Cửu Đỉnh Ký

Chương 36: Vực sâu Trầm Luân




Nghi thức đăng cơ hoàn thành thuận lợi, kế tiếp chính là tiếp nhận quyền lực đế quốc.

Các lãnh chủ dừng lại ở Ám Nguyệt cũng đã bắt đầu trở về lãnh địa, George tướng quân và Sicari chiếm cứ đế đô cũng không rút lui, bởi vì căn cơ của Mejia là ở Ám Nguyệt, bên người chỉ có hai người Lola và Trần Duệ, nhất định phải đợi cho thế cục đế đô ổn định mới có thể trở lại trú địa được. May mà Huyết Sát đế quốc đang dính nội loạn, lãnh địa Thiết Quyền ở bắc bộ là căn cứ địa của nhị hoàng tử Edmond, trước mắt đang giằng co với đại hoàng tử Lanka ở phía bắc lãnh địa, không thể ngu đến mức trêu chọc thêm một cứ điểm Locker.

Mejia không cần nghỉ ngơi, lập tức triệu tập hội nghị, chủ yếu là thương thảo vấn đề điều chỉnh chức vị và phân chia lãnh địa. Sau khi đệ nhị tướng quân Duolun chết thì còn khuyết một người. Cũng có không ít tướng quân và lãnh chủ xuất chinh theo Hắc Diệu tử vong. Lãnh địa vô chủ, quân đội thiếu người chỉ huy, đế đô cũng không thiếu chức vị cần điều chỉnh.

Ý của Mejia là chính thức đề bạt Athena làm lãnh chủ Ám Nguyệt, cũng phong làm đệ tam tướng quân của đế quốc. Chức vụ đệ nhị tướng quân sẽ do đệ tam tướng quân Geraint tiếp nhận. Sumen làm lãnh chủ Lam Dong, Sicari và Trác Thiết lập nhiều công lớn, gia phong công tước. Chức vị tả hữu tể tướng luôn bị Hắc Diệu hủy bỏ cũng cần khôi phục, do vương tộc và gia tộc nguyên lão chia nhau đảm nhiệm. Vị trí đại thần tài chính và đại thần quân vụ thì sẽ để gia tộc nguyên lão đưa người ra. Một ít nhân tuyển và chức vị trọng yếu như lãnh chủ, tướng quân quân đoàn cũng thay đổi, do gia tộc nguyên lão và vương tộc đề ra kế hoạch cùng thảo luận.

Đề nghị này chủ yếu là phong thưởng cho người có công, thực tế đã rất chiếu cố cho gia tộc nguyên lão. Nhưng vẫn bị lực cản ngoài tưởng tượng.

Phong thưởng của Athena đứng mũi chịu sào, Baroque của gia tộc Melon tìm từ càng kịch liệt, gần như phủ định toàn bộ đề nghị của Mejia: Một thiếu nữa hai mươi tuổi đầu, làm gì có tư cách đảm nhiệm chức vị lãnh chủ lãnh địa lớn nhất đế quốc? Hơn nữa còn gia phong đệ tam tướng quân đế quốc nữa? Huống hồ phụ thân George đã là đệ nhất tướng quân, cứ đà này thì cả quân đội sẽ thành thiên hạ của gia tộc Wells mất!

Geraint vốn là đệ tam tướng quân, đi theo kẻ soán quốc Hắc Diệu xuất binh thảo phạt Ám Nguyệt rồi bị bắt, thế nào lại được đề bạt? Lãnh địa Lam Dong cũng là một trong tứ đại lãnh địa, Sumen chẳng qua chỉ là phó quân đoàn trưởng của quân đoàn Trạm Lam. Dưới tình huống quân đoàn trưởng Trạm Lam và lãnh chủ Teutonic đều chết, không có lựa chọn nào khác mới được nắm giữ binh quyền Lam Dong. Luận lý lịch thì không thể đảm nhiệm vị trí một đại lãnh chủ...

Farah Witt của gia tộc Maca đề nghị, lãnh chủ Ám Nguyệt do người của gia tộc nguyên lão chọn nắm quyền, Athena có thể điều đến đế đô đảm nhiệm vị trí quân đoàn trưởng cấm quân bảo hộ Mejia. Sumen của lãnh địa Lam Dong thì phong thành lãnh chủ một lãnh địa cỡ trung. Khôi phục vị trí tể tướng có thể suy xét, nhưng vị trí đại thần tài chính và đại thần quân vị thì rất trọng yếu, không nên vội vàng.

