Cửu Ái Phong Vân

Chương 268: Ngoại truyện: Em là thuốc độc của anh (4)





Đối với một cuộc chiến tranh khổng lồ như thế mà nói, đánh đến một vạn năm cũng không vấn đề gì, dù sao tiềm lực chiến tranh của hai ben chúng ta rất lớn, có sự tham gia hỗ trợ của mấy ngàn vị diện lớn nhỏ, chúng ta hoàn toàn có thể chịu đựng được tiêu hao như vậy.

Nhưng mà, bần đạo không hề muốn đánh lâu dài với điểu nhân, bởi vì thiên sứ tộc tổng cộng chiếm giữ hơn trăm cái vị diện thần giới, hiện tại sau khi bị chúng ta đánh chiếm mười lăm cái, thì vẫn còn lại tám chín chục cái, còn chúng ta thì sao chứ? Thái Thản tộc nguyên bản cũng chỉ có mười mấy cái, tính cả mười lăm cái chúng ta mới chiếm được, cùng với vị diện của Đại Địa mẫu thần và hai nhà Phật Đạo, chúng ta tổng cộng cũng chỉ có khoảng ba mươi cái vị diện thần giới, so sánh địa bàn chiếm giữ giữa hai bên, chúng ta hoàn toàn rơi vào hạ phong.

Chiến tranh quy mô lớn kiểu này chính là liều mạng tiêu hao, địa bàn kém hơn so với người ta cũng mang ý nghĩa là dân cư, hậu cần, tài lực, quân số vân vân hết thảy không so được. Dưới tình huống như vậy, chúng ta hoàn toàn không có tư cách cùng điểu nhân liều mạng tiêu hao.

Cho nên, đối với chúng ta mà nói, nếu trận chiến tranh này không thể trong vòng trăm năm phân ra thắng bại, chúng ta chỉ sợ cũng rất khó lại có cơ hội xoay người. Đương nhiên, ý của ta không phải nói sau trăm năm, chúng ta tất bại, chỉ là cơ hội thắng lợi của chúng ta theo thời gian chuyển dời sẽ chậm rãi giảm bớt.

Bần đạo hiển nhiên không phải là loại người ngồi chờ chết, là người đọc qua binh pháp ta tự nhiên muốn vào lúc này giở ra hoa chiêu nhỏ đùa giỡn điểu nhân. Tuy rằng, hoa chiêu này hiển nhiên không dễ nghĩ ra, bởi vì hai bên chúng ta cũng đã tiến nhập vào giai đoạn chuẩn bị chiến tranh chính thức, luôn phải phòng ngừa đối thủ tấn công.

Cho nên, mấy cái chuyện đánh lén thì đừng mong nghĩ tới. Chiến trường lớn như vậy, coi như chúng ta tạm thời chiếm cứ một vài địa bàn, giết thêm nhiều binh lính của bọn hắn, nhưng mà đối với tình hình chiến đấu chỉnh thể mà nói, căn bản là làm việc mất công. Số lượng của điểu nhân đông như biển, chúng ta bất kể như thế nào cũng không thể giết sạch.

Cho nên, nói tóm lại, nếu muốn đánh bại thiên sứ quân đoàn khổng lồ, thủ đoạn duy nhất cũng chỉ có là thực hiện hành động trảm thủ, nói cách khác, nghĩ biện pháp xử lý toàn bộ người lãnh đạo ngoài chủ thần đỉnh cấp của bọn hắn. Bần đạo hiện tại cũng chỉ có thể tại điểm này thử tiến hành đột phá, cũng may các lão bà của ta đều là thông minh hiếm gặp, trí tuệ của Vong Ưu, Âu Dương Nhược Lan cùng với thất công chúa hoàn toàn có thể vào lúc này cấp cho ta sự hỗ trợ lớn nhất. Dưới sự hợp lực của chúng ta, một cái đại âm mưu dần dần xuất hiện và hoàn thiện.

Kế hoạch này hao phí của chúng ta vài năm mới nghĩ ra được, hiển nhiên là phi thường hoàn mỹ. Ít nhất sau khi mấy vị đồng minh của chúng ta nhìn xem đều không có tìm ra tì vết gì, bọn họ liền đồng ý phi thường sảng khoái. Vì thế, khi đã được bọn họ ủng hộ mạnh mẽ, toàn bộ kế hoạch có thể tiến vào giai đoạn thực hiện cụ thể. Đầu tiên, chúng ta phải tiến hành một cái công tác chuẩn bị cần thiết, ân, thời gian chuẩn bị tương đối dài, bí mật thực hiện ước chừng mười năm mới tiến hành xong, sau đó, công tác còn lại phải giao cho Athéna hoàn thành.

Trong thời gian mười mấy năm này, Athéna đã ngồi vững chức quan tình báo, tình báo chính xác cộng với phân tích cực kỳ chuyên nghiệp của nàng đã trợ giúp cho thiên sứ quân đoàn vãn hồi lại không ít tổn thất. Còn có nhiều lần trong các cuộc xung đột với chúng ta, vì thiên sứ quân đoàn lập ra rất nhiều thời cơ chiến đấu tốt đẹp. Bằng vào mười mấy năm vất vả cần cù công tác, nàng thành công đã trở thành nơi phát ra tình báo quan trọng nhất trong cả thiên sứ quân đoàn.

