Cữu Chưởng Huyền Công

Chương 22: Bách biến vô thường




Nhìn qua người trẻ tuổi biến mất ở trên chín tầng trời, bọn người Diệp Thước trầm giọng nói:

- Thần Dạ, Tử Huyên, các ngươi cẩn thận một chút.

Tuy biết rõ, người trẻ tuổi thần bí kia sẽ không ra tay với hai người Thần Dạ, nhưng cả đám, kể cả vợ chồng Phong Ma đều là lần đầu tiên thấy bọn hắn thận trọng như thế, chuyện này có chút không bình thường,

- Các ngươi cũng cẩn thận một chút, ta và Tử Huyên sẽ mau chóng trở về.

Thần Dạ cười cười, mang theo Tử Huyên, hóa thành hai đạo thiểm điện xông thẳng ra ngoài Cửu Thiên.

Ở sâu trong hư không vô tận, cương phong lạnh thấu xương, xé rách không gian cũng là việc dễ dàng, mặc dù là Thần Dạ, xâm nhập vào đây cũng không thể không vận Bách Chiến Quyết đến cực hạn, bên ngoài quanh thân, huyền khí hóa thành bình chướng, mặc dù vậy nhưng nếu không có Cổ Đế Điện ngăn cách thì hắn cũng không cách nào tự do đi lại ở nơi này được.

Chỉ có đạt tới cảnh giới Thánh Huyền cảnh giới, có thể cùng không gian như một thế mới được có thể sống sót ở sâu trong hư không được.

Ở phía trước, người trẻ tuổi chắp tay đứng vững, quanh thân hắn, cương phong lăng lệ ác liệt lại không dám tới gần, từng đạo không gian loạn lưu đáng sợ, không những không tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với hắn, ngược lại lại như thác nước treo cạnh hắn, tạo thành thành lũy kiên cố nhất.

- Thần Dạ, chỉ cần một lần tu luyện, tu vi của ngươi liền đạt tới được cảnh giới Thánh Huyền a

Bên trong không gian loạn lưu, người trẻ tuổi cười hỏi

Thần Dạ ngược lại không hề kinh ngạc, nếu người trẻ tuổi ngay cả cái này cũng không nhìn ra thì một thân thực lực của hắn cũng quá mức hư danh rồi,

- Ngươi tìm ta và Tử Huyên một mình nói chuyện, sẽ không phải nói những lời không chút ý nghĩa này đấy chứ?

Thần Dạ nhường mày, dừng lại bên ngoài không gian loạn lưu, sau đó lạnh lùng hỏi

Quan hệ giữa hai bên rất kỳ quái, bằng hữu, không thể nào, nếu là bằng hữu, Thần Dạ muốn làm người trẻ tuổi này nhất định sẽ không ngăn trở.

Địch nhân, lại có chút không giống, nếu như là địch nhân, hắn sẽ không để Thần Dạ sống sót như vậy rồi, lúc trong Linh Hồn Giới nếu hắn không hiện ra, Thần Dạ và vợ chồng Phong Ma có lẽ đều khó mà rời đi được, mặc dù cuối cùng vẫn rơi đi nhưng cũng sẽ có quan hệ với Tiêu Hàn Thủy.

Không phải địch không phải bạn, nhưng hết lần này tới lần khác cuộc sống của hai người nhất định có liên quan, hơn nữa còn không cách nào chặt đứt.

Người trẻ tuổi này, cũng là người thứ nhất, khiến Thần Dạ đến tận giờ vẫn không thể nhìn thấu được.

DĐ loại dấu hiệu hôm nay đều cho thấy, người trẻ tuổi không phải Tà Đế, hắn phải đi một bước cuối cùng, mà bước cuối cùng kia, hiển nhiên là cần người có thực lực tương đương với hắn, ít nhất cũng phải là cao thủ cấp độ Thiên Huyền đỉnh phong mới có thể giúp được.

Đã như vậy, người trẻ tuổi vì sao không đi tìm Tà Đế, hoặc là Tà Đế Điện chi chủ hiện giờ?

Chính vì thế, Thần Dạ mới một mực hoài nghi, người trẻ tuổi kỳ thật chính là Tà Đế.

Nhưng nếu hắn là Tà Đế thì loại hành vi này không khỏi khiến người quá mức kì quái đi, Tà Đế Điện là muốn chinh phục toàn bộ thế giới, hiện giờ thiên hạ này ngay cả Thiên Huyền đỉnh phong cũng không có, huống chi là cao thủ Đế cấp

Toàn bộ thế giới, không cách nào ngăn được Tà Đế Điện, Dạ Minh cũng không được, người trẻ tuổi vì sao không thừa cơ hành động,

Người trẻ tuổi tất nhiên không biết suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, có lẽ biết rõ cũng sẽ không để ý, hắn nhìn Thần Dạ, cười nhạt nói:

- Tìm ngươi, là muốn nói chuyện về Tử Huyên.

- Tử Huyên?

