Cửu Đỉnh Ký

Chương 41: Cổ thư thần bí




"Alice, đừng hồ nháo." Trần Duệ chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu: "Căn cơ tại đế đô của tỷ tỷ nàng chưa ổn, nàng cũng không muốn làm cho nàng ấy phân tâm chứ? Chờ thế cục ổn định lại, ta sẽ về đón nàng."

"Em biết, Eve và Eliane cũng muốn đi cùng Sky đại thúc, cả nhà đến đế đô, Athena trở thành lãnh chủ, cũng giống tỷ tỷ trước kia cả ngày không thể gặp... Thật vô nghĩa." Alice ủy khuất nói: "Hơn nữa, em cũng đâu có quấy rối, thật sự muốn giúp tỷ tỷ, không phải đế đô cũng có chi nhanh Công Chúa phường hay sao? Em có thể..."

"Không được! Cùng lắm ta để Olivia ở lại với nàng!" Trần Duệ không thể rộng rãi trong chuyện này được, sắc mặt trầm xuống.

Alice hiếm khi thấy hắn nghiêm khắc như vậy, mắt hơi đỏ lên, Olivia vừa nghe không thể đi tới đế đô kiếm mấy mối "đại sinh ý" được, khuôn mặt cũng nhăn nhăn nhó nhó.

"Kỳ thật... hiện tại Alice cũng không phải không thể đi đế đô." Không ngờ Isabella lại mở miệng.

Tiểu la lỵ sáng mắt lên: "Isabella tỷ tỷ!"

"Tỷ tỷ? Không phải nữ nhân già hay là bà Isabella sao?" Isabella cười duyên một tiếng, hiển nhiên, trước đó la lỵ và thục nữ không chỉ từng chạm mặt, mà còn từng giao phong mãnh liệt nữa kìa.

Alice nhìn Isabella không vừa mắt phải bắt đầu từ lúc Isabella lấy thân phận sứ giả đến thăm Ám Nguyệt, đương nhiên trong đó không hẳn là không có sự đố kỵ hâm mộ của tiểu la lỵ với bộ ngực quy mô của thục nữ.

Sau đó, Isabella lấy thân phận thủ lĩnh Ám Ma của Ám Nguyệt để "lặn", tiểu la lỵ cũng có rất ít tin tức của nàng, cho đến khoảng thời gian này, Mejia nói chuyện của Isabella cho tiểu la lỵ, mục đích cũng là để Alice phối hợp với sự bảo hộ của Isabella và Ám Ma.

Tiểu la lỵ đảo tròng mắt: "Isabella tỷ tỷ lòng dạ rộng lớn, đừng có so đo với một cô bé như muội chứ. Muội với Olivia là bạn tốt, tỷ tỷ của nàng cũng là tỷ tỷ của ta. Van cầu tỷ đó, mang muội đi đế đô đi!"

"Cô bé?" Isabella hơi bị kinh ngạc vì cách xưng hô khiêm tốn của tiểu la lỵ, phải biết rằng tiểu la lỵ rất là kiêng kỵ cái chữ "bé" này.

"Chỉ là tuổi nhỏ một chút mà thôi." Tiểu la lỵ đành phải bỏ qua nguyên tắc cơ bản. Cũng kéo Olivia cũng là cô "bé": "Sé lớn mà, sau này còn thỉnh tỷ tỷ chiếu cố nhiều hơn."

"Không hổ là tiểu công chúa." Isabella mỉm cười, ánh mắt lại nhìn vào hắc long tiểu thư: "Olivia, ngươi cũng rất muốn đi đế đô?"

So sánh với Lola tiểu thư hay giả ngốc, hắc long tiểu thư ở vài phương diện càng giả ngốc hơn (ngoại trừ phương diện tiền bạc), đối với lời nói sắc bén của Alice và Isabella cũng chỉ ngờ nghệch cho qua. Vừa nghe những lời này đã vội vàng gật đầu.

