Cuối Tuần Tôi Và Em

Chương 23




Buổi tối tám giờ rưỡi, Quý Tiêu Dương mới ôm Quý Thần Quang, trên mặt mang theo nụ cười thỏa mãn ngốc ngốc tiêu sái bước ra khỏi ‘Mỹ Thực Lâu’. Sau khi về nhà, biểu tình trên mặt Quý Tiêu Dương vẫn là một bộ tươi cười thỏa mãn ngốc ngốc. Mà lúc giúp Quý Thần Quang tắm rửa thì tươi cười kia liền càng thêm ngu hơn.

Còn phát huy bản tính trẻ con dùng ngón trỏ nhẹ nhàng điểm điểm lên những vết hồng hồng tím tím trên người Quý Thần Quang như là đang đánh đàn dương cầm theo tiết tấu! Miệng còn phi thường mềm nhẹ nỉ non, ngọt ngào lặp đi lặp lại: Thần Thần, Thần Thần, Thần Thần……

Thần Thần là của hắn! Thần Thần từ hôm nay trở đi chính là của một mình hắn! Thần Thần thật là xinh đẹp! Nhìn như thế nào cũng vẫn rất đẹp! Thần Thần của hắn, Thần Thần xinh đẹp của hắn…… Quý Tiêu Dương cảm giác như cả người mình đang bay trên mây. Cảm giác hưng phấn nhẹ nhàng bay bổng kia làm cho hắn say mê, làm cho hắn không phân biệt được phương hướng. Trong mắt, trong lòng, trong đầu, tất cả đều là Thần Thần…… Có vô số Thần Thần đang bay bay ở trong lòng hắn, làm cho hắn kìm lòng không đậu lâm vào một loại trạng thái ngây ngốc, không thể hoàn hồ…… Cảm giác kia quá mỹ diệu……

Ngón trỏ của Quý Tiêu Dương thường thường điểm nhẹ lên hai má Quý Thần Quang, thường thường xoa bóp của cậu, thường thường hôn nhẹ lên môi, thường thường thổi thổi những dấu vết trên người cậu. Hắn hiện tại đã trở thành một tên đầu đất ngồi cười ngu……

Ước chừng ngây người ở trong phòng tắm gần một giờ, hành vi của Quý Tiêu Dương mới hơi bình thường lại một chút. Ôm Quý Thần Quang ra khỏi phòng tắm, dùng khăn tắm lau khô thân thể, cẩn cẩn dực dực giúp cậu bôi thuốc rồi sau đó mặc vào áo ngủ, nhẹ nhàng đặt Quý Thần Quang lên giường. Ngơ ngác nhìn Quý Thần Quang một lúc, Quý Tiêu Dương mới lại đứng lên đi vào phòng tắm, sau khi tắm rửa sạch sẽ, mặc vào áo ngủ, lên giường nằm bên cạnh Quý Thần Quang. Tắt đèn, gắt gao đem Quý Thần Quang ôm vào trong lòng, khóe miệng mang theo nụ cười thỏa mãn! Thần Thần của hắn a…… Bảo bối của hắn a!

……

Quý Thần Quang là vì đói mà tỉnh. Khi mở to mắt liền thấy vẻ mặt ngốc ngốc của anh hai đang nhìn mình, lông tơ trong lòng dựng hết cả lên…… Anh hai đây là chịu kinh hách gì sao?…… Không dấu vết nuốt nuốt nước miếng “Anh, anh hai!” Vươn tay nhẹ nhàng đẩy đẩy thân thể Quý Tiêu Dương.

Lúc này Quý Thần Quang mới phát hiện toàn thân mình đang trào ra một loại cảm giác đau nhức nói không nên lời. Đôi lông mày thanh tú lập tức nhíu chặt, một màn hôm qua bắt đầu tái hiện…… Đủ loại hình ảnh tuôn ra trong đầu, gương mặt trắng nõn của Quý Thần Quang trong nháy mắt trở nên ửng hồng ướt át…… Đột nhiên hiểu được anh hai vì cái gì lại trở thành cái dạng này……

“Thần Thần, em dậy rồi sao?” Nghe được thanh âm của Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương nhanh chóng lấy lại tinh thần. Biểu tình cũng khôi phục bình thường, cúi đầu hôn lên môi Quý Thần Quang một cái “Thần Thần, có phải đã đói bụng rồi hay không? Anh hai nấu cháo rồi!” Hắn đã lên mạng tra một chút, lần đầu tiên là phi thường đau. Hơn nữa trong ba ngày chỉ nên ăn những thức ăn lỏng dễ tiêu hóa mới tốt! “Thần Thần, có phải là rất đau hay không?” Vươn tay xoa lên đôi lông mày đang nhíu chặt của Quý Thần Quang, trong mắt Quý Tiêu Dương tràn ngập đau lòng! Đêm qua hắn là có điểm gấp gáp, hơn nữa lại không có kinh nghiệm…… Thần Thần còn chảy máu…… Tuy rằng rất ít……