Ha ha, chính vì bồi dưỡng nàng, mà chúng ta đã trả giá rất nhiều, nhưng mà tuyệt đối có giá trị, chỉ cần vào thời khắc mấu chốt, bảo nàng được ra một cái tình báo giả có tính mấu chốt, cũng đủ để làm cho thiên sứ quân đoàn lâm vào tình thế vạn kiếp bất phục, so với một chút tổn thất kia thì không đáng là gì.

Địa điểm : một vị diện thần giới siêu lớn thuộc quyền khống chế của thiên sứ quân đoàn, văn phòng của tổng chỉ huy Hòa Lạp.

Thời gian : Năm thứ hai mươi sau khi Ngọc Đế bị đuổi khỏi Thiên Đình.

Nhân vật : Tổng chỉ huy thiên sứ quân đoàn Hòa Lạp, Athéna. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"Tổng chỉ huy các hạ vạn an!" Athéna sau khi tiến vào văn phong thi lễ nói với Hòa Lạp.

"Mau đứng lên!" Hòa Lạp mỉm cười nói: "Ngồi đi, kim sắc thiên sứ thần kỳ và mỹ lệ của chúng ta. Đến nếm thử loại rượu này xem, ta vừa mới lấy được từ một cái vị diện xa xôi." Nói xong, Hòa Lạp nhẹ nhàng vung tay lên, một ly rượu màu tím liền xuất hiện trước mặt Athéna.

Bởi vì biểu hiện xuất sắc của Athéna, khiến cho địa vị của nàng trong thiên sứ quân đoàn cực kỳ nâng cao. Cho dù là đại nhân vật như Hòa Lạp đối với Athéna cũng hết sức xem trọng, cho nên mới đối với nàng hòa ái như thế, nếu đổi lại là một nhất cấp chủ thần khá, ân, chủ yếu là không có tư cách gặp được Hòa Lạp, coi như là gặp được, cũng chỉ có thể quỳ trên mặt đất đáp lời.

Phải biết rằng, tổng chỉ huy phụ trách chỉ huy cả thiên sứ quân đoàn chỉ có tám, trong đó lão đại chính là Hòa Lạp, bốn tổng chỉ huy còn lại chỉ có danh chứ không có quân, bọn hắn kỳ thật chỉ là hộ vệ của thần thánh thiên sứ mà thôi. Cho nên Hòa Lạp tuy rằng thực lực trong số các tổng chỉ huy chỉ xếp thứ năm, nhưng mà địa vị trong thiên sứ quân đoàn chỉ xếp sau hai người thần thánh thiên sứ. Ngay cả hắn mà cũng đối với Athéna lễ ngộ như thế, có thể thấy được Athéna gần đây lăn lộn rất tốt.

"Cám ơn trưởng quan!" Athéna tiếp nhận chén rượu, sau đó ngồi qua một bên, tao nhã nhấp một ngụm rượu, híp con mắt xinh đẹp, hưởng thụ mùi vị trong đó, rồi sau đó mặt giãn ra cười nói :"Ân, vị đạo cực kỳ đặc biệt, tươi mát mà không mất đi sự tao nhã, làm cho người ta có một loại cảm giác thoải mái."

"Đúng, chính là như vậy." Hòa Lạp có một loại kinh hỉ như gặp được tri kỷ, sau đó hắn mỉm cười nói với Athéna :"Thích nó sao?"

"Đương nhiên!" Athéna gật đầu cười nói.

"Tốt lắm!" Hòa Lạp nói xong, nhẹ nhàng vung tay lên, một cái thùng rượu hình bầu dục to hơn một thước xuất hiện trước mặt Athéna, Hòa Lạp cười khoát tay nói :"Toàn bộ tích trữ của ta sẽ là của ngươi."

"Nga!" Athéna không nghĩ tới Hòa Lạp sẽ đưa nàng một thùng rượu, có chút dở khóc dở cười nói :" Đại nhân, rượu này tựa hồ rất quý trọng."

Ha ha, đương nhiên quý trọng, đây là dùng máu của Bích Ngọc Long Vương cùng với các loại ma pháp hoa quả ưu tú nhất tinh nhưỡng mà thành, chỉ riêng lên men thôi đã mất ước chừng một ngàn năm, trong thời gian gian đó còn tiêu phía đại lượng tài liệu, cuối cùng ủ thành một thùng rượu như vầy, cần đến máu của mười con Bích Ngọc Long Vương mới được. Nó có thể nhanh chóng tiêu trừ mệt mỏi, dưỡng da dưỡng nhan, làm cho da thịt của ngươi càng thêm mềm mại, cũng tăng thêm tính bền bỉ cùng cường độ cho nhục thể." Hòa Lạp cười nói, "Ngươi nói nó có bao nhiêu trân quý chứ?"

"Nga!" Athéna lắp bắp kinh hãi, vội vàng nói: "Chỉ sợ đây là loại rượu đắt giá nhất trên thế giới a? Ta không thể tùy tiện nhận lễ vật quý trọng như vậy."

