Cút, Lão Tử Không Cần Ngươi Nữa

Chương 7




Táng thiên chi địa bên ngoài, những vùng đại tinh vực gần đó mấy năm gần đây đều là chịu sự khống chế của Vực ngoại Tu giả, bất quá tính đến hiện tại đã thay đổi hoàn toàn tất cả, Vực ngoại Tu giả bị đánh cho thất bại thê thảm, hơn chín thành ngã xuống, chỉ còn lại chưa đầy hai mươi cái Hỗn độn cảnh thiên kiêu chật vật chạy trốn vào bên trong Táng thiên chi địa chỗ sâu, bất quá trận chiến này còn không có kết thúc, chí ít thì kẻ khởi đầu đánh vào Vực ngoại Tu giả lãnh địa còn không có ý định dừng tay, một đường đuổi theo Vực ngoại Tu giả đã vào Táng thiên chi địa chỗ sâu.

Vực ngoại Tu giả tuy rằng đã thất bại chạy trốn nhưng trước đó để đảm bảo đường lui không bị truy kích thì đã không chút nào úy kị để cho toàn bộ Quái thú đàn còn sống sót tự bạo, cao là Hỗn độn cảnh, thấp cũng có Thánh tổ cảnh Quái thú, gần mười vạn con gần như đồng thời bạo tạc thì nó uy lực có thể đoán được, thương vong đối với xung quanh là không thể đo đếm. Bất quá chính là bọn hắn chạy trốn cũng không được thoải mái, Lăng Càn Thiên tuy rằng chỉ là độc thân truy sát nhưng đừng quên hắn là thực lực nào, Vực ngoại Tu giả đều chỉ là điên cuồng đào mạng, giữ lại chút hơi tàn mà thôi.

Ban đầu đuổi giết mục đích cơ bản của Lăng Càn Thiên chính là truy sát đám Vực ngoại Tu giả, sau đó khi chạy đến chỗ Khóa vực đại trận lại khác, đạo thân ảnh kia nhưng đã xuất hiện trước mặt hắn, mục tiêu mà hắn công đánh đến Táng thiên chi địa đã hiện ra ở trước mắt, việc truy sát đám Vực ngoại Tu giả kia liền bị hắn gác sang một bên, như hắn trước đây đã nói, đánh đuổi Vực ngoại Tu giả là việc quan trọng nhưng đem so với việc cứu Thiên Quân thoát khốn lại không chút nào đáng kể.

“Oành...”. “Oành...”. “Uỳnh...”. Hư không đen kịt sụp đổ lan tràn ra hướng Táng thiên chi địa bên ngoài, trong đó vang lên liên miên tiếng va chạm đáng sợ, lực lượng xung kích từ đó đi ra đem không gian từng mảng lại từng mảng đánh tan thì có thể thấy được trong đó là cỡ nào đáng sợ.

“Ông...”. “Ông...”. Lăng Càn Thiên trong đó một quyền lại một quyền hạ xuống như là liên miên bất tận để cho đại trận quang trụ xuất hiện từng đợt chấn động vô cùng đáng sợ, bên trong đó Thời không chi lực cầm cố càng là thể hiện ra sự đáng sợ của nó, dĩ nhiên là tự động cản lại lực lượng công kích của Lăng Càn Thiên, bất quá nó cũng chính là tử vật, dưới sự công kích điên cuồng của Lăng Càn Thiên thì đương nhiên không dấu được kẽ hở, điểm yếu, thân là một cái Hỗn độn cảnh Thần trận sư, Lăng Càn Thiên đương nhiên sẽ nhìn ra được.

“Tên kia...”. Đám Hỗn độn cảnh thiên kiêu Vực ngoại Tu giả ở xa xa quan sát lực lượng biến hóa, hư không tan vỡ thì cũng dần cảm thấy sợ hãi, bọn hắn không nhìn thấy chỗ Lăng Càn Thiên kia là có chuyện gì xảy ra nhưng theo từng quyền kia nện xuống quang trụ thì liền như đánh lên lồng ngực của bọn hắn, bọn hắn cho dù lại tin tưởng Khóa vực đại trận kia kiên cố thì lúc này cái niềm tin đó cũng đã bắt đầu lung lay, thậm chí đã có dấu hiệu sụp đổ.

“Không tốt! Hắn công kích giống như vô cùng vô tận, sau đó Ngao Thần tinh không đám Tu giả chắc chắn sẽ lại đến đây, nếu bọn hắn phối hợp với nhau công kích làm tiêu hao trận pháp lực lượng thì Khóa vực đại trận sụp đổ sẽ chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi!”. Một cái Hỗn độn cảnh có chút hoảng sợ hô lên.

