Cưỡng Chiếm Sự Dịu Dàng Của Anh

Chương 4: Ngoại truyện 2




Bởi vì nhà Triệu địa chủ cho người đến giúp đỡ Trương gia thu lúa, làm cho người Trương gia ở trong thôn tăng thêm mặt mũi, rất nhiều nhà hâm mộ ghen ghét, trong chuyện này có cả nhà Hoàn Tử.

Hoàn Tử trong lòng chính là hâm mộ ghen ghét, nàng ta hâm mộ Mai Hương, ghen tị Mai Hương, hận Mai Hương!

Trong thôn nhiều nhà đều để cho người nhà Triệu địa chủ giúp đỡ vận lúa, tuy nhiên nhà Hoàn Tử thì không, Hoàn Tử và Thiết Tử kiên trì không cần, trong lòng bọn họ chán ghét, Mai Hương không coi trọng nhà bọn họ, mà coi trọng Triệu gia, chẳng lẽ nhà bọn họ còn muốn đi thơm lây sao? Nhà bọn họ dù không có tiền như Triệu gia cũng sẽ không đi rước lấy nhục!

Hoàn Tử làm việc đến mệt chết, nghĩ tới Mai Hương trong nhà bởi vì nàng ấy nên có người hỗ trợ, có thể thoải mái, nàng ta liền cảm giác mình không dùng được, rõ ràng vốn dĩ nàng ta và Mai Hương chơi chung một chỗ, nàng ta cũng là kiểu nàng dâu thích hợp cưới về nhà trong mắt người khác, nàng ta mặc dù lớn lên không đẹp như Mai Hương nhưng là cũng không kém, vì sao nàng ta sẽ phải sống kém hơn so với Mai Hương? Nàng ta muốn kiếm tiền, che giấu lương tâm đi đánh chủ ý phương pháp làm món ăn của nhà Trương Thanh Thạch, nhưng vẫn không thành công, hơn nữa cảm giác về sau cũng sẽ không thành công, nàng ta có chút nhụt chí. Nàng ta nghĩ vẫn là gả cho hảo nhân gia dễ dàng hơn có tiền, nhưng là nàng ta nào có vận khí như Mai Hương kia chứ? Mai Hương một cô nương như vậy có thể gả đến Triệu gia đều là lão thiên gia chiếu cố, nàng ta còn không bằng Mai Hương, làm sao có thể để thiếu gia lão gia nhà người có tiền thích? Dù nàng ta nghĩ kế phỏng đoán cũng bị những người đó nghĩ biện pháp giết chết!

Hoàn Tử còn không có ngu xuẩn đến mức tự cho là mình có thể dựa vào một chút kế vặt thì có thể gả đến nhà người có tiền.

"Thật sự là phiền chết người đi được!"

Hoàn Tử nhỏ giọng lầu bầu, nghĩ bản thân gả không được người giàu có, vậy hãy để cho Mai Hương cũng gả không tốt đi! Như vậy đến lúc đó Mai Hương không ai thèm lấy cũng chỉ có thể gả cho ca ca của mình, cho dù nhà mình bây giờ còn nghèo, nàng ấy cũng phải gả! Nàng ta không có biện pháp làm cho nhà người có tiền cưới mình, nhưng sẽ có biện pháp làm cho Mai Hương gả cho ca ca của mình! Lúc nghĩ biện pháp đi tính kế nhà Trương Thanh Thạch, lương tâm của nàng ta đã hỏng rồi, dù đi tính kế Mai Hương nàng ta vẫn cảm thấy thoải mái, bởi vì Mai Hương là người nàng ta ghét. Hoàn Tử chỉ hối hận không có sớm đi tính kế Mai Hương, nếu không làm sao rơi đến mức này?

"Phải hảo hảo nghĩ nghĩ biện pháp, ta qua không được tốt ngươi cũng đừng nghĩ tới."

Hoàn Tử trong lòng âm thầm nghĩ.