Nhìn bộ dáng Quý Thần Quang, trong lòng Quý Tiêu Dương đột nhiên hiện lên một ý tưởng. Mình có phải hay không nên tìm một ít tư liệu để tìm hiểu? Học tập nhiều hơn…… Để lần sau có thể chuẩn bị đầy đủ những vật cần thiết giúp cho Thần Thần không khó chịu đến mức như vậy…… Đêm qua ở ‘Mỹ Thực Lâu’, cái gì cũng không có…… Thuốc vẫn là trên đường về nhà đi qua hiệu thuốc mua…… Nghĩ đêm qua Thần Thần khó chịu như vậy, trong lòng Quý Tiêu Dương liền đau đớn…… Chính mình quá nóng vội……

Chính là thật sự không ngờ sự tình sẽ phát triển thành như vậy…… Sớm biết vậy hắn đã chuẩn bị tốt những thứ cần thiết. Rõ ràng ở nhà hắn cũng đã chuẩn bị vài thứ…… Vài năm này, trong tưởng tượng của hắn, lần đầu tiên của hắn cùng Thần Thần hẳn là sẽ ở nhà! Chính là,…… Khụ, kế hoạch không cản nổi biến hóa.

“Anh hai, em không đau! Chính là đói bụng quá!” Kỳ thật là thật sự rất đau! Cậu cảm giác cả người chỉ cần động một cái là đau, nhất là cái nơi kia…… Trong ngoài đều đau! Chính là cậu không muốn nhìn thấy bộ dáng áy náy của anh hai. Hơn nữa đêm qua cậu cũng cảm nhận được cảm giác vui sướng……

“Ân. Anh hai lập tức đi lấy cháo cho em!” Nói xong, Quý Tiêu Dương liền chuẩn bị xuống giường. Trong lòng cũng hiểu được, sao lại không đau cơ chứ…… Thần Thần của hắn, luôn luôn làm trong lòng hắn tràn ngập ấm áp cùng yêu thương!

“Không, anh hai!” Thấy Quý Tiêu Dương xuống giường, Quý Thần Quang nhanh chóng vươn tay giữ chặt ống tay áo hắn. “Anh hai, ôm em đi tắm trước đi!” Không tắm rửa liền không ăn cơm, cậu cảm thấy khó chịu…… Cho dù có đau như thế nào, cậu cũng không thể không tắm! Theo ý nghĩa nào đó mà nói, Quý Thần Quang là một đứa nhỏ yêu sạch sẽ nghiệm trọng!

“Được!” Cẩn cẩn dực dực ôm Quý Thần Quang vào phòng tắm. Ở bên trong ngây người gần hai mươi phút, Quý Tiêu Dương lại ôm Thần Thần trong lòng một lần nữa trở về trên giường.

Khuôn mặt Quý Thần Quang lúc này có chút tái nhợt. Vừa mới nãy anh hai tuy rằng đã thực chú ý nhưng là vẫn không cẩn thận chạm đến miệng vết thương. Cái loại thống khổ này, đúng là đau chết cậu rồi…… Khi ở trong phòng tắm, Quý Thần Quang đột nhiên nghĩ đến nếu chính mình muốn đi WC…… Thân thể liền sợ hãi run lên. Đột nhiên cảm giác được trong lòng thật lạnh thật lạnh, gió bắc thổi thật mạnh a…… Lạnh chết cậu rồi! Sau đó lại nghĩ đến về sau có lẽ cứ cách hai ba ngày lại trải qua một lần…… Quý Thần Quang nhất thời trong lòng ngay cả ý nghĩ muốn chết cũng có! Thật sự là dày vò……

Nhưng là nghĩ đến những lời anh hai đã nói, lần sau sẽ không đau nữa…… Nói thật ra thì trong lòng Quý Thần Quang có chút không tin! Sao có khả năng không đau chứ? Rõ ràng đau như vậy…… Nhưng nghĩ đến vẻ mặt tươi cười ngơ ngác thỏa mãn của anh hai, Quý Thần Quang đột nhiên lại cảm thấy cả người dường như đang bay bổng, thật cao hứng…… Thân thể tựa hồ cũng không còn đau nữa! Kỳ thật thì chỉ cần anh hai vui vẻ là tốt rồi! Đau thì cứ đau đi. Quen rồi cũng sẽ không cảm thấy đau nữa……

Quý Thần Quang một người nằm trên giường ngơ ngác nghĩ, khóe miệng lộ ra nụ cười ngây ngô ngốc ngốc…… Bộ dáng kia thực khả ái! Khi Quý Tiêu Dương bưng bát cháo vào liền nhìn thấy nụ cười ngây ngô của Thần Thần, tay bưng cháo run lên nhè nhẹ. Nhưng mà Quý Tiêu Dương phát hiện, hắn lại có cái xúc động kia…… Hảo muốn đè Thần Thần xuống, gắt gao dùng sức cắn cắn…… Cái ý tưởng này vừa hiện lên trong đầu, Quý Tiêu Dương liền hung hăng áp nó xuống đáy lòng. Đồng thời cũng rất là xấu hổ a! Giống như cứ nhìn thấy Thần Thần hắn liền hóa sói vậy…… Là sói ăn như thế nào cũng không thấy no…… Rõ ràng hắn thực thanh tâm quả dục!

