Dạ Huyết

Chương 33






Vì vậy, mãi cho đến khi bắt đầu cùng Tử Thụ và Tử Hiên đi đến nơi mà huynh muội Tử La cất chứa lương thực, xe ngựa cũng bắt đầu lộc cộc chậm rãi chạy về phía trước, Dung Phong mới hoàn toàn yên tâm

Dọc theo đường đi, Tử Thụ, Tử Hiên cùng Dung Phong vô cùng thuận lợi lấy được ba trăm tấn lương thực để đoàn người của Dung Phong vận chuyển đến biến thành

Thấy đoàn người Dung Phong đi càng lúc càng xa, lúc này Tử Thụ, Tử Hiên mới cùng nhau đi trở về phủ

Mà khi Tử Thụ và Tử Hiên về đến nhà thì sắc trời bên ngoài đã tối hẳn, Tử La và Tiểu Lục vẫn ngồi đợi bọn họ trở về để cùng ăn cơm

Thấy Tử La và Tiểu Lục đến giờ này vẫn3chưa ăn cơm tối mà đang ngồi chờ mình, Tử Thụ và Tử Hiên nhìn thấy mà đau lòng vô cùng, vì vậy khi vừa biết bọn họ còn chưa ăn cơm liền lập tức bảo Xuân Hoa, Hạ Hà đi dọn cơm lên

Tử La thấy Tử Thụ và Tử Hiên quan tâm đến mình và Tiểu Lục như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp, nhưng so với ăn cơm tối, bây giờ nàng càng lo lắng cho tình huống của Dung Phong và mọi người bên kia hơn

Vì vậy, Tử La nói với Tử Thụ và Tử Hiên rằng nàng và Tiểu Lục chưa đói bụng cho nên mới quyết định cho mọi người trở lại rồi ăn sau cũng được, vừa thấy bọn họ ngồi xuống, nàng liền vội vã dò hỏi tình hình của Dung Phong

“Dung1đại ca đã lấy được đủ lương thực chưa? Mọi chuyện vẫn thuận lợi chứ?” Lúc này, Tiểu Lục cũng giống Tử La, vô cùng lo lắng tình hình của Dung Phong, cho nên vừa nghe thấy Tử La hỏi vậy nên cũng lập tức hỏi theo, “Phải đấy, phải đấy, đại ca, nhị ca, hôm nay mọi chuyện vẫn suôn sẻ chứ?”

“Ừ, mọi chuyện đều tốt, đoàn người của Dung đại ca đã lên đường rồi, nếu không gặp phải chuyện gì thì tối nay có lẽ sẽ đến huyện

Được rồi, sự việc về sau chắc chắn Dung đại ca đã có tính toán cả rồi, chúng ta cũng không giúp thêm được gì, bây giờ chúng ta nên ăn cơm đi thôi.” Nghe Tử La và Tiểu Lục hỏi như vậy, Tử Thụ cũng trả lời chi tiết, rồi lên6tiếng thúc giục mọi người nhanh chóng ăn cơm tối

Tử La cũng biết những lời Tử Thụ nói đều là sự thật, hơn nữa chuyện về sau, bọn họ thật sự không thể giúp thêm được gì nữa, vì vậy sau khi nghe xong cũng không có ý kiến khác, chỉ chuẩn bị cùng Tử Thụ đi ăn cơm tối.

Sau bữa cơm tối là thời gian mà bốn huynh muội bàn bạc chuyện gia đình, đây cũng xem như là thói quen nhiều năm nay chưa từng thay đổi.

Sau khi mọi người đã thảo luận xong chuyện trong nhà, Tử La hơi do dự một chút nhưng vẫn hỏi ra sự lo lắng trong lòng mình hồi chiều, “Đại ca, nhị ca, Tiểu Lục, ba người cảm thấy tình hình ở biên thành của Mạc đại ca có thật sự đơn giản4giống như lời mọi người đang truyền miệng nhau bên ngoài, hoặc là giống như lời nói của Dung đại ca hay không?” Nghe Tử La hỏi câu ấy, trong lòng Tử Thụ, Tử Hiên và Tiểu Lục đều lo lắng.

“A La, sao muội lại hỏi như vậy?” Tử Thụ vô cùng bình tĩnh cầm lấy cái cốc trên bàn lên uống một ngụm, sau đó thả cốc về vị trí cũ.

“Không hiểu tại sao sau khi nghe thấy Dung đại ca không cẩn thận nói tới chuyện Mạc đại ca lạnh nhạt với muội, muội liền cảm thấy có lẽ tình hình ở biên quan không hề đơn giản như chúng ta tưởng tượng

A La luôn cảm thấy hình như Mạc đại ca và Dung đại ca có chuyện gì đó giấu chúng ta

Còn nữa, đối với sự hiểu biết của3A La với Dung đại ca, khi Dung đại ca nói những năm gần đây Mạc đại ca đã dần dần xa cách chúng ta, A La cảm thấy đó là sự thật, hoàn toàn không phải là do Dung đại ca vì đố kỵ nên mới cố ý nói xấu Mạc đại ca như thế!”