“Đúng thế! Đại trận còn không có chính thức câu thông tứ đại Học viện, không biết có bao nhiêu cường giả tứ đại Học viện chúng ta đang trong đó, nếu lúc này chỗ này Khóa vực đại trận bị phá hủy dẫn đến gián đoạn truyền tống thì sẽ có biết bao nhiêu người bị cuốn vào Thời không loạn lưu, đến lúc đó...”. Một tên Hỗn độn cảnh thiên kiêu khác cũng sợ hãi nói, về sau ý cuối lại càng là run run không dám tiếp tục.

“Như thế...”. Hơn hai mươi cái Hỗn độn cảnh cứ như thế nhìn nhau không nói nên lời, bọn hắn thực lực gộp lại cũng không phải đối thủ của Lăng Càn Thiên, huống chi bọn hắn đều đang có thương tại người, hiện tại lao lên cũng chỉ là thịt cá góp vào cho Lăng Càn Thiên nuốt một lần mà thôi.

“Các vị...”. Ngay trong lúc này trong đám thiên kiêu một cái thanh niên giọng điệu trấn định nói, tại trong hoàn cảnh này đương nhiên là vô cùng có trọng lượng, nhất thời cả đám quay đầu nhìn sang, tên kia lại tiếp tục. “Người kia cường đại để cho chúng ta sợ hãi, quả thực chính là bản thân ta cũng sợ hãi nhưng đến lúc này rồi chúng ta không thể lui lại được nữa, theo ta được biết thì có đại năng đang ở thiên ngoại canh chừng chỗ Tiểu vũ trụ này, người kia công kích Khóa vực đại trận chắc chắn sẽ kinh động đến vị Đại nhân đó, chúng ta chỉ cần cầm chân hắn một chút để vị Đại nhân đó đánh xuyên vị diện đến thì chúng ta có thể gối cao không lo!”.

“Ý của ngươi là chúng ta đến công kích Lăng Càn Thiên?”. Cả đám Hỗn độn cảnh thiên kiêu nghe đến như vậy thì đồng tử tập thể co rụt lại, một cái trong đó kinh ngạc hỏi. Tên kia ý tứ nên là như thế không sai biệt nhiều rồi.

“Đúng thế! Chúng ta đến công kích hắn, chúng ta thân là thượng vị giả đi đến vùng Tiểu vũ trụ cấp thấp này lại bị đẩy lui đã không có mặt mũi quay về, nếu Khóa vực đại trận cũng bị phá thì ra thể thống gì nữa, do đó cho dù phải liều mạng cũng phải giữ lại được Khóa vực đại trận!”. Người trước lại nói, giọng điệu không khó có thể thấy được trang nghiêm cùng trang trọng, hắn thực lực có lẽ không được nhưng lòng tự tôn đúng là vô cùng cao.

“...”. Đám người nghe vậy thì thân hình nhẹ chấn, sau đó từng cái ánh mắt bắt đầu lóe lên chiến ý, bọn hắn cho dù là tại tứ đại Học viện cũng là tinh anh tầng thứ, đến Ngao Thần tinh không càng là quý tộc gặp dân đen, tất cả đều thuận lợi cho đến khi Lăng Càn Thiên xuất hiện để lại bóng mờ khó có thể xóa đi để bọn hắn bỏ đi tôn nghiêm mà chạy trốn, hiện tại mới đều giật mình nhìn lại bản thân thất bại, thế nhưng bọn hắn có thể thất bại nhưng tứ đại Học viện lại không được, đây chính là tự hào, là phụ mẫu của bọn hắn, cho dù chết đi cũng phải bảo vệ nó uy nghiêm.


“Vù...”. “Vù...”. Không có ai nói nhau cái gì, tất cả đều đồng loạt nhìn về chỗ vang lên tiếng va chạm liên tục kia rồi phi thân lên lao về chỗ đó, cả đám đều như đã sẵn sàng bỏ qua mạng sống của mình, cho dù chết cũng phải bảo vệ Khóa cực đại trận kia.

“Oành...”. “Rắc...”. Lăng Càn Thiên bên kia công kích càng nhiều thì càng để cho Khóa vực đại trận chấn động càng nhiều, trận cơ dần hiện rõ, hắn cũng theo đó nhìn ra được rất nhiều biến hóa huyền diệu, công kích không biết bao nhiêu quyền qua đi thì trước nắm đấm của hắn vang lên một tiếng vỡ vụn cực nhỏ, một vết nứt nhỏ đến không thể hình dung xuất hiện, tuy rằng ngay sau đó đã lập tức lành lại nhưng cơ bản là không qua được mắt của Lăng Càn Thiên.