Lần trước Olivia đã từng đến đế đô, suýt nữa đã ăn sạch cả cứ điểm của Ám Ma. Trong ấn tượng của hắc long tiểu thư, Đọa Thiên Sứ đế đô chính là một chỗ tốt. Nhiều kẻ giàu mà lại còn ngốc, phát tài rất nhanh.

"Được rồi, tiểu công chúa, mang muội đi đế đô cũng được. Chẳng qua, nếu muội thật sự muốn hỗ trợ mà không phải gây phiền toái, vậy thì phải nghe theo ta!" Isabella cười duyên, bộ ngực run rẩy như là làn sóng dồn dập, làm cho tiểu la lỵ nhìn mà hâm mộ.

Alice vừa nghe đã cao hứng nhảy dựng lên: "Isabella tỷ tỷ, muội nghe theo tỷ hết!"

Trần Duệ đánh mắt ra hiệu, Isabella lại coi như không thấy, cười dài: "Được rồi, Olivia, muội giúp tiểu công chúa chuẩn bị trước một chút. Nhất là phải an bài cho tốt Công Chúa phường bên kia, lát nữa ta đến vương cung đón bọn muội."

"Biết rồi, tỷ tỷ." Olivia và tiểu la lỵ trăm miệng một lời. Vui vẻ kéo tay nhau chạy ra bên ngoài.

"Isabella!" Rốt cuộc Trần Duệ cũng không nhịn được mà quát lên, Olivia và tiểu la lỵ vừa nghe thấy tiếng quát này, sợ có biến nên chợt tăng tốc, chốc lát đã chạy biến mất.

Isabella cười lơ đễnh: "Sao thế? Không nỡ à? Nam nhân được đại tiểu công chúa cùng nhìn trúng?"

"Không cần nói lòng vòng! Rốt cuộc nàng tính toán cái gì?" Trần Duệ cau mày: "Hiện tại Alice đi đế đô chẳng phải càng phiền hay sao?"

"Chàng và Mejia coi Alice là cái gì? Bình hoa? Đóa hoa trong lồng kính? Một muội muội vĩnh viễn không lớn, vĩnh viễn cần được che trở?" Khóe miệng Isabella phun ra giọng điệu mỉa mai: "Nàng cũng không phải một tiểu thư trong gia tộc bình thường, mà là công chúa của đế quốc, cũng là muội muội duy nhất của nữ hoàng hiện tại! Cái chàng tự cho là "bảo hộ" chỉ biến thành dung túng, cưng chiều mà thôi. Làm nàng càng tùy hứng, càng ngạo nghễ, càng sinh ra cảm giác ỷ lại mãnh liệt. Sau đó, khi không có đám ô dù các người ở bên cạnh, lúc các người không khống chế được tâm lý phản nghịch của nàng, nàng sẽ phạm sai lầm làm các người, làm chính nàng cũng hối hận cũng không kịp!"

Ánh mắt Isabella chợt hùng hổ dọa Trần Duệ thấy nao nao, lắc lắc đầu: "Dù sao nàng cũng chỉ mới mười bốn tuổi..."

Isabella thản nhiên nói ngược lại: "Chàng có biết lúc em mười bốn tuổi làm cái gì không? Lúc chàng mười bốn tuổi đang làm cái gì?"

Trần Duệ rất muốn nói lúc hắn mười bốn tuổi thì còn đang học cấp hai, còn lén yêu thích vị ủy viên âm nhạc tươi trẻ cùng lớp kia. Nhưng dù thế nào thì đoạn lịch sử chói lọi này cũng không thể làm ví dụ khảo chứng được. Chỉ nghe thanh âm đã khôi phục sự bình tĩnh của Isabella lại vang lên: "Không nên xem thường Alice, nàng làm ở Công Chúa phường hai năm nay cũng không phải vô dụng. Mà tác dụng của nàng khi tới đế đô còn lớn hơn so với trong tưởng tượng của chàng. Không chỉ có rèn luyện, mà còn có ích lợi với sự trưởng thành của nàng. Còn về vấn đề an toàn, em có thể dùng tính mạng cam đoan, không cần phải lo lắng. Nếu chàng không cho nàng ta đi đế đô, thế thì em cũng không đi."