Tử La lo lắng và tiếp tục nói ra nghi vấn trong lòng mình, “Mọi người thử suy nghĩ xem, mấy năm gần đây, Mạc đại ca thật sự càng ngày càng ít liên lạc với huynh muội chúng ta, về sau thì hầu như không hề liên hệ gì với chúng ta luôn.”

“Mặc dù sự vụ trong quân rất nhiều, nhưng chắc cũng không đến nỗi khiến Mạc đại ca không có thời gian để ý tới hoặc là hồi âm cho chúng ta chứ? Hơn nữa, muội chắc chắn Mạc đại ca sẽ không vô duyên vô cớ mà xa lánh chúng ta, muội tin tưởng nhân cách của Mạc đại ca, cũng tin rằng huynh ấy thật sự đối xử rất tốt với muội

Cho nên, muội thấy nhất định đã xảy ra chuyện gì đó khiến Mạc đại ca phải cố tình làm như vậy.”

Sau khi nghe Tử La phân tích một hồi, trong lòng Tử Thụ, Tử Hiên cùng Tiểu Lục đều cảm thấy kinh hãi!

Thật sự không dễ lừa mà! Đây là suy nghĩ chung của Tử Thụ, Tử Hiên và Tiểu Lục.

Lần này, Tử Hiên lại là người có phản ứng trước tiên, “A La nói cũng đúng, nhưng huynh thấy đây có lẽ chỉ là lời nói vui đùa của Dung đại ca mà thôi, mà Dung đại ca ắt hẳn cũng sẽ không nghĩ nhiều đến vậy đâu

Cho nên, muội không nên quá lo lắng, tự hù dọa mình.”

“Đúng đấy tam tỷ tỷ, nếu Mạc đại ca thật sự đã xảy ra chuyện hoặc gặp phải chuyện lớn gì đó thì chúng ta nhất định cũng phải sẽ nghe được phong thanh chứ

Hiện giờ, tin tức đang truyền bên ngoài cũng giống lời nói của Dung đại ca, cho thấy biển quan Đại Tề chúng ta đang chiếm ưu thể là sự thật

Cho nên có lẽ Mạc đại ca và mọi người sẽ không xảy ra chuyện lớn gì đâu.” Tiểu Lục vừa nghe thấy vậy cũng kịp thời phản ứng lại, phụ họa Tử Hiển

Tử Thụ suy nghĩ sâu hơn Tử Hiên, Tiểu Lục một tầng, cậu biết Tử La rất quan tâm đến Mạc Vân Thiên, nếu bọn họ ai cũng nói những câu sáo rỗng như Mạc Vân Thiên không sao cả, nàng không cần lo lắng cho hắn thì cậu có thể khẳng định chẳng thể nào thuyết phục được Tử La cũng như khiến nàng an tâm hơn.

Vì thế, sau khi suy nghĩ một hồi, cậu nói: “A La, Tử Hiên và Tiểu Lục nói rất đúng

Nhưng sự lo lắng của muội cũng không phải dư thừa

Nếu như muội vẫn không thể yên tâm tình hình của Mạc Vân Thiên, vậy thì đại ca sẽ cho người lưu ý mọi hành động ở biên quan, nếu thật sự có biến cố phát sinh, mà khả năng của chúng ta có thể giúp đỡ thì chắc chắn chúng ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn

Đến lúc đó, nếu như bọn họ cần chúng ta trợ giúp thì chúng ta tuyệt đối không khước từ.”

Quả nhiên sau khi nghe thấy Tử Thụ nói sẽ cho người lưu ý tình hình biên quan cũng như thời thời khắc khắc chuẩn bị giúp đỡ Mạc Vân Thiên thì sắc mặt của Tử La cũng nhẹ nhõm hơn nhiều

“Được, A La nghe theo đại ca, có lẽ Mạc đại ca thật sự không có xảy ra chuyện gì đâu, là do muội suy nghĩ nhiều

Nếu chúng ta luôn tập trung chú ý tới tình hình ở biên quan thì chắc chắn sẽ kịp thời trở tay để không xảy ra bất kỳ sai lầm nào.”

Thấy cuối cùng cũng đã thuyết phục được Tử La, Tử Thụ, Tử Hiên cùng Tiểu Lục đều nhẹ nhõm.

***

Nói tới Dung Phong, dọc theo đường đi tới biên quan thật sự không thể nào yên ổn được!

Bên phía Dung Phong đã phải theo mấy nhóm người tới vận chuyển lương thảo, cộng thêm mấy đoàn xe dùng để đánh lạc hướng kẻ ngoài, cho nên bọn họ lấy tổng cộng mười đội ngũ trước sau lên đường đi về biến thành.

Mà dọc theo đường đi, trong đó có hai đoàn xe gặp phải sơn tặc

Cũng may trong đó có một đoàn xe là bọn họ dùng để tung hỏa mù cho nên không hề có tổn thất.

Mà một đoàn xe khác thì có chở lương thảo thật, có điều đoàn xe này lại là đội ngũ vận chuyển ít lương thảo nhất, ước chừng chỉ có năm mươi tấn, hơn nữa đội ngũ áp tải có nhiều người cho nên tổn thất cũng chỉ khoảng hai mươi lăm tấn mà thôi.