“Mới chỉ là một góc đại trận đã có hơn vạn loại biến hóa, Khóa vực đại trận này quả nhiên đáng sợ đến cực hạn!”. Lăng Càn Thiên ánh mắt lập lòe không nhịn được kính nể thầm nghĩ. Khóa vực đại trận công dụng là để xác định không gian truyền tống tiết điểm cho Khóa vực truyền tống trận, Lăng Càn Thiên chính mình cũng có thể bố trí đi ra, bất quá nó tác dụng cùng hiệu quả chắc chắn xa xa không kịp với Khóa vực đại trận này, cổng không gian tạo ra không những không kiên cố bằng mà chính là số lượng sinh mệnh, vật chất truyền tống cũng không thể sánh được.

“Bất quá cũng chỉ là tử vật mà thôi...”. Kính nể quy kính nể, hắn hiện tại còn không có nhiều thời gian thi nghiên cứu cái này Khóa vực đại trận, trước mắt vẫn là muốn đem nó phá hủy. Ban nãy một kích mang theo xảo lực đã đem đại trận ngắn ngủi phá hủy một chút đã cho hắn tự tin nội trong mười quyền nữa liền có phá hủy đại trận này.

“Phá cho ta!”. Gầm lên một tiếng, Lăng Càn Thiên một quyền đột nhiên hạ xuống, nếu có kẻ nào có thể nhìn thấy một quyền này sẽ kinh ngạc vô cùng, lực lượng mà hắn đánh ra lại không tập trung vào một điểm mà lại tản ra, chỗ mạnh chỗ yếu khác biệt như theo một loại quy luật nào đó.

“Oành...”. “Rắc...”. Quyền này hạ xuống thì đại trận phía trên cũng vang lên một tiếng nổ lớn, sau đó lại không phải là gợn sóng như trước, một đạo vết nứt mắt thường có thể thấy được dần lan tràn ra hai bên, dĩ nhiên là vô cùng dọa người.

“Đại trận này dĩ nhiên kết nối tinh thần, lấy tinh thần lực lượng làm căn cơ, chỉ cần đem kết nối đường truyền đánh vỡ thì đại trận cũng sẽ theo đó xuất hiện kẽ hở, từ đó công phá! Ta suy đoán quả nhiên không sai!”. Một quyền này thành công, Lăng Càn Thiên không nhịn được kinh hỉ thầm hô.

“Oành...”. “Uỳnh...”. Một quyền đã ấn định suy nghĩ của mình, Lăng Càn Thiên lại tiếp tục hạ quyền, nương theo từng tiếng rắc rắc, ken két ghê người vang lên thì vết nứt trên đại trận quang trụ càng lúc càng mở rộng, từ trong đó Thời không lực lượng khủng bố lan tràn như muốn đem đại trận tu bổ lại nhưng không được.

“Ha ha, còn không cho ta nát!”. Lăng Càn Thiên đương nhiên cũng cảm nhận được những này, nhìn đến càng là phá lên cười lớn, tiếp đó một quyền cùng hạ xuống, nội trong năm quyền nữa thì một góc đại trận này sẽ bị đánh toái, đến lúc đó cứu ra Thiên Quân đã không phải chuyện xa vời.

“Hử?”. Bất quá ngay tại lúc này hắn đáy lòng khẽ báo động, phía sau lưng hắn phô thiên cái địa lực lượng chớp mặt tụ tập lại đánh về phía hắn, uy năng nhưng đủ để hủy thiên diệt địa.

“Đến đúng lúc lắm!”. Lăng Càn Thiên mày hơi chút nhướng lên, sau đó nhưng lại là cười lạnh một tiếng nói. Nhìn đến hắn đã thấy là do đám Hỗn độn cảnh thiên kiêu Vực ngoại công kích hắn, công kích kia cố nhiên đáng sợ nhưng nếu không đánh trúng hắn thì lại làm được gì? Huống chi cái này công kích nhưng lại rất hợp ý hắn!

“Càn khôn vô lượng biến!”. Hắn hai tay buông xuống, tay phải là âm, tay trái là dương, một cái đồ án thái cực như thế lập tức xuất hiện, hai mươi đạo công kích hủy thiên diệt địa kia cũng đã đến trước mặt, lúc này liền xuất hiện một màn quái dị.

Âm dương đồ như một cái quái bàn cối xay, công kích lực lượng đánh đến liền bị vặn vẹo đẩy đi chệch hướng, dưới sự khống chế của Lăng Càn Thiên liền lệch đi đánh lên Khóa vực đại trận một góc đang bị hắn phá hoại.

