Dạ Cậu, Em Là Mùa!

Chương 8: Chương 8




Editor: Thơ Thơ 

Đối với phân ‘ rối rắm ’ này, Tuyết Vi hiểu. “Anh có thể lựa chọn cùng tôi ly hôn, kỳ thật cũng là tôi hy vọng.”

“Tuyết Vi, cô không hiểu Minh, cô hẳn là thử chậm rãi hiểu biết Minh một chút. Đối với hôn nhân các người tôi không muốn nhiều lời cái gì, chính là tôi cần thiết nói cho cô, nếu ngay lúc này, cô không thể cho Minh một cái duy trì, đối với cậu ta mà nói kỳ thật là một chuyện vô cùng tàn nhẫn!”

Tàn nhẫn?

Cũng đúng……

Nếu cô không có mang thai, bọn họ không có kết hôn, như vậy cô và anh sẽ là hai đường thẳng song song; sẽ không có người tới làm hại mẹ con các cô, cũng không cần Hoàng Phủ Minh tốn nhiều tâm tư.

Nhưng mà bây giờ, Hoàng Phủ Minh chịu áp lực cùng cô kết hôn. Ở bên trong vô hình, trên vai anh liền phải khiêng lên gánh nặng bảo hộ mẹ con các cô.

Xem ra Tuyết Vi lý giải, lấy tính cách Hoàng Phủ Minh đỉnh thiên lập địa tuyệt đối sẽ không để ý gánh nặng này, anh chỉ sợ là không cách nào bảo vệ tốt mẹ con các cô.

Nếu ở lúc mấu chốt này, cô còn chết sống không kiên trì đoạn hôn nhân này, đối với Hoàng Phủ Minh mà nói thật là một chuyện thực tàn nhẫn.

Hay là câu nói kia……

Tuyết Vi thật sự rất muốn hỏi Hoàng Phủ Minh, anh rốt cuộc là tội gì đâu?

“Mộ tướng quân, tôi rốt cuộc biết hôm nay anh muốn nói cái gì với tôi. Chính là, tôi muốn hỏi anh một vấn đề……”

“vấn đề gì?”

“Nếu anh có người phụ nữ thâm tình, lại bị một người phụ nữ khác buộc kết hôn, anh sẽ lập tức quên đi người phụ nữ thâm tình kia cùng một nửa kia cùng nhau an an ổn ổn tới tiếp thu đoạn hôn nhân này sao?” Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn

Chỉ một câu, Mộ Thần Hiên đã bị chất vấn đến á khẩu không trả lời được.

Hôm nay sở dĩ mục đích anh kéo Tuyết Vi đến nơi này, chính là hy vọng có thể trấn an Tim Tuyết Vi, kêu cô mau chóng tiếp thu đoạn hôn nhân này.

“Tuyết Vi, tôi lý giải ý tứ của cô. Chính là, bây giờ hết thảy đều đã gạo nấu thành cơm, con của cô là của Minh, kết hôn vơí cô cũng là Minh, hết thảy đều là của cậu ta. Dạ, cũng là bằng hữu của tôi, tôi cũng đối với cảm tình các người cảm thấy tiếc hận, nhưng, hết thảy đã không cách nào thay đổi, nếu bây giờ cô gả cho Dạ, tôi cũng đồng dạng sẽ đi khuyên Minh buông tay!”

A, cũng đúng……

Bây giờ hết thảy cô đều thuộc về Hoàng Phủ Minh, sự thật này Vĩnh viễn không cách nào thay đổi. Dựa theo Mộ Thần Hiên Nói, cô liền phải lựa chọn từ bỏ Bạch Dạ, từ bỏ cô bốn năm chịu vất vả sao?

Không biết……

Bây giờ Tuyết Vi thật sự không cách nào làm ra một cái lựa chọn!

“tôi cần thời gian. Đi trước, Mộ tướng quân.” Tuyết Vi đã lạnh lùng mở miệng, ở thời khắc vừa muốn xoay người rời đi ……

“một vấn đề cuối cùng Tuyết Vi. Nếu trên thế giới này không có Dạ, cô sẽ yêu minh sao?”

“Sẽ!” Bước chân đi trước yên lặng, Tuyết Vi chém đinh chặt sắt liền cấp ra đáp án cho Mộ Thần Hiên.

Hoàng Phủ Minh ưu tú như vậy, cô không để ý đến sẽ không yêu anh, nhưng mà……

Đáng tiếc chính là, giả thiết của Mộ Thần Hiên cũng không thành lập, trên thế giới này đích xác có một người đàn ông làm Tuyết Vi yêu bốn năm, người kia chính là Bạch Dạ!

Nhìn bóng dáng Tuyết Vi dần dần rời đi, Mộ Thần Hiên áy náy nỉ non nói: “Dạ, thực xin lỗi, cậu coi như là tôi và Minh đều thiếu cậu đi. Tôi thật sự không thể nhìn đế quốc chúng ta vừa mới thành lập lên sụp đổ, tôi cần thiết giúp đỡ Minh có được Tuyết Vi!” Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn

Bên ngoài đấu tranh sớm đã hình thành; bên trong, khắp nơi vô hình bên trong Tuyết Vi lại trở thành một tai hoạ ngầm cực lớn.