“Thần Thần, ăn cháo đi. Ăn nóng mới tốt!” Hít sâu một cái ổn định cảm xúc của mình, lúc này Quý Tiêu Dương mới bưng cháo vào phòng. Đi tới bên giường, đặt cháo lên tủ đầu giường, động tác mềm nhẹ nâng Quý Thần Quang ngồi dậy dựa vào đầu giường.

“Ân. Thơm quá!” Tiếp nhận bát cháo, Quý Thần Quang cầm lên ngửi ngửi, cho Quý Tiêu Dương một nụ cười rạo rực sáng lạn. Rồi sau đó cúi đầu cẩn thận ăn cháo!

Khi Quý Tiêu Dương nhìn thấy nụ cười của Quý Thần Quang liền không dấu vết dời tầm mắt đi! Thần Thần a Thần Thần, bây giờ mới phát hiện, tự chủ của anh ở trước mặt em liền trở thành số âm…… Rối rắm lại thêm dày vò…… Phải nghĩ biện pháp nuôi cho Thần Thần mập mạp thêm chút mới được!

Quý Thần Quang không biết ý nghĩ trong lòng Quý Tiêu Dương là gì, nếu biết thì khẳng định sẽ rất hạnh phúc…… Mục tiêu của cậu cho tới nay chính là đem tầm mắt cùng toàn bộ thể xác và tinh thần của anh hai đều chuyên chú đặt trên người cậu. Giống như cậu toàn tâm toàn ý chú ý đến anh hai…… Như vậy thì không còn ai có thể cướp anh hai của cậu!

“Anh hai!” Quý Thần Quang ăn cháo xong, đặt bát lên tủ đầu giường, ánh mắt nhìn về phía Quý Tiêu Dương.

“Thần Thần, có phải còn đói hay không?” Nhìn bát cháo đã bị ăn sạch sẽ, Quý Tiêu Dương chuẩn bị đứng lên đi lấy một bát nữa! Dù sao hắn cũng nấu rất nhiều!

“Không phải. Anh hai, anh lấy giúp em điện thoại đi!” Tiệc chia tay tốt nghiệp của Ngô Hâm giữa trưa nay khẳng định không đi được. Cậu phải gọi điện thoại nói cho Ngô Hâm biết, chờ vài ngày nữa cậu sẽ bù lại sau.

“Được!” Trong lòng tuy có chút nghi hoặc nhưng Quý Tiêu Dương vẫn lựa chọn trầm mặc! Khi Thần Thần muốn nói thì tự nhiên sẽ nói! Đưa điện thoại di động cho Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương liền đứng lên đi đến phòng bếp. Thần Thần khẳng định là chưa ăn no!

Ấn gọi số điện thoại của Ngô Hâm, chuông kêu vài tiếng, đối phương liền nhấc máy. “Quý Thần Quang.” Có thể rõ ràng nghe ra sự hưng phấn cùng ngoài ý muốn bên trong giọng nói!

“Ngô Hâm, thực xin lỗi! Tiệc giữa trưa hôm nay tôi không tới được.”

“Vì, vì sao……”

“Tôi, cái kia…… bị thương, không đi được! Đợi qua vài ngày nữa sẽ tốt!”

“Thương thế nào? Có nghiêm trọng không? Đã đến gặp bác sĩ chưa? Họ nói thế nào? Làm sao lại bị thương?” Nghe được Quý Thần Quang bị thương, Ngô Hâm nhất thời liền nóng nảy.

“Cũng không có gì trở ngại. Qua vài ngày nữa sẽ tốt! Chính là không có cách nào tham gia tiệc của cậu. Thật xin lỗi! Chờ vài ngày nữa tôi sẽ giúp cậu chúc mừng sau!”

“Cái này không có việc gì đâu. Thần Quang, cậu hảo hảo dưỡng thương đi. Chờ vài ngày nữa tôi sẽ gọi điện cho cậu!”

“Ừ. Được.” Nói xong, Quý Thần Quang liền ngắt điện thoại, ánh mắt nhìn về phía Quý Tiêu Dương ở bên cạnh “Bạn của em ở trường học.”

“Ừ. Anh biết rồi! Thần Thần, ăn thêm bát cháo nữa đi!” Vươn tay xoa xoa đầu Quý Thần Quang, trong mắt tràn đầy yêu thương cùng sủng nịch! Nụ cười nơi khóe miệng cực ôn nhu lại ngọt ngào như chiếc bánh ngọt phủ thêm một lớp mật ong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.