“Cái gì...”. Đám Hỗn độn cảnh thiên kiêu Vực ngoại nhìn đến những này thì đều kinh hãi gần chết, chưa vào chỗ hư không loạn lưu này bọn hắn còn không nhìn thấy “thành quả” của Lăng Càn Thiên, nhìn đến đại trận một góc đang bị phá hủy nghiêm trọng thì bọn hắn còn nghĩ gì được nhiều, dĩ nhiên là lập tức vận dụng tất cả lực lượng có thể điều động công kích Lăng Càn Thiên hòng cản lại tốc độ phá trận của hắn, thế nhưng làm sao ngờ được Lăng Càn Thiên lại có thể vận dụng Di hoa tiếp mộc chuyển hướng lực lượng của bọn hắn đánh lên đại trận, đây không những nói lên thực lực mà tính toán của Lăng Càn Thiên cũng cao hơn bọn hắn quá nhiều.

“Ha ha ha, các ngươi nhưng góp lại một chút sức giúp Bản tọa phá hủy đại trận này nha!”. Lăng Càn Thiên phá lên cười lớn nói, trong khi hắn nói thì hai mươi đạo công kích đáng sợ kia cũng đã đánh lên Khóa vực đại trận một góc kia.

“Oành...”. “Uỳnh...”. “Rầm...”. “Rắc...”. “Rắc...”. Từng tiếng nổ lớn vang lên, lực lượng mạnh mẽ quét ra khắp nơi, mà chỗ đại trận tan vỡ kia cũng càng thêm đáng sợ, Thời không lực lượng theo đó liền như cương phong cắt ra bên ngoài đại trận.

“Không...”. Đám Hỗn độn cảnh thiên kiêu kinh hãi hô lên, Lăng Càn Thiên tại đó phá lên cười lớn, đại trận nhưng tại thời khắc tan vỡ, dĩ nhiên là khả năng khôi phục đã mất, nếu không được tu bổ thì một góc đại trận này tan vỡ hoàn toàn là chuyện đương nhiên.

“Ha ha, Đa tạ!”. Lăng Càn Thiên cười lớn nói, sau đó cũng không nhìn đến đám Vực ngoại Tu giả nữa mà quay đầu đi vào chỗ đại trận tan vỡ kia, trong đó Thời không lực đáng sợ nhưng đang tại thời khắc tản đi yếu bớt, hắn đương nhiên sẽ không e ngại nhiều. Bất quá ngay khi hắn chuẩn bị đi vào thì ánh mắt khẽ biến nhìn lên thương khung bầu trời.

“Uỳnh...”. “Rắc...”. “Ầm...”. Như là kinh lôi thanh âm vang lên quét ngang khắp Táng thiên chi địa, đại trận đang tan vỡ kia nháy mắt đình chỉ, Thời không lực lượng từ thiên không ầm ầm hạ xuống truyền vào Khóa vực đại trận, đại trận kia bị Lăng Càn Thiên bỏ ra không ít lực lượng đánh vỡ thế mà lại chút một lành lại.

“Lý nào lại thế?”. Lăng Càn Thiên ánh mắt biến thành âm trầm, bất kể là vật gì trên đời này phá hủy luôn luôn dễ hơn tái lập, xây dựng nhiều. Hắn phá hủy Khóa vực đại trận một góc tốn không ít tâm lực lại nhanh chóng như vậy được chữa trị thì có thể thấy kẻ xuất thủ kia thủ đoạn có thế nào cao cường ah.

“Can đảm phá hủy đại trận Lão phu bày ra! Ngươi đáng chết”. Hư không vang lên một giọng nói đầy âm trầm tức giận, bên trên đó một tấm khuôn mặt già nua từ hư không xuất hiện, âm thanh vang lên trong đó thì một cái cự thủ mang theo lôi đình, thời không... một nhóm lực lượng vỗ xuống chỗ Lăng Càn Thiên.

“Đây là...”. Lăng Càn Thiên cũng theo đó hoàn toàn biến sắc, từ cự thủ kia lực lượng lan tràn ra thì Lăng Càn Thiên có thể cảm nhận được chủ nhân của nó thực lực còn mạnh hơn hắn, cái kia tu vi chắc chắn đã vượt qua Hỗn độn cảnh. Kinh hãi bên dưới hắn một chút cũng không dám bảo lưu, trên tay âm dương ầm ầm chuyển hóa chắn lại trước người.

“Huh...”. Cũng ngay tại lúc cự thủ kia xuất hiện thì bên trong Khóa không đại trận Thiên Quân hai mắt cũng mở ra kinh hãi lẩm bẩm. “Là tên kia...”. Mà ngay khi nhìn đến khung cảnh trước mắt thì hắn cũng không nhịn được kinh hãi trợn trừng mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.