Trần Duệ chợt câm nín, phản ứng của Isabella khác xa dự liệu của hắn, nhưng hắn không thể phản bác. Ưng non sẽ có một ngày khôn lớn, chim ưng rốt cuộc cũng phải bay lượn trên bầu trời. Alice có cá tính và tương lai của mình, không phải là thú cưng để nuôi nhốt. Tuy rằng hắn không đồng ý với quan điểm cấp tiến quá mức của Isabella, nhưng cũng hy vọng Alice có thể càng thêm kiên cường, có được năng lực độc lập của riêng mình. Có lẽ dưới điều kiện bảo hộ, nên buông lỏng từng chút từng chút một.

Mấy giờ sau, "chuyển di thuật" bắt đầu, Trần Duệ không có năng lực không gian như Lola, chỉ có thể bố trí một ma pháp trận chuyển di duy nhất, nối liền với cửa truyền tống tại nơi ở của tài chính quan. Ma pháp này làm Trần Duệ mất công cả nửa ngày, lúc chuẩn bị tốt đã là hoàng hôn, mà một đám người tới đế đô trước cũng đã tập hợp xong.

Có hai trăm hai mươi người đi đế đô trước, đó cũng là cực hạn của Thải Hồng sơn cốc. Dưới sự kiên trì của Isabella, cuối cùng cũng mang theo Alice, Rocky luôn bảo hộ nàng cũng đi theo. Ngoài ra còn có Olivia, Tetema và cả nhà Sky nữa.

Phòng ngự của hoàng cung Đọa Thiên Sứ vô cùng chắc chắn, chỉ riêng ma pháp trận đã có thể phòng ngự công kích đồng thời của mấy ma đế đỉnh phong. Nhưng trước mắt Mejia đang thiếu hộ vệ có thể tin tưởng, cho nên lần này mang theo hơn hai trăm tinh anh cấm vệ quân do Khách Cổ Lệ cầm đầu.

Về phương diện người bên Ám Nguyệt, Athena đảm nhiệm lãnh chủ tạm thời, quân đoàn trưởng quân đoàn Xích Huyết vẫn do Khách Cổ Long đảm nhiệm, đoàn trưởng quân đoàn Diễm Quang do Nesta đảm nhiệm, kỵ binh đoàn Ma Ảnh trước sát nhập vào quân đoàn Diễm Quang. Nesta vốn là quân đoàn trưởng đế đô, nhưng giờ đã trở thành khôi lỗi của Phệ Thần mặt nạ, để đề phòng chẳng may, vẫn nên lưu lại Ám Nguyệt. Tim vẫn là quân đoàn trưởng quân đoàn Nguyệt Ảnh. Trị an quan do Lomond đảm nhiệm. Còn về tài chính, vẫn mặc cho "Trần Duệ" đảm nhiệm, nhưng do nhân loại không khỏe, công việc chủ yếu do trợ thủ trưởng lão Ford gia tộc Thelford xử lý.

Quân đoàn đế đô vẫn kẹt tại Ám Nguyệt đã phân ra một phần nhỏ binh lực, dưới sự dẫn dắt của vài vị tướng quân, đi Xích U trước. Còn lại thì bắc thượng, trở về đế đô. Mười vạn đại quân vong linh do Saipulaier suất lĩnh, đi tới cứ điểm Walan trước. Xích Huyết Diễm Quang quân một bên chiêu mộ và huấn luyện tân binh khẩn cấp, một bên điều tra và phòng bị trong lãnh địa. Tuy nói rằng Katherine không nhất định tấn công chính diện, nhưng Ám Nguyệt cũng không thể nào trễ nải, nhất định phải làm ra tư thế toàn lực phòng ngự.

Athena, Cơ Á cũng chỉ vội vàng gặp mặt Trần Duệ rồi lại chia tay. Nhưng hai nàng đều hiểu, công việc đế đô hiện tại cực kỳ mấu chốt, nhiệm vụ của Trần Duệ không nhẹ nhàng chút nào. Huống hồ còn có thông đạo Thải Hồng sơn cốc và Tnh Không chi môn, muốn quay lại cũng rất nhanh.