"Không, không, không!" Hòa Lạp lắc đầu nói: "Đây cũng không phải là lễ vật tùy tiện mà nhân được, đó là phần thường mà ngươi xứng đáng được."

"Thưởng cho?" Athéna sửng sốt, lập tức khó hiểu hỏi: "Ta không hiểu lắm. Tuy rằng ta lập được một vài công lao, nhưng mà ta cũng đã được khen thưởng rồi?"

"Mấy cái phần thưởng đó còn xa xa mới đủ!" Hòa Lạp mỉm cười nói :" Chúng ta lần đầu gặp mặt đến hiện tại đã mười năm, trong mười năm này, ngươi mỗi lần gặp ta thì đều cho ta một cái kinh hỉ, trừ ngươi ra, những chiến báo khác đều làm cho tâm tình của ta vô cùng buồn bực, cho dù là chiến báo thắng lợi cũng thế, vừa nhìn liền biết là thắng lợi có lấy được tính thực tế. Chỉ có ngươi, chỉ có tình báo của ngươi mới có thể làm cho tâm tình của ta tốt lên một chút."

"Tỷ như, tình báo của ngươi lần trước, cùng với phân tích tình báo chính xác của ngươi, giúp cho một cái vị diện thiên giới của chúng ta tránh được bị Thái Thản bao vây đánh lén, chúng ta ít nhất không bị tổn thất đi mấy trăm vạn binh lính, hơn nữa thuận theo đề nghị của ngươi, phục kích Thái Thản tộc, làm cho bọn hắn hao tổn ít nhất hơn mười vạn thạch tượng quỷ, trên trăm vạn cương ma tượng, cùng với hơn trăm vạn quân hỗn tập, thật sự là thoải mái." Hòa Lạp tiếp theo lại cười khổ nói :" Chỉ tiếc đám chỉ huy của chúng ta là một lũ ngu ngốc, không ngờ vào lúc đó lại xuất hiện sai lầm không nên có, thế cho nên làm cho quân chủ lực của Thái Thản đào thoát. Ai, làm cho ta buồn bực một trận."

"Đại nhân không cần phải lo lắng, dựa theo phân tích của ta, địa bàn cùng nhân khẩu của thiên sứ quân đoàn là gấp ba bọn hắn, chỉ cần giằng co như vậy nữa, trong vòng mấy trăm năm, tiềm lực chiến tranh của bọn hắn sẽ tiêu hao không còn, đến lúc đó, chúng ta có thể chiếm thượng phong tuyệt đối, thừa thế mà tiêu diệt sạch bọn chúng." Athéna an ủi nói.

"Ha ha! Ngươi nói rất đúng, người thắng lợi cuối cùng nhất định là chúng ta!" Hòa Lạp lập tức cười nói: "Ngươi xem, ngươi lại khiến cho tâm tính của ta tốt lên rất nhiều, ha ha, rượu này coi như là cảm tạ ngươi đi."

"Vậy đa tạ đại nhân!" Athéna sau khi cảm ơn, tiện tay thu lại thùng rượu.

"Như vậy, kế tiếp, để ta nhìn xem, ngươi lại mang đến cho ta kỉnh hỉ gì đây?" Hòa Lạp vẻ mặt chờ mong nhìn Athéna.

"Đối thủ bên kia tạm thời không có tình báo gì." Athéna vừa nhắc tới chính sự, lập tức trở nên nghiêm túc, nàng nghiêm nghị nói: "Bất quá, ta gần đây lại phát hiện một thứ thú vị. Ngài xem!" Nói xong, Athéna đưa cho Hòa Lạp một khối đá cổ lão.

Hòa Lạp nhận lấy nhìn kỹ, phát hiện khối đá rộng khoảng một thước, dài hơn thước, dày hơn tấc, màu tối đen, không biết là chế tạo từ vật liệu gì, chỉ là thoạt nhiên có niên đại lâu rồi. Chính diện khối đá điêu khắc một hình như là đồ án của địa đồ, còn có một vài ký hiệu kỳ quái ở phía trên, tựa hồ là văn tự hay là ký hiệu ma pháp.

"Đây là tàng bảo đồ sao?" Hòa Lạp nhíu mày nói: "Chúng ta hiện tại đang đánh giặc, trò chơi tầm bảo tựa hồ phải là tạm thời để sau mới đúng." Thoạt nhìn hắn tựa hồ có chút bất mãn.

"A không!" Athéna vội vàng giải thích nói: "Vật này là bản đồ, bất quá không phải tàng bảo đồ, địa điểm nó chỉ thị là một cái phong ấn. Ta đương nhiên biết hiện tại không thích hợp chơi trò tìm bảo tàng, ta sở dĩ lấy nó cho ngài xem là bởi vì ta cảm thấy được nó đối với chiến sự của chúng ta có thể sẽ có trợ giúp. Ngài có thể nghe ta cẩn thận giải thích không?"

"Được, ta đang nghe đây!" Hòa Lạp lập tức vẻ mặt ôn hoà nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.