Cửu Đỉnh Ký

Chương 22: Mê hoặc không thể kháng cự




Hiệu quả của quang ám kết tinh ẩn chứa dị lực ốc nguyên chi vô cùng thần kỳ. Mejia đối mặt với uy áp cường đại của Hắc Diệu cuối cùng cũng bạo phát tiềm lực, tự mình đột phá. Quang ám chi tâm phát sinh biến dị, trực tiếp thúc đẩy Mejia tiến giai đột phá ma hoàng cấp, bước chân vào cảnh giới ma đế. Nhưng mà thực lực trước mắt của nàng còn chưa ổn định, không chỉ cần phải có một đoạn thời gian để tĩnh tu mà còn phải nắm vững lĩnh vực chi lực một lần nữa thì mới có thể trở thành ma đế chân chính.

Đáng tiếc, lấy tình huống trước mắt thì Mejia căn bản không có thời gian này.

Vừa mới chập choạng bước chân vào cảnh giới ma đế đã gặp một đối thủ là ma đế đỉnh phong. Ài, chỉ có thể than rằng không có lối thắng vẫn hoàn không có lối thắng.

Trong tay Hắc Diệu có thêm một thanh trường kiếm tử sắc. Hắn vung kiếm đâm thẳng đến ngực Mejia. Mejia miễn cưỡng có thể nhìn được quỹ tích công kích của đối phương, vội vàng đưa kiếm ra đỡ. Nhưng xung lực quá mạnh, trường kiếm bị đánh rời tay.

Trong tích tắc thanh kiếm kia sắp đâm vào Mejia, thân hình nàng liền lóe lên một cái, đã xuất hiện ở nơi xa. Cái này trông qua giống như thiên phú thuấn di của đại ác ma nhưng thực là đây là kỹ năng "bằng hư lâm phong" của Huyễn Vũ sa y nàng đang mặc trên người. Khi gặp phải công kích trí mạng, sa y sẽ tự động kích phát kỹ năng thuấn di để thoát khỏi nguy hiểm, có điều mỗi giờ chỉ thuấn di được hai lần.

Hắc Diệu hơi kinh ngạc nhưng hắn phản ứng cực nhanh, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Mejia, lại chém ra một kiếm. "Bằng hư lâm phong" tiếp tục được kích phát một lần nữa, tránh thoát khỏi đòn công kích. Nhưng mà đã dùng hết hai lần, công kích thứ ba của Hắc Diệu lại đến, Mejia miễn cưỡng tránh thoát khỏi một kiếm này rồi lại bị một quyền đánh bay. Vừa may nữ tử che diện sa đã tới bên cạnh, cho Olivia uống dược tề. Olivia vừa thanh tỉnh đỡ lấy Mejia đang trọng thương từ tay nữ tử che mặt.

Hắc Diệu cực kỳ căm hận nữ tử đã cho mình ăn lỗ lớn này, đang muốn hạ sát thủ thì nữ tử kia đã mở miệng: "Điện hạ, đã lâu không gặp."

Thanh âm quen thuộc khiến cho Hắc Diệu ngừng động tác: "Ngươi..."

Diện sa của nữ tử đã bị máu nhuộm đỏ. Dáng người ưu nhã của nàng ta bước tới trước mặt của Hắc Diệu, cứ giống như đang đi trong dạ vũ chứ không phải là chiến trường: "Điện hạ còn nhớ rõ ba mươi năm trước, vào lần đầu tiên chúng ta gặp mặt không? Ta đã cho điện hạ lựa chọn? Ta hỏi người muốn ta hay là muốn năng lực của ta?"

"Quả thật là ngươi!" Hắc Diệu chấn động "Không thể nào! Ngươi chưa chết?"

Lúc đầu, ở Du Nguyệt quán, hắn đã tận mắt chứng kiến nữ nhân kia đã tan thành tro bụi cùng tên "Charles" rồi mà!

Nếu như nữ nhân này chưa chết, vậy thì "Charles"...

Tin tức này thật sự là quá kinh người, Hắc Diệu chỉ cảm thấy tim mình đập thình thịch. Một ít chuyện vốn đã có nhận định rõ ràng thì nay đã phát sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Nữ tử đã đi tới bên người Hắc Diệu. Thanh âm của nàng ta thấp dần: "Nam nhân kia có lời muốn chuyển tới cho điện hạ."

