Cuồng Phi

Chương 5: Hí thủy




- Phanh!

Chưởng ấn nện thật mạnh lên sau lưng của Bệnh Linh Vương, tựa như một cơn sóng thật mạnh vỗ lên, chấn động khiến cho không gian gợn sóng lan ra xung quanh từng đợt liên miên, khí tức cuồng bạo gào thét, khiến cho cả không trung đều rung lên.

- Phụt!

Lần này, Bệnh Linh Vương còn chưa kịp nuốt xuống búng máu khi nãy thì lại tiếp tục phun ra thêm, một đạo công kích này của Thiên Độc Yêu Long, ngay cả hắn cũng không cách nào chống đỡ nổi.

- Tới lượt ta.

Đông Vô Mệnh hét lên một tiếng, linh lực tuôn ra dữ dội, thân hình lướt nhanh tới, một cỗ linh lực bàng bạc khuếch tán, chấn khai không gian gợn sóng, mang theo khói độc ngợp trời trực tiếp bao phủ cả một mảnh không gian này, uy thế kinh người nháy mắt liền lan ra, một đạo chưởng ấn cũng trực tiếp đánh xuống không gian tại chỗ Bệnh Linh Vương đứng.

- Rầm!

Một tiếng vang như sấm rền vọng lại giữa không gian, thân hình của Bệnh Linh Vương rơi xuống đất thật mạnh từ trên không, kình khí hạ xuống khiến cho mặt đất trực tiếp rạn nứt.

- Xuy!

Trong một giây này, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, phía sau não hải của Bệnh Linh Vương có một đạo bạch quang cấp tốc chạy thoát.

- Hồn Anh đào thoát, ta đã sớm đoán được rồi.

Đông Vô Mệnh hừ lạnh một tiếng, lập tức kết xuất một đạo thủ ấn, ngay sau đó liền có một đạo hắc mang nồng đậm tuôn ra ào ào từ trên người của hắn, theo cỗ hắc mang này lan ra, đồng thời còn có một cỗ linh hồn lực vô cùng mênh mông xen lẫn trong đó tuôn trào dữ dội, cơ hồ là chỉ trong vòng một hô hấp liền bao trùm cả không gian.

Khí tức này khiến cho bất kỳ ai nghe thấy được đều cảm thấy run rẩy từ tận sâu trong tâm hồn, tràn ngập cuồng bạo và hung sát, cũng ngay lúc này, bên trong cỗ hắc mang nồng đậm này có một tiếng kêu kỳ quái vang lên, giống như tiếng kêu của quỷ mị tới từ địa ngục, âm thanh này khiến cho lòng người run sợ, linh hồn đờ đẫn.

- Ô ô!

Âm thanh vừa dứt thì Phệ Hồn Ác Anh dữ tợn nháy mắt đã theo hắc mang phóng thẳng lên trời, nghe được âm thanh của Phệ Hồn Ác Anh, Hồn Anh đang đào thoát của Bệnh Linh Vương cũng bắt đầu nhận lấy áp chế, lập tức run rẩy hoang mang giữa không trung tựa như cô hồn dã quỷ vậy.

- Hưu!

Quang ảnh của Phệ Hồn Ác Anh xẹt qua không trung, lao lên ầm ầm, khí tức dữ tợn mang theo linh hồn ba động quỷ dị lập tức tản ra, Phệ Hồn Ác Anh liền giương nanh múa vuốt trực tiếp phun ra một đạo sương mù màu đen bàng bạc, thân ảnh nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, Hồn Anh đào thoát của Bệnh Linh Vương trong nháy mắt đã bị nó nuốt vào bên trong bụng khí.

Nhìn vào một màn này, khiến cho không ít kẻ vây xem bên dưới đều cảm thấy tim đập thon thót, nhìn chằm chằm linh hồn ba động hung sát giữa không trung, khiến cho linh hồn của mọi người run lên.

- Vật này đúng là quỷ dị.

Bên dưới, không ít khí tức mờ mịt kia đều bắt đầu gợn chút ba động, vật hung sát thế này khiến cho da đầu của người ta run lên, có thể coi nó là vật đại hung.

- Bệnh Linh Vương chết rồi.

Lúc này cũng có không ít người thầm than trong lòng, một vị Linh Vương nhị trọng chết đi là trường hợp rất ít khi nhìn thấy, mà lần này, cái chết của Bệnh Linh Vương khiến cho không ít người cảm thán, Phi Linh Môn này đúng là ngoan độc, cư nhiên vây công đánh chết Bệnh Linh Vương, ngay cả Hồn Anh cũng trốn không thoát.

- Phi Linh Môn, bản vương sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu.