- Tử Huyên, Tử Huyên có chuyện gì?

Thần Dạ nhíu chặt mày, lập tức có một loại cảm giác bất an.

- Thần Dạ, chúng ta đi.

Tử Huyên lập tức kéo lấy tay Thần Dạ muốn quay đầu rời đi.

Thần Dạ trước kia tuy rằng một mực nhìn chằm chằm người trẻ tuổi, nhưng một sát na kia, khi Tử Huyên còn không kéo lấy hắn, hắn tựu rõ ràng cảm ứng được thân thể Tử Huyên cứng đờ.

- Tử Huyên có việc, hơn nữa vô cùng nghiêm trọng.

Thần Dạ thần sắc đại rung động, mãnh liệt kéo Tử Huyên về, rồi sau đó trầm giọng nói:

- Nói cho ta biết, ngươi đến cùng làm sao vậy?

- Không, không có chuyện gì đâu

Tử Huyền thấy không thể tránh được Thần Dạ, hiện giờ nàng không dám nhìn thẳng vào hắn, thần sắc lộ vẻ nôn nóng.

- Nói mau đi

Thanh âm Thần Dạ đang run rẩy lấy, hắn hiện giờ đã khẳng định, trên người Tử Huyên tuyệt đối có chuyện gì đó, nếu lại trễ thì rất có thể...

- Ngươi không đi, vậy ta đi đây.

- Nói cho ta biết, Tử Huyên đến cùng làm sao vậy?

Thần Dạ bỗng nhiên nhìn về phía người tuổi trẻ kia, trong ánh mắt, dĩ nhiên đã xuất hiện tơ máu.

- Gọi các ngươi đến, tự nhiên là muốn nói rõ ràng cho các ngươi nghe rồi.

Hào quang trong mắt người trẻ tuổi kia cũng nhảy thoáng một phát, Thần Dạ mặc dù đối mặt với hắn cũng đều lộ vẻ thong dong, lần đầu tiên lại bối rối như thế.

- Không cho nói!

Cương Phong đầy trời theo tiếng quát mắng của Tử Huyên liền hóa thành hồng lưu không thể địch nổi, như một đầu Phong Long cường đại điên cuồng cuốn tới người trẻ tuổi kia.

Chỉ là giữa hai người có cách biệt cực lớn, Phong Long đáng sợ khi tiến đến không gian loạn lưu bên ngoài cơ thể người trẻ tuổi liền dễ dàng bị cắn nuốt sạch.

- Tử Huyên cô nương.

Người trẻ tuổi thản nhiên nói:

- Hiện giờ để Thần Dạ biết rõ, có lẽ, các ngươi vẫn còn cơ hội, nếu không thì mới thật sự chậm đấy

Tử Huyên đang định tiếp tục tiến công, thần sắc đột nhiên trì trệ, trong đôi mắt đẹp dịu dàng lập tức toát ra một tia hi vọng, nhưng chợt, hi vọng liền như bị cương phong chồn vui, tình huống cơ thể của nàng bản thân nàng rõ ràng nhất.

- Tử Huyên cô nương, trên thế giới này, không có cách nói tuyệt đối, bất cứ chuyện gì đều có đường hóa giải, sở dĩ không cách nào hóa giải, chỉ là vì không tìm được phương pháp hóa giai, cùng với người ra tay hóa giải, thực lực không đủ, kiên trì không đủ.

Người trẻ tuổi nặng nề nói một tiếng, lúc lời này vang lên, ánh mắt của hắn cũng khẽ lập lòe, hiển nhiên, lời này không chỉ nói cho Tử Huyên nghe, mà còn là nói cho chính hắn nghe nữa.

- Tử Huyên, để hắn nói.

Thần Dạ hai tay chăm chú chế trụ tay Tử Huyên, hắn vẫn còn tiếp tục run rẩy, lời người trẻ tuổi kia không thể nghi ngờ là đang nói cho Thần Dạ biết, tình huống của Tử Huyên đã đến tình trạng không thể vãn hồi rồi.

Nếu không, cảm xúc của Tử Huyên sẽ không biến hóa cực đoan như thế.

Người trẻ tuổi nhìn thật sâu hai người Thần Dạ, sau đó hỏi:

- Thần Dạ, sau khi ngươi lại lần nữa nhìn thấy Tử Huyên chưa từng có chút hoài nghi nào sao?

- Hoài nghi cái gì?

Thần Dạ có chút kinh ngạc, đối với Tử Huyên, không cần có bất kỳ hoài nghi nào.

Người trẻ tuổi cười một tiếng, nói:

- Ngươi hiểu lầm ý tứ của ta rồi, ta nói là, tu vị của Tử Huyên, chẳng lẽ ngươi chưa từng hoài nghi vì sao lại tiến triển thần tốc như thế sao?

- Thần tốc?

Thần Dạ nhắm mắt lại hồi tưởng, sau nháy mắt, hai mắt mở ra, trong ánh mắt, có ngưng trọng thật sâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.