Đã Một Thời Tình Thâm

Chương 48: Anh Nhìn Đến Mức Hơi Xuất Thần




- Lão đại, ta thành công rồi, ta thành công rồi...

Hoàng Minh nhíu mày, giọng Tiểu Ngư Nhi mà, tên này bế quan 2 tháng rồi, hôm nay đã ra?

- Lão đại, ta luyện được rồi, luyện được rồi. 

Tiểu Ngư Nhi ôm lấy Hoàng Minh mà khóc ròng, cả người bẩn thỉu. Hai tay không ngờ ôm lấy Hoàng Minh, nước mắt nước mũi tùm lum.

- Bình tĩnh nào, kể ra ta nghe đi!

Hoàng Minh cũng xúc động, Tiểu Ngư Nhi vâng dạ hai cái, lấy tay quệt qua nước mắt, giơ ra một lọ đan dược, chậm rãi đổ ra tay được 2 viên đan màu xanh, tròn xòe.

Hoàng Minh ngơ ngẩn.

- Là Cương Thánh Đan, là Cương thánh đan đó lão đại. Đệ đệ thành công rồi. Đệ là đan sư cấp 5 rồi. Hu hu

Hoàng Minh nhìn Tiểu Ngư Nhi cũng không nhịn được vui sướng. Hai mắt không hiểu sao cứ nhòe đi.

- Nào, mau nín ngay, từng này rồi còn khóc, đây là chuyện vui. Không được, phải thông báo cho toàn bộ đảo, ngay bây giờ tổ chức ăn mừng.

Hoàng Minh không nhịn được. Đã chung vui, không cần biết giờ là thời gian nào.

Nhận được lệnh của Hoàng Minh, thiếu niên gác cửa nhanh chóng chạy lên lầu trên, bật đèn gian hiệu.

- Reng reng reng!

Âm thanh báo hiệu lập tức làm cả đảo dậy sóng. Tất cả người trên đảo ngay lập tức vứt bỏ hết tất cả việc làm. Nhanh chóng xuất hiện tại sảnh đường.

Hoàng Minh lúc này đang chắp hai tay đứng trước một bệ tường lớn. Phía dưới là một khoảng sân rộng. Dưới sân đều có bàn dài, ghế ngồi. Xung quanh được mắc đèn điện sáng trưng.

Hoàng Minh trong lòng có chút than thiết. Phú Quốc đảo 3 năm trời, phát triển cực kì mạnh mẽ, số lượng người đã tới gần 800. Toàn bộ đều là thiếu niên, nam hài nữ hài tại. Đây là thế lực mà Hoàng Minh nuôi dưỡng 3 năm qua.

- Lão đại, chuyện gì mà báo động giữa đêm thế này?

Ngáp một cái thật to, một thiếu niên điển trai, cao ráo, than người mặc một bộ màu vàng đồ nhẹ.

- Chuyện vui, cứ về chỗ đã.

Lần lượt người từ 4 phía đảo đều tề tụ.

- Lão đại, toàn bộ đảo 825 người có mặt 810. Vắng 15 canh gác cùng tuần.

Một thiếu niên mặc bộ áo màu đen, thắt lưng dắt một đại đao to, mặt mũi kiên nghi đứng ra bẩm báo.

- Được rồi Vô Kỵ!

Hoàng Minh gật đầu. Hắn đứng trên bệ cao nhìn xuống dưới, tất cả mọi người đều đang nhìn hắn. Không hề có tiếng động nào. Hoàng Minh ưng ý, gật đầu.

- Hôm nay tập trung tất cả đảo vì có chuyện vui cần thông báo. Đây là điều vinh hạnh nhất cần được toàn bộ đảo biết đến.

Hoàng Minh cất cao giọng.

- Tiểu Ngư Nhi của chúng ta, chúng thức đặt chân lên đan sư cấp 5.

Hoàng Minh hùng hồn tuyên bố.

Rào rào rào, tràng vỗ tay nhiệt liệt vô cùng, hưởng ứng niềm vui.