Ánh mắt Mejia dần lạnh lùng nghiêm nghị. Kỳ thật những phủ định này không hoàn toàn làm nhằm vào đề nghị của bản thân, mà là biểu lộ một loại thái độ. Đó chính là đế đô không phải lãnh địa Ám Nguyệt, cho dù vương tộc ủng hộ nữ hoàng thì rất nhiều phương diện cũng phải xem sắc mặt của gia tộc nguyên lão. Hắc Diệu làm nhiếp chính vương ba trăm năm cũng đều là như thế, đừng nói là người chưởng khống mới đăng cơ, còn chưa ổn định như Mejia.

Không đợi Mejia mở miệng, George làm khó dễ đầu tiên, nhảy dựng lên nói.

"Baroque! Con gái lão tử chặn cả trăm vạn đại quân Hắc Diệu ở cứ điểm Nguyệt Quang, mai táng mười vạn người các ngươi! Sau đó lại đánh tan mấy chục vạn người Palour ở trấn Dike! Geraint tự mình dẫn kỵ binh kỳ tập cứ điểm Walan, bị nó bắt sống! Chiến tích và công lao như vậy còn chưa đủ tư cách làm lãnh chủ hay tướng quân hay sao? Lúc con gái ta đại phát thần uy thì các người đang làm gì, chẳng phải bị quân Ám Nguyệt đánh thành rùa đen rút đầu sao?"

George bây giờ là ma đế đoạn, thực lực cá nhân còn kém Baroque. Nhưng thân là đệ nhất tướng quân, nắm giữ quân đội hùng hậu nhiều năm, là đệ nhất trong quân đội không cần bàn cãi, lần chiếm đóng đế đô này còn lập công lớn. Trong hội nghị thế này, lời nói của George tuyệt đối nặng hơn Baroque. Chẳng qua George đã có tước vị công tước, lại là đệ nhất tướng quân, cũng không có trong hàng ngũ phong thưởng. Hiển nhiên là xuất phát từ cân bằng, tất cả tính hết lên người Athena.

Baroque là tướng bại trận trong cuộc chiến ở Ám Nguyệt, mà công lao của Athena là không cần tranh cãi. Tuy rằng rất tức giận những cũng không tìm ra lời nào để phản pháo cả.

Farah Witt mở miệng: "Đệ tam tướng quân là tượng trưng cho đế quốc. Dù Athena thao lược xuất chúng, quân công lớn lao nhưng cũng chỉ là một trận này mà thôi. Vẫn chưa đủ tư cách, càng khỏi nói đến đảm nhiệm lãnh chủ Ám Nguyệt."

Luntesi của gia tộc nguyên lão cũng lên tiếng: "Nếu bệ hạ kiên trì muốn phong thưởng Athena, như vậy ta tán đồng với đề nghị đệ tam tướng quân. Nhưng lãnh chủ Ám Nguyệt nhất định phải chọn người khác.

Lãnh địa Ám Nguyệt dù là quân sự hay kinh tế đều là hàng đầu trong các lãnh địa ma giới, là một khối thịt béo mà mọi người nghấp nghé. Gia tộc nguyên lão tất nhiên muốn có quyền nắm giữ, tiến một bước mở rộng lực ảnh hưởng với đế quốc.

Nếu không phải đã rèn luyện ra bộ mặt lạnh như băng ở Ám Nguyệt, Mejia đã sớm không nhịn được cơn tức rồi. Ám Nguyệt là do một tay nàng và Trần Duệ xây dựng phát triển, trước khi hoàn toàn nắm vững cả đế đô trong tay, đó là căn cơ quan trọng nhất của nàng. Gia tộc nguyên lão kia lại muốn dùng công phu sư tử ngoạm chiếm làm của riêng, quả thực không thể nhịn được nữa.

Đám Sarandi, Waruite, George cầm đầu thế lực ủng hộ quyết định của nữ hoàng. Tranh chấp gay gắt với phe phản đối. Còn đám người như Oliver, lão Cowen, Stiller lại không nói lời nào, giữ vị trí trung lập.

