Chí Dị Huyền Nghi Hệ Liệt: Dạ Đàm Bồng Lai Điếm

Chương 42: Giường thêu mưa gió




Cả đấu trường hướng nhìn theo ngón tay Lakjhal, chỉ thấy cậu chỉ vào một con rồng màu xanh nhạt khá ốm yếu thuộc tộc Rồng Gió, ma lực trên người cũng không được tính là mạnh mẽ, thậm chí có thể xem như phế thải trong loài Rồng.

Cả đấu trường ồ lên tiếng cười đầy chế nhạo khiến con rồng cúi đầu, rồng bóng tối Acnologia nói với một con rồng cách đó không xa:

-Dulasia, ngươi xem tộc ngươi có một tên phế vật đến mức con người cũng chọn nó để đấu đấy, xem cái cách nó rụt đầu kìa, ta hoài nghi nó không phải là rồng mà là rùa đấy, ha ha ha….

Con rồng tên Dulasia chỉ khẽ hừ mạnh một tiếng rồi cũng không để ý nữa, hiển nhiên cũng đồng ý với điều này.

Đấu trường vang lên tiếng giễu cợt, con rồng đáng thương run rẩy đi lên đấu trường trong tiếng chửi rủa và chế nhạo của đồng loại. Lakjhal thấy thế thì chỉ lạnh nhạt nói một câu:

-Ta cảm thấy ngươi chính là đối thủ xứng tầm nhất, ngươi còn che dấu đến bao giờ nữa, vẫn chấp nhận bị lũ phế tài kia chửi rủa, giẫm đạp sao?.

Con rồng co người và liên tục lắc đầu với ánh mắt đáng thương.

Lakjhal lấy ra hai thanh kiếm Platonic và Deviance, khí quyển đen trắng bốc lên ngùn ngụt từ người cậu và ngưng tụ thành năng lượng Gnodom, khí thế Lakjhal dâng lên, hoàn toàn áp đảo con rồng trong sân đấu.

Cậu đạm mạc liếc nhìn con rồng như đang nhìn loài sâu bọ không đáng kể, cậu lạnh giọng nói:

-Xem ra ta đã đánh giá ngươi quá cao, ta không biết lý do nào khiến ngươi che dấu thực lực, nhưng ngay cả lúc này ngươi vẫn không dám chứng minh sự tồn tại của mình thì ngươi sẽ vĩnh viễn là loài sâu bọ, mà sâu bọ… thì sẽ phải chết.

Lakjhal ngưng tụ ý chí và sát khí lại sau đó đâm thẳng vào con rồng đang run rẩy, tất cả những con rồng trên đài cao đều kinh hãi bởi sát khí quá tinh khiết và nồng đậm, chúng có thể cảm giác được áp lực con rồng trong đấu trường phải gánh chịu.

Lakjhal lại lần nữa nhẹ giọng nói:

-Tiến đến xé xác ta để chứng minh mình đi nào, hoặc,… ngươi sẽ chết…

GRÀOOO!.....

Lakjhal vừa dứt lời thì con rồng đang run rẩy bỗng nhiên đứng thẳng lên sau đó cất tiếng gầm dữ dội, cả đấu trường run lên, sấm sét va gió lốc từ trên trời bổ thẳng xuống người nó khiến cả thân hình con rồng chìm trong cơn bão sấm sét chỉ lộ ra một đôi mắt màu vàng chóe.

Ánh mắt ẩn chứa sự thịnh nộ dữ dội, ánh mắt của sự đè nén và bị chà đạp trong thời gian rất dài, ánh mắt ẩn chứa sự thù hận khủng khiếp.

-Không thể nào, Rồng Bão Tố, làm sao có thể, chết tiệt, làm sao có thể…. Không phải tất cả chúng đều đã chết…

Khu vực của tộc Rồng Gió trở nên hỗn loạn, một con rồng cao tuổi gầm lên đầy phẫn nộ và oán hận.

Trên vị trí của mình, Vua Rồng Fladen cũng nhíu mày nhìn vào con rồng đang bùng nổ sức manh giữa đấu trường, Rồng Bão Tố chủng loại được xếp thứ 10 trong cả tộc Rồng, cách đây 11000 năm đã bị tuyệt diệt trong cuộc chiến giữa các tộc, thủ phạm hãm hại tộc Rồng Bão Tố không ai khác ngoài tộc Rồng Gió.

Lakjhal đạm mạc nhìn con rồng đang tích tụ năng lượng và chuẩn bị tấn công, cậu cần đột phá cánh cửa Vinh Quang kỵ sĩ nên cậu không muốn trốn tránh mà cậu muốn đấu một cách trực diện và dã man nhất có thể.

Lakjhal cầm hai thanh kiếm và đi thẳng về hướng cơn bão sấm sét, Lakjhal hiện tại rất khó để có được một trận chiến cân bằng và đột phá giới hạn sinh tử bởi cậu quá mạnh.

