Cữu Tháp

Chương 47: Bạch Hổ điện đường




Chương 580: Linh Trì

Doanh Thừa Phong mở to hai mắt, hào quang màu trắng trước mắt dần dần tán đi.

Phía cuối thông đạo âm u, không ngờ lại là một mảnh ánh sáng chói mắt, một khi tiến vào trong đó, giống như tiến vào biển ánh sáng, thân thể bồng bềnh tự nhiên.

Bên trong biển ánh sáng, bất kể là tầm nhìn hay là phạm vi thăm dò của sức mạnh tinh thần, đều bị hạn chế trong vòng một trượng.

Một khi vượt ra khỏi phạm vi này, giống như là tiến vào màn sương mù, không thể nhìn thấy hoặc cảm ứng được bất cứ vật gì.

Rất may là phạm vi mảnh ánh sáng này có vẻ không quá rộng, sau nửa canh giờ, hắn đã thoát ra khỏi đó.

Đảo mắt nhìn quanh, nơi này là một hang động rất lớn, diện tích đủ để chứa hơn một trăm ngàn người.

Vật ở trong hang động thu hút ánh mắt mọi người nhiều nhất chính là hố sâu ở chính giữa, bao phủ sương mù dày đặc.

Hố sâu này không hề đơn giản, bên trong sương khói cuồn cuộn, linh khí bức người, tuy rằng Doanh Thừa Phong không tới gần, nhưng có thể cảm ứng được linh lực khổng lồ nồng đậm giống như thực chất.

Lúc này, xung quanh hố sâu, đã có rất nhiều người.

Những người này đều là cường giả đỉnh cao Bạch Ngân Cảnh.

Trên người bọn họ, đều có khí tức cường hãn, chứng tỏ bọn họ không phải tu sĩ Bạch Ngân Cảnh bình thường.

Quả thật, có thể tiến vào nơi đây, đều là các kiệt xuất trong Linh Vực. Bọn họ là những thiên tài nổi bật trong hàng vạn người.

Những người bình thường muốn thăng tiến từ Bạch Ngân Cảnh lên Hoàng Kim Cảnh, đó là việc vô cùng khó khăn.

Nhưng, đối với nhóm người này. Bọn họ không cảm thấy đau đầu vì chuyện đó, bọn họ dễ dàng thăng tiến Hoàng Kim Cảnh. Có lẽ, chỉ khi thăng tiến Tử Kim Cảnh, mới là khảo nghiệm thực sự. Có thể coi là như thế, nếu những người ở đây có thể sống sót sau lần này, thì ít nhất có bảy phần trong bọn họ có thể thăng tiến Tử Kim Cảnh.

Doanh Thừa Phong đảo mắt nhìn quanh, đột nhiên ánh mắt sáng ngời, hắn nhìn thấy Hứa phu nhân nhẹ nhàng ngoắc tay về phía hắn.

Bước nhanh về phía trước, Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười với nàng.

Phía sau cửa vào của hang động. Đột nhiên lại hiện lên một đạo ánh sáng, một nam tử thân hình cao lớn đi ra từ trong đó. Người này tóc đỏ, tung bay sau gáy. Trên người tán phát ra khí tức vô cùng dũng mãnh.

Biểu hiện của lão ta lão luyện hơn Doanh Thừa Phong rất nhiều, vừa ra tới liền chăm chú nhìn lên hố sâu bị sương mù dày đặc bao phủ.

Thân hình nhoáng lên, lão ta đã rời khỏi cửa động, tới trước hố sâu.

Trong lòng Doanh Thừa Phong cả kinh, tốc độ của người này cực nhanh, ngay cả hắn cũng cảm thấy bái phục.

Rất nhiều cường giả siêu cấp đến từ các Linh Vực khác nhau, trong đó xuất hiện một vài cao thủ siêu cường đặc biệt, dường như tỷ lệ này cũng không khoa trương.

- Hừ, các hạ hãy dừng bước.

Ngay khi người nam tử tóc đỏ sắp tới gần hố sâu, liền vang lên một âm thanh lạnh băng băng.

Sau đó. Đột nhiên trước mặt nam tử tóc đỏ xuất hiện một thanh đao màu đen sắc bén.

Tuyệt đại đa số mọi người đều giật mình kinh hãi, bởi vì gần như không ai có thể nhìn thấy thanh đao sắc bén này đến từ đâu.

Nam tử tóc đỏ hừ nhẹ một tiếng, tỏ vẻ khinh thường nói:
- Cút!

Ống tay áo vung lên, trào ra một luồng sức mạnh mãnh liệt, luồng sức mạnh này bá đạo khó có thể tưởng tượng. Tuy thanh đao màu đen rất sắc bén, nhưng lại không thể cắt được sức mạnh khổng lồ này.

"Oanh..."