Nếu cô không cách nào hoàn toàn đem tâm giao cho Hoàng Phủ Minh, như vậy vương triều mới do anh em ba người bọn họ thật vất vả thành lập lên sẽ bởi vì một người phụ nữ hủy trong một sớm……

Phải chi……

Nếu Tuyết Vi có thể định ra tính tới, Mộ Thần Hiên tin tưởng, lấy năng lực Tuyết Vi nhất định sẽ đem ‘ hậu cung ’ tân vương triều này xử lý thỏa đáng!!!

Mất hết nửa giờ, hết thảy thiết bị dã ngoại đã chuẩn bị đầy đủ hết, mọi người ngồi vây quanh ở trước lò nướng BBQ, đồ nướng trong tay.

Theo lý thuyết, không khí tụ hội như vậy hẳn là thập phần sinh động, nề hà hôm nay tất cả mọi người chỉ một khuôn mặt, im lặng không lên tiếng.

“Tôi Nói, một đám các người đều là như vậy sao? Ăn phải thuốc câm sao? Ngay cả lời nói đều sẽ không nói?” Mộ Thần Hiên không thể nhịn được nữa trêu chọc cấp dưới của mình.

Mọi người khẩn trương nuốt nước bọt, mắt thật cẩn thận ngắm vị trí Hoàng Phủ Minh.

Đây là lần đầu tiên bọn họ cùng Hoàng Phủ Quân Trường ra nướng BBQ, nào dám tùy tùy tiện tiện nói chuyện, vạn nhất nói sai lời, chẳng phải là tự tìm phiền toái sao?

Mày Tuyết Vi căng thẳng, đôi mắt phượng hung hăng trừng mắt Hoàng Phủ Minh ngồi nghiêng ở đối diện.

Cô liền biết Hoàng Phủ Minh tới đây, tất cả mọi người đều sẽ chơi không vui!

“Hoàng…… Hoàng Phủ Quân Trường, ngài muốn…… Ngài muốn ăn cái gì không? Chúng tôi đi lấy cho ngài?” Vì giảm bớt không khí, một nam binh run rẩy đã mở miệng. Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn

Hoàng Phủ Minh trầm ngâm một lát, lập tức nở một nụ cười thân thiện: “cậu không cần khách khí như vậy, bây giờ là thời gian cá nhân, các người không cần coi tôi là Quân Trường. “

“A……” Mọi người sửng sốt, không khí so với vừa mới rồi còn khẩn trương hơn.

Tuyết Vi thật hận không thể cầm đồ ăn trong tay ném trên mặt Hoàng Phủ Minh một phen.

Cô không phải không cảm giác được Hoàng Phủ Minh là vì giảm bớt không khí mới có thể nỗ lực nặn ra nụ cười thân dân như vậy. Nhưng trời biết, anh mạnh mẽ nặn ra nụ cười có bao nhiêu âm trầm, dường như tiếu diện hổ, ước chừng có thể hù chết người!

Ai……

Xem ra Hoàng Phủ Minh vẫn là thích hợp ‘ ngồi long ỷ ’ quan sát thiên hạ.

“Tiểu Tuyết, tiểu Tuyết……” Đúng lúc này, một nam binh ngồi ở bên cạnh Tuyết Vi thần thần bí bí vỗ bả vai cô một cái.

Cô nghi hoặc quay đầu đi.

Nam binh kia hồn hậu cười, đem một cây lạp xưởng trong tay đưa tới trước mặt cô: “Đã nướng chín, cô ăn đi.”

“A…… Tạ……”

Đợi Tuyết Vi vừa muốn cự tuyệt nam binh tò mò kia liền cảm giác được một ánh mắt đủ để giết chết người phóng lại với mình.

Thân mình nhỏ không khỏi giật mình một cái, cô theo bản năng nhìn về phía Hoàng Phủ Minh.

Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh một khuôn mặt tuấn tú âm trầm, trong ánh mắt dường như tràn ngập khí thế ‘nếu cô dám ăn cái lạp xưởng của nam binh kia, tôi liền giết cô! ’!

Nhưng vấn đề là, cô căn bản cũng không tính toán ăn đồ người ta nướng được không?! Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn

Anh không phải không cho cô ăn sao?

Ok, vậy cô liền cố tình muốn ăn!

“Cảm ơn ……” Tuyết Vi hơi mỉm cười, liền tiếp nhận đồ ăn trong tay nam binh kia một phen. Khóe môi khẽ nhếch, vẻ mặt cô khiêu khích làm trò trước mặt Hoàng Phủ Minh một ngụm, một ngụm ăn đồ vật.

Lửa giận Hoàng Phủ Minh ‘ tạch ’ lập tức liền lên trên đỉnh đầu: “Tuyết Vi, lại đây!!!”

Liền một giọng này, mọi người sợ tới mức không khỏi hít hà một hơi.

Tuyết Vi cũng không nghĩ tới Hoàng Phủ Minh sẽ phản ứng mãnh liệt như vậy.

Không khỏi để anh sinh nghi, cô hơi hơi nhíu mày, chậm rãi đi tới bên cạnh Hoàng Phủ Minh: “Hoàng…… Hoàng Phủ Quân Trường, chuyện gì?”

“Ngồi xuống!!!” Khẩu khí mệnh lệnh có chút không thể hoài nghi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.