Hoàn Tử đã làm xong cơm, nàng ta đi gọi cha mẹ cùng ca ca về nhà ăn cơm, ở trên đường thấy được mấy người Trương Thanh Mộc cao hứng bừng bừng, nàng ta nhếch môi, Hoàn Tử đi qua một con đường khác, nàng ta mới không muốn đi nhìn đến vẻ mặt cao hứng của bọn họ.

Lý quả phụ vừa vặn thấy được Hoàn Tử, nàng ta gặp Hoàn Tử trốn tránh người của Trương gia, trong đôi mắt quyến rũ lộ ra khôn khéo, con mắt híp híp, nghĩ đến trước đây trong lúc vô tình nghe được Hoàn Tử và Thiết Tử đối thoại, khóe miệng dâng lên vẻ tươi cười. Vào thời điểm kia Lý quả phụ đã cảm thấy nha đầu Hoàn Tử kia lòng dạ ác độc, nàng ta là nhân tuyển tốt để đối phó Mai Hương, hiện tại thấy Hoàn Tử bài xích người Trương gia như vậy, nàng (Lý quả phụ) càng cảm thấy kế hoạch của mình nắm chắc thành công rất lớn!

"Ơ! Đây không phải là Hoàn Tử sao? Ngươi muốn đi sân đập lúa à?"

Lý quả phụ từ một con đường khác đi xuyên qua, làm bộ ngẫu nhiên gặp được Hoàn Tử, nàng ta cười híp mắt chào hỏi.

Hoàn Tử gật gật đầu, nàng ta biết Lý quả phụ, nhưng quan hệ cũng không gần, nàng ta không muốn cùng một quả phụ đi gần như vậy, còn là một quả phụ lợi hại, nàng ta sợ xúi quẩy! Có điều nghĩ đến trước đây không lâu Lý quả phụ mới vừa đi Trương gia đại náo một hồi, một con dao phay dọa ngất Mai Hương, nàng ta đột nhiên có hảo cảm hơn với Lý quả phụ.

"Ừ, ta đã làm xong cơm, gọi bọn họ đi về nhà ăn cơm. Thẩm tử đây là đi nơi nào a? Tiểu Trụ tử huynh đệ có tốt hơn chút nào không?"

"Khá hơn nhiều, ta bắt hắn ở nhà! Đa tạ ngươi còn nhớ kỹ hắn a!" Lý quả phụ khách khí nói, sau đó nói sang chuyện khác, "Từ nhà ngươi đi sân đập lúa hình như đi từ phía sau gần hơn a, ngươi sao lại đi tới nơi này? A, ta biết rồi, ngươi là không muốn đi từ cửa Trương gia phải không?"

Vẻ mặt Lý quả phụ hiện rõ "Ta biết rồi, ngươi không cần gạt ta, ta hiểu ngươi".

Hoàn Tử không muốn cùng Lý quả phụ nói những thứ này, lại không phải là chuyện vẻ vang gì, chuyện ca ca của nàng Thiết Tử muốn kết hôn Mai Hương người trong thôn hầu như ai cũng biết, sau khi Mai Hương định hôn với Triệu gia nhà nàng ta liền thành một chuyện cười. Hoàn Tử không vui ý nghe được người khác nói ra những chuyện này.

Ai ngờ Lý quả phụ nói tiếp: "Trương gia kia xác thực không phải hạng gì tốt, dám oan uổng ta, còn dám nháo đến nhà ta, làm cho con ta bị thương. Nếu ta là quả hồng mềm, bị họ bóp mũi còn phải nhận! Ta hiện tại ngày ngày đi trước cửa nhà bọn họ, nhìn đến bọn họ chẳng những không né, ta còn phải nguýt bọn họ một cái! Bọn họ cũng không thể làm gì ta, nếu không ta liền hầu dao phay! Hoàn Tử ngươi phải học ta a, dựa vào cái gì trốn bọn họ? Cứ đi trước cửa nhà bọn họ đi! Nói đến chuyện nhà các ngươi chính là Mai Hương không đúng, nàng ta nếu là không có ý tứ kia, vì cái gì lúc nào cũng chạy đến nhà các ngươi, biết rõ nhà các ngươi có ca ca ngươi, một nam nhân lớn như vậy, nàng cũng không tị hiềm. Người cả thôn xóm chúng ta cũng biết ca ca ngươi có ý tứ với nàng ta, nàng ta có thể không biết sao? Nàng ta không né đã nói lên nàng ta cũng có ý tứ kia, kết quả vừa có cành cây cao nàng ta liền chạy. Phải nói đuối lý đó là nàng ta đuối lý! Dựa vào cái gì các ngươi trốn tránh a? Ngươi nói có đúng hay không?"