Sau một tiếng nổ, thanh đao màu đen chuyển hướng về phía sau, dũng mãnh chém tới.

Nhưng, đường lên của nó cực kỳ luồng quái, không ngờ lại chém tới từ một hướng khác.

Xem ra, dường như không phải bị sức mạnh đánh lui. Mà giống như là chủ động lui sau.

Nam tử tóc đỏ ngưng tụ ánh mắt, lập tức thu bớt lại khí tức cuồng ngạo.

Một nam tử dáng người gầy yếu từ từ đi ra, chậm rãi nói:
- Các hạ, theo quy định nhiều năm nay, trước khi tụ tập, tốt nhất là chúng ta hãy đợi ở đây.

Nam tử tóc đỏ nhe răng cười độc ác, nói:
- Tiểu tử cuồng vọng, phải chăng ngươi muốn ngăn cản bổn tọa?

- Hừ, cứ cho là ngăn cản ngươi thì sao?

Một âm thanh khác tràn đầy ngạo khí vang lên.

Đây là một cô gái tóc vàng, thân hình yểu điệu, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, nhưng tròng mắt lại lạnh như băng, đi cùng với những lời vừa nói, trên người toát ra hàn ý thấu xương. Những người bên cạnh cô ta đều nhăn nhó tránh xa.

Tuy rằng những người ở đây đều có lai lịch rất lớn trong Linh Vực, nhưng trong hoàn cảnh này, không ai muốn kết thù với cô gái khó hiểu này.

Huống chi, hành vi của tên nam tử tóc đỏ dường như đã khiến mọi người tức giận, nếu cô gái tóc vàng đứng ra ngăn cản, tất nhiên những người khác chỉ có thể tkhen thầm, mà sẽ không ra tay làm khó dễ.

- Đúng vậy, tốt nhất là các hạ cứ làm theo quy củ, nếu không, ha hả...

Một trung niên có khuôn mặt khô gầy cười lạnh một tiếng, lời nói tràn đầy vẻ uy hiếp.

Sau đó, liên tiếp vang lên mấy tiếng cười lạnh.

Những người cất tiếng nói vào lúc này đều rất tự tin vào bản thân mình, thậm chí trong đó có cả hai người Lộ Diên Nhi và Lương Vĩ Ba.

Sắc mặt nam tử tóc đỏ biến hóa, ánh mắt âm lãnh đảo qua từng người trong đám đông.

Hễ ai tiếp xúc với ánh mắt của lão ta đều cảm thấy hàn ý tràn ngập trong lòng.

Tuy nhiên, tất cả mọi người nơi đây đều không phải là đỉnh cao Bạch Ngân Cảnh bình thường, rất ít người lảng tránh ánh mắt.

Sau một lát, nam tử tóc đỏ lui xuống mà không nói lời nào.

Tuy rằng tính tình lão ta quái gở cuồng ngạo, nhưng cũng không phải là người không biết thời thế. Biết rằng nếu lúc này tiếp tục đôi co, sẽ đắc tội với mọi người, khi đó cho dù tu vi của lão ta có cường đại hơn gấp trăm lần, cũng đừng mơ có thể chiếm tiện nghi.

Cho nên, tuy lúc này bị mất thể diện, nhưng cũng phải nén giận lui xuống.

Doanh Thừa Phong yên lặng quan sát tất cả, cảm ứng vô số sự tự tin và chiến ý phóng thích ra từ trên người các cường giả, trong lòng giật mình, Trí Linh vận chuyển với tốc độ cao, ghi nhớ lại khí tức đặc biệt của đám đông. Đặc biệt là khí tức của mấy tên hùng mạnh nhất.

Có khí tức mạnh nhất trong số những người này, chắc chắn không phải hạng người tầm thường, rất đáng để hắn lưu tâm.

Hào quang hiện lên không ngừng, mỗi một lần chớp động đều chứng tỏ có người mới tiến vào nơi đây.

Những người này hoặc là cao ngạo, hoặc là khiêm tốn, hoặc là khí thế ngập trời, hoặc là bình thản không có gì lạ. Nhưng tất cả những người tới gần hố sâu. Đều bị rất nhiều người ngăn cản.

Rốt cục, sau một canh giờ nóng lòng, đột nhiên biển ánh sáng phía trước mọi người bất ngờ ảm đạm.

Giống như là mặt trời sau khi xuống núi. Đại địa bị đêm tối xâm chiếm, trở thành một mảnh biển chết sâu thẳm.

Mà tương phản với việc đó là, sương mù trong hố sâu bắt đầu tỏa sáng. Không ngờ lại có xu thế hình thành một biểng ánh sáng mới.

