Cút, Lão Tử Không Cần Ngươi Nữa

Chương 10




Nhận được mệnh lệnh, năm người Aries đồng loạt nhếch miệng cười cười, bọn họ đưa tay ấn vào chiếc huy hiệu trước ngực.

- Hạm đội tấn công!!!

Sáu tiếng gầm đồng thanh vang dội khắp vùng biển, năm mươi chiến thuyền ồ ạt rẽ sóng lao về phía hòn đảo trơ trọi đang bị cơn mưa khủng bố nhấn chìm.

Hạm đội khổng lồ đông đúc không nhìn thấy điểm cuối đủ làm cho người xem tái mét mặt mày.

Tình hình trên đảo hiện tại căng như dây đàn, căn cứ hải quân được xây dựng sát bờ biển để tiện phòng bị có kẻ xâm nhập, những binh lính cùng sĩ quan cao cấp bên trong căn cứ đi ra đi vào liên tục, sắc mặt người nào người nấy căng thẳng tột độ, một cổ lo lắng bất an bao trùm toàn bộ căn cứ. Thông tin đã được chuyển đi, cứu viện cũng đang trên đường tới đây tiếp ứng nhưng bọn họ vẫn không thể có một giây một phút nào được phép lơi lỏng, bởi vì kẻ thù hùng mạnh không thua gì một Tứ Hoàng cả.

Cảnh giới đã được áp đặt ở mức cao cấp nhất, hai con quái vật trực thuộc chính quyền thế giới cũng có mặt bên trong căn cứ, sau lưng hai người là mười sĩ quan đặc biệt tách ra từ tổng bộ hơn mười năm về trước, còn trước mặt họ là một người đàn ông mặc comple màu xanh lá đang ôm khư khư bình rượu trong ngực.

- Ryo!! Lần này ông nhất định phải giúp chúng tôi bảo vệ Fill Honor, có như vậy tội án của ông mới giảm xuống được.

Một trong hai người đàn ông trung niên mặt mũi lạnh tanh lên tiếng, cả hai thường được mọi người biết đến với biệt danh "Hắc Bạch song sát", đây chỉ là cách gọi để nhận biết mà thôi, còn khi nhìn vào hai người thì chẳng có gì giống "Hắc Bạch" cả, căn bản là hai màu trắng sọc xanh bắt mắt.

Người đàn ông bận comple xanh lá cười khẩy bưng bình rượu lên uống lấy uống để, hoàn toàn ngó lơ lời đề nghị của Kuro.

Dường như đã biết rõ tính cách của Ryo, Kuro cũng không nói gì thêm mà chỉ chăm chú nhìn gã chờ đợi.

Sau hồi lâu, rượu trong bình cạn sạch thì Ryo mới khó chịu bĩu môi.

- Mẹ nó!! Rượu ngon mà lại quá ít, nếu có thể tới được Biển Bắc thì nhất định phải cướp thật nhiều mới được.

- Ryo!!

- Rồi rồi!! Đừng có í ới với tôi nữa, hạn giam của tôi chỉ còn một tháng nữa thôi, có giúp các người hay không cũng chẳng quan trọng, ăn nhau ở chỗ tôi chả có tí lợi ích nào.

Nghe câu trả lời lấp lửng của Ryo, hai người Kuro và Shiro đưa mắt nhìn nhau, trong mắt ẩn chứa ý cười mờ nhạt khó phát hiện.

Làm ra vẻ suy nghĩ khó khăn, mãi vài phút sau Shiro mới nghiêm túc mở miệng.

- Như vậy đi!! Nếu ông chịu giúp đỡ chúng tôi thì bọn Kakashiryu sẽ tùy ông bắt giết, công lý độc đoán hay vì lợi ích của ông cứ việc tùy tiện thực thi, chính quyền hoàn toàn không nhúng tay bắt ông như lần trước nữa.

- Thật???

Nghe đến cái tên "Kakashiryu" vẻ mặt Ryo thay đổi 180 độ, từ lười biếng nhàm chán trở nên vô cùng hung ác, hình như có mâu thuẫn hiềm khích khó giải quyết.

Để chứng thực lời hứa hẹn, Kuro còn tung thêm một con bài đủ sức lay động Ryo.

- Hành vi của đám người đó bây giờ rất khó đoán, nếu như ông muốn tìm ra khẳng định tốn không ít công sức, chúng tôi sẽ bày tỏ tấm lòng bằng cách cử CP0 điều tra hành tung và vị trí của bọn chúng thay ông.