Trần Duệ mang theo đoàn người thông qua Thải Hồng sơn cốc dày đặc sương mù, truyền tống tới cảnh nội đế đô.

"Từ nơi này đi thẳng hướng bắc, chừng sáu giờ là có thể tới đế đô. Các ngươi do Ám Ma đại nhân dẫn đội, phải chú ý ẩn nấp hành tung, bảo vệ tiểu công chúa. Đến lúc đó Guile đại nhân ở bên kia sẽ tiếp ứng các ngươi." "Ám Ma đại nhân" mà Trần Duệ nói tới chính là Isabella đeo mạng che mặt. Nơi này có không ít người ngoài, tất nhiên phải giữ bí mật thân phận.

Tiểu la lỵ xuất phát trước rồi mới biết "Trần Duệ" tạm thời không đi, phải muộn hơn vài ngày mới đến bí mật hội họp. Cho nên nàng không nhiều lời, nghe lời theo sát đám người Isabella tiến lên.

Sau khi mọi người đi xa, Trần Duệ lập tức mở Tinh Không chi môn, trở lại hoàng cung đế đô, báo cáo chuyện này cho Mejia. Mejia vừa nghe Alice cũng đi theo thì lắp bắp kinh hãi, để cho hắn lập tức dẫn người tiếp ứng.

Mấy giờ sau, đoàn người đã xuất hiện trong hoàng cung.

Sau khi Khách Cổ Lệ suất lĩnh cấm vệ quân tham kiến nữ hoàng bệ hạ, lập tức bắt đầu làm công tác cảnh giới với thủ vệ. Chỉ là nhân số có hạn, tạm thời chỉ hộ vệ đại điện và tẩm cung là chính.

Mặc dù chỉ rời khỏi Ám Nguyệt có một ngày, nhưng nhìn thấy những cấm vệ trung thành mà tận tâm này, nội tâm Mejia vẫn dâng lên một cảm giác thân thiết. Chẳng qua không thể nào vui vẻ gì với tiểu la lỵ, cho một ánh mắt "lát nữa tính sổ với muội". Tiểu la lỵ biết tính nết tỷ tỷ, cười hì hì đi theo Khách Cổ Lệ đi vào tẩm cung nghỉ ngơi.

"Tetema đại sư, Saka đại sư." Mejia hơi cúi đầu: "Sau này còn cần nhờ vào hai vị nhiều hơn."

Tetema hơi cung kính khom người: "Không có cách nào, hai đồ đệ của ta đều một lòng một dạ với bệ hạ. Nhất là tên gia hỏa tên Guile này còn là hôn phu của bệ hạ, cái lão già khọm như ta sao mà ngồi im được? Nhưng ta cũng chỉ có thể sống ở đây một năm mà thôi."

Saka đại sư luôn xưng là Sky cũng cúi người thi lễ: "Bệ hạ không cần khách khí, chuyện của Guile chính là chuyện của ta. Ta sẽ nhanh chóng gia nhập đồng minh chế khí sư của Đọa Thiên Sứ, thân phận Tetema đại sư hơi đặc thù, cần đổi lại tên, gia nhập vào đồng minh luyện dược sư. Thủ tục cụ thể để gia nhập thì còn thỉnh bệ hạ phái người an bài."

"Không thành vấn đề, đa tạ hai vị đại sư! Ta đã sắp xếp xong chỗ ở cho hai vị, thỉnh đi nghỉ ngơi trước."

Saka là đại sư chế khí tinh thông thuộc da đệ nhất được ca tụng ở ma giới nhiều năm, bằng thanh danh của hắn, lại được Mejia ủng hộ, dù trở thành hội trưởng đồng minh chế khí sư Đọa Thiên Sứ cũng không khó. Tin tức chết đi mà sống lại lần này nhất định sẽ khiến ma giới khiếp sợ. Mà Tetema càng trâu bò, bề ngoài là đại sư chế khí tinh thông đạo cụ đệ nhất, trên thực tế lại còn là chuẩn tông sư trong dược tề và luyện kim thuật, hơn xa loại lừa người lấy tiếng Bennett. Nếu muốn dùng tri thức dược tề để tiến vào đồng minh luyện dược sư, việc tạo thành ảnh hưởng lớn là cực dễ dàng.