Hoàn Tử nghe Lý quả phụ nói liên hồi một phen như vậy, nàng ta cảm giác mình đều bị làm cho bối rối. Nàng ta nghĩ Lý quả phụ nói thật là có vài phần đạo lý a! Chính là như vậy, Mai Hương biết rõ ca ca của nàng đối với nàng ta có ý tứ còn không né, về sau thấy nhà người có tiền tới cầu hôn liền chạy, đó chính là lỗi Mai Hương! Dựa vào cái gì nàng ta phải trốn tránh a? Nàng ta nhìn lại Lý quả phụ càng cảm thấy thuận mắt hơn.

"Thẩm tử... Lời này ngươi về sau chớ nói nữa, dù sao nàng ta bây giờ là tìm nhà một người tốt, nhà chúng ta không thể trêu vào."

Hoàn Tử còn có chút lý trí, một bên cảm kích nhìn Lý quả phụ, một bên yêu cầu Lý quả phụ đừng nói những thứ này nữa.

Lý quả phụ thở dài, "Đúng vậy, nàng ta xác thực là tìm được hảo nhân gia, ngươi xem hôm nay Triệu gia phái bốn người đến giúp bọn Trương gia thu lúa! Bốn cỗ xe la a! Còn giúp nhiều nhà trong thôn như vậy chở lúa, thật sự là cho Trương gia hất mặt lên trời! Ngươi nói Mai Hương lớn lên cũng chỉ có như vậy, không phải biết thêu chút ít hoa sao? Nhà địa chủ còn sợ không có tú nương sao, ai cần thiếu phu nhân làm thêu hoa may xiêm y? Tay nghề của nàng ta căn bản chính là dư thừa. Cũng chính là Triệu gia nghe phía ngoài đồn đãi, cảm thấy Mai Hương tốt, kỳ thật chỉ biết được đại khái."

"Mai Hương lớn lên đúng là rất tốt, mặc dù có chút gầy yếu."

Hoàn Tử nói, nàng ta cảm thấy Mai Hương dễ nhìn, nếu không thì ca ca của nàng sao lại coi trọng như vậy? Trong lòng nàng ta còn có chút ghen tị tướng mạoMai Hương. Mặc dù người khác đều nói nàng ta mới là kiểu người thích hợp làm nàng dâu, nhưng là nói đến cùng vẫn là Mai Hương mới là làm cho người ta thích.

Lý quả phụ bĩu môi: "Con mắt ngươi thật đúng thành thực! Còn thay nàng ta nói tốt! Tướng mạo nàng ta tất cả đều là vẽ lông mày kẻ mắt mà nhìn được như vậy! Ngươi nếu là trang điểm lên một chút cũng không thể kém so với nàng ta. Hơn nữa thân thể ngươi mạnh hơn nàng ta nhiều, nàng ta vừa nhìn chính là người không có phúc khí sinh oa nhi. Loại người như ngươi mới là nghi nam tướng (tướng sinh con trai)!"

Hoàn Tử nghe trong lòng cao hứng, cuối cùng có người nói nàng ta trang điểm một chút không thể kém so với Mai Hương! Nàng ta nhìn gương mặt xinh xắn của Lý quả phụ, nghĩ Lý quả phụ nói là lời nói thật đi? Dù sao Lý quả phụ là mỹ nhân, mỹ nhân xem nữ nhân mới là chuẩn nhất, có đôi khi so với nam nhân còn chuẩn hơn.