Cuối cùng, khi đoàn xe của Dung Phong đi tới biến thành, khi nhìn thấy Mạc Nhất đi tới tiếp viện bọn họ, cuối cùng hắn mới lộ ra một nụ cười sau một chuỗi ngày phải chịu khổ

Bởi vì đoàn xe của Dung Phong là đội ngũ cuối cùng trong nhóm vận chuyển lương thảo, mà khi bọn họ thành công vận chuyển tới biến thành cũng đồng nghĩa rằng những đoàn xe trước cũng đã an toàn.

Khi Dung Phong được Mạc Nhất dẫn tới trước lều chủ soái của Mạc Vân Thiên, Mạc Vân Thiên đã đi từ bên trong ra đón, còn có Mạc nhị thúc và Mạc Tam, Mạc Tứ cùng đi, họ hầu như không rời khỏi Mạc Vân Thiên.

Thấy Mạc Vân Thiên đích thân ra đón, tâm tình của Dung Phong cũng kích động lên, không chờ Mạc Nhất mà ngay lập tức bước nhanh lên phía trước

“Nhị ca, may mắn không phụ ủy thác, đệ đã vận chuyển lương thảo đến rồi!” Từ lúc chuẩn bị lương thảo đến khi thành công vận chuyển đến biến thành, dọc theo đường đi, lòng đầy lo sợ nơm nớp, giờ phút này Dung Phong lại chỉ nói ra một câu ấy

“Tốt lắm, đệ cực khổ rồi!” Mặc dù giọng điệu của Mặc Vân Thiên vẫn lạnh nhạt như thường ngày, nhưng đám người Dung Phong, Mạc nhị thúc vốn hiểu biết tính tình của hắn vừa nghe liền hiểu được đó đều là lời nói xuất phát từ đáy lòng

Quen biết Mạc Vân Thiên nhiều năm như vậy, Dung Phong làm sao có thể không hiểu Mạc Vân Thiên

Nếu như muốn Mạc Vân Thiên nhiệt tình với hắn như khi đối xử với Mạc Nhất, Mạc Tam thì mới là chuyện dù mơ cũng không dám mơ.

Cho nên khi thấy Mạc Vân Thiên phản ứng như vậy, Dung Phong cũng không nghĩ ngợi nhiều, cũng không để bụng hay bất mãn, chỉ ha ha cười to, “Ha ha ha..

Cực khổ này chẳng thẩm thấp vào đâu, có thể làm việc cho nhị ca đều do Dung Phong cam tâm tình nguyện

Có điều nếu như nhị ca và mọi người muốn cảm ơn đế thì tối nay hãy uống với đệ một chén đi.” “Được, vậy tối nay đệ cùng đám Mạc Nhất đi uống một chén đi, miễn đừng làm lỡ việc chính là được.” Nghe vậy, Mạc Vân Thiên không có ý kiến gì, gật đầu liền đồng ý.

Nhưng mà Dung Phong nghe thấy Mạc Vân Thiên không nói sẽ cùng mình uống một chén, lập tức có vẻ không hài lòng, “Nhị ca, vậy còn huynh? Huynh cũng cùng chúng ta đi, thế nào?”

Mạc Vân Thiên nghe Dung Phong hỏi như vậy, liền biết biểu đệ này của mình vẫn không đổi được tính nết, nhưng mà sau khi nhớ lại chuyện lần này mình đã ủy thác bọn họ đi vận chuyển lương thảo đến biến quan, cho nên chỉ nghĩ một lát rồi gật gật đầu trả lời, “Cũng được!”

“Cứ quyết định như thế nhé!” Dung Phong nghe vậy liền mừng rỡ, nói với cả Mạc Tam đang đứng bên cạnh Mạc Vân Thiên: “Tiểu Tam, ngươi mau đi chuẩn bị một ít rượu cùng thức ăn cho bữa tối đi

Tối nay chúng ta phải mở tiệc chúc mừng mới được!”

Mạc Tam nghe Dung Phong căn dặn liên hoan hô một tiếng rồi đồng ý rất to, sau đó không thèm đợi những người khác kịp phản ứng đã chạy mất như một làn khói trắng

“Chúng ta đi vào trong nói chuyện đi!” Sau khi Dung Phong hàn huyên vài câu với Mạc nhị thúc, Mạc nhị thúc liền dẫn tất cả mọi người đi vào lều trại của Mạc Vân Thiên.

Sau khi đi vào, Dung Phong lập tức kể lại đại khái chuyện mình làm sao kiếm được lương thảo, còn có những chuyện xảy ra trên đường vận chuyển nữa.

Dĩ nhiên, trọng điểm vẫn luôn nhắc tới mấy huynh muội Tử La đã giúp đỡ bọn họ chuẩn bị và vận chuyển lương thảo như thế nào

Ngoài ra, Dung Phong cũng nói đến một ít tình huống kỳ lạ khi gặp phải sơn tặc trên đường vận chuyển lương thảo đến biến thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.