Phía trên cao, ánh mắt của Hoả Đao Vương vẫn đang bị Bạch Linh vây khốn bắt đầu trở nên đỏ ngầu, trong mắt chỉ toàn tơ máu, quát lạnh một tiếng như phát điên, hắn thật sự không ngờ, Quỷ Đao Môn của hắn lại có ngày lại bị tiêu diệt không có dấu hiệu báo trước thế này, không ngờ lại chỉ là vì đã trêu chọc một cái Phi Linh Môn, mà Phi Linh Môn này lại còn dám công khai tới Thành Cự Giang để diệt Quỷ Đao Môn của hắn.

- Ngươi hãy lo cho bản thân mình trước đi đã.

Bạch Linh quát lạnh một tiếng, thân hình uyển chuyển liền di động, cánh tay mềm giơ lên, một tiếng xé gió trầm thấp vang lên, yêu nguyên bàng bạc hội tụ, lập tức ngưng tụ thành một đạo quyền ấn khổng lồ, đạo quyền ấn này trực tiếp xé mở không gian, mang theo một đạo bạch quang chói mắt cùng với tiếng nổ vang trầm thấp phát ra, sau đó liền đánh mạnh một cái về phía Hoả Đao Vương.

Đạo quyền ấn này đánh ra, mang theo uy áp cường hãn, phá vỡ không gian, còn mang theo kình khí, trực tiếp khiến cho một phần quảng trường và kiến trúc bên dưới biến thành phế tích.

- Tinh Hoả Liệu Nguyên.

Sắc mặt của Hoả Đao Vương lúc này liền trầm xuống, hết thảy những gì đang xảy ra xung quanh đều lọt hết vào mắt của hắn, đại thế đã mất, dù vẫn còn lòng đánh tiếp thì cũng chỉ có thể liều chết mà thôi, quỷ đầu đại đao trong tay hóa ra hơn mười đạo đao quang, mỗi một đạo đao quang đều vạch phá không gian, mang theo đao quang hoả diễm dài mấy trăm thước bao phủ không gian, cuối cùng hoá thành một đạo đao quang hoả diễm khổng lồ trực tiếp chém về phía Bạch Linh.

Dưới đạo đao quang hoả diễm rợp trời này, cả không gian đều run lên, một cỗ uy áp cường hãn lan ra, chiêu thức này không ngờn cũng là vũ kỹ huyền cấp trung giai.

- Phanh!

Một đạo quyền ấn bạch mang của Bạch Linh đánh lên đao mang này, không ngờ lại bị chặn lại, đủ thấy một đạo công kích này của Hoả Đao Vương bất phàm cỡ nào.

- Hừ, Vũ Vương tam trọng, ta không muốn dây dưa với ngươi nữa.

Cũng tại lúc này, Bạch Linh quát nhẹ một tiếng, đồng thời, trên ngọc thủ thiên thiên xẹt qua vài đạo thủ ấn, yêu nguyên cổ động, y phục bay phấp phới, sát ý cũng tuôn trào dữ dội, trong nháy mắt tiếp theo nàng hoá thành bản thể là một con Cửu Vĩ Yêu Hồ lớn hơn cả ngàn thước.

- Ngao!

Bản thể vừa hiện liền gầm lên một tiếng trầm thấp, năng lượng đáng sợ ba động, lập tức vang vọng khắp gầm trời như sấm rền, không gian chung quanh lập tức có xu thế vặn vẹo, bảy cái đuôi lớn cuồn cuộn, trong nháy mắt liền giáng thẳng xuống tựa như bảy đạo quang trụ.

- Cửu Vĩ Yêu Hồ thất giai trung kỳ, Phi Linh Môn không ngờ còn có yêu thú khủng bố cỡ này.

- Con Cửu Vĩ Yêu Hồ thất giai này đã tới gần cảnh giới thất giai trung kỳ đỉnh phong rồi, bản thế nó biến thành có đủ thực lực để chống lại Vũ Vương lục trọng, tên Hoả Đao Vương này khó mà giữ mạng rồi.

Đám người đứng xem ở bên dưới có không ít ảnh mắt đều biến hoá, cũng có vài cường giả ẩn mình đã đoán ra được kết cục của tên Hoả Đao Vương kia.

Ngay lúc cả đám người bên dưới đều cứng họng nhìn trân trối thì bảy cái đuôi của bản thể Bạch Linh đã hung hăng nện thật mạnh lên đạo đao mang hoả diễm kia, trực tiếp ngạng kháng, bảy cái đuôi khổng lồ toát ra một luồng bạch quang chói mắt, đều ẩn chứa kình lực vô cùng đáng sợ.

Trước ánh nhìn của bao nhiêu người, bảy cái đuôi lớn của Bạch Linh trực tiếp đụng lên đao mang hoả diễm kia, hai cổ lực lượng phun ra, nhanh chóng bắn ra một cổ quang mang chói mắt, không gian run lên, trong nháy mắt tiếp theo, chính là một tiếng lực lượng âm bạo tựa như sấm nổ vang lên quanh quẩn cả một góc trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.