Nam nhân kia... thật sự là không chết? Lực chú ý của Hắc Diệu đã hoàn toàn chuyển từ Mejia qua bên này. Đúng lúc hắn đang chú tâm lắng nghe thì, âm lượng của nữ tử kia đột nhiên cao lên: "Olivia! Chạy!"

Bàn tay sau lưng nữ tử nắm chặt lấy một kiện đồ vật phát sáng, ẩn chứa ba động có tính hủy diệt khủng bố. 


Trong vùng núi hoang dã nơi xa là một chiến trường kịch liệt khác cũng đang phát sinh rung động không ngừng.

Bụi khói tứ tán khắp nơi. Những đạo thân ảnh lấy tốc độ không thể tưởng tượng nổi mà đan xen, phân hợp. Mặt đất phụ cận dường như bị hạ thấp mấy tầng, tùy từng nơi có thể trông thấy những dấu tích rạn nứt.

"Khốn khiếp!" Nguyên lão gia tộc ma đế Baroque đang mặt xám mày tro bò lên từ dưới đất. Vừa rồi, nếu như không phải Stiller kịp thời thi triển ma pháp thuẫn thì hắn đã sớm bị độc long kia đánh thủng người.

Ma đế song phương chiến đấu, đế đô vốn là chiếm ưu thế. Đỉnh phong ma đế có ba người Baroque, Stiller, Dieskau Jacques. Trung đoạn ma đế là Saer Jia, Manchester Bill, Farah Witt. Ma đế sơ đoạn chỉ có một mình Luntesi. Bên Ám Nguyệt thì có một đỉnh phong ma đế Pagliuca, một ma đế trung đoạn tấn cấp chưa lâu phỉ thúy long tiểu thư Luobei, Wawamu Toro đầu hàng Ám Nguyệt, lại còn thêm Peigesas bị chuyển hóa thánh vong linh và u linh long.

Suy sét đến tình trạng của Peigesas và u linh long, nhất là u linh long không thể thoát ly khỏi người không chế thì chiến lực thực tế chỉ có thể tính là lấy năm chọi bảy, thậm chí có thể nói là lấy bốn đấu bảy. Phe đế đô chiến thắng chỉ còn là vấn đề của thời gian.

Nhưng mà kế hoạch vĩnh viễn không theo kịp biến hóa. Tình huống chân thực ngược lại hoàn toàn. Trong vùng núi này, khắp nơi đều có bẫy rập quỷ dị, còn có ma pháp trận khiến cho đỉnh phong ma đế cũng phải cảm thấy sợ hãi. Bảy ma đế của đế đô bị đối phương đè ra đánh đã chịu không biết bao nhiêu đau khổ.

Không cần nghi ngờ, đây chắc chắn là bẫy rập mới được bố trí! Không trách tại sao mà tên độc long âm hiểm kia lại cố ý dẫn mọi người tới nơi này!

Quá giảo hoạt! Quá vô sỉ!

Trường kiếm trong tay phải của Diskin Jarraud phóng ra vạn tia kiếm quang, đánh tới phía Pagliuca. Thân hình Pagliuca lóe lên, đã trốn đến nơi xa. Kiếm quang truy đuổi theo lại đụng phải một trở lực vô hình rồi bị phân giải không còn. Độc long lại như quỷ mị xuất hiện sau lưng Diskin Jarraud.

Diskin Jarraud phóng suất thánh quang dực, tay trái hóa thành đao cháy rực hắc viêm chém tới phía sau. Chính lúc này, thân ảnh của Pagliuca không ngờ lại bạo liệt. Diskin Jarraud cảm thấy hắc viêm bị một loại lực lượng kỳ dị bức ngược vào thể nội, cảm thấy vô cùng khó chịu. Phỉ thúy long ở phía trước chớp thời cơ, cách không đánh tới một đòn. Nửa bên khải giáp của Diskin Jarraud đã bị lực lượng thủy hệ này đông kết. Hắn đang muốn dùng hắc viêm để hòa tan thì nắm đấm của Pagliuca đã xuất hiện trước mặt.

Do bị đông kết nên Diskin Jarraud tránh không kịp. Lực phòng ngự của hắn lại bị "Tá giáp" của Bá Vương khải hạ thấp thật lớn. Độc long hung hăng đấm một đấm vào ngực Diskin Jarraud. Vụn băng tung bay tứ tán, giáp trụ hiện lên hình một quyền ấn đầy máu, còn bốc lên một làn khói màu xanh.