"Tốt lắm! Trước mặt Athena tạm thay mặt lãnh chủ Ám Nguyệt, đây là quyết định mà ta làm ra trước khi tới đế đô, lúc ấy các ngươi cũng đều tán đồng. Còn về chuyện còn lại thì thảo luận sau!" Mejia cắt đứt tranh chấp: "Bây giờ quan trọng nhất là Âm Ảnh đế quốc đã điều động hàng loạt binh mã ở mặt tây và mặt nam của chúng ta, còn phái đặc sứ tới Ám Nguyệt áp bức. Hiện tai tuy ta đã đến đây đăng cơ trước, làm rối loạn kế hoạch của Katherine, nhưng đại quân Âm Ảnh là không thể không phòng. Trước mắt trong liên quân đế đô, quân lãnh chủ đã bắt đầu phản hồi trú địa, lãnh địa Ám Nguyệt có đại quân vong linh và ba quân đoàn trong tay Athena, lúc nào cũng có thể trợ giúp Trác Thiết. Nam bộ hẳn là có thể yên tâm. Nhưng cứ điểm Tekula ở tây bộ lại là chỗ bạc nhược, Geraint và Luomeidi của quân đoàn Phi Vân đang lợi dụng ma thú phi hành chạy tới cứ điểm Tekula, nhưng không chắc đã tới kịp, cho nên nhất định phải quan tâm trợ giúp mặt tây. Sear Jia, không quân ở lại đế đô có ước chừng bao nhiêu?"

Quân đoàn trưởng quân đoàn long kỵ binh Sear Jia lập tức đứng dậy: "Bệ hạ, toàn bộ quân đội không trung còn địa khái một ngàn năm trăm kỵ."

"Gia tộc nguyên lão có thể điều ra khoảng bao nhiêu binh lực?" Câu này là hỏi lão Cowen.

"Có thể điều động khoảng chừng xấp xỉ bốn vạn, trong đó có một vạn kỵ binh." Lão Cowen vẫn luôn giữ trầm mặt nhìn nhìn thành viên gia tộc nguyên lão, nói ra một vài chữ.

Mejia gật đầu: "Sear Jia, ngươi khởi hành ngay lập tức. Suất lĩnh không quân đi cứ điểm Tekula hội họp với Geraint, Luomeidi trước. Baroque, ngươi tập kết một vạn kỵ binh đi tiếp viện trước. Sicari, điều ra ba vạn bộ binh trong quân Bạch Linh của ngươi, lại thêm hai vạn bộ binh của gia tộc nguyên lão là năm vạn người, làm nhóm tiếp viện thứ ba, do Sarandi thống lĩnh. Mau chóng xuất phát, mọi người ở cứ điểm Tekula đều phải nghe lệnh của Geraint. Farah Witt, Bill, các ngươi xuôi nam tiếp ứng quân đoàn Ám Nguyệt bắc thượng đế đô, chúng ta phải làm chuẩn bị phòng ngự mọi phương diện cho tốt."

Mọi người ngồi đây lộ vẻ kinh ngạc, Mejia gặp phải lực cản mạnh mẽ trong lần nghị quyết đầu tiên, nhìn qua như bại hoàn toàn, nhưng giờ nhìn lại thì chỉ giống một đợt dò xét. Tiếp sau đó lại khống chế, lập tức điều Baroque và Farah Witt to còi nhất ra ngoài, thủ đoạn quá lộ liễu.

Mà nàng lại giữ hai người ủng hộ nắm giữ trọng binh là George tướng quân và Sicari lại đế đô. George tướng quân phải giữ cứ điểm Locker bắc bộ, Sicari cần tùy thời xử lý công việc lãnh địa Bạch Linh, đều có lý do đầy đủ để không đi về phía tây.

Chiêu thức vô cùng cao minh, dù là Baroque hay Farah Witt đều không thể dị nghị. Âm Ảnh đế quốc xâm lấn có liên quan đến tồn vong của đế quốc, nếu Đọa Thiên Sứ đế quốc thật sự diệt vong, nguyên lão gia tộc, ích lợi gì gì đó đều tan thành mây khói. Cho nên những người này không dám lãnh đạm, thi nhau lĩnh mệnh rời đi.

Người trong đại sảnh vừa đi hết, Mejia lập tức lệnh cho thị vệ lùi đi. Trần Duệ luôn im lặng đi tới đằng sau Mejia, nắm tay nàng.