- Ngươi nghe thấy không, thiếu úy Tiểu Ngư Nhi lên đến đan sư cấp 5. Thật tài giỏi.

Một kẻ xì xào.

- Ngươi yên lặng đi, ta nghe thấy, cẩn thận bị phạt!

Thiếu niên bên cạnh nhắc nhở.

Hoàng Minh giơ tay, tất cả lại yên lặng.

- Hôm nay, nhân niềm vui này, ta tuyên bố sẽ thưởng 3 ngày nghỉ ngơi toàn đảo.

Lời hắn vừa cất ra, toàn bộ đảo vui mừng hét ầm lên. 3 ngày nghỉ ngơi, thật thoải mái.

- Thiếu gia muôn năm, ha ha ha!

Tiếng vui cười theo toàn đảo vang lên. Ngay sau đó là ăn uống và hát hò.

Riêng ban chính giữa, là đám Hoàng Minh cùng Tiểu đệ ngồi.

- Lão đại, vậy là Tiểu Ngư Nhi đã là đan sư cấp 5, ngươi vẫn là chưa lên sao?

Đoàn Dự hỏi.

Hoàng Minh lắc đầu, hắn mới là đan sư cấp 3 thôi. Về việc luyện đan hắn không chú ý mấy. Nếu muốn, với sự giúp đỡ của hệ thống hắn đã lên tới cao hơn rồi.

- Mập mạp, 1 tháng nữa là tới lễ trưởng thành, ngươi chuẩn bị về chứ?.

Vũ mập mạp 3 năm chưa thèm về nhà, đang gặm một đùi gà, nghe Hoàng Minh hỏi, hắn cười hà hà:

- Về chứ, về chứ, lần này Mập Mạp ta phải là đệ nhất Vũ gia.

Cả bàn cười vui vẻ.

- Lần này sẽ tới cổ vũ hai người!

Thiếu niên mặc đồ trắng tinh, tay cầm cây quạt phẩy phẩy, giọng nói nhẹ nhàng ngoài Chu Du thì chẳng còn ai nữa.

- Lãi đại, Điêu Thuyền tỉ đang tu luyện rồi, ta không dám phá quan mời.

Lệnh Hồ Sung đi tới, ngôi xuống nói.

- Không sao hết, tới uống đi!

Hoàng Minh gật đầu.

- Lão đại, lần này lễ trưởng thành ngươi tới là Vân Nam thành hả.

Triệu Vân hỏi:

- Đúng vây? Có chuyện gì sao?

Triệu Vân uống hết một ly, sau đó nói;

- Đệ muốn đi theo một chuyến, đệ cần gặp một người.

Triệu Vân nói xong, không ngờ mặt có chút hơi đỏ.

- Là ý trung nhân sao?

Kiều Phong ha ha cười lớn, cả bàn lại náo nhiệt vô cùng với chủ đề mới.

Hoàng Minh nhìn đám tiểu đệ, hắn vui mừng. 3 năm tất cả đều trưởng thành, đều mạnh mẽ. Nhất định, 1 tháng nữa là lễ trưởng thành. Sau đó sẽ là Sinh Vân tuyển vào 4 tháng sau.

- Lão đại, ngươi sao vậy?

Chu Du thấy Hoàng Minh không đúng, hỏi thăm.

- Không vấn đề gì, nào, tới, một ly nữa.

Hoàng Minh giơ cao chén rượu.

- Một hai ba, uống!

Tiếng hét từ bàn chính đến bàn phụ, đêm nay Phú Quốc Đảo vô cùng náo nhiệt.

Vân Nam Thành

Hoàng Gia.

- Gia chủ, 1 tháng nữa Tiểu thiếu gia sẽ hồi phủ. Lần này lễ trưởng thành, ta tin tiểu thiếu gia sẽ trở thành tâm điểm lớn nhất!

- Ha ha ha, Hoàng Tính à, ngươi nói xem, tiểu tử đó bây giờ là cái gì cảnh giới rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.