Cành ô liu này quả thực có sức thuyết phục rất cao, ít nhất đối với Ryo thì là vậy, gã liếm liếm hàng ria mép gật đầu đồng ý điều kiện.

Bỗng dưng nhớ ra điều gì đó, Ryo chớp chớp mắt dò hỏi.

- Sao các ông không đi gọi lão già kia giúp một tay??

- Haiz...Ông nếu biết ông ta thì chắc chắn phải hiểu rõ cái tính cách cổ hủ khó ưa của ổng rồi chứ.

Shiro cười khổ lắc đầu, cao thủ tồn tại trên đảo này không ít, chỉ cần bọn họ đồng loạt hiện thân bảo vệ Fill Honor thì bọn Hải Tặc Vũ Trụ kia có ba đầu sáu tay thế nào đi nữa cũng phải cụp đuôi mà về. Nhưng vấn đề ở chỗ không một ai ưa thích gì chính quyền thế giới, vì vậy dù có liều mạng diệt sát mấy người đó thì vẫn không thay đổi được gì. Chính bởi lý do này chính quyền mới lo lắng thực lực của bọn họ gây ảnh hưởng đến thế cục đang cân bằng, nên toàn bộ đều bắt giữ giam tại nhà lao không có cực hình mà cũng chẳng thể thoát ra này.

Nghe vậy Ryo cười lạnh ném bình rượu đi, thân hình cao lớn trên ba mét đứng thẳng dậy hướng cửa phòng bước đi.

Kuro có chút giật mình nghi hoặc dò hỏi.

- Ông tính đi đâu đấy??

- Đi dạy cho lão già đó một bài học, tôi ghét mấy kẻ cứng đầu không biết nghe lời.

- Ryo à!! Ông đừng có nóng nảy như vậy nữa được không, hiện tại không phải là lúc để làm...

Ầm!!!...Ầm!!!...

Kuro chưa kịp nói hết câu thì đã bị âm thanh kinh thiên động địa ngay sát bên cạnh chấn cho màng nhĩ rung lên ong ong, đáy mắt gã co giật, một tia sát khí âm trầm chợt lóe.

- Bọn chúng triển khai tấn công rồi!!! Tất cả mau vào vị trí!! Ryo, Shiro chúng ta ra ngoài quan sát tình hình yểm trợ cho hòn đảo, tuyệt đối không thể để bọn chúng cập bờ trước khi quân viện trợ đến nơi.

- Hà hà!! Hải Tặc Vũ Trụ đúng không, để ta xem thử bọn bây có bản lĩnh gì...

Ít phút sau, dưới màn mưa dày đặc, ba người dẫn theo mười sĩ quan cao cấp tinh binh trong tinh binh, cùng với hàng trăm tinh anh hải quân đứng trước hai cánh cổng khổng lồ hình năm dấu ấn tròn vo, loại ký hiệu đặc trưng của World Government.

Xuyên qua làn mưa, bọn họ có thể thấy rõ hạm đội khổng lồ mờ nhạt ở xa xa ngoài khơi đang lấy tốc độ cực kỳ nhanh tiến sát hòn đảo.

Từng người thi nhau hít vài ngụm khí lạnh, đây là lần đầu tiên họ chứng kiến cuộc tấn công quy mô khủng bố như thế này. Ngay cả Kuro lẫn Shiro cũng toát hết mồ hôi hột, thế lực của Hải Tặc Vũ Trụ từ trước đến nay vẫn là dấu hỏi chấm to tướng, chính quyền chỉ biết một vài thông tin vặt vãnh từ những lần tấn công trước đây của chúng chứ không hề hiểu rõ rốt cuộc đám phản động này mạnh mẽ bao nhiêu.

Ngay bây giờ bọn họ đã biết sức mạnh chân chính của Hải Tặc Vũ Trụ.

- Shiro, Kuro!! Bọn này...không phải là quá hùng mạnh rồi chứ??

Ryo nuốt ực một ngụm nước bọt, dù là gã cũng cảm thấy choáng váng trước đội hình khủng bố kia, bao nhiêu tự tin vào bản thân đã biến mất không còn tăm hơi, đương nhiên không phải vì Ryo sợ mà là thực sự hạm đội ngoài khơi kia quá hùng hậu, thậm chí là vượt qua Tứ Hoàng.

Trong màn mưa xối xả, Kuro nhẹ giọng hỏi Shiro đang đứng bên cạnh.

- Với khoảng cách bây giờ, ông có thể đánh trúng bọn chúng chứ??