Diskin Jarraud kêu lên một tiếng đau đớn, lui liền về sau bảy tám bước, không cầm nổi cơn đau đang lan tỏa. Hắn vội vàng thúc dục hắc viêm đến trước ngực, miễn cưỡng ngăn trở loại độc tố đáng sợ này. Độc long đang muốn truy kích thì Lạc Lôi thuật của Stiller đã tới cứu viện. Pagliuca hú lên một tiếng quái dị, chớp lên một cái xuất hiện sau lưng Wawamu, thay hắn đỡ một kích của Manchester Bill.

"Long tộc vô sỉ!" Stiller phẫn nộ, quát to một tiếng. Nàng hiện tại là người duy nhất không bị thụ thương bên phe đế đô. Đây không phải là do Pagliuca hám gái mà không nỡ ra tay mà là vì bản thân Stiller có thực lực ma pháp vô cùng cường đại, có thủ đoạn hộ thể mạnh mẽ. Nhưng cho dù như thế thì nàng cũng không có cách nào phá giải những ma pháp bẫy rập cao thâm này, thậm chí nàng có muốn rời khỏi nơi này cũng là một điều vô cùng khó khăn.

"Đồ ngu! Cái này người ta gọi là dùng cái đầu!" Pagliuca hắc hắc cười khẽ. Đây chính là "sân nhà" mà mấy ngày trước hắn đã dày mặt nhờ Lola bố trí cho. Những bẫy rập này lấy long ngữ minh văn làm chủ, còn có mấy ma pháp trận ẩn chứa lực lượng thượng cổ phù ngữ, có tác dụng can nhiễu phần nào với lĩnh vực. Do vấn đề tài liệu, trận thế này chỉ có thể duy trì trong vòng một ngày, nhưng từ tình hình trước mắt thì thấy, một ngày cũng đã đủ rồi.

Tình thế hiện tại là lấy Luobei quen thuộc với long ngữ minh văn làm chủ công. Hai vong linh sinh vật và Wawamu được cố định vào vị trí phòng ngự. Phe Ám Nguyệt cứ thế mà chiếm thế thượng phong. Vốn kế hoạch ban đầu là độc long, phỉ thúy long cùng hắc long quấn lấy mấy tên ma đế bên kia để cùng quyết đấu, còn Lola thì tiềm phục bên người Mejia để đánh lén Hắc Diệu. Nhưng Long đảo lại xuất hiện hai cự long đã làm loạn bố trí này. Pagliuca biết Olivia không thể đấu lại Hắc Diệu nên chỉ hy vọng bên kia có thể tận lực kéo dài thời gian, đợi hắn hoặc là Lola giải quyết xong địch nhân là có thể tới cứu viện, lật ngược thế cờ.

Tuy bên độc long chiếm thượng phong nhưng thực lực của đối phương cũng không phải tầm thường. Nếu muốn thắng trong thời gian ngắn thì khá là khó khăn.

Trung ương chiến trường, nổ tung trong dự tính không xuất hiện, nữ tử đeo diện sa ngã tên mặt đất. Cổ tay nàng bị một thanh trường kiếm tử sắc găm chặt vào mặt đất. Con mắt Hắc Diệu biến thành hai màu đen trắng. Cái thứ phát tán khí tức hủy diệt kia đang hư phù trong tay hắn. Dưới lực lượng của quang ám chi tâm, quang mang trên mình nó dần trở nên ảm đạm.

"Muốn ám toán ta? Ngươi thật là kẻ phản bội đáng chết!" Nét mặt Hắc Diệu trở nên hung ác. Trong tay hắn phát ra tử quang giống như dây thừng, phóng ra trói chặt lấy Isabella. Nữ nhân phản nghịch này liên quan đến bí mật to lớn của tên nhân loại "Charles" kia, trước khi tiếp nhận khảo vấn, nàng ta không thể chết.

Trong mắt của Isabella không hề có chút sợ hãi nào, ngược lại lại có một loại giải thoát. Có lẽ cảm giác muốn được giải thoát này đã sớm tồn tại trong lòng nàng tử lâu rồi, cho nên lúc này nàng mới có thể không màng đến sinh tử như vậy. Đứng đầu bộ tình báo, nàng không chỉ có một cách biến mình thành thi thể, cho dù là dưới tình huống bị cầm cố kiểu này.

Điều khiến nàng nôn nóng là Olivia ở nơi xa căn bản không làm theo lời dặn dò của nàng, mang Mejia đang bị thương nặng chạy trốn về phía chiến trường của Pagliuca mà lại ngây ngốc đứng ở đó.

