ này vừa phơi khô chưa cất vẫn còn đấy. Nói chung không mất mát thứ gì như là kiểu bị xiết nợ. Vậy là chị Thu an tâm lại gần hỏi chồng.

_ nhà có chuyện gì à,mà em nge người ta nói bị xiết nợ.

Anh Hùng trầm ngâm đáp

_ thằng Dũng vay xã hội đen 20 triệu. chúng nó đến đây đòi.

chị Thu nge từ chính miệng chồng mình khẳng định thì sợ hãi, miệng lẩm bẩm

_ trời ơi. Sao lại như thế được. Bây giờ phải làm thế nào.

Anh Hùng buông một câu bất lực

_ kệ nó.

Chị Thu không biết nói gì lúc này lên cũng im lặng. Bà cụ Sung liền thay đổi thái độ khác hoàn toàn với những hôm trước mà cầu xin.

_ chuyện đã thế này rồi. Mẹ xin 2 con cứu lấy nó, cứu lấy đứa cháu ngu dại của mẹ. nhất định lần này nó sẽ nhận ra sai lầm. Dù gì nó cũng là máu mủ nhà ta

Chị Thu đáp lại mẹ chồng

_ mẹ để từ từ để bọn con tính

Còn anh Hùng thì lại nói.

_ mẹ có biết càng ngày nó càng hư thân không. Lần này sẽ có lần sau. Mẹ đừng dung túng cho nó nữa. hơn nữa số tiền ấy nhà mình kiếm đâu ra. Cùng lắm là đưa ra pháp luật

Bà cụ Sung nge chừng con trai không nhất trí lên lại trở mặt ngay.

_rút cục anh không muốn cứu con anh phải không. loại bố như anh đáng chém lắm. loại vô tình vô nghĩa. Tôi phải cầu cho tôi được sống lâu trăm tuổi để chờ xem sau này thằng Dưỡng nó lớn nó ngoan đến thế nào hay là báo nợ đến cả tỷ nhé. liệu lúc ấy anh có bán nhà, bán đất cứu nó không. Con bây giờ anh không cứu thằng Dũng thì tôi cứu

Anh Hùng dương như đã chai lì mà không cảm xúc. Chị Thu thì ú ớ không nói lên lời. về phần bà cụ Sung thì đứng dậy vớ lấy cái nón đội lên đầu rồi lật đật chạy sang nhà con trai cả.vừa đến cửa bà cụ đã lớn tiếng gọi con dâu

_ Dung ơi, Dung à. Ra mẹ bảo.

Chị Dung từ buồng đi ra từng bước đủng đỉnh rồi đáp lại mẹ chồng

_ mẹ gọi con có việc gì. hay lại nói chuyện thằng Dũng vay xã hội đen ý hả. Nói trước là con không có tiền đâu. Con con đang lo đôn đáo chạy chỗ sẵn cho thằng Hậu. hè sang năm nó ra trường còn có việc luôn. chứ nó cứ bám lấy bố mẹ thì con chết.

Bà cụ Sung lại ngọt nhạt nói với con dâu cả.

_ nào mẹ đã để cho anh chị thiệt đâu nào. chúng mày giúp mẹ cứu cháu chứ không thì bọn kia bắt được sẽ hành hạ nó đến chết mất.

Chị Dung vênh mặt nói.

_ thế mẹ tưởng tiền là lá cứ ra cây là vặt được đấy hả.

Bà cụ Sung vẫn cố nài nỉ.

_ hay mẹ gán mấy thửa ruộng cho nhà anh chị nhé. Dù gì cũng sang tên thằng Hùng rồi.

Nge thế chị Dung vội đổi thái độ mà đáp lại.

_ thì mẹ ngồi xuống ghế đã. Rồi mình bàn chuyện

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.