Ý định của Kuro đã rõ ràng, đây không phải buổi hành quyết Ace trong trận chiến cuối cùng, lực lượng hải quân dàn hàng giống như đón chờ vương giả hàng lâm. Ngay tại đây, ngay lúc này là một trận thư hùng thực sự, nếu hạm đội Hải Tặc Vũ Trụ cập bờ thành công thì Fill Honor khẳng định sẽ thất thủ, sáu Binh Vương có thực lực không hề thua kém quá nhiều Đô đốc, đó là chưa kể mấy tên thuộc hạ mạnh mẽ dưới trướng. Chỉ với ba người Ryo và mười chiến binh thấy chết không sờn là vẫn chưa đủ, hoàn toàn không có ý vị chút nào.

Hoặc là giảm bớt binh lực trước khi hạm đội cập đảo hoặc là cùng ôm nhau mà chết.

Shiro ở bên cạnh Kuro từ bé đến lớn, cả hai đã quá hiểu rõ lẫn nhau rồi cho nên ông lập tức nhận ra dụng ý của Kuro. Bất quá tư tưởng có thừa còn năng lực thì có hạn, Shiro lắc đầu trầm giọng nói.

- Không thể!! Chúng ở quá xa, anh cũng biết là khả năng của tôi tuy nhiều nhưng hạn chế không phải ít, cách một trăm mét thì may ra.

- Đã như vậy thì chỉ còn trông chờ vào đại bác thôi...

- Waku!!!

- Rõ!!

Một sĩ quan cao cấp bước ra khỏi hàng nhận lệnh, gã không nói hai lời chạy vội vào trong căn cứ chuẩn bị đạn pháo.

Không lâu sau, bốn khẩu đại pháo khổng lồ đặt gần cánh cổng công lý đồng loạt xoay nòng nhắm thẳng hạm đội đằng xa.

- Khai hỏa!!!

Một tiếng quát trầm thấp vang lên, ngay sau đó bốn tiếng pháo nổ rung động cả hòn đảo gần như cùng lúc phát ra.

Bốn viên đạn đạo to lớn khủng khiếp cắt ngang bầu trời, những giọt mưa bị chạm phải đều bị bốc hơi ngay lập tức bởi nhiệt độ cao vút của viên đạn.

Trên con tàu dẫn đầu hạm đội, sáu Binh Vương đứng khoanh tay trước ngực ngẩng đầu nhìn bốn viên đạn đang lao tới.

Scorpion mặt không đổi sắc hời hợt nói.

- Aries!! Không phải anh nóng lòng muốn chiến đấu lắm sao, mấy viên đạn nhãi nhép đó giao cho anh.

- Hắc hắc!! Được lắm, tôi ngứa tay lắm rồi đấy...

Aries cười gằn liếm liếm môi nhận lời không chút do dự, gã tiến lên mấy bước trong tay không biết từ lúc nào đã có thêm hai thanh loan đao cong vòng tương tự như cặp sừng sơn dương trên ngực.

Hai chân Aries không biết lấy đâu ra sức bật kinh khủng khiếp, gã chỉ nhún người nhẹ một cái liền bay lên không trung cách mực nước biển trăm mét.

Hàm răng trắng hếu nhe ra biến khuôn mặt góc cạnh trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết.

- Cuồng Phong Trảm!!!

Sau lưng Aries bỗng nhiên xuất hiện hư ảnh một con sơn dương to lớn, nó tung hai chân trước lên cao sau đó cúi đầu xuống đưa cặp sừng vĩ đại về phía trước.

Aries tương tự đưa hai thanh đao ra trước, cả người hắn khom lại bắt đầu chậm rãi xoay tròn.

Tốc độ xoay càng ngày càng nhanh, đến cuối cùng biến thành một con zozo đang điên cuồng xoay tròn màu đỏ bắt mắt.

Thời điểm bốn viên đạn đạo bay tới thì từ con zozo phóng xuất ra hàng chục đao khí đỏ lòm đáng sợ. Loan nguyệt đao nhận xẻ ngang bầu trời bắn thẳng về phía mấy viên đạn.

Khoảnh khắc va chạm hai bên gần như lướt qua nhau mà không hề phát ra tiếng động hay vụ nổ nào.

Bên này con Zozo chậm rãi ngừng xoay tròn, Aries trở về bản thể, hắn nhếch miệng cười khinh miệt.

- Biến mất!!

Như một kíp nổ, bốn viên đạn đạo đồng loạt nổ tung giữa không trung, lực xung kích thổi bay những đám mây xung quanh để lộ bầu trời quang đãng.

Aries thong thả đáp xuống thuyền, hai thanh đao trên tay cũng biến mất không ai hay biết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.