Mejia lộ vẻ mệt mỏi, nhẹ nhàng tựa thân thể vào người hắn. Từ tối qua tới giờ, nàng gần như không có một phút nghỉ ngơi. Nhất là hội nghị vừa rồi lại làm nàng mệt mỏi gấp bội.

"Mệt chết đi được." Trần Duệ ôm eo nàng, chậm rãi ngồi lên ghế, để nàng dựa vào ngực mình.

"Còn mệt hơn so với tưởng tượng." Mejia không chỉ nói đến sự mệt mỏi của bản thân, mà còn có tình thế phức tạp của đế đô nữa. Có thể nói là mỗi bước đều khó khăn.

"Nhưng mà, em có niềm tin." Trong mắt Mejia lóe lên sự kiên định, nàng biểu hiện ra sự mềm yếu mà mệt mỏi trước mặt Trần Duệ, nhưng cũng chỉ trước mặt hắn mà thôi. Trước mặt người khác, nàng chính là bậc đế vương dù núi sập cũng không biến sắc.

Nếu đã quyết định đi theo con đường này thì phải đi đến cùng. Lúc trước tân nhậm lãnh chủ Ám Nguyệt, nàng không hiểu bất cứ thứ gì, điều kiện cũng gian nan hơn so với hiện nay, nhưng vẫn cố gắng được. Hiện giờ trong tay nàng còn có nhiều lợi thế hơn, còn có hắn ở bên người, nhất định có thể giải quyết.

"Ta cũng có niềm tin." Trần Duệ vừa nói chính là niềm tin vào Mejia. Bỏ mặt nạ ra, nhẹ nhàng hôn lên mặt của nàng. Mejia cười nhợt nhạt, dựa vào hắn, thần kinh căng thẳng đều được buông lỏng. Chỏ có thể trong ngực hắn mới có thể cảm thụ được sự an toàn và thoải mái này.

Trước mặt vương tộc bề ngoài đều thần phục chủ nhân thần khí Mejia, hôm nay trong hội nghị, số người trung lập chiếm đa số, chỉ có gia tộc nguyên lão biểu hiện ra thái độ cứng rắn. Bởi vì một đế quốc thực sự rất khổng lồ, không phải chỉ dựa vào một hai người mà chèo chống được. Mà gia tộc nguyên lão có thế lực thâm căn cố đế, kể cả đế đô và rất nhiều lãnh địa, nhiều năm cắm rễ như thế, nếu tùy tiện dùng thủ đoạn máu lửa để nhổ sạch, như vậy thì cả "kiến trúc" của tầng lớp trung thượng lưu đều sẽ rơi vào trạng thái mất gốc, cực kỳ bất lợi với sự ổn định của đế quốc. Huống chi bây giờ còn có kẻ thù như hổ rình mồi, nếu còn phát sinh nội loạn nữa thì Đọa Thiên Sứ đế quốc đã suy sụp trong tay Mejia rồi.

Chẳng qua, gia tộc nguyên lão cũng có xung đột lợi ích với nhau, cũng không phải bền như thép. Thành lũy chắc chắn đều mục ruỗng từ bên trong, tất cả đều xem thủ đoạn của Mejia mà thôi.

Tiếng bước chân của thị vệ truyền đến, Mejia và Trần Duệ gần như cùng nhận ra, lập tức đứng dậy, đeo mặt nạ lại, giữ một khoảng cách. Dù sao đây cũng không phải vương cung Ám Nguyệt, cấm vệ tâm phúc của Hắc Diệu đều bị thay thế, những hộ vệ bây giờ đều là chọn tạm thời từ trong quân của George tướng quân.

"Bệ hạ, Cowen đại nhân của gia tộc nguyên lão Toro mang theo con trai, con dâu đến xin được thỉnh tội."

"Xin thỉnh tội?" Mejia nhíu mày, lập tức hiểu rõ.

Con trai Leiduotan của lão Cowen là tộc trưởng gia tộc Toro, chính thê tên Carolina, là con gái ruột của Hắc Diệu.

Trần Duệ sáng bừng mắt, nói nhỏ vài câu với Mejia. Nữ hoàng tân nhiệm nghe được không khỏi gật đầu, trong cặp mắt tím đã xuất hiện tia sáng kỳ dị.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.