"Olivia, chạy mau!"
Isabella chịu đựng từng cơn đau đớn truyền đến từ cổ tay, thét lớn một tiếng.

Đối mặt với Hắc Diệu đang bước tới từng bước, Olivia vẫn đứng nguyên không động đậy, cũng không phát hiện ra Mejia đã thoát khỏi vòng tay của mình.

Đây không phải là do sợ sệt, trong đầu nàng lúc này đang ông ông thanh âm kia.

"Chạy mau!"

"Olivia, chạy mau!"

"Olivia, chạy mau!"

Trường cảnh này giống như đã trùng với một giấc mộng ký ức sâu trong tâm hồn. Thanh âm kia biến thành một giọng nói quen thuộc, thân thiết.

"Olivia, chạy mau!"

Trong giấc mộng kia, cả người nàng run rẩy, bị dọa đến ngây người, không dám động đậy một chút nào. Nàng đang nhìn thân ảnh bị đâm xuyên ngực đang chắn trước người mình...

Trên mặt Hắc Diệu tỏa ra sát cơ lãnh lệ. Vừa lúc đó, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra cảm giác nguy hiểm. Không chỉ là Hắc Diệu, Mejia và Isabella cũng có thể cảm giác được, nơi gây ra cảm giác đó lại chính là hắc long thiếu nữ bị dọa ngu người kia. 

Tròng mắt trống rỗng của Olivia đột nhiên đẫm nước mắt. Đôi môi run rầy thì thào gọi: "Mama..."

Thanh âm này đột nhiên trở nên to hơn, âm ba khủng bố lấy Olivia làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía. Mejia đang định xông lên nghênh đón Hắc Diệu cũng bị cỗ khí lưu này thổi bay. Song túc phi long bay gần đó cũng bị kinh hãi mà rơi xuống đất, tất cả binh sĩ không phân địch ta đều thống khổ che kín lỗ tai.

Trong tiếng rít dài, đôi mắt của Olivia dần biến thành màu trắng. Trên trán nàng dàn phù hiện ra một cái ấn ký có ba hình thoi. Hình ở giữa hơi lớn, hai bên thì nhỏ hơn một chút. Đồng thời, mái tóc đen thấm máu bắt đầu bay múa trong không trung, móng tay nhanh chóng vươn dài đến nửa xích.

Hắc Diệu cảm thấy khí tức của Olivia đang biến hóa kịch liệt. Loại biến hóa này không phải là tiến giai mà giống như kích phát lực lượng huyết mạch hơn. Không chỉ thế, nó còn phụ thêm một loại khí tức cùng loại với quang ám chi tâm của Mejia vừa nãy. Hắc Diệu có một dự cảm, tầng thứ của khí tức này dường như còn thắng cả Bạch Dạ...

"Sưu!" Thân ảnh của Olivia chớp mắt xuất hiện trước Hắc Diệu. Móng vuốt sắc bén xé không, phát ra âm thanh đáng sợ. Hắc Diệu vội đưa tử kiếm ra đỡ. Móng vuốt kia chộp vào thân tử kiếm, không ngờ lại bắn ra tia lửa. Thân thể Hắc Diệu khẽ run lên, giống như là kinh hãi lực lượng bạo phát của Olivia.

Mặt đất không ngừng xuất hiện rung động và nứt vỡ. Isabella ngã xuống đất đã không thấy rõ thân ảnh như thiểm điện của Olivia, ngay cả Mejia vừa tiến giai ma đế khi cố gắng nhìn cũng cảm thấy rất phí sức.

Trên mặt Hắc Diệu đã xuất hiện vài vết rách chảy máu. Nhưng hắn không bạo nộ, không nôn nóng mà trầm lặng ứng đối với công kích điên cuồng của Olivia. Lấy kinh nghiệm của hắn thì có thể nhìn ra, tuy hắc long thiếu nữ phát sinh biến dị cường đại nhưng không phải là lực lượng của bản thân mà do năng lượng nào đó trong thân thể hắc long đang phát tiết mà không cách nào khống chế.

Chỉ cần năng lượng này vừa biến mất, thân thể và tinh thần khẳng định sẽ bị hư thoát mà mất đi lực chiến đấu. Cho nên, hắn chỉ cần phải ổn định một lúc này là ổn rồi.