Khiên năng lượng Gnodom gần như có thể xem là một chiếc lá chắn bất tử, dòng máu phượng hoàng trắng giúp cậu hồi phục trong chớp mắt, ánh mắt Mieris khiến cậu chứng kiến tất cả yếu điểm, hướng di chuyển của đối thủ, ý thức chiến đấu hoàn hảo, vô khuyết làm cậu không thể bị tập kích và luôn ở thế chủ động trong chiến trận.

Tất cả những thứ đó về sau lại trở thành chướng ngại khiến Lakjhal khó khăn trong việc tìm kiếm đột phá, việc cậu chọn con rồng này bởi nó vừa đủ mạnh để có thể khiến bản thân đi đến giới hạn, sức tàn phá khủng khiếp từ tính chất ma lực của con rồng được cậu nhìn ra nhờ Mieris.

Ầm!....

Một cơn lốc mang theo sấm sét được con rồng phun về hướng Lakjhal, cậu sử dụng toàn bộ sức mạnh tập trung vào hai thanh kiếm và chém ngược vào cơn lốc.

UỲNH!...

Năng lượng Gnodom không thể sáng bằng cơn lốc sấm sét, cậu phải nhờ tính chất liên tục bổ xung và lớn mạnh của Gnodom mới có thể khiến Lakjhal trụ lại được chiêu này của con rồng.

Bão năng lượng được tạo ra từ va chạm khiến cả đấu trường rung động dữ dội, con rồng không ngừng lại, nó dùng tất cả ma lực trong cơ thể và phóng thích chiêu thức vào đối thủ trước mắt.

Ầm!... Ầm!... Ầm!...

Lakjhal đã xuất hiện những vết thương trên khắp thân thể, khiên năng lượng Gnodom tuy nhanh chóng bổ xung nhưng ma lực của con rồng thuộc về bão tố và sấm sét, đều những dạng có sức hủy diệt cực lớn.

Lakjhal đã biết được cách thức tiến vào ngưỡng cửa Vinh Quang kỵ sĩ đó là dũng cảm tiến lên, không dừng bước trước bất kể đối thủ nào, luôn đứng thẳng và khiến kẻ thù khiếp sợ trước ý chí kiên cường của bản thân.

Cách thức đột phá của Vinh Quang kỵ sĩ hoàn toàn không hợp với phong cách chiến đấu của Lakjhal. Sau khi đọc rất nhiều sách, hấp thụ ký ức từ suối nguồn tri thức, và tự thân trải nghiệm hàng nghìn trận chiến Lakjhal cũng nhận ra đó là chính là khuyết điểm của mình.

Phong cách chiến đấu của Lakjhal là sự kết hợp của một kỵ sĩ và sát thủ, cậu lãnh tĩnh quan sát đối thủ và tìm kiếm sơ hở để ra đòn dứt điểm trong một chiêu như một sát thủ, nhưng khi tìm được nhược điểm thì cậu lại sử dụng phong cách tấn công của kỵ sĩ, nó hoàn toàn không hợp với những sơ hở cậu tìm được.

Khuyết điểm của cậu là tách chúng ra trong chiến đấu, khe hở duy nhất này chỉ có thể khắc phục được khi cậu đột phá đến Vinh Quang kỵ sĩ và hợp hai trường phái chiến đấu thành một.

GRAO!.....

Con rồng như muốn nổi điên, sinh vật bé nhỏ trong mắt này kiên cường chống chọi mọi đợt tấn công của nó mà không hề lùi bước, nó há mồm tụ tập tập các nguyên tố sấm sét và bão tố thành một điểm sáng trong miệng, nó muốn tung đòn dứt điểm.

Rítttttt!...

Áp lực trong đấu trường bị hấp thụ vào miệng con rồng và tạo thành tiếng rít gió dữ dội. Lakjhal lúc này cách con rồng 30 mét, cậu kiên định nhìn vào quả cầu năng lượng khủng khiếp đang được con rồng ngưng tụ.

Lý trí của một sát thủ nói cho cậu phải tránh đi, nhưng bản năng một kỵ sĩ lại muốn cậu phải vượt qua lỹ trí và dũng cảm đương đầu với chướng ngại.

Uỳnh!....

Một luồng sấm sét hòa với lốc xoáy thổi tung sàn đấu trường và ầm ầm đập đến trước Lakjhal.

Nhưng trước mắt Lakjhal lại không phải là tử vong đang tiếp cận, trong mắt cậu thì tất cả chỉ là một luồng năng lượng dễ dàng tan vỡ, chỉ cần cậu chạm vào thì nó sẽ vỡ ra.

ẦM!....

Một cột ánh sáng đen trắng bán kính hơn 10 mét bốc lên cao, luồng năng lượng của con rồng tan vỡ như bọt nước trước cột ánh sáng ấy.

Đột phá.

Lakjhal đã đột phá đến Vinh Quang kỵ sĩ, hai phong cách chiến đấu của kỵ sĩ và sát thủ hòa làm một, sức mạnh của Lakjhal bị áp chế nhiều năm ở ngưỡng 9999 Pestro do cậu không thể đột phá giờ khắc này đã bùng nổ lên đến 50000 Pestro.

Cột ánh sáng dần tiêu tán, Lakjhal đạm mạc mở mắt liếc nhìn con rồng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.