Nam tử thân cao gầy buông lỏng sắc mặt, nói:
- Các vị, biển ánh sáng đã đóng, chắc không có ai tiến lên trước.
Hắn đảo mắt một vòng, chậm rãi nói:
- Một khi đã như vậy, chúng ta hãy cùng nhau tiến vào Linh Trì.

Mọi người đều gật đầu, thật ra từ đáy lòng mọi người đều muốn tiến vào Linh Trì..

Tuy nhiên, bởi vì đã có rất nhiều người manh động nhưng không thành, cho nên không ai dám thay đổi hành động.

Nhưng đã có người đề nghị, tất nhiên sẽ không còn ai kiêu ngạo nữa.

Ngay sau đó. Bóng người lắc lư, tất cả mọi người đi về phía hố sâu.

Hố sâu này chính là Linh Trì trong truyền thuyết, màn sương mù lơ lửng trong hố sâu là linh lực trời đất ngưng tụ mấy chục năm qua.

Doanh Thừa Phong theo mọi người tiến vào Linh Trì, hắn thò tay khẽ vuốt quanh người, khóe mắt bất giác nhảy dựng.

Bởi vì đột nhiên hắn phát hiện ra. Cảm giác mà bàn tay hắn đụng chạm lại không phải hư vô, mà có cảm giác đặc sệt.

Dường như xung quanh thân thể của hắn cũng không phải sương mù, mà là hải vực thật sự.

Đến đây, coi như hắn đã hiểu, vì sao hố sâu không một giọt nước lại gọi là Linh Trì rồi.

“Hoá ra linh vực trời đất tràn ngập ở phía trên đã ngưng tụ đến mức này.”

Tuy nhiên, ý nghĩ này chỉ chợt lóe lên, lập tức Doanh Thừa Phong liền thu lại tâm thần, bắt đầu ra sức hút sương mù quanh người, dung nhập vào trong cơ thể, chuyển hoán thành sức mạnh của bản thân.

Hố sâu vô cùng rộng lớn, đừng nói là hơn ngàn người, cho dù trên vạn người tiến vào bên trong, cũng sẽ không cảm thấy chật chội.

Nhưng, khi mọi người tiến vào trong đó, và sau khi vận chuyển chân khí, lập tức sương mù nơi này từ từ loãng hơn.

Nếu trong này chỉ có một người, thì với thân thể một tu sĩ đỉnh cao Bạch Ngân Cảnh, bất kể hấp thu tu luyện thế nào, cũng khó có khả năng ảnh hưởng quá lớn đến màn sương mù.

Nhưng, với hơn một ngàn người nơi đây, sương mù linh lực trời đất mất mấy chục năm ngưng tụ mới hình thành lại đang nhạt dần.

Sau khi mọi người cảm ứng được điều này, sắc mặt liền thay đổi, bọn họ đều hành công nhanh hơn, nỗ lực hấp thu sương mù quanh người.

Thể chất con người khác nhau, tuy rằng đều là cường giả đỉnh cao Bạch Ngân Cảnh, nhưng mỗi người có thể hấp thu bao nhiêu linh lực trời đất đều phụ thuộc vào thiên phú và thể trạng.

Tuy rằng sương mù nồng đậm, nhưng không ai dám khẳng định, sương mù nơi đây có thể đáp ứng nhu cầu của hơn ngàn người.

Sở dĩ nam tử tóc đỏ muốn tiến vào Linh Trì đầu tiên, thật ra cũng do lo lắng linh lực trời đất cạn kiệt, không thể khiến lão ta hấp thu toàn bộ.

Dù sao linh lực trời đất cũng có giới hạn, mà mỗi người đều hấp thu điên cuồng, tranh thủ đột phá sớm.

Đạo lý tu luyện, nghịch thiên di hành.

Một bước sớm, từng bước sớm, không ai muốn trở thành hòn đá kê chân cho những người khác, cho nên trận này đang không có chiến tranh nảy nửa liền bạo phát ngay lúc này.


"Oanh..."

Đột nhiên, trong nháy mắt trên người nam tử tóc đỏ vọt lên ánh sáng màu đỏ, ánh sáng màu đỏ đó có uy năng khổng lồ, trong phạm vi ánh sáng màu đỏ bao phủ, tốc độ tiêu tan của sương khí lại nhanh hơn 3 phần.

Hành động này của lão ta lập tức phá vỡ thỏa thuận ngầm trong Linh Trì, đặc biệt là những người có khí tức siêu cấp hùng mạnh đều biến sắc, bọn họ dồn dập sử ra thủ đoạn.

Lập tức, sương mù trong Linh Trì văng khắp nơi, vô số sức mạnh khác nhau bắt đầu bạo phát.

Trong lúc nhất thời, trong sương mù dày đặc xuất hiện hào quang vạn trượng, các loại năng lượng khác nhau phóng lên cao, chiếu rọi Linh Trì vô cùng kỳ dị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.