Thân hình của Olivia bị một quyền của Hắc Diệu đấm bay, rơi vào trong đám người. Ngay lập tức, hắc long tiểu thư bật dậy, bất kể là quân đế đô hay quân Ám Nguyệt cũng đều bị loại lực lượng đáng sợ này đánh cho tứ phân ngũ liệt.

"Olivia!"

Isabella đang bị trói chặt ở phía trước tận lực gọi một tiếng. Nàng đã phát hiện Olivia dường như là đã mất lý trí. Olivia nghe được âm thanh kia lại trở nên phấn trấn, thanh âm này dường như giống trước kia...

Thân ảnh Olivia nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Isabella. Móng vuốt sắc bén chớp động hàn quang. Isabella đang nhắm mắt chờ chết đột nhiên phát hiện trên người đã không còn trói buộc. "Dây thừng" đã bị Olivia cắt đứt.

Olivia cởi trói cho Isabella rồi giơ hai tay lên. Ngón trỏ tay phải của hắc long tiểu thư nhắm chuẩn Hắc Diệu, tay trái nắm chặt cổ tay phải, móng vuốt thật dài trông qua có vẻ hung dữ. Đây chính là tư thế Hắc Long pháo.

Hắc Long pháo còn chưa phóng ra, mặt đất quanh người Olivia đã xuất hiện vô số vết nứt rồi vết nứt cứ to dần to dần ra. Isabella đứng phía sau cũng bị loại khí thế này áp bách, không cách nào động đậy.

"Rung!" Một đoàn hắc cầu mơ hồ lóe ra bạch sắc gào thét bắn về phía Hắc Diệu. Lần này, Hắc Long pháo nhìn nhỏ hơn bình thường rất nhiều. Nhưng mà khuôn mặt Hắc Diệu lại trở nên ngưng trọng. Một kích này ẩn chưa uy lực vượt xa với trước kia, chắc đây là lực lượng thể nội mà nàng không cách nào khống chế đã thoát ra ngoài.

Hắc Diệu không ngạnh tiếp. Hắn vỗ thánh quang dực một cái, bay vút lên trời. Nhưng hắc cầu này dường như có linh tính, nó lấy một tốc độ cực nhanh truy tung theo. Hắc Diệu không có cách nào tránh né. Bạch quang trong mắt đại thịnh, hai tay cháy rực hắc viêm nghênh đón đoàn siêu cấp Hắc Long pháo này.

Bầu trời chiến trường nháy mắt tối sầm lại. Đoàn Hắc Long pháo bọc lấy Hắc Diệu kia không ngừng vặn vẹo. Dòng điện bạch sắc giao quấn múa loạn, duy trì độ nửa phút rồi tốc độ dần chậm lại, cuối cùng "oành" một tiếng, hóa thành hư vô.

Trên không trung hiện ra thân ảnh của Hắc Diệu, áo choàng sau lưng đã hoàn toàn biến mất, giáp trụ hắc sắc xuất hiện vết nứt to lớn, đặc biệt là tay trái không có bao tay kia thì nhiễm một màu xanh lam.

"Mama..." Đôi mắt của Olivia khôi phục lại màu đen, vành mắt tràn ngập nước. Thân hình mất lực, lung la lung lay ngã ngửa về phía sau được Isabella nhanh tay đỡ. Móng vuốt sắc bén đã thu lại, nhưng ba hình thoi ấn ký trên trán thì vẫn chưa biến mất.

Trong lòng Hắc Diệu vô cùng phẫn nộ. Uy lực của loại Hắc Long pháo này vô cùng đáng sợ, còn có thuộc tính phá hoại trang bị quỷ dị thế này nữa. Phiền toái nhất là độc tố bên tay trái giống như đã bị kích phát. Cả cánh tay hắn đã mất tri giác, thậm chí cảm giác đó còn lan đi toàn thân. Trước hết phải ngăn cản loại kịch độc này, sau đó mới giết hết địch nhân phía dưới!

Tất cả bọn chúng, phải chết hết!

Vừa lúc đó, một tiếng ngựa hí vang lên. Tiếng ngựa hí trong chiến trường là điều vô cùng bình thường nhưng tiếng hí này lại gần như vượt qua mọi âm thanh.

Trong tích tắc, Mejia và Isabella bị trọng thương đều như được tiêm một liều thuốc trợ tim, tròng mắt hai nàng đều sáng rực lên. Cả Olivia thần chí mơ hồ cũng thanh tỉnh được đôi chút.

Một thân ảnh hỏa hồng đang tiến đến từ hậu phương cánh phải của quân đế đô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.