Lý quả phụ con mắt sáng lên a, vừa nhìn cũng biết Hoàn Tử để ý.

"Hoàn Tử ngươi lớn lên rất đẹp mắt, chỉ cần biết cách ăn mặc, vậy khẳng định không thể kém so với Mai Hương. Nếu không thì như vậy đi, ngươi có thời gian thì tới tìm ta, ta giúp đỡ ngươi cách ăn mặc, đến lúc đó ngươi thật xinh đẹp đi tới cửa Trương gia. Tốt nhất tìm nhà tốt hơn so với Triệu gia, tìm cô nương tốt hơn Mai Hương cho ca ca ngươi, tức chết bọn họ!"

"Thẩm tử, đa tạ ngươi a!"

Hoàn Tử cảm tạ lời nói của Lý quả phụ, nàng ta không hoài nghi chút nào dụng tâm của Lý quả phụ, nàng ta cảm thấy Lý quả phụ giúp nàng cũng là bởi vì Lý quả phụ hận người Trương gia, nàng ấy giúp đỡ mình chính là vì chán ghét người Trương gia.

Lý quả phụ cười nói: "Cám ơn cái gì a? Đừng nói chúng ta đều là bị Trương gia chọc tức, dù không có chuyện này, chúng ta là thôn xóm đồng hương, thân cận một chút cũng là cần phải vậy."

Hoàn Tử cảm thấy Lý quả phụ người này vẫn thật không tệ, trước kia mình cảm thấy nàng ấy là quả phụ quá xúi quẩy hình như là có chút sai rồi, quả phụ cũng có bản lãnh của nàng a, nếu như mình sớm đi lại với nàng ấy, nói không chừng sớm có thể trở nên dễ nhìn, như vậy người được Triệu gia xem trọng không chừng không phải là Mai Hương!

Cái ý nghĩ này một khi xuất hiện cũng làm Hoàn Tử sợ hết hồn, nàng ta nghĩ mình như thế nào sẽ nghĩ như vậy đây? Nhưng là rất nhanh trong lòng nàng ta liền cảm giác mình nghĩ như vậy cũng không có gì. Nàng ta nghĩ nếu như người Triệu gia cầu hôn là mình thì tốt bao nhiêu? Như vậy Mai Hương cũng sẽ không chướng mắt ca ca của nàng, như chuyện có thể diện hôm nay cũng là thuộc về nhà nàng ta!

Lý quả phụ cười cáo từ Hoàn Tử, xoay người, trên mặt của nàng ta lộ ra tươi cười đã thực hiện được, nghĩ thật sự là quá dễ dàng, dễ dàng như vậy là xong chuyện. Chỉ cần cố gắng một chút nữa, Hoàn Tử nhất định sẽ động tâm. Chỉ cần Hoàn Tử đem hôn sự Mai Hương làm hư, mục đích của nàng ta đã đạt được. Về phần nói Hoàn Tử và Triệu gia hôn sự có được hay không? Lý quả phụ không muốn làm cho chuyện này thành, vì Hoàn Tử đầu óc không tốt, vạn nhất nàng ta đến Triệu gia còn muốn tính kế Trương Thanh Thạch thì sao? Vậy nàng không phải là hại nhà Trương Thanh Thạch sao? Vạn nhất Hoàn Tử đến lúc đó tỉnh táo lại cảm giác mình dùng nàng ta (HT) trả thù Trương gia lại oán nàng (Lý quả phụ) thì sao? Nghĩ như vậy, hôn sự của Hoàn Tử và Triệu gia không thể thành.

Lúa dẹp xong, lại tân tân khổ khổ thu thập sạch sẽ, gia đình nông dân trồng trọt cuối cùng có thể nhẹ một hơi.

Mọi nhà trông mong tết Trung thu đoàn viên sắp tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.