Đám người Tetema đi rồi, Isabella mở miệng trước: "Bệ hạ, có câu ngạn ngữ 'dục tốc bất đạt'. Theo hiểu biết của ta về đồng minh chế khí sư và đồng minh luyện dược sư, Saka đại sư có thể để xuất hiện trước. Còn vị Tetema đại sư kia... ắc, trên thực tế là một chuẩn tông sư, trước tiên nên ẩn giấu một chút, chọn thời cơ thích hợp tiến vào liên minh luyện dược sư. hơn nữa, ta đề nghị công chúa Alice không nên ở lại hoàng cung, nên cùng Olivia, Tetema đại sư ở tạm trong một căn nhà được Ám Ma mua. Ngoại trừ Rocky, Olivia cũng có thể bảo hộ tiểu công chúa. Nơi đó còn có hai bạn tốt ám tinh linh của tiểu công chúa, Alice điện hạ hẳn là không cảm thấy cô đơn."

"Đề nghị của ngươi không sai, ta sẽ suy xét kỹ." Mejia gật gật đầu: "Ngươi quen thuộc đế đô hơn ta nhiều, hiện tại có một nhiệm vụ thiết yếu, ngươi có chắc chắn nắm giữ được Ám Bộ trong tay Hắc Diệu nhiều năm trong thời gian ngắn nhất hay không?"

Isabella lạnh nhạt nói: "Ta có thể tiếp nhận Ám Bộ, nhưng có một điều kiện, ta muốn có quyền quyết đoán độc lập, lúc cần thiết có thể không chịu sự chỉ huy của bệ hạ."

Ánh mắt Mejia lộ vẻ sắc bén, đối nhãn với Isabella, không ngờ lại ngoài ý muốn xẹt qua một tia ấm áp: "Có thể, ta chỉ cần kết quả, không hạn chế thủ đoạn của ngươi."

"Bệ hạ quả nhiên quyết đoán!" Isabella cảm nhận được ánh mắt của Mejia, mỉm cười: "Vậy thì trước tiên ta hỏi một câu, bệ hạ đã nhận được sự trung thành của gia tộc Toro rồi sao?"

Mejia liếc Trần Duệ một cái, gật đầu nói: "Phải."

"Vậy thì dễ xử lý rồi, ta vốn là người chưởng khống cao nhất của Ám Bộ đế đô, sau khi ta biến mất, trợ thủ của ta, cũng chính là cháu gái Suolin của lão Cowen gia tộc Toro tiếp nhận Ám Bộ. Chỉ cần gia tộc Toro toàn lực phối hợp, diệt trừ mấy cái đinh gai mắt, việc tái chưởng khống Ám Bộ hẳn không thể vấn đề. Còn có thể đưa người của Ám Ma vào trong đó nữa."

Ánh mắt Mejia sáng ngời: "Chuyện này giao cho ngươi toàn quyền phụ trách. Nếu cần nhân thủ thì cứ việc nói. Tuy rằng hiện giờ trong tay ta không có nhiều người dùng được, nhưng sẽ toàn lực thỏa mãn ngươi."

Isabella cũng hứng thú liếc Trần Duệ một cái: "Vương phu điện hạ tương lai cũng có thể sao?"

"Ngươi nói xem?" Mejia cũng thâm ý hỏi lại một câu.

Isabella suy nghĩ một chút, cười duyên nói: "Tạm thời không dùng được. Chẳng qua cũng không biết chừng, tương lai cũng khó mà tách khỏi vị điện hạ này."

"Ngươi có thể chờ xem sao."

Vài câu cuối cùng hình như hơi đổi mùi, Trần Duệ đứng một bên hóng hớt, không biết tại sao lại nghĩ tới một khúc nhạc nào đó, trên trán bỗng